Thắp lửa cho mình
Làm sao để trông mình có vẻ năng động, nồng nàn, ấm áp hơn? Làm sao để mọi người nhìn mình và nói chuyện với mình, chứ không lướt qua như thể mình là một bức tường phẳng lì trơn láng vô cảm?
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Em là một cô gái buồn, không phải em tự nhận, mà những người gặp em, nói chuyện với em đều nói “sao em buồn vậy”. Lâu lâu em hỏi lại: “Ý nói là em buồn tẻ hả?”, người ta chỉ cười cười thôi.
Em 30 tuổi, nhìn lại mình, cũng thấy cuộc sống kém vui thật. Em từng có người yêu, chia tay năm 23 tuổi, khi ra trường. Từ đó đến nay đã 6 năm, em không quan tâm đến ai nữa. Em sống bình thường, không có nhu cầu hẹn hò hay phải có đôi có cặp. Má em nói không lo lấy chồng, coi chừng ở giá. Em thấy, thời này nhiều người lập gia đình rất muộn. Em tự lập, có nghề nghiệp, có đời sống riêng, không phải phụ thuộc ai cả chuyện vật chất lẫn chuyện tình cảm, nên chẳng băn khoăn gì.
Thật lòng thì khi ngẫm nghĩ, so sánh lại, hồi đi học và có người yêu, em thấy cuộc sống sôi động hơn, cảm xúc nhiều hơn. Giờ thì chuyện gì cũng bình bình. Nhìn trong gương, em thấy diện mạo của mình già dặn, chững chạc hơn, nhưng em có vẻ không háo hức, không nhiệt thành với chuyện gì nữa. Em sợ mình sẽ nguội lửa, rồi thì thờ ơ với mọi sự.
Làm sao để trông mình có vẻ năng động, nồng nàn, ấm áp hơn hả chị? Làm sao để mọi người nhìn mình và nói chuyện với mình, chứ không lướt qua như thể mình là một bức tường phẳng lì trơn láng vô cảm? Em không muốn lại vồ vập yêu đương, rồi lên bờ xuống ruộng vì đau khổ hay bị phản bội, cũng không muốn mình như hộp đồ ăn bị bỏ quên trong tủ lạnh không ai nhớ, không ai muốn cầm đến. Em phải làm sao đây?
Video đang HOT
Minh Yến (TP.HCM)
Em Minh Yến thân mến,
Khi trong lòng mình không còn gì để cháy lên nữa, thì làm sao mà lung linh, làm sao mà ấm áp được hả em? Vậy nên, muốn lung linh ấm áp, hãy giữ ngọn lửa trong mình. Nếu ngọn lửa ấy tắt rồi, em hãy thắp lại, tìm nhiên liệu cho nó, ấp ủ nó từng ngày từng giờ để nó trước tiên là sưởi ấm mình, sau nữa là tỏa ra ánh sáng lung linh ấm áp ấy quanh mình, ở những nơi mình đến.
Ngọn lửa thường thấy nhất là tình yêu. Nhưng tình yêu không phải là ngọn lửa duy nhất. Còn ngọn lửa của tình bạn thân thiết, còn đam mê yêu thích của mình với cuộc sống này: sách vở, âm nhạc, du lịch, thể thao… thậm chí lòng say mê với công việc cũng là một ngọn lửa. Không phải lúc nào mình cũng phăm phăm đi kiếm tình yêu, để yêu cuồng sống vội cho “bốc lửa”. Em chỉ cần tự hỏi lòng xem mình yêu thích cái gì, khao khát gì, muốn làm gì. Chỉ cần dấn thân thực hiện điều mình yêu thích, em sẽ thấy hơi ấm niềm vui của lòng say mê.
Nhiều phụ nữ hay co mình, cho rằng sống như thế là đủ, luôn trong giới hạn an toàn, không nên mạo hiểm thử bất cứ gì. Cũng nhiều người cho rằng, phải giữ mình “an toàn” để chờ một tình yêu lớn của cuộc đời. Nhưng, đóng cửa cuộc đời lâu quá, làm sao các cơ hội có thể đến với ta, chưa kể sống mãi trong bình lặng, buồn chán, ta biến thành cơm nguội lúc nào không hay.
Theo chị, em hãy dấn thân, sống hết mình với tuổi trẻ, rồi em sẽ thấy kho nhiên liệu phong phú trong mình tỏa nhiệt. Một người có đam mê, sống nhiệt tâm sẽ có ngọn lửa nội tại, có sự ấm áp lung linh, có một nhịp cầu để có thể sẵn sàng kết nối với người khác. Rồi em sẽ thấy vui hơn, tận hưởng từng ngày của cuộc sống, không thờ ơ, lạnh nhạt với thanh xuân. Ít ai có thể bỏ qua một tâm hồn sống động, vui vẻ, hấp dẫn trước mắt, mọi người sẽ muốn trò chuyện với em, muốn khám phá em bởi những tài nguyên em đang có. Chúc em vui vẻ, ấm áp với chính mình và với mọi người.
Hạnh Dung
Theo phunuonline.com.vn
Cắn răng chi tiền cho bạn gái làm đẹp, tôi ôm hận khi biết sự thật phũ phàng từ em
Bình phục sau ca phẫu thuật với diện mạo đẹp như hoa, cô ấy chuyển chỗ ở và tuyên bố chia tay tôi lạnh lùng. Tôi sững sờ không hiểu nổi vì sao.
