Thấy mẹ vợ lên chơi, chồng tôi đon đả ra đón rồi đi nấu ăn nhưng nhìn mâm cơm anh bưng lên, tôi giận tái mặt
Thấy chồng đon đả đón mẹ vợ rồi còn chủ động đề nghị được nấu ăn, tôi khá bất ngờ. Nhưng khi thấy mâm cơm anh bưng lên, tôi giận đến mức đưa mẹ đi ăn nhà hàng ngay và luôn.
Chồng tôi là kiểu người đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành. Anh có một cuốn sổ đen, dày để ghi chép chi tiêu từng ngày một. Anh nói rằng đó là cách để quản lí chi tiêu tốt nhất, tránh vung tay quá trán. Anh chỉ mua những thứ cần thiết cho đời sống, còn lại, anh đều tận dụng những thứ đã cũ. Thứ gì còn dùng được mà chồng tôi đem vứt đi thì đúng là sấm sét giữa trời quang, dù thứ đó đã rất cũ kĩ và lỗi thời.
Quần áo anh mặc đi mặc lại đến mức ố vàng, rách cả vùng cổ, tay áo. Giày thì chỉ có một đôi duy nhất để vừa đi làm vừa đi chơi đi tiệc. Tôi mua tặng thêm một đôi mới vào ngày sinh nhật anh thì hôm sau đã biến mất. Hỏi thì chồng hờ hững đáp đã thanh lí rồi vì phí tiền. Tôi giận sôi người, quyết định không bao giờ mua quà tặng chồng nữa. Thậm chí quần l ót anh mặc đến mức rách rưới không dùng được nữa anh mới đem vứt đi.
Về chuyện ăn uống cũng rất kĩ, tính toán mỗi ngày chỉ ăn trong 100 nghìn, không được phép hơn, chỉ được thừa tiền. Vì những chuyện nhỏ nhặt này mà chúng tôi cãi nhau như cơm bữa.
Tôi thất vọng và đang hoang mang không biết có nên tiếp tục cuộc hôn nhân với gã chồng keo kiệt bủn xỉn không? Ảnh minh họa.
Mới đây, mẹ tôi từ quê lên, đem cho vợ chồng con gái nào gà đã làm sạch sẽ, rau củ sạch tự trồng, trứng gà. Thấy mẹ tay xách nách mang giữa thời tiết lạnh giá mà tôi xót xa. Chồng tôi đon đả ra tiếp rồi chủ động nấu ăn để mẹ con tôi ngồi tâm sự.
Đến khi anh bưng mâm cơm ra, tôi giật mình và giận tím mặt khi thấy trên mâm cơm chỉ có mỗi hai con cá rán, bát trứng luộc dầm mắm với đĩa rau luộc, chẳng hề có tí thịt nào. Tôi hỏi vì sao anh không lấy luôn gà mẹ mang lên mà nấu thì anh nói mẹ ở quê ăn gà nhiều rồi, nay đổi bữa ăn rau là tốt nhất.
Video đang HOT
Chồng nói như thể mẹ tôi ở quê có điều kiện lắm vậy. Dù bà ở quê có ăn gà ăn thịt nhiều đi chăng nữa, khi lên chơi với con cái cũng phải có mâm cơm tươm tất chứ.
Mẹ tôi sợ chúng tôi cãi nhau nên vội vàng xới cơm. Tôi thì không nuốt nổi cơn tức này nên dắt mẹ đi thẳng ra nhà hàng gần nhà, ăn một bữa lẩu ngon lành. Chồng tôi nhắn tin, mắng tôi tiêu xài hoang phí tôi cũng mặc. Cả năm mẹ mới lên một lần, vậy mà anh còn tính toán như thế nữa? Tôi thất vọng và đang hoang mang không biết có nên phải làm gì với gã chồng keo kiệt bủn xỉn không?
Cho rằng vợ tiêu hoang nên chồng viện cớ đưa ít tiền hơn mỗi tháng, để rồi một lần về nhà giữa trưa anh ta nghẹn ngào muốn khóc khi nhìn mâm cơm vợ ăn
'Lúc ấy tôi không hiểu trong lòng mình là cảm giác gì, cổ họng đã nghèn nghẹn muốn khóc', người chồng chia sẻ.
Đàn ông thường không ý thức được việc nuôi con và chi tiêu sinh hoạt hàng tháng tốn kém đến đâu. Vì bản thân họ chỉ đưa tiền cho vợ chứ hiếm khi tự tay mua sắm. Nhiều người còn có tâm lý sợ vợ tiêu hoang, không coi trọng tiền mồ hôi công sức anh ta mang về.
Câu chuyện mà người chồng tên K. (34 tuổi) chia sẻ trẻ dưới đây chính là một ví dụ như thế:
'Cách đây không lâu tôi có dịp nói chuyện với một cậu bạn. Hỏi về mức chi tiêu hàng tháng nhà cậu ta thì tôi không khỏi giật mình. Cậu ta bảo mỗi tháng chỉ đưa cho vợ 5 triệu, bởi lương cậu ta không cao, còn phải trích ra gửi về quê chu cấp cho bố mẹ.
Nhà cậu ta có hai vợ chồng và 1 đứa con nhỏ, nhà tôi có 2 con, hai gia đình đều phải thuê nhà nhưng mỗi tháng vợ tôi tiêu mất cả 12 triệu! Thêm 1 đứa bé mà thôi, làm sao có thể tiêu tốn hơn nhà cậu ta đến cả 7 triệu?
Càng nghĩ tôi càng tin chắc vợ mình không biết tính toán chi tiêu. Đang ở nhà chăm con không có thu nhập, chồng vất vả mới kiếm ra đồng tiền mà cô ấy hoang phí không biết tiết kiệm! Nếu vợ tôi cũng tiết kiệm được như vợ người bạn kia thì tốt biết bao.
Sợ vợ trách móc đàn ông chi li tiền bạc, tôi không tỏ thái độ trực tiếp mà về nói dối vợ rằng công việc gặp trục trặc, mức thu nhập giảm sút. Sau đó mỗi tháng tôi chỉ đưa cho vợ 7 triệu thôi.
Ảnh minh họa
2 tháng qua tôi phát hiện mức sinh hoạt trong gia đình vẫn như cũ không thay đổi gì. Điều đó chứng tỏ 7 triệu vợ tôi cũng tiêu đủ mà 12 triệu thì cô ấy cũng tiêu hết. Rõ ràng trước đây cô ấy đã mua sắm hoang phí nhiều khoản. Nếu tôi làm thế này ngay từ đầu, chắc chắn vợ chồng đã để ra được số tiền đáng kể rồi.
Cứ thế cho đến cách đây mấy hôm tôi có việc về nhà giữa trưa. Đứa con lớn của vợ chồng tôi đã mang gửi trẻ, đứa thứ hai vừa cai sữa chưa lâu, vợ tôi ở nhà trông bé. Thời điểm tôi về đến nhà thì vợ đang ru con ngủ trong phòng.
Tôi xuống bếp định bụng tìm cơm ăn, để rồi khi mở lồng bàn ra mà không khỏi thẫn thờ. Trong mâm cơm không có gì ăn cả, nếu không kể đến bát đầu cá toàn xương còn thừa từ tối qua để lại. Tôi tưởng vợ đã đổ đi rồi chứ?
Vừa hay vợ đi ra, tôi hỏi cô ấy trưa nay ăn gì. Vợ cười gượng bảo lười đi mua thức ăn nên ăn tạm đồ thừa, không biết tôi về mà chuẩn bị. Lúc đi vào phòng ngủ tôi phát hiện ra vài thứ lạ lẫm mình chưa nhìn thấy bao giờ. Đem ra hỏi vợ, cô ấy ngập ngừng giải thích rằng đang làm thuê tại nhà cho 1 shop bán đồ thủ công.
Lúc ấy tôi không hiểu trong lòng là cảm giác gì, cổ họng đã nghèn nghẹn muốn khóc. Hóa ra ngoài mặt vợ tỏ ra bình thường nhưng sau lưng cô ấy lại có không ít điều giấu giếm chồng. Tôi hỏi thẳng 7 triệu tôi đưa có đủ chi tiêu hay không? Vợ ấp úng mãi mới nói bây giờ con không bú sữa nữa nên cô ấy ăn uống qua loa thế nào cũng được. Đợt này vợ làm thêm tại nhà cũng được thêm chút thu nhập, có thể gánh vác cùng tôi phần nào.
Bây giờ thì tôi hiểu rồi, 7 triệu làm sao đủ cho cả gia đình chi tiêu, chưa nói còn tiền học của con lớn, tiền thuê nhà, điện nước, gas, mạng internet... hàng tháng. 2 tháng qua vợ không kêu ca gì, vẫn duy trì mức chi tiêu như trước cho cả nhà bởi vì cô ấy tranh thủ vừa trông con vừa làm thêm và tằn tiện ăn uống của bản thân. Bữa sáng, bữa trưa vợ ở nhà một mình nên ăn uống đạm bạc, chỉ có bữa tối cả nhà quây quần cô ấy mới nấu nướng tử tế.
Hiểu ra mọi chuyện mà tôi ân hận và thấy có lỗi với vợ vô cùng. Vợ tin tưởng chồng không hề nghi ngờ lời nói dối giảm thu nhập của tôi, trái lại còn chịu bao thiệt thòi để tôi không phải lo lắng và chịu áp lực tiền nong.
Ảnh minh họa
Mấy hôm sau gặp lại cậu bạn kia, thấy cậu ta buồn phiền tôi liền hỏi thăm thì được biết vợ cậu ta đã ôm con về nhà mẹ đẻ. Hóa ra thời gian qua 5 triệu cậu ta đưa làm sao đủ cả nhà sinh hoạt. Bố mẹ vợ vẫn phải chu cấp thêm nhưng cô vợ không nói cho chồng biết sợ cậu ta tự ái.
Mới đây bố vợ cậu ta đã đến tận nơi chỉ thẳng mặt con rể mắng rằng đàn ông mà kém cỏi không lo được cho vợ con, đã nặng gánh gia đình còn không chịu cố gắng phấn đấu, để vợ con phải sống khổ sở, thiếu thốn. Sau đó ông bà bắt vợ con cậu ta về nhà đẻ ở cho đỡ khổ, đợi khi nào cậu ta khấm khá hơn thì mới cho đón về.
Tôi nghe xong mà hốt hoảng, nghĩ lại mình vẫn còn rất may mắn khi vợ thương yêu và bố mẹ vợ chưa bao giờ trách móc, phàn nàn. Là đàn ông không cho vợ được cuộc sống sung sướng, dư dả thì thôi, tôi lại còn nghĩ mọi cách để bắt cô ấy phải tằn tiện. Tôi thật sự quá vô tâm và ích kỷ rồi...'.
Anh K. chia sẻ sau đó anh đành viện cớ đã được tăng lương rồi đưa toàn bộ lương của mình cho vợ giữ để cô chi tiêu thoải mái, còn dư lại thì dành tiết kiệm chứ không đưa mỗi tiền sinh hoạt cho vợ như trước. Anh cũng cấm vợ không được làm thêm, ngoài lúc trông con thì nghỉ ngơi giữ sức khỏe đồng thời dặn cô phải ăn uống đầy đủ. Thật may mắn khi anh đã nhận ra sai lầm của bản thân, biết yêu thương và đối xử tốt với vợ hơn kịp thời.
Tôi vừa cất lời xin phép về quê ăn cưới em trai, cả mâm cơm liền bị chồng hất văng xuống nền nhà Xin phép bố mẹ chồng để về quê ăn cưới em trai nhưng phản ứng của chồng tôi khiến cả nhà choáng váng. Vợ chồng tôi mới cưới nhau, con còn nhỏ, lương thấp nên phải sống chung với bố mẹ chồng cho giảm bớt chi phí. Hàng ngày tôi gửi con cho ông bà nội chăm, còn hai vợ chồng đi làm...