Thích thầm đồng nghiệp cùng giới
Tôi là nam, 25 tuổi, có một vấn đề là tôi thích anh cùng chỗ làm, không biết nên thổ lộ hay không, nếu thổ lộ thì nói ra như thế nào.
Anh lớn hơn tôi chừng 6 tuổi. Khi mới vào công ty, tôi ấn tượng ngoại hình anh. Anh cao và đô con, không phải chuẩn 6 múi nhưng gọn và khỏe khoắn, gương mặt đậm c hất Tây với chiếc mũi cao thẳng. Trái với vẻ ngoài choáng ngợp ấy, ngoại hình tôi bình thường, đôi lúc hơi tự ti. Cho đến khi làm việc chung, tôi nhận ra điều thực sự cuốn hút ở anh không phải bề ngoài mà là con người bên trong. Anh thông minh, luôn có nhiều hơn một cách để nhìn nhận một vấn đề. Anh đặt nó trong những hoàn cảnh khác nhau hoặc đặt mình ở những góc độ khác nhau để nhìn nhận; tôi không khỏi bất ngờ với sự thông minh ấy. Trong công việc, nhiều người tìm đến anh vì anh rất giỏi, năng lực tốt, hào sảng.
Anh vẫn chưa lập gia đình, theo nhiều người nói thì hiện anh không quen hay hẹn hò ai cả, nhiều người bàn tán. Tôi từng chứng kiến mấy anh chị em trong công ty nói với nhau kiểu như: “ Sao nó chưa có vợ nhỉ”, “Đẹp trai, giỏi thế mà…”, “Chắc anh có vấn đề” (ý nói giới tính)… Tôi thấy nói mấy chuyện này không hay ho gì cả vì đó là vấn đề riêng tư mỗi người. Có lẽ anh không muốn bị ràng buộc trong hôn nhân, không muốn mất tự do. Tôi cảm nhận, mà phần nhiều tin rằng anh không thuộc giới tính thứ ba mà là dị tính, có cái nhìn về hôn nhân khác với nhiều người. Đó là vấn đề của anh, quay lại vấn đề của tôi:
Thứ nhất, tôi thích anh, thích sự thông minh, giỏi giang, sự nhiệt tình trong công việc. Anh nhẹ nhàng, vừa ấm áp vừa lạnh lùng. Có lúc anh cũng quan tâm, hỏi han tôi nhưng cũng có lúc anh chỉ im lặng hoặc “bơ”, điều này làm tôi có chút bối rối nhưng càng khiến tôi thích sự lạnh lùng đó ở anh hơn. Tôi hay nhìn anh từ xa, đặc biệt thích nhìn từ phía sau hoặc liếc trộm anh khi lại gần. Đôi lúc tôi muốn gây sự chú ý với anh, khi anh trước mặt rồi lại không đủ dũng khí khiến đôi tay tôi thụt lại. Tôi thấy anh quá lớn lao khi đứng trước anh.
Video đang HOT
Thứ hai, có nên thổ lộ tình cảm? Kể từ khi nhận ra mình thích anh, tôi đã nghĩ sẽ ôm giữ tình cảm này mãi mãi, chôn vùi nó thay vì nói ra bởi sợ. Anh sẽ có cái nhìn khác về tôi, sẽ kỳ thị và tránh xa tôi. Kể cả khi tôi nói ra rồi và anh thông cảm thì vẫn sẽ gây khó xử cho cả hai bởi môi trường làm việc chung, gặp mặt hàng ngày sẽ làm anh cảm thấy không thoải mái. Thế nhưng cứ giữ nó mãi trong lòng làm tôi đau, không thể tập trung được gì, cứ như thế sẽ gặm nhấm bản thân. Tôi nghĩ trước giờ toàn như thế, thích nhưng không dám nói ra, cứ thế để tình yêu ra đi, để lại sự cô đơn và hèn nhát. Rồi có gì đó thôi thúc tôi lần này rằng muốn gì thì nói ra người ta mới biết, điều này dẫn đến vấn đề thứ ba.
Thứ ba, làm sao để nói? Chẳng có cơ hội nào để tôi thổ lộ. Thời gian gặp nhau ở công ty để bắt chuyện rất ít, thường là chạm mặt nhau khi buổi sáng, chào xã giao dăm ba câu xong ai về chỗ người nấy. Chát qua tin nhắn? Anh ấy hầu như không dùng mạng xã hội, tôi cũng né xa mạng xã hội, chỉ có một mạng chat nhưng nó dùng cho công việc nên không thích hợp để nói chuyện riêng tư. Tôi cũng không muốn truyền đạt một thứ quan trọng như thế qua chat. Hẹn cà phê hay một chầu nhậu? Chúng tôi chưa thân đến mức: “Hey, cuối tuần anh rảnh không, cà phê đi”.
