Tha thứ cho chồng để cuối đời hóa điên hóa dại, buồn vui không còn biết gì
Nhìn người đàn bà đã qua một lần sinh nở nhưng nhan sắc vẫn còn rất mặn mà, quyến rũ, đôi khi chị lại dấy lên cảm giác bất an, sợ hãi…
(Ảnh minh hoạ).
Chị vốn là một người phụ nữ gần như hoàn hảo khi vừa xinh đẹp, đảm đang lại rất giỏi trong công việc làm ăn. Cách đây mười năm, chị và anh luôn được ngợi ca là một cặp trời sinh khi có cả tình, tiề.n lẫn hạnh phúc êm ấm với hai đứa con – một trai một gái – ngoan ngoãn, học giỏi. Người ngoài không khỏi ghen tị với những bữa cơm đầm ấm, những tối sinh hoạt vui vẻ trong gia đình anh chị.
Thế nhưng, bước ngoặt lớn trong hạnh phúc ấy lại đến khi anh chị quyết định ra sức làm kinh tế. Anh bỏ hẳn công việc ổn định để ra ngoài lập công ty riêng, tuyển một cô thư ký trẻ, đẹp, giỏi và năng động. Chị tin tưởng chồng tuyệt đối, cũng không bao giờ nghĩ anh có thể trăn.g ho.a hay dao động bên ngoài nên chẳng hề để ý gì. Cho đến một ngày, chị nhận tin sét đán.h ngang tai: “Cô ấy có bầu mất rồi. Anh trót dại. Anh ngàn lần xin lỗi em!”.
Chị bàng hoàng, tưởng mình không thể sống nổi được nữa. Nhưng rồi chị vẫn phải bước ra khỏi căn phòng tối để đối diện với sự thật. Chị dường như đã muốn chấm dứt cuộc đời mình, đôi khi chỉ nghĩ ngay đến việc đưa lá đơn l.y hô.n để cắt đứt mối quan hệ với người chồng t.ệ bạ.c. Thế mà, vì bao lời khuyên nhủ từ gia đình nhà nội, rồi nhìn ánh mắt non nớt, ngây thơ của các con, chị lại quyết định tha thứ.
Chị tìm đến cô thư ký nọ, hết lời khuyên nhủ cô ấy hãy bỏ đứa con trong bụng đi. Nhưng đó lại chẳng phải là một cô gái ngây thơ, sẵn sàng nghe lời của chị. Cô ta ranh mãnh, đòi đẻ đứa con ra và đề nghị được anh chu cấp. Anh lại nấp sau lưng chị, muốn chị dàn xếp giúp. Chị đành chấp nhận để cô thư ký nghỉ làm, ở nhà dưỡng thai, sinh con rồi sau này ý định đón đứ.a b.é về nuôi.
Video đang HOT
Thế nhưng, chị không thể ngờ được là sau khi sinh đứ.a b.é, cô gái ấy lại nằng nặc đòi giữ con, nhất quyết không giao con cho chị. Và thương thay cho chị, khi chồng chị bỗng dưng lên chức bố, nằng nặc đòi làm tròn vai trò của mình nên thường xuyên qua lại căn nhà có hai mẹ con họ. Còn chị, chị không thể ngăn cản được, chỉ biết cách đi cùng trong mỗi lần chồng đi thăm con riêng. Nhưng những cơn ghen nhen nhóm lên trong lòng, chị cũng không thể dập tắt được.
Nhìn người đàn bà đã qua một lần sinh nở nhưng nhan sắc vẫn còn rất mặn mà, quyến rũ, đôi khi chị lại dấy lên cảm giác bất an, sợ hãi. Cũng có những khi nhớ về nỗi đau bị phản bội, chị lại thấy trong lòng mình là hàng ngàn câu hỏi đầy căm phẫn. Chị tự giày vò bản thân rồi đôi khi lại điên lên giày vò cả anh. Bởi chị không thể chịu được, dù chị biết những lần như thế có thể đẩy anh càng gần người kia hơn…
Nhưng hỏi chị lấy đâu đủ cao thượng để đêm hôm anh chạy ngược chạy xuôi mỗi khi người đàn bà kia gọi anh bảo con ốm. Chị cũng đâu đủ sức lực để dò xem mỗi tin nhắn giữa hai người họ có tình huống nào khả nghi hay không. Cũng đâu đủ lòng tin để biết rằng mỗi khi anh sang nhà đó ăn cơm rồi về muộn, là có đùa vui với nhau trên một chiếc giường, là có kìm nổi bản năng nhục dục của một người đàn ông hay không.
