Thụ án chung thân vẫn có nàng “xin c.hết”
Nguyễn Anh Tuấn
“Trong phòng biệt giam của tử tù, bóng tối luôn túc trực như muốn nuốt chửng mọi thứ… Những tháng ngày khủng khiếp nhất đời em chính là khi mòn mỏi chờ đợi chuyến đò muộn đưa em về thế giới bên kia…”. Khuôn mặt khiếp đảm, Tuấn “con” kể lại cuộc đời nham nhở của gã chốn giang hồ…
Đối mặt án tử
Ngày 2/2/2005, Nguyễn Anh Tuấn, tức Tuấn “con”, đã bị TAND TP.HCM tuyên phạt t.ử h.ình, tổng hợp từ 4 tội: “G.iết n.gười”, “Cướp tài sản”, “Tàng trữ, sử dụng trái phép vũ khí quân dụng” và “Đ.ánh b.ạc”. Sau đó Tòa Phúc thẩm TANDTC tại TP.HCM giữ nguyên mức án sơ thẩm.
Ngay sau khi bản án có hiệu lực, Tuấn “con” được đưa vào phòng biệt giam, cuộc đời và dấu tích giang hồ một thủa như vĩnh viễn khép lại. Mắt đỏ hoe, ngước nhìn tôi, Tuấn kể lại: “Chỉ những ai đã ở vào giây phút cận kề c ái c.hết mới thấy quý sự sống hơn bao giờ hết”. Bóng tối gặm nhấm, trong sự khắc khoải, đợi chờ, Tuấn tập đếm thời gian bằng những ánh nắng hiếm hoi lọt qua khe cửa phòng biệt giam mỗi sáng. Đêm đêm nằm chong mắt áp tai vào nền xi măng buốt lạnh để nghe tiếng chân bước…. Trong những đêm dài không ngủ ấy, Tuấn còn đếm được có bao nhiêu tử tù đi thi hành án. Tuấn bảo giờ nhớ lại vẫn thấy sởn da gà và mang máng bên tai tiếng chào nhau nghẹn ngào của tử tù… Mang án t.ử h.ình nghĩa là các phạm nhân đã bước đến ngưỡng cửa cuối cùng của cuộc sống. Thế nhưng, hy vọng được sống vẫn dâng trào mãnh liệt khi mỗi tử tù được phép hưởng ân huệ cuối cùng là viết thư gửi Chủ tịch nước xin ân xá.
Trong lá đơn gửi Chủ tịch nước xin giảm án t.ử h.ình, Tuấn “con”- đã cầu nguyện, đã sám hối, đã chở biết bao hy vọng trong từng nét bút, từng dấu chấm. Sau khi đơn được cán bộ quản lý trại giam xác nhận và gửi đi, ngày nào Tuấn cũng hồi hộp, thấp thỏm với hy vọng sẽ nhận được sự ân giảm của Nhà nước cho sự thành khẩn khai báo của mình.
Video đang HOT
Thế rồi ngày đó đã tới. “Đó là ngày đặc biệt của em, ngày 18/3/2006, cuộc đời như tái sinh thêm một lần nữa”, Tuấn “con” háo hức kể lại. Sáng đó, khi nghe giám thị đọc quyết định ân giảm của Chủ tịch nước từ t.ử h.ình xuống chung thân, Tuấn-sát thủ giang hồ “c.hém n.gười như c.hém chuối”, đã ôm mặt khóc rống lên như một đ.ứa t.rẻ.
Hướng mắt về tôi, Tuấn bảo: “Giờ em hiểu hơn cái giá phải trả cho tội ác sẽ vô cùng nặng nề và rất ít cơ hội để sửa chữa. Em thấm thía giá trị cuộc sống của một con người tự do khi ta chạm tay vào ngưỡng cửa của cái c.hết”.
Bước đường sa ngã
Lật hồ sơ phạm tội dày cả gang tay tại phòng hồ sơ Trại giam Ba Sao, nơi Tuấn đang thụ án, mới biết Tuấn sinh năm 1975 tại Hà Đông (Hà Tây cũ) trong một gia đình trí thức bố mẹ là cán bộ, giáo sư tiến sỹ đầu ngành y. Lên 7 t.uổi, Tuấn được cha mẹ cho đi học đàn piano và học vẽ ở Cung Thiếu nhi Hà Nội. Thuở ấy, Tuấn gầy gò, bé nhỏ, sau mỗi giờ tan học thường ra vườn hoa con cóc gần đó chơi, đợi bố đến đón. Và cũng từ những buổi lang thang ở vườn hoa ấy, Tuấn đã quen “Trà Hinh” – một trùm xã hội đen mà sau này khi Trà vào TP.HCM “cát cứ”, Tuấn đã đi theo và cùng đồng bọn gây ra một loạt vụ án khét tiếng. Trà vốn là một võ sư, thấy Tuấn bé nhỏ, ngoan ngoãn nên đã dạy cho cậu bé những ngón võ để không bị bạn bè bắt nạt. Đối với Tuấn, Trà vừa là thầy dạy võ, vừa là ông anh kết nghĩa thân thiết và cho đến bây giờ, ngồi ngẫm lại, Tuấn cũng không thể ngờ, chính mối “lương duyên” từ thuở niên thiếu với “ông anh xã hội” đã khiến cuộc đời Tuấn rẽ sang ngả khác.
Dáng người thư sinh, đẹp trai như tài tử điện ảnh nhưng vẻ mặt lạnh lùng, Tuấn như “con ngựa bất kham” phá tan truyền thống gia đình bước chân vào giới giang hồ. Bạn bè, thầy cô không ai có thể ngờ rằng Nguyễn Anh Tuấn – cậu học trò cưng, có năng khiếu âm nhạc nay trở thành một trùm giang hồ khét tiếng. Thậm chí, khi đã vào đất Sài Gòn, đã tập hợp dưới trướng rất nhiều đàn em từ Nam chí Bắc, trong những buổi họp lớp (cả phổ thông lẫn đại học), Tuấn vẫn tham dự đầy đủ.