Thật lòng mà nói, đến giờ phút này, chưa bao giờ tôi thấy ngoại hình của bạn gái là vấn đề nghiêm trọng mặc dù tôi lại được người ngoài đánh giá là khá điển trai. Đúng là so với người khác, bạn gái tôi không đẹp. Nhìn cô ấy từ vóc dáng đến gương mặt đều khá thô kệch nếu không muốn nói là xấu xí. Nhưng một phần là do duyên số, phần nữa là vì hiểu con người cô ấy tốt bụng, ngoan hiền nên tôi vẫn yêu.
Có thể nói chúng tôi là một cặp đôi đũa lệch. Ngày mới yêu, bản thân cô ấy ngại nên rất ít khi cùng tôi xuất hiện trước đám đông, bạn bè. Sau này, khi tôi chủ động, cô ấy mới dần tự tin hơn. Trong những câu chuyện cô ấy nói, tôi thấy được sự mặc cảm vì ngoại hình chênh lệch giữa hai đứa. Tôi luôn phải động viên bạn gái nỗ lực, cố gắng.
Ngày mới yêu, bản thân cô ấy ngại nên rất ít khi cùng tôi xuất hiện trước đám đông, bạn bè. (Ảnh minh họa)
Nhiều lúc chính tôi cũng không hiểu vì sao mình lại đem lòng yêu cô ấy trong khi xung quanh tôi có rất nhiều cô gái xinh xắn thích. Có lẽ tôi phục vì cô ấy khá giỏi giang, tính tình lại tốt. Mà khi đã yêu rồi, người ta cũng chẳng mấy khi còn bận tâm tới vấn đề nhan sắc nữa.
Nhưng có một rào cản lớn trong tình yêu của chúng tôi đó là gia đình. Nói gì thì nói, bố mẹ nào cũng mong con cái lấy được người tương xứng với mình, đặc biệt khi tôi lại là niềm tự hào của cả nhà. Chưa đưa bạn gái về tôi đã hình dung ra thái độ của mẹ tôi khi nhìn nhan sắc của cô bạn gái.
Trước khi đưa bạn gái về ra mắt, tôi thường xuyên nói tốt về cô ấy để tạo thiện cảm trước. Nhưng thực sự, hôm đầu tiên dẫn người yêu tới nhà, thái độ mẹ tôi khiến cô ấy phải xấu hổ vô cùng. Bà bộc lộ rõ sự không hài lòng thậm chí là khó chịu. Tôi chỉ nghĩ có đơn giản thế, từ từ rồi tìm cách khắc phục.
Thương cô ấy mặc cảm, tôi quyết định làm mọi điều để cô ấy tự tin hơn. Tôi bàn chuyện cho bạn gái đi phẫu thuật thẩm mĩ. (Ảnh minh họa)
Sau lần ra mắt đó, bạn gái tôi nằng nặc đòi chia tay vì bảo không xứng với tôi. Thương cô ấy mặc cảm, tôi quyết định làm mọi điều để cô ấy tự tin hơn. Tôi bàn chuyện cho bạn gái đi phẫu thuật thẩm mĩ. Tôi có một khoản tiền tiết kiệm, tuy chưa đủ nhưng có thể vay thêm. Ban đầu cô ấy không đồng ý nhưng về sau nghe cũng xuôi tai nên chấp nhận.
Vậy là tôi dồn tiền, vay mượn thêm để lo liệu vụ cho bạn gái thẩm mĩ. Vài tháng trời cô ấy không thể đi làm tôi cũng nuôi hết, khoản nợ cũng nhiều, tôi lo lắm nhưng cũng không làm thế nào được. Tôi nghĩ đợi bạn gái khỏe mạnh lại, hai đứa cùng làm, trả nợ, chuyện tình cảm rồi cũng sẽ thuận lợi, vậy là đẹp cả đôi đường.
Nhưng... có ai mà ngờ đâu. Bình phục sau ca phẫu thuật với diện mạo đẹp như hoa, cô ấy chuyển chỗ ở và tuyên bố chia tay tôi lạnh lùng. Tôi sững sờ không hiểu nổi vì sao. Tới lúc nào cô ấy mới nói bằng thái độ đầy phẫn uất và căm hờn. Thì ra, sau hôm về nhà tôi, mẹ tôi gặp cô ấy, chê bai đủ điều. Mẹ tôi nói cô ấy mồi chài tôi, là con hồ ly tinh, rằng mẹ tôi không muốn có một người con dâu xấu như cô ấy vì sợ sau này cháu sinh ra cũng xấu như mẹ... Tất cả những lời mẹ tôi nói đã khiến cô ấy cay cú và lên kế hoạch trả thù.
Tôi trở thành nạn nhân. Cô ấy khiến tôi mất tiền, mang nợ và bị "đá"... Tôi ê chề, đau đớn nhưng cũng đành cam chịu. Tới giờ tôi vẫn hận vì yêu một cô gái xấu xí hơn mình, tôi trân trọng là thế, yêu thương là thế, vậy mà cuối cùng vẫn bị phũ phàng bỏ rơi.
Theo eva.vn
Bạn trai nói hết yêu vì nhiều lần không được tôi tôn trọng Nửa năm trở lại đây anh đã chán và sợ tôi, không muốn đi với tôi, lúc đi chung anh không nhiệt tình. Hình ảnh minh họa Tôi và bạn trai yêu nhau đã 4 năm, chênh nhau hai tuổi. Tình cảm chúng tôi rất tốt, có thể chia sẻ mọi thứ với nhau. Anh rất nhường nhịn tôi, vì vậy tôi luôn...