Cho đến khi chị hóa điên hóa dại thật sự. Buồn chị không khóc, vui chị không cười, người ta nói gì chị cũng đưa bộ mặt thất thần ra mà nhìn lại, tuyệt nhiên không bày tỏ một thái độ gì. Đó là ngày đứa con riêng của anh tròn 3 tuổ.i, khi anh về nhà và lại cúi gầm mặt thú nhận: “Anh không biết xin lỗi chừng nào cho đủ với em đây. Nhưng cô ấy lại vừa báo có bầu đứa nữa…”.
Đàn bà như chị, ngây thơ dâng hiến, hết mình vì tình, dại dột tin tưởng rồi đến cuối cùng lại chỉ nhận lấy những đắng cay cả một đời như thế. Người ta nay nhìn vào chị, không còn ghen tị hay gì nữa, chỉ xó.t x.a tự rút lấy những bài học cho riêng mình…
Theo Afamily
Trong hôn nhân, người ta không cần kẻ ngủ chung giường mà buồn vui chẳng ai thấu
Chồng ơi, trong hôn nhân, người ta không cần kẻ ngủ chung giường mà buồn vui không thấu. Em không cần chồng trở về nhà nhưng lòng lại không có con và em...
Chồng ơi, em còn nhớ...
Năm đầu mình gọi nhau một tiếng vợ chồng, chỉ cần nằm cạnh nhau, dù là vô thức chồng cũng sẽ choàng tay sang ôm lấy em. Dù là mỏi mệt ra sao, chồng cũng sẽ hỏi em hôm nay của em thế nào. Chúng ta cùng ôm nhau vào giấc ngủ, rồi lại nhìn thấy nhau đầu tiên vào buổi sáng. Em đã từng nghĩ, thế này chính là chồng, như vậy chính là vợ, cứ thế mà ôm lấy nhau mặc đời ngoài kia mỏi mệt thế nào.
Năm thứ hai mình kết hôn, chúng ta không tránh khỏi những lần cãi vã giận hờn. Nhưng chỉ cần em quay lưng về phía chồng, chồng sẽ lại choàng tay kéo em về một vòng ôm thật ấm. Chồng dần bận rộn thật, em cũng tất tả không ít, nhưng vẫn chưa khi nào chồng để em ngủ một mình. Có thế nào cũng là một cái ôm, vài nụ hôn thật nhẹ rồi mình lại ôm lấy nhau mà kết thúc một ngày, chồng còn nhớ không?
Năm thứ ba mình bên nhau, nhiều đêm em mơ màng choàng tay sang cạnh là con rồi mới tới chồng. Chồng vẫn giữ dáng ngủ như thế, vẫn bình yến chẳng mơ mộng. Lắm lúc em ôm con cả đêm, quay sang lại muốn chồng có thể lại ôm em, để em còn đủ sức ôm lấy con, vậy mà cũng khó. Vì em là vợ, vì em là mẹ rồi. Và vì chồng cần một giấc ngon để làm chồng làm cha, và con cần em để một giấc say lớn khôn. Em không thể ích kỷ, vậy mà cũng có khi tủi thân đến lạ. Nhiều khi em lại mong, mong nhiều hơn những chiếc ôm của chồng, chặt thêm một chút, ấm áp thêm một chút để em thôi những buồn tủi vụn dại của đàn bà...
Mong nhiều hơn những chiếc ôm của chồng, chặt thêm một chút, ấm áp thêm một chút để em thôi những buồn tủi vụn dại của đàn bà... - Ảnh minh họa: Internet
Năm thứ tư mình về chung một nhà, con không còn nằm giữa chúng ta nhưng lại có không ít đêm em chỉ một mình với chiếc giường rộng thênh thang. Chồng còn có tiệc tùng, còn có đối tác xã giao. Đêm mộng mị của chồng rồi cũng không còn là của riêng em. Hay những khi ít ỏi em còn có thể thức đợi chồng về, tay em vươn ra như đòi một cái ôm quen thuộc, rồi lại thôi vì sợ một câu "Anh mệt" của chồng. Em không còn nhớ mình đã đợi chồng về suốt bao tháng ngày, cũng như chỉ để đợi vài câu hỏi han hay một chiếc ôm quen thuộc nơi chồng.