Tuấn bảo hiện đang sống trong những ngày thực sự sám hối. Ở t.uổi 35, chưa phải là già nhưng cũng không còn trẻ, Tuấn thấy tiếc vì phí phạm t.uổi xuân vào những trò nông nổi.
Những cuộc chè chén, những cuộc ăn chơi, những xưng tụng của đám đàn em…chỉ là phù du mê muội. Trong khi những điều quý giá của cuộc sống mà hắn có lại bị chính tay mình vứt đi.
Tuấn đã có hai vợ ở Hà Nội và một vợ bé ở TP.HCM. Nhắc lại chuyện này Tuấn bảo: “Em xót lòng khi yêu tất cả họ, những người đàn bà trót mắc míu vào đời em” rồi Tuấn kể về một mối tình cảm động trong đời giang hồ của mình. Cách đây hơn chục năm, để phục vụ công tác điều tra, Tuấn bị di lý vào trại giam Pleiku (Gia Lai). Nơi rừng thiêng, nước độc, một người đàn bà “không xinh và chẳng đẹp nhưng giàu tri thức” (nay là một bác sỹ đang công tác tại một bệnh viện lớn ở Hà Nội- Tuấn đề nghị giấu tên) đã cơm đùm, cơm nắm, ròng rã suốt năm trời, vượt cả chặng đường dài vào “tắc tế” cho Tuấn, Mỗi lần gặp, Tuấn đều bật khóc vì mặt mũi người đàn bà đó xanh xao, hốc hác do say xe. Và trong một lần gặp gỡ, khi Tuấn được cán bộ quản giáo cho phép gặp mặt trong “căn buồng hạnh phúc”, người phụ nữ này đã có thai. Sau này, Tuấn nhắn “vợ” đặt tên cho con, một cái tên gắn liền với địa danh Pleiku, chứa đầy kỷ niệm của một cuộc tình “trèo đèo lội suối”. Tuấn bảo “Quá khứ thì không nói, nhưng từ nay về sau, em sẽ sống thật tốt để cô ấy không phải trốn chạy, không phải ân hận vì đã yêu em”.
Tình yêu luôn có lý lẽ riêng của nó, làm con người ta sống tốt hơn và hướng thiện, tôi đọc được ở trong đôi mắt ướt của Tuấn – sát thủ kẻ ngang tàng một thuở có cái gì đó lấp lánh của “con tim đang yêu”. Khi tâm hồn vẫn còn biết yêu cái đẹp, yêu những giá trị vĩnh hằng, nghĩa là tâm hồn đó chưa hề xơ cứng. Và Tuấn đang quyết tâm cải tạo thật tốt để mong sớm có một ngày sẽ được trở về làm lại cuộc đời.
Theo Đời Sống Pháp Luật
Giảm 4 năm tù cho cựu VĐV bị kết tội g.iết n.gười
TAND Tối cao đã giảm hình phạt từ 12 xuống 8 năm tù với Trần Đức Trang (cựu vận động viên wushu) vì cho rằng bị cáo từng có thành tích trong hoạt động thể thao.
Ngày 26/11, TAND Tối cao mở phiên phúc thẩm theo chống án xin giảm nhẹ hình phạt của 5 bị cáo trong vụ n.ổ s.úng b.ắn chết người trên phố Đoàn Thị Điểm do cựu vô địch wushu Trần Xuân Ánh (đang bỏ trốn) làm chủ mưu. Trong số này có Trần Đức Trang, anh trai của Ánh.
Cấp phúc thẩm nhận định 5 bị cáo đã tự nguyện bồi thường thêm cho phía bị hại, một số là con em các gia đình thương binh, liệt sĩ... nên chấp nhận một phần kháng cáo của họ.
Riêng Trang từng có thành tích trong hoạt động thể thao nên được giảm án nhiều nhất, từ 12 xuống 8 năm tù về tội g.iết n.gười.
Bị cáo Trần Đức Trang (anh trai Ánh) trước vành móng ngựa tại phiên sơ thẩm. Ảnh: P.V
4 đồng phạm còn lại, Lê Bá Thànhđược giảm từ 18 còn 16 năm về tội g.iết n.gười và sử dụng trái phép vũ khí quân dụng. Bùi Văn Tú từ 16 xuống 13 năm. Hai bị cáo còn lại một được thả tự do ngay tại tòa, kẻ được chuyển từ tù giam thành tù treo.
Bản án xác định, tối 3/2/2009, sau khi uống rượu tại quán bar Trần Xuân Ánh, Trần Đức Trang và nhóm bạn đã xô xát với Đỗ Mạnh Cường. Hai bên thách thức, hẹn gặp nhau để "giải quyết". Trên phố Đoàn Thị Điểm, một người trong nhóm của Cường đã bị người trong nhóm của Ánh b.ắn c.hết.
Nam Anh
Theo VnExpress
Vượt ngục từ Thanh Hóa ra Hà Nội vẫn bị tóm Tài cùng với nhóm tù nhân trốn trại như trong phim, sau hơn 1 tháng, Tài đã bị tóm gọn khi đang đi trên phố ở Hà Nội. Trưa 24/11, Trần Văn Tài (27 t.uổi) ở huyện Thường Tín, (Hà Nội) đã bị cảnh sát tóm khi đang lưu thông trên phố thuộc quận Hoàng Mai, Hà Nội. Đây là kẻ thứ 2...