Thách bạn gái “thử” chồng, “đau đớn” mất luôn cả bạn lẫn chồng
Vì tin vào bạn mình nên tôi đã nhờ cô ấy thử lòng chung thủy của chồng mình đến đâu. Ai ngờ vì tin bạn nên tôi đã dần mất chồng.
Tôi rất ngại phải nói ra chuyện này vì sợ bị người ta chê cười nhưng tôi thực sự bức bí và muốn tìm cho mình một lối thoát nên tôi viết lên đây những dòng tâm sự đau buồn của mình.
Tôi năm nay 31 tuổi, có một con trai và một con gái kháu khỉnh. Tôi vốn không phải là một cô gái quá xinh nhưng tôi có nét duyên vì thế mà từ ngày thanh niên tôi luôn có nhiều vệ tinh theo đuổi.
Chồng của tôi bây giờ chỉ là một trong nhiều mối tình tôi đã đi qua nhưng với anh, tôi là mối tình đầu nên tôi rất tự hào và tin tưởng chồng mình. Hơn 6 năm chung sống bên nhau, chúng tôi đã sinh được hai bé kháu khỉnh. Hạnh phúc gia đình tôi khiến nhiều người phải ghen tị. Chồng tôi mở công ty kinh doanh gạch xây dựng, tôi làm kế toán cho một công ty tài chính nên kinh tế gia đình thuộc vào loại khá giả.
Tôi bận rộn với công việc nên những việc ở nhà đều do người giúp việc làm. Chồng tôi muốn tôi quan tâm đến gia đình hơn, muốn vợ trực tiếp nấu ăn cho cả nhà hay tắm giặt, chăm chút con cái. Tôi thì không để ý đến những việc đó mà chỉ muốn có thời gian thư giãn, làm đẹp.
Tôi có một cô bạn học cùng cấp 3 tên là Loan. Loan học đại học trong thành phố Hồ Chí Minh và du học thạc sĩ tại Thụy Điển nên chúng tôi không gặp nhau mà chỉ nói chuyện qua chát. Sau khi học xong, Loan chuyển ra Hà Nội công tác. Đã nhiều tuổi nhưng Loan chưa lập gia đình. Cô cho rằng “chồng con là cái nợ đời” nên muốn cuộc sống độc thân cho thoải mái.
Tôi thường kể chuyện về chồng mình cho Loan nghe nhưng cô ấy cũng chỉ cười khẩy vì không tin có một người đàn ông chung thủy chỉ biết đến vợ mình cho dù vợ mình không phải người đàn bà hoàn mỹ. Có lẽ đã trải qua nhiều đau khổ trong tình yêu nên Loan không tin vào tình yêu và quan hệ vợ chồng.
Tôi khẳng định với những người đàn ông khác thì có thể còn với chồng tôi thì chuyện lăng nhăng là không có, cho dù tôi không khéo léo lắm. Loan khăng khăng không tin vào những gì tôi nói. Tôi thề cô ấy không tin thì có thể tự mình đi kiểm chứng “độ” chung thủy của chồng tôi. Nếu tôi sai, tôi sẽ nhường chồng của mình cho Loan. Cô ấy đồng ý ngay, còn tôi tin chồng nên đã cùng Loan lập một kế hoạch thử chồng.
Video đang HOT
Biết chồng tôi hay ăn trưa ở một nhà hàng trên đường Giảng Võ, nên Loan đã tìm cách tiếp cận chồng tôi như một sự tình cờ ngẫu nhiên. Lần đầu gặp nhau, với bản tính thông minh, lém lỉnh của mình Loan nhanh chóng bắt chuyện với anh. Họ nói chuyện rất say sưa về những học thuyết kinh tế, tài chính.
Ngay tối hôm đó Loan đã về khoe với tôi thành tích của cô ấy. Tôi cười khì “nói đến công việc thì anh say sưa vậy, chứ nói đến chuyện tình cảm thì không dễ tý nào đâu”. Rồi cứ như thế, họ nói chuyện rất ăn ý với nhau. Loan biết rõ những tật xấu của tôi và khao khát về một người phụ nữ đồng cảm với mình của chồng tôi nên cô ấy lấy lòng chồng tôi rất nhanh.
