Thông gia nhập viện mẹ chồng vào thăm biếu 5 triệu, nhưng nghe bà nói mẹ tôi trả tiền, đuổi thẳng
Mẹ chồng vốn keo kiệt, chẳng bao giờ thấy biếu thông gia được hộp quà nay lại hào phóng đưa một phong bao ra dúi vào tay mẹ tôi.
Mối quan hệ giữa tôi và chồng khá êm đềm, tuy thỉnh thoảng vẫn xảy ra xích mích, cãi cọ nhưng không đến nỗi nào. Chỉ có điều, mối quan hệ giữa tôi và bố mẹ chồng lại không được tốt.
Mẹ chồng luôn coi con trai là nhất, hễ có chuyện gì bà đều bênh con trai chứ chẳng cần biết ai đúng ai sai. Chính vì vậy, hồi còn ở chung tôi phải chịu không ít tủi hờn.
Cũng may, sau 3 năm sống chung thì vợ chồng tôi dọn ra riêng. Tuy không ở cùng nữa nhưng gần như ngày nào mẹ chồng cũng ghé qua nhà tôi, dặn dò con trai ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi điều độ. Chắc trần đời hiếm có mẹ chồng như mẹ chồng của tôi quá, con trai đã làm bố rồi mà vẫn đắm đuối vì con như vậy.
Cách đây một thời gian, mẹ tôi vô tình bị trượt ngã khi đi xuống cầu thang và bị gãy chân nên phải nhập viện. Sau khi biết chuyện, mẹ chồng đã chủ động bảo với tôi rằng, bà sẽ cùng tôi đến bệnh viện thăm mẹ. Thấy bà sốt sắng lo lắng cho mẹ mình như vậy, tôi cảm kích không thôi.
Ngồi nói chuyện một lúc, tôi để hai bà thông gia ngồi nói chuyện với nhau, còn mình chạy ra ngoài mua cho mẹ ít vật dụng cá nhân. Lúc quay trở lại, tôi sững sờ với cảnh tượng trong phòng.
Video đang HOT
Mẹ chồng vốn keo kiệt, chẳng bao giờ thấy biếu thông gia được hộp quà nay lại hào phóng đưa một phong bao ra dúi vào tay mẹ tôi. Vừa đưa tiền, bà vừa nói:
- Bà nằm viện sẽ tốn rất nhiều tiền. Trong này có 5 triệu, bà cầm lấy đóng viện phí rồi thuê điều dưỡng chăm cho mấy hôm. Tôi chỉ mong bà đừng vòi tiền con trai tôi nữa, và cũng đừng bắt cái Linh vào viện chăm bà. Nó vào đây chăm bà thì ai chăm con trai tôi, chăm cháu tôi được.
Những lời mẹ chồng nói khiến tôi sốc nặng, nhìn sang mẹ tôi, sắc mặt bà cũng xám ngoét lại. Hóa ra, mẹ chồng sợ mẹ tôi xin tiền của chúng tôi, sợ tôi vào viện chăm mẹ nên mới sốt sắng tới thăm, “rào” trước như vậy. Bởi, bố mẹ chỉ có mình tôi là con, tôi không chăm bố mẹ lúc ốm đau bệnh tật thì ai chăm.
Cách đây không lâu mẹ tôi bị gãy chân nằm viện nên tôi vào chăm. (Ảnh minh họa)
Khi tôi đang định xông vào nói lý lẽ với mẹ chồng thì đã nghe mẹ tôi đáp trả bà thông gia:
- Bà vào thăm tôi là quý lắm rồi. Nhưng tiền của bà nặng quá, tôi cầm không nổi, bà cầm về hộ cho. Tôi tuy già cả, giờ phải nằm một chỗ nhưng cũng không đến mức không có tiền đóng viện phí.
Mà kể cả tôi không có tiền, thiết nghĩ lo cho bố mẹ khi về già cũng là điều con cái nên làm. Nhỡ may bà đổ bệnh, con cái không ai ngó ngàng, tới chăm được thì bà cảm thấy thế nào. Bà cũng có con gái đi lấy chồng, lúc đó nhà người ta không cho con gái, con rể về chăm sóc bà thì bà nghĩ sao? Tôi và bà tuổi tác tương đương, tôi nghĩ những điều này bà phải hiểu chứ?
Mẹ nói xong, tôi cũng bước vào nói thêm với mẹ chồng rằng tôi sẽ ở đây lo cho mẹ đến khi bà xuất viện. Còn việc cơm nước, con cái, ở nhà đã có chồng tôi lo.
- Hồi ở chung mẹ chẳng bao giờ cho anh ấy làm việc nhà, nói rằng đó là việc của phụ nữ. Nhưng con nghĩ, việc nhà đâu phải của riêng ai, vợ chồng phải cùng nhau san sẻ. Cũng may tụi con đã ra ở riêng, giờ chồng con việc gì cũng biết làm. Anh ấy nấu ăn được, chăm con cũng tốt nên mẹ không cần phải lo lắng đâu ạ.
Mẹ chồng biết con trai cưng của bà vào bếp nấu cơm, cầm chổi quét nhà rồi rửa bát thì ức lắm. Nhưng vì đang ở bệnh viện, ngại ánh mắt xăm soi của những người xung quanh nên bà im lặng, hậm hực cầm tiền bỏ đi.