Chồng biết không, em chưa từng mong điều gì nhiều hơn khoảnh khắc chúng ta từng cứ ôm nhau ngủ mà quên đi hết những thăng trầm ngoài kia. Chồng sẽ không biết đó từng là khoảnh khắc em cam đoan có bao nhiêu bạc tiề.n cũng không bán cho bất kì ai khác. Với em, đã là vợ chồng chính là phải chấp nhận những khó khăn gian lao cùng nhau. Em bằng lòng đứng sau những tham vọng lớn lao cùng chồng. Em nguyện ý một mình lo toan gia đình để chồng yên tâm công thành danh toại.
Nhưng chồng ơi, trong hôn nhân, người ta không cần kẻ ngủ chung giường mà buồn vui không thấu. Em không cần chồng trở về nhà nhưng lòng lại không có con và em. Em không cần chồng là chồng nhưng lại quên phải yêu thương vợ con thế nào. Em cũng nào có cần tiề.n tài dư dả mà lòng dạ còm cõm. Em cần, là cần chồng, người chồng đã từng ôm em và con với hết thảy yêu thương và chở che. Còn chồng của hôm nay, ngoài vô tâm và hờ hững vốn dĩ đã không còn điều gì khác...
Còn chồng của hôm nay, ngoài vô tâm và hờ hững vốn dĩ đã không còn điều gì khác... - Ảnh minh họa: Internet
Chồng ơi, mình đừng trách hôn nhân khắc nghiệt, đừng đổ lỗi cho thời gian táo bạo nhường nào. Mình cũng đừng đổ hết trách nhiệm cho cơm áo gạo tiề.n cuồng chân. Vốn dĩ có gì trên thế gian này làm gì có điều gì là vững vàng như cũ với thời gian. Rồi cũng mai một, cũng đổi thay không ít. Nhưng quan trọng không phải là rồi sẽ mất đi điều gì, mà là ta vì nhau mà còn có thể gìn giữ điều gì. Bận rộn quấn lấy người, mỏi mệt bám lấy thân, em biết em biết hết. Nhưng một lời hỏi han, vài phút thấu hiểu cũng nào có khó khăn vất vả. Hay vì lòng người khó, tim người ngại mà thế nào cũng thành gian nan hả chồng...
Chồng ơi, mình đừng nói về tiề.n tài nữa, đừng hỏi về những giấc mơ giàu sang thêm làm gì. Vì tiề.n vốn không khiến em hạnh phúc hơn nếu chồng vẫn mải miết với vô tâm nhạt nhòa. Tiề.n cũng không giúp em có một người chồng yêu thương, giúp con em có một người cha chở che. Vì vậy, đừng đổ lỗi cho đồng tiề.n khi chúng ta đã từng đến với nhau bằng yêu thương chẳng hề tốn kém.
Nếu có thể, chồng hãy trở về với trái tim còn muốn yêu thương và chở che em và con. Nếu có thể, hãy lại là người chồng xem gia đình là điều quý giá không thể có lần hai. Và nếu có thể, hãy cho em những cái ôm như ngày hôm qua chồng chưa từng quên dù là một ngày. Còn nếu không, hãy cứ đi với những sự lựa chọn của chồng, hãy cứ làm theo điều chồng cho là đúng đắn. Vì em và con vốn sẽ không cần một người chồng vô tâm thêm phút giây nào nữa...
Ngọc Thi | TheoPNSK (Gia đình Việt Nam)
45 tuổ.i rồi mà tôi lúc nào cũng ham muốn gần gũi vợ Vợ chồng tôi chỉ một tuần một lần thôi, có khi hơn tuần vì vợ không thích, còn tôi luôn bứt rứt, khó chịu. Tôi là đàn ông, đã bước vào tuổ.i 45 rồi, nói thật lúc nào tôi cũng muốn chuyện ấy. Không biết có phải tôi mắc bệnh hay không? Nói về vợ tôi, cô ấy lại không mặn mà chuyện...