Họ bắt đầu liên lạc nhiều hơn, gặp gỡ nhiều hơn. Thậm chí, Loan còn không ngần ngại gọi điện mời chồng tôi đi xem phim, nghe nhạc. Tôi thấy chồng tôi có vẻ gì yêu đời hơn, hay hát hơn và thích mua nhiều sách hơn. Việc đọc sách của chồng tôi chắc mới được du nhập từ Loan về.
Tôi bắt đầu thấy nghi ngờ và lo sợ về phán đoán của mình. Nhưng tôi lại tự an ủi rằng Loan đâu có cần đàn ông. Cô ấy chỉ muốn cá cược với tôi nên mới ra kịch bản này. Nếu tôi thua, tôi cũng chẳng mất gì vì cô ấy sẽ tự tin hơn về quan điểm của mình.
Kế hoạch đã thực hiện được hai tháng, dần dần tôi không thấy Loan báocáo với tôi về những việc cô ấy đã chinh phục được chồng tôi ra sao như thời gian đầu. Tôi thiết nghĩ chắc cô ấy biết mình thua nên từ chối bình luận với tôi. Mỗi khi tôi mời cô ấy ra ngoài nói chuyện thì cô ấy biện lý do bận.
Một lần, tôi thấy điện thoại của chồng mình có tin nhắn của Loan. Tôi cầm máy lên, vừa mở hộp thư ra tay tôi như run lên với tin nhắn “nhớ anh nhiều lắm, anh nhớ phải xóa tin nhắn đi nhé, em không muốn Nga buồn đâu anh”. Tôi xóa ngay tin nhắn đó đi. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh để tìm hiểu thực hư như thế nào.
Cả đêm hôm đó tôi mất ngủ. Tôi đã nghĩ ra hàng loạt cách để theo dõi chồng. Nhân việc bà giúp việc về quê. Tôi lấy lý đi công tác xa và gửi con về nhà ông bà ngoại. Tôi gọi báo cho Loan, tôi đi Huế 1 tuần. Tôi xin nghỉ ở cơ quan, ra ngoại thành thuê một phòng khách sạn để nghỉ ngơi và theo dõi chồng.
Sau nhiều lần theo dõi, tôi phát hiện chồng mình không về nhà mà thường tay trong tay với Loan đi ăn ở bên ngoài. Sau tiệc ăn là họ lại cùng nhau về nhà Loan để ngủ qua đêm. Cả đêm hôm đó tôi đã đứng dưới vườn hoa nhìn lên căn hộ của Loan mà lòng như dao cắt.
Tôi không đủ dũng cảm để đối mặt với chồng và bạn tôi vì tôi là kẻ hiếu thắng. Tôi không chấp nhận mình bị thua, bị cười chê. Nhưng là người phụ nữ có lẽ nào tôi không ghen. Tôi chỉ nghe người ta nói đến cảm giác bị phản bội nhưng giờ đây tôi cảm nhận được cảm giác đó. Nó đau đớn và còn cảm giác ghê tởm nào đó. Người chồng thủy chung mà tôi thương yêu, người bạn tôi tin tưởng nhất họ đang lừa dối tôi.
Tôi hẹn gặp Loan để nói chuyện. Khi Loan nghe tôi nói “tôi đã theo dõi họ đêm qua” mặt Loan tỉnh bơ. Cô ấy nói muốn cho tôi bài học. Cô ấy luôn ghen tị với tôi vì luôn có nhiều người đàn ông theo đuổi. Nhưng cuối cùng tôi cũng thua vì cô ấy lại trong vòng tay người đàn ông của đời tôi.
Tôi không dám nói chuyện với chồng rằng tôi đã nhờ bạn thử chồng nhưng anh ấy đã biết tất cả. Trong khi tôi đau khổ thì anh ấy lại nói rằng “anh hợp với Loan vì cô ấy hiểu anh và thực sự là người phụ nữ của gia đình, còn em chỉ biết đến bản thân mình”. Tôi không biết anh nói điều này là muốn đến với Loan hay là chỉ muốn tôi thay đổi. Nhưng tôi biết mình đã mất dần tình yêu của chồng dành cho tôi. Liệu vợ chồng tôi có quay lại được tình cảm như xưa.
Theo VNE
Day dứt vì "ăn nem" để trả thù chồng
Tôi đang sống những ngày tháng day dứt và ân hận, chỉ vì một phút nông nổi, tức giận khi bị chồng phản bội, tôi đã ngoại tình...
