Thấy chị hàng xóm phải xa chồng quanh năm nên tôi rất thương cảm, song một lần nhìn rõ mặt chồng chị ấy mà tôi bủn rủn kinh hoàng
Cho đến hôm vừa rồi, tôi đã được diện kiến chồng chị hàng xóm. Để rồi khi nhìn rõ mặt người đàn ông đó thì tôi không khỏi run rẩy kinh hoàng.
Tôi mới lấy chồng được 2 năm và vẫn chưa sinh con. Vợ chồng tôi hiện đang ở trọ, dự định khoảng một, hai năm nữa mua được nhà thì mới lên kế hoạch sinh em bé.
Cách đây 5 tháng, tôi và chồng chuyển đến một khu trọ mới. Cạnh phòng trọ tôi là chị hàng xóm tên Nga. Chồng chị ấy vắng nhà gần như quanh năm nên lúc nào cũng chỉ có hai mẹ con lủi thủi với nhau. Nhìn chị chẳng khác gì mẹ đơn thân một mình nuôi con nhỏ mà tôi thấy thương cảm.
Chị Nga tính tình hiền lành, chỉ làm một công việc nhàn tản, còn lại dành thời gian chăm sóc cho cậu con trai nhỏ. Thế nhưng đời sống của mẹ con chị ấy không đến nỗi nào do có chồng lo toan. Chồng chị ấy cứ một, hai tháng mới về thăm vợ con, mỗi lần cũng chẳng ở lại lâu, có lúc còn đi ngay trong ngày.
Tôi chưa lần nào gặp mặt chồng chị Nga vì anh ta ít về thăm vợ, có lần anh về thì hôm đấy tôi lại đi vắng. Cho đến hôm vừa rồi, tôi đã được diện kiến chồng chị hàng xóm. Để rồi khi nhìn rõ mặt người đàn ông đó thì tôi không khỏi run rẩy kinh hoàng.
Người đàn ông đó không ai khác chính là anh rể của tôi. Anh ấy nhìn thấy tôi cũng rất bất ngờ. Trước khi tôi lao vào chất vấn thì anh ấy ngăn tôi lại rồi đề nghị tôi ra quán cafe đầu ngõ nói chuyện.
Tôi giận sự trơ trẽn của anh rể nhưng cũng phải công nhận những điều anh ta nói là đúng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Trước nay có ai không thầm ngưỡng mộ chị gái tôi vì lấy được anh rể. Hai người yêu nhau từ khi còn là những cô cậu sinh viên, sau 8 năm bên nhau mới đi đến hôn nhân. Suốt thời gian chung sống, anh luôn đối xử tốt với chị chẳng có chỗ nào chê trách.
Nhưng chị gái tôi bị bệnh tim từ nhỏ, chị ấy không thể sinh con. Anh rể bất chấp sự phản đối của gia đình, quyết tâm cưới chị. Sáu năm qua, anh rể chưa bao giờ có ý định ruồng rẫy chị, tình cảm vợ chồng vẫn rất mặn nồng. Bố mẹ anh rể cũng chẳng hề ghét bỏ cô con dâu không thể sinh cháu cho họ. Bây giờ thì tôi đã hiểu, không phải vì họ quá tốt mà bởi vì anh rể đã có phòng nhì với đứa con khác rồi.
Anh rể nói vì cả thanh xuân chị tôi đã dành cho anh nên anh không đành lòng chia tay chị. Cưới về rồi, chị thành vợ anh thì tất nhiên anh phải đối xử tốt với chị. Thế nhưng khao khát được làm bố và trách nhiệm sinh con nối dõi cho bố mẹ thì vẫn phải thực hiện. Do đó cách duy nhất là anh lén lút có con bên ngoài, vậy là vẹn cả đôi đường.
Anh rể thản nhiên bảo tôi tốt nhất hãy coi như không biết gì, làm ầm ĩ lên thì người phải chịu tổn thương chỉ là chị gái tôi mà thôi. Cùng lắm là ly hôn, rồi ai sẽ cưới chị khi mà chị ấy không thể sinh con? Ly hôn rồi ở vậy một mình hay sao?
Tôi giận sự trơ trẽn của anh rể nhưng cũng phải công nhận những điều anh ta nói là đúng. Mong ước có con có cháu của gia đình anh rể là hoàn toàn chính đáng. Song nghĩ đến chị gái mà tôi thấy thương chị quá. Tôi nên làm thế nào? Làm ngơ bí mật của anh rể, để mặc chị gái sống trong thứ hạnh phúc giả tạo ấy ư?
Mẹ đưa 100 nghìn để mua đồ ăn cho cả nhà, vợ tôi phụng phịu đứng lên rồi ném đôi đũa xuống, những lời cô ấy nói khiến tôi giận tím mặt
Lúc ấy tôi đã giơ tay định chỉnh đốn thái độ hỗn xược ấy của vợ, nhưng mẹ tôi can ngăn nói đàn ông thì không nên đánh vợ nên tôi đã dừng lại.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Chào chị Hướng Dương.
Vợ chồng tôi mới kết hôn được nửa năm mà đã nảy sinh vô số mâu thuẫn, đa phần là liên quan đến cuộc sống thường ngày. Bố mẹ tôi năm nay đều đã ngoài 60, tính ra thì tuổi tác cũng cao rồi.