Thế đấy, yêu đơn phương của những người bình thường đã khổ, yêu đơn phương người cùng giới khổ gấp mấy lần. Không nói ra thì lòng nặng nề, nói ra lại sợ người ta kỳ thị, khó xử. Nó giống như việc ta đeo tai nghe và mở nhạc to, người ngoài nhìn vào không biết bên trong ta đang gào thét như thế nào. Tôi có cái tâm sự, mỗi tội nó hơi dài, mọi người thông cảm. Anh chị em đừng vội phán xét tôi, mong được tư vấn. Xin cảm ơn.
Nhờ bạn thử vợ, tôi không ngờ lại "ăn đau" 2 lần và sốc toàn tập khi nhận được dòng tin nhắn lúc 1 giờ khuya (P.1)
Sau 1 năm yêu nhau, tôi cũng chưa hoàn toàn tin tưởng cô ấy song vẫn rất yêu nên quyết định cưới.
Tôi quen Ngọc trong đám cưới của một đồng nghiệp, Ngọc là bạn cô dâu. Tôi ấn tượng với sự xinh xắn, khéo léo và vẻ ngoài năng động của cô ấy. Lúc này Ngọc đang là nhân viên bán hàng của một cửa hàng thời trang.
Làm quen và yêu nhau được nửa năm thì tôi biết trước kia, Ngọc từng làm booking trong một quán bar nổi tiếng đắt đỏ. Biết chuyện này, tôi có chút hụt hẫng và buồn rầu. Tuy tôi không có ý chê bai quá khứ của cô ấy, song trong lòng vẫn không được thoải mái bởi tôi biết môi trường trong bar sàn rất phức tạp. Biết đâu vì doanh số mà cô ấy sẵn sàng lấy lòng thiếu gia nào đó.
Tôi mất 1 tuần mới chấp nhận được việc này. Bởi tôi rất yêu Ngọc và cũng quyết định bỏ qua.
Chúng tôi kết hôn sau 1 năm yêu nhau. Bố mẹ tôi rất hài lòng về Ngọc, quả thật Ngọc rất biết cách ăn nói, có lẽ cô ấy từng trải và giao thiệp xã hội nhiều nên rất khéo léo, ăn nói nhẹ nhàng, dễ làm mềm lòng người khác. Thế nên ngày cưới, mẹ tôi rất tự hào, nắm ch ặt tay con dâu mà tu yên bố với cả hội hôn rằng bà rất hài lòng với đám cưới, cảm ơn thông gia đã nuôi dưỡng được cô con gái ngoan ngoãn như thế này và đồng ý gả cho tôi. Mẹ tôi cũng tặng con dâu 2 cây kiềng vàng.
Bởi tôi rất yêu Ngọc và cũng quyết định bỏ qua. (Ảnh minh họa)
Sống với nhau được 4 tháng thì tôi dần nhận thấy Ngọc không còn vội vã đi làm nữa, hỏi thì cô ấy bảo cửa hàng gặp khó khăn nên cắt giảm lương, thay vì làm cả ngày như trước, giờ cô ấy chỉ làm 1 ca chiều tối.
Và một buổi tối, trước khi đi ngủ, Ngọc nói rằng muốn nghỉ việc ở cửa hàng. Lương quá thấp, không đủ ăn tiêu. Trong khi mỗi tháng tôi cũng đưa cho cô ấy 10 triệu rồi. Chưa kể thỉnh thoảng mẹ tôi lại gửi đồ ăn cho, có thể ăn được 3-4 ngày. Thế nên tôi chợt nhận ra, Ngọc không hề biết vun vén cho gia đình, có bao nhiêu tiền là cô ấy mua sắm. Trong nhà cũng nhiều lên các món đồ giày dép, mỹ phẩm, nước hoa...
Có một lần, tôi đi làm về vẫn thấy Ngọc ngồi ở nhà, bình thường cô ấy sẽ tan làm sau tôi. Nên tôi hỏi và Ngọc trả lời rằng đã nghỉ việc rồi, cô ấy đã tìm được việc khác, đó là làm nhân viên kinh doanh của một phòng gym. Cô ấy còn khoe chiết khấu cao, lương thưởng tốt, thời gian không gò bó...
Từ sau hôm đó, vợ bắt đầu chuỗi ngày trang điểm, ăn mặc se xy đi làm. Tôi không hài lòng nên thường khuyên cô ấy ở nhà, tôi sẽ đưa thêm tiền chi tiêu. Nhưng Ngọc lại rao giảng những bài về nữ quyền, về quyền được đi làm, tự lập tài chính... nên tôi đành chịu thua.
Rủ đồng nghiệp đến nhà chơi và đưa tiền nhờ chị dâu nấu cơm hộ, để rồi nhìn mâm cơm chị ấy bưng lên mà tôi tái mặt Cũng vì có chị dâu nấu ăn ngon nên tôi thường xuyên rủ bạn bè về nhà ăn cơm và nhờ chị nấu nướng giúp. Chị dâu tôi là người khéo tay, đặc biệt nấu ăn rất ngon. 3 năm nay chị về làm dâu, tối nào nhà tôi cũng được ăn ngon. Nói không ngoa chứ chị nấu ăn còn ngon hơn...