ảnh minh họa
Tôi làm văn phòng cho một trường học, đã có chồng và 2 đứa con. Con gái tôi vừa tròn 5 tuổi cách đây một tuần, còn con trai thì kém 2 tháng nữa tròn 3 tuổi. Chồng tôi làm hướng dẫn viên du lịch, anh thường xuyên phải đi công tác xa nhà.
Khác với công việc của tôi, công việc của chồng tôi rất vất vả, nhưng bù lại thu nhập cũng khá. Trong khi đó, thu nhập của tôi một tháng chỉ đủ chi tiêu cho bản thân. Mọi chi tiêu trong gia đình đều phải nhờ vào thu nhập của chồng mang về.
Biết mình kiếm tiền không bằng chồng, nên tôi cố gắng lo chu toàn việc nhà cửa, con cái để anh yên tâm công tác. Ngoài việc kiếm tiền, chồng tôi không phải lo lắng gì đến việc nhà cửa, con cái.
Với các con thì như vậy, với bố mẹ và anh em nhà chồng tôi cũng chu đáo. Chồng bận rộn, tôi và các con vẫn thường đưa nhau về thăm ông bà nội, thăm anh em nhà chồng, lần nào về cũng quà cáp chu đáo. Bố mẹ và anh em nhà chồng cũng rất hài lòng vì tôi.
Tôi hết lòng vì chồng, vì con, vì gia đình nhà chồng như vậy, cũng chỉ mong chồng yên tâm công tác và đối xử tốt với mẹ con tôi. Nhưng tôi đã thực sự đau khổ và thất vọng khi biết chồng có quan hệ yêu đương với một đồng nghiệp nữ cùng công ty nơi anh làm việc.
Khi tôi biết chuyện, trách móc, chồng tôi chẳng những không lấy làm ân hận mà còn lớn giọng nói tôi không có quyền can thiệp vào cuộc sống riêng và các mối quan hệ của chồng.
Anh nói, nếu muốn tiếp tục sống cùng chồng thì phải biết chấp nhận mối quan hệ đó, còn nếu không thì chia tay, rồi mỗi người nuôi một đứa con. Anh thách thức nói rằng: Thử xem đồng lương nhân viên văn phòng của cô có đủ nuôi miệng không mà đòi bày đặt ly dị, nuôi con.
Tôi rất đau đớn vì những lời xúc phạm của chồng, hóa ra bấy lâu nay anh vẫn xem thường tôi, chỉ vì thu nhập của tôi chỉ đủ lo cho bản thân, còn mọi chi tiêu trong gia đình đều phải trông chờ cả vào đồng lương của anh.
Anh chỉ nhìn thấy một mà không thấy hai, sao anh không nghĩ đến việc những lúc con ốm đau, một mình tôi phải chạy ngược chạy xuôi đưa con đi bệnh viện, rồi ngày nào cũng phải đưa đón 2 đứa con đến trường, rồi chăm sóc cho chúng để anh rảnh rang kiếm tiền.
Càng nghĩ đến những lời xúc phạm của chồng, đến những hy sinh của bản thân mình tôi càng thấy buồn chán, mất niềm tin vào tình yêu, vào chồng. Và trong lúc chống chếnh nhất, tôi đã tìm đến một người bạn thân- cũng là người đã từng đơn phương yêu tôi để tâm sự, mong nhận được sự cảm thông.
Rồi trong lúc giận chồng, không kiềm chế được cảm xúc của mình, tôi đã chấp nhận quan hệ tình dục với người bạn đó để trả thù chồng. Lúc đó tôi cũng chỉ nghĩ đơn giản, chồng tôi làm được thì tôi cũng làm được, anh không cho tôi can thiệp vào cuộc sống của anh thì anh cũng đừng hòng can thiệp vào cuộc sống của tôi.
Thế nhưng, sao bây giờ tôi lại cảm thấy ân hận và day dứt vô cùng, dù chồng con tôi chưa biết chuyện, nhưng mỗi lần đối diện với chồng, với các con, tôi luôn cảm thấy mình xấu xa, tồi tệ và không xứng đáng với họ. Rồi tôi lại sợ, sẽ như thế nào nếu một ngày nào đó chồng tôi biết chuyện tôi đã từng ngủ với người đàn ông khác, liệu anh có chấp nhận tha thứ cho tôi?
Theo VNE