Bố mẹ vợ cho 1 tỷ để sửa nhà, con rể giận dữ vì cho rằng coi thường nhà chồng
Tôi nói mẹ cứ yên tâm, mẹ chồng chăm sóc tôi rất tốt mà bà vẫn không tin. Đến khi tận mắt thấy phòng ở cữ của con gái, mẹ tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Ảnh minh họa
Tôi là đứa con duy nhất của bố mẹ. Nhà tôi có người giúp việc nên bản thân chẳng phải làm việc gì. 28 năm nay, tôi chỉ biết ăn học, tận hưởng cuộc sống trong sự che chở, bao bọc của bố mẹ mình thôi. Thương con gái, mẹ tôi hay khuyên tôi nên lấy chồng gần hoặc tốt nhất là để chồng ở rể. Mẹ không muốn tôi phải đi làm dâu vì sợ tôi khổ sở.
Nhưng khi tôi giới thiệu bạn trai, bố mẹ lại thất vọng ra mặt. Bởi bạn trai tôi gia cảnh khó khăn, nhà lại ở xa. Mẹ tôi khóc suốt, cứ hết khuyên lại đe dọa, bảo tôi sướng không muốn lại đâm đầu vào đường khổ. Bố thì cứ thở ngắn thở dài, nói nuôi con gái 28 năm, cưng như cưng trứng, giờ lại muốn đi làm dâu cho nhà người ta. Tôi không trách bố mẹ, chỉ càng thấy thương họ hơn và tự nhủ mình phải sống thật hạnh phúc, nhất định không được để bố mẹ buồn lòng, lo lắng.
Vì nhà chồng ở xa nên trước khi cưới, tôi phải xin chuyển công tác về gần để thuận tiện cho cuộc sống tương lai. Chồng tôi luôn ở bên cạnh, khích lệ tinh thần, là chỗ dựa trong những lúc tôi mệt mỏi nhất.
Cuộc sống làm dâu của tôi rất nhẹ nhàng, thoải mái. Bố mẹ chồng tuy làm nông nhưng ông bà cũng có hiểu biết và thường xuyên cập nhật tin tức. Họ sống cởi mở, phóng khoáng, không ràng buộc con dâu bất cứ điều gì. Mẹ chồng tôi còn nói trước đây khi làm dâu, bà đã khổ rồi nên bây giờ bà không muốn tôi phải chịu những uất ức như bà nữa.
Lúc tôi báo tin có bầu, 2 bên gia đình ai cũng mừng. Bố mẹ tôi đến nhà chồng, xin cho tôi về nhà ngoại tĩnh dưỡng, sinh đẻ. Mẹ chồng tôi đồng ý nhưng tôi lại không muốn đi. Lấy chồng thì theo chồng, vả lại nhà chồng tôi rất hiền lành nên chẳng có lý do gì để tôi phải khăn gói về lại nhà đẻ.
Tôi sinh con, ở cữ nhà chồng. Bố mẹ đi 200km đến thăm tôi, xem thử tôi ở cữ có tốt không? Vừa vào phòng sinh, ông bà đã ngỡ ngàng và hài lòng. Nhà chồng tuy nghèo nhưng bố mẹ chồng vẫn lắp điều hòa cho tôi. Trong phòng cũng được trang trí lại thoáng mát, đẹp đẽ hơn. Quần áo, đồ đạc được mẹ chồng tôi xếp lại gọn gàng, thơm tho, để trong tủ sạch sẽ. Nếu không có tiếng em bé khóc, có lẽ chẳng ai biết đây là phòng sinh và tôi đang ở cữ. Mẹ tôi còn khen thông gia chăm chỉ lại chu đáo.
Thấy tôi được chăm sóc tốt nhất, tinh thần thoải mái, vui vẻ, bố mẹ tôi cũng yên lòng đi về. Trước khi về, mẹ bảo tôi bàn bạc với chồng chuyện sửa lại nhà cửa cho khang trang hơn. Bố mẹ không nỡ nhìn tôi sống trong một ngôi nhà đã cũ như vậy. Ông bà sẽ cho vợ chồng tôi 1 tỷ để xây nhà mới.
Nhưng khi tôi nói với chồng, anh lại không đồng ý vì không muốn nhận tiền, nhận ơn nghĩa quá lớn từ nhà vợ. Anh còn có vẻ giận vì cảm thấy bị bố mẹ vợ coi thường nhà mình. Đứng giữa 2 bên, tôi chẳng biết phải làm như thế nào cho tốt nhất nữa?
Biết tôi mua 2 hợp đồng bảo hiểm nhân thọ, chồng tuyên bố 1 câu cay đắng Khi thấy hợp đồng bảo hiểm nhân thọ của con gái và mẹ tôi, chồng không những không vui mừng mà còn chì chiết tôi. Ảnh minh họa 5 năm làm dâu nhà chồng, tôi luôn cẩn thận, chu đáo từng chút một trong cách ứng xử. Nhà chồng đông anh chị em, bố mẹ chồng sống chung với anh cả, đất đai...