Thế chiến 1: Chân dung “Cái chết đen” làm kinh hoàng quân Đức
Chỉ trong 1 đêm, người lính trẻ đã nhận được biệt danh “ Cái chết đen” từ cả đồng đội lẫn kẻ thù.
“Cái chết đen” Henry Johnson
Sinh ra vào ngày 15.7.1892, Henry Johnson là một người Mỹ gốc Phi. Vào năm 25 tuổi, ông gia nhập Trung đoàn Bộ binh số 15 thuộc Vệ binh Quốc gia ở New York, hay còn được biết đến với cái tên dân dã hơn là “Những chiến binh địa ngục Harlem” (Harlem Hellfighters). Khi ấy, mới chỉ cao 1,64m và nặng 59kg, ông đã tới Pháp để tiếp viện cho quân đội Pháp và trở thành lính da đen đầu tiên tham chiến trong Thế chiến 1.
Nguồn gốc biệt danh “Cái chết đen”
Bức tranh mô tả đêm mà Johnson chiến đấu và nhận được biệt danh “Cái chết đen”
Vào ngày 14.5.1918, Henry Johnson và đồng đội Needham Roberts đang đứng gác tại cửa rừng Argonne, nằm ở phía đông bắc của Pháp. Bất ngờ, cả 2 bị tấn công bởi các tay súng bắn tỉa hỗ trợ cho cuộc tiến công của quân Đức.
Khi ấy, Roberts đã bị thương nặng khi đang cố cảnh báo các đơn vị của mình ở xung quanh, khiến Johnson gần như phải một mình chống trả cuộc tấn công của kẻ thù. Ông đã dùng mọi thứ có trong tay: lựu đạn, súng trường, súng lục, báng súng, dao… Đáng ngạc nhiên là dù đông hơn gấp nhiều lần, quân Đức cũng không thể hạ gục được ông và phải rút lui khi quân Mỹ và Pháp tới ứng cứu.
Video đang HOT
Trong trận chiến này, Johnson bị tổng cộng 21 vết thương ở đầu, môi, hai bên hông, bàn tay,… Tuy nhiên, ông cũng đã hạ được 4 kẻ địch và làm 20 người khác bị thương. Thành tích này đã mang lại cho ông biệt danh “Cái chết đen” được cả đồng đội lẫn kẻ thù công nhận.
Được giải oan
Khi trở về nhà, Johnson và các đồng đội được chào đón như những người anh hùng, nhất là ở quê hương. Tuy nhiên, danh tiếng chẳng kéo dài được lâu. Người lính “Cái chết đen” năm nào đã không thể nhận được Huân chương Trái tim Tím – vốn cực kỳ danh giá và chỉ dành cho những binh sĩ bị thương hoặc tử nạn trong chiến trận – do hồ sơ bệnh lý của ông bị phát hiện là sai.
Kể từ đó, cuộc đời ông trở nên tuột dốc không phanh. Thất vọng và chán nản vì không hề có công việc ổn định, ông chìm đắm trong rượu bia và qua đời gần 11 năm sau cái ngày ông được nhận biệt danh huyền thoại “Cái chết đen”.
Thế nhưng, mãi về sau, ông mới được truy tặng Huân chương Trái tim Tím vào năm 1996, Huân chương Thập tự Phục vụ Xuất sắc vào năm 2001 và cuối cùng là Huân chương Danh dự cao quý vào năm 2015.
Theo Danviet
Trận đánh làm nên học thuyết 'chiến tranh chớp nhoáng' của Đức năm 1917
Chiến thuật của Anh trong trận Cambrai năm 1917 là nền tảng để quân đội Đức phát triển học thuyết Blitzkrieg trong Thế chiến II.
Xe tăng Anh đột kích phòng tuyến Đức tại Cambrai. Ảnh: Wikipedia.
Sáng sớm 20.11.1917, ba sư đoàn Đức đóng tại phía bắc thành phố Cambrai (Pháp) sẵn sàng chiến đấu trong hệ thống phòng ngự đa tầng gồm lô cốt, hào chiến đấu, ụ súng máy liên hoàn và nhiều lớp rào thép gai. Tuy nhiên, chiến thuật mới của Anh đã gây bất ngờ cho đối phương, đồng thời tạo cảm hứng để quân đội Đức phát triển học thuyết "Bliztkrieg" (chiến tranh chớp nhoáng) trong Thế chiến II, theo National Interest.
Trong trận đánh này, bộ binh Anh sẽ vướng phải hàng rào thép gai hoặc bị súng máy hạ gục nếu tiến công theo cách truyền thống. Quân Đức cũng bố trí sẵn lực lượng đông đảo để phản công chớp nhoáng, chiếm lại trận địa đã mất khi đối phương đang tái tập hợp đội hình. Đây là kịch bản thường thấy trong các trận đánh đẫm máu vào nửa đầu Thế chiến I.
Tuy nhiên, trận đánh Cambrai đánh dấu sự ra đời của chiến thuật mới, làm thay đổi bản chất chiến tranh. Quân Anh huy động 476 xe tăng Mark IV tập trung trong phạm vi hẹp, che chắn bộ binh trên vùng đất trống trước phòng tuyến Đức, sau đó chọc thủng tuyến phòng ngự dưới sự yểm trợ của pháo binh và không quân.
Đây không phải lần đầu tiên xe tăng tham chiến. Trong cuộc tiến công ở Somme tháng 7.1916, xe tăng Anh đã loại bỏ hàng rào thép gai và các ụ súng máy, giúp bộ binh hạn chế tiêu hao sinh lực. Tuy nhiên, 32 xe tăng Mark I tham chiến trong trận này không đủ sức chọc thủng phòng tuyến địch, dễ dàng bị bộ binh và pháo binh Đức đánh bại.
Trận Cambrai là lần đầu xe tăng tham gia tấn công với vai trò chủ lực. Thay vì mất nhiều tuần lập trận địa pháo và dễ bị lộ ý đồ, cuộc tấn công của Anh bắt đầu bằng hỏa lực tập trung trong thời gian ngắn. Quân Anh dựa vào trinh sát và các phép toán để tính đường đạn, cho phép các khẩu đội pháo nã chính xác vào mục tiêu, hạn chế việc bắn theo trực giác. Không quân Anh cũng tham gia yểm trợ bộ binh.
Những chiếc xe tăng Mark IV tham gia trận đánh
Quân đội Anh sử dụng 7 sư đoàn bộ binh, ba lữ đoàn xe tăng, 1.000 khẩu pháo và 5 sư đoàn kỵ binh trong trận Cambrai. Việc triển khai đội hình thiết giáp lớn, pháo binh bất ngờ đánh cấp tập cùng sự yểm trợ của không quân là hình thái đầu tiên của học thuyết Blitzkrieg, chuyên gia quân sự Michael Peck nhận định.
Ban đầu, chiến thuật này dường như phát huy hiệu quả. Giữa làn khói và sương mù buổi sáng, các cỗ chiến xa của Anh băng qua hàng rào dây thép gai và tiêu diệt các ụ súng máy. Có những mũi tấn công bị phục kích, cầm chân như Sư đoàn Cao nguyên Scotland số 51 tại Flesquieres, nhưng tuyến phòng thủ Đức vẫn bị chọc thủng.
"Đây là thành công đáng kinh ngạc. Quân Anh chọc thủng hơn 6 km trong phòng tuyến dày 10 km với tốc độ chưa từng có. Quân Đức trải qua hàng loạt cảm xúc, từ hoài nghi đến chán nản tuyệt vọng", sử gia Alexander Turner và Peter Dennis cho biết.
Quân Anh chịu 4.000 thương vong trong ngày đầu giao tranh, con số quá ít so với 57.000 quân thiệt mạng để chiếm gần 8 km vuông trong ngày mở đầu trận Somme.
Tuy nhiên, Anh không đạt được các mục tiêu quan trọng sau khởi đầu thành công này. Lực lượng tấn công bị kiệt sức mà không khai thác được sức mạnh kỵ binh. Sau ba năm đánh trong chiến hào, binh lính Anh không quen với việc cơ động liên tục trên chiến trường. Hệ thống liên lạc bị cắt đứt, một nửa lực lượng thiết giáp Anh bị hỏng. Các khẩu đội pháo Đức bắn thẳng vào những xe tăng Mark IV chậm chạp, phá hủy hàng chục chiếc.
"Mục tiêu trong ngày đầu tiên không đạt được. Mất đi yếu tố bất ngờ, quân Anh buộc phải gồng mình đối phó lực lượng dự bị của Đức", sử gia Turner cho biết.
Xe tăng Mark IV cơ động qua hầm hào trước trận đánh. Ảnh: Wikipedia.
Đức tung ra 17 sư đoàn, trong đó gồm nhiều tiểu đoàn đột kích tinh nhuệ. Lực lượng này xâm nhập chiến tuyến quân Anh, bao vây nhiều đơn vị tiền tuyến, đánh chiếm các sở chỉ huy và trận địa pháo. Ngày 30.11, quân Đức thọc sâu tới 3,2 km trong phòng tuyến Anh, trước khi phải ngừng đà tiến công.
Khi trận đánh kết thúc vào đầu tháng 12, mỗi bên hứng chịu khoảng 45.000 thương vong, ranh giới chiến tuyến trở về mốc ban đầu.
Từ kinh nghiệm rút ra sau trận đánh này, Đức đã xây dựng học thuyết Bliztkrieg, sử dụng lực lượng thiết giáp khổng lồ để phát động xâm lược Pháp vào năm 1940, chọc thủng mọi phòng tuyến và buộc đối phương đầu hàng chỉ trong vòng 6 tuần.
Theo Duy Sơn (VnExpress)
Người lính Mỹ một mình bắt sống cả đội quân Đức Sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó, thất học và từng là 1 kẻ nghiện rượu, thế nhưng Thế chiến 1 đã biến trung sĩ Mỹ Alvin York trở thành 1 người hùng với chiến công bắt sống cả đội quân Đức. Alvin York, sinh năm 1887, là đứa con lớn thứ 3 trong tổng số 11 người con của gia đình. Trong...