Tết đến, ai gặp cũng chỉ hỏi một câu khiến tôi chán nản
Những câu hỏi kiểu như thế, trước đây tôi nghe xong sẽ trả lời một cách thật hài hước.
Nhưng giờ, nó thật sự ám ảnh, khiến tôi chỉ cười gượng cho qua, không muốn đáp lời.
Tết đến nhưng tôi lại không thấy vui, mặc dù Tết sẽ được nghỉ nhiều ngày về quê, có thời gian ở gần bố mẹ, gia đình lâu hơn. Nhưng Tết cũng có nghĩa là sẽ gặp gỡ rất nhiều người, phải đi thăm hỏi hết anh em họ hàng nội ngoại. Và chỉ cần thấy mặt tôi, câu đầu tiên mọi người sẽ hỏi chính là: “ Bao giờ lấy chồng?”
32 tuổi, đó là một con số đủ khiến bố mẹ tôi sốt ruột lắm rồi. Nếu là ngày nhỏ, khi còn đi học, mỗi khi tôi được khen thưởng, mẹ sẽ thấy rất tự hào. Những bây giờ, những giấy khen, bằng khen, những phần thưởng vì hoàn thành công việc xuất sắc của tôi cũng không còn khiến mẹ vui mừng nữa.
Mỗi lần thấy tôi khoe thành tích nọ kia, mẹ thở dài nói: “Tôi chẳng quan tâm những chuyện đó. Tôi chỉ quan tâm việc bao giờ cô mang về cho tôi một chàng rể thôi”. Như thể, phụ nữ lấy được chồng mới là chuyện đáng tự hào và quan trọng nhất trong đời vậy.
Phụ nữ dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình (Ảnh minh họa: iStock).
Đâu chỉ bố mẹ và anh em trong nhà quan tâm chuyện chồng con của tôi, kể cả chú, bác, cô dì, cả mấy bà hàng xóm thỉnh thoảng mới chạm mặt ngoài đường cũng tỏ ra rất quan tâm. “Bao giờ cho các bác ăn cỗ thế?”, “Giấu chồng kỹ thế, coi chừng mốc đấy?”, “Lo mà lấy chồng đi, kẻo rồi lại mẹ già con mọn”…
Những câu hỏi kiểu như thế, trước đây tôi nghe xong sẽ trả lời một cách thật hài hước. Nhưng giờ, nó thật sự ám ảnh, khiến tôi chán nản vô cùng. Nhiều khi Tết đang ru rú trong phòng, người quen đến gọi ra cho bằng được chỉ để hỏi bao giờ thì cưới?
Video đang HOT
Bố tôi trước còn coi tôi là bình rượu quý, hũ rượu mơ. Giờ gặp ai, ông cũng nhờ làm mối làm mai, không khác gì một món đồ “đại hạ giá”, giá nào cũng bán.
Bạn bè thời trung học ở cùng xóm tôi hầu như con cái đều lớn cả rồi. Tết các bạn đến chơi nhà, dẫn cả chồng con theo. Mẹ tôi thường nhìn vào họ mà xuýt xoa, so sánh.
Đã có lần tôi bực bội bảo mẹ: Mấy đứa bạn con, tốt nghiệp cấp 3 là lấy chồng, sinh con. Mẹ cũng biết, cuộc sống của họ khó khăn, vất vả thế nào. Trong khi con gái mẹ chịu khó học hành, bây giờ công việc ổn định, thu nhập tốt, tự do tự tại, chẳng cần phụ thuộc dựa dẫm ai, không phải hạnh phúc hơn à?
“Phụ nữ dù có giỏi giang, xinh đẹp cỡ nào mà không chồng không con thì cũng coi như thất bại”. Quan điểm của mẹ tôi là thế, cổ hủ và cứng nhắc vô cùng.
Không phải tôi chưa từng yêu, cũng không phải tôi không muốn kết hôn, chỉ là tôi chưa gặp được người phù hợp với mình, đồng điệu với mình về suy nghĩ và quan điểm sống.
Tôi không thể chỉ vì đã nhiều tuổi mà lấy đại một ai đó cho có chồng, để rồi không hạnh phúc, phải ly hôn. Mình lựa chọn sai khổ đã đành, con cái cũng khổ theo, đó mới chính là điều tệ nhất.
Hôm qua, hai mẹ con thủ thỉ tâm sự hồi lâu. Tôi nói với mẹ rằng, hình như càng nhiều tuổi, tôi càng sợ Tết. Tôi chỉ ước được trở lại những ngày còn nhỏ, háo hức mong đợi Tết, chẳng phải bận tâm lo nghĩ điều gì. Làm người lớn, quá nhiều nỗi lo toan, nếu sống theo ý mình thì không thể làm hài lòng người khác.
Có lẽ mẹ hiểu tôi muốn nói gì, im lặng một lúc mới trả lời: “Hai đứa bạn thân của con – một đứa chồng theo gái, bỏ bê vợ con nheo nhóc. Một đứa vừa mới ra tòa vì chồng bài bạc nợ nần. Mẹ có nói gì cũng chỉ mong con hạnh phúc thôi. Năm nay mẹ không giục lấy chồng nữa”.
Tôi nghẹ mẹ nói, buồn dâng ngập lòng. Trong đời, cái gì cũng có thể lập kế hoạch được, riêng chuyện tình cảm là không. Hôm nay yêu thương đấy, mai có thể đã hận thù. Hôm nay còn có nhau, mai đã hai người hai ngả.
Vậy nên, phụ nữ dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình. Đàn ông hay phụ nữ cũng khát khao có một mái ấm gia đình để dựng xây và vun vén. Không cần biết kết hôn sớm hay muộn, chỉ cần gặp đúng người, chờ đợi bao lâu không còn quan trọng.
Tôi nuôi lòng hận thù chồng cũ suốt 1 năm nay cho đến khi vô tình gặp anh ở bệnh viện
Hậu ly hôn, tôi ngớ người khi chạm mặt chồng cũ, càng sốc hơn khi biết lý do anh để lại hết tài sản cho mẹ con tôi.
Xin chào Hướng Dương,
Tôi và chồng cũ từng có một gia đình hạnh phúc, êm ấm. Khi đó, chúng tôi luôn quan tâm, chia sẻ và yêu thương nhau. Ấy thế mà bất chợt chồng tôi kiên quyết ly hôn. Tôi không chịu, anh tìm mọi cách, thậm chí mắng chửi và tát vợ. Anh nói đã quá chán ngán cuộc sống gia đình tẻ nhạt này rồi. Anh muốn tìm một người vợ khác, một người hiểu anh hơn, trẻ đẹp hơn. Thời gian đó, chúng tôi dằn vặt nhau trong đau khổ. Cuối cùng, tôi đã buông tay khi thấy anh tay trong tay với cô đồng nghiệp thân thiết, trẻ và đẹp hơn tôi rất nhiều.
Tôi nuôi lòng hận thù chồng cũ suốt 1 năm nay và cấm đoán cả con gặp bố. Bởi tôi không còn muốn qua lại gì với một người đàn ông tệ bạc nữa. Cho đến ngày hôm nay, khi đưa mẹ đi khám, tôi và chồng cũ vô tình chạm mặt nhau. Thấy anh ngồi trên băng ghế đá, đầu tóc trọc hết, tôi sững sờ không thể tin được. Anh gầy yếu đến tội nghiệp, dường như cả người chỉ còn da bọc xương mà thôi.
Ảnh minh họa.
Thấy tôi, anh cũng ngạc nhiên rồi đứng dậy. Nhìn bóng anh liêu xiêu, vội vã vào phòng, tim tôi như ngừng đập. Vậy là anh tìm cách xua đuổi tôi để