Nhà có 4 người, việc ăn uống cũng chẳng phải vấn đề quan trọng. Vợ tôi đi làm về, chế biến đồ ăn một chút là xong. Ăn cơm xong thì dọn rửa vài cái bát, thế rồi lên phòng nghỉ, mẹ tôi cũng không đòi hỏi phải làm việc nhiều nên tôi thấy việc nhà như thế là hợp lý.
Vợ tôi tiêu hoang từ thời con gái, biết điều đó nên cưới xong, tôi có đề nghị cầm thẻ ATM của cô ấy. Thật ra tôi không đụng đến một đồng, chỉ là muốn tiết kiệm tiền để sau này có việc cần thì có vốn nhìn vào. Tôi vẫn đưa vài trăm ngàn cho cô ấy lấy tiền xăng xe, tiêu vặt.
Hôm vừa rồi ngồi ăn cơm, mẹ tôi nói mình già rồi, không được minh mẫn nên để con dâu đi chợ. Bà giao nhiệm vụ cho con dâu, mỗi ngày đi chợ trong 100 nghìn và ghi chép lại để những tháng sau còn định liệu chi tiêu.
Tôi thấy mẹ nói rất đúng, bà là người từng trải nên biết cách tiêu tiền sao cho xứng đáng mà vẫn tiết kiệm được tối đa. Vậy mà vợ tôi phụng phịu bỏ đũa không ăn. Sau đó cô ấy ngồi thừ ra và bắt đầu rơi nước mắt kể lể. Nào là đi làm cả ngày mệt nhưng về vẫn phải nấu cơm dọn rửa. Rồi nói ngần ấy tiền không đủ 4 miệng ăn. Cuối cùng, cô ấy còn lôi cả chuyện tôi giữ hết tiền của cô ấy để trách cứ.
Tôi giận quá suýt thì vung tay đánh vợ. May mà có mẹ tôi can ngăn. Bực nhất là mấy ngày nay, vợ tôi chỉ mua mỗi đậu phụ và trứng, rau. Hôm nào thay đổi thì có thêm món lạc. Tôi bảo đổi bữa, mua thịt cá về nấu, cô ấy tỉnh bơ nói không đủ tiền. Chị xem như thế có chấp nhận được không? Tôi không đi chợ nhưng tôi biết giá cả, 100 ngàn vẫn thừa sức nấu cơm có thịt hoặc cá, đây là vợ tôi cố tình chống đối. Tôi muốn hỏi ý kiến của chị, làm sao để có thể thay đổi thái độ của vợ tôi đây?
Chào bạn.
Qua câu chuyện của bạn, Hướng Dương có một thắc mắc, không biết trong suốt thời gian chung sống, bạn và vợ đã cùng nhau làm việc bao giờ chưa? Có rất nhiều nghiên cứu cho thấy, nếu hai vợ chồng cùng làm việc nhà với nhau, hiệu quả và cả chỉ số tình cảm cũng tăng lên. Dù là nấu cơm hay rửa bát thì hành động ấy sẽ giúp vợ bạn có cảm giác mình luôn có chồng đồng hành, điều đó khiến cô ấy được an ủi và cũng cảm thấy được yêu thương.
Trong tâm sự của bạn, Hướng Dương không biết bạn sống ở đâu, thành phố hay ngoại tỉnh. Tuy nhiên với số tiền 100 nghìn để mua đồ ăn cho 4 người, Hướng Dương e rằng vợ bạn cũng rất đau đầu để lựa chọn thực đơn. Nếu bạn thấy vợ chi tiêu chưa hợp lý, hãy chủ động đi chợ mua đồ ăn để vợ bạn nấu cơm nhé! Vừa giúp mẹ bạn, lại không làm vợ mất lòng.
Về vấn đề tiền lương của vợ bạn, Hướng Dương có một cách để giải quyết. Bạn hãy cùng vợ ngồi lại, tính toán số tiền cần tiết kiệm trong một tháng. Khi nào vợ bạn có lương, cô ấy sẽ chủ động chuyển tiền vào tài khoản của bạn. Còn thẻ và tiền tiêu vặt, bạn hãy để vợ được giữ. Ai đi làm cũng mong được cầm tiền của mình, vợ bạn mong muốn điều đó cũng là điều hợp lý và cần được chồng ủng hộ.
Sau hôm nay, bạn hãy tâm sự với vợ để cả hai hiểu nhau hơn, cũng như giải quyết được những vấn đề còn đang vướng mắc.
Hướng Dương chúc bạn và vợ luôn giữ được ngọn lửa hạnh phúc.
Hướng Dương.
Trước ngày tôi bỏ lại tất cả để đi xa, nửa đêm sếp đến nhà tôi gõ cửa và đưa ra một đề nghị tưởng béo bở nhưng tôi lại hoang mang tột độ Tôi đã xác định sẽ làm mẹ đơn thân, vì tất cả mọi người đều đã quay lưng với đứa trẻ tội nghiệp này. Đúng lúc ấy, sếp xuất hiện và đưa ra một đề nghị. Tôi không biết phải kể câu chuyện của mình thế nào. 26 tuổi, tôi mang bầu nhưng bố của đứa bé lại chối bỏ trách nhiệm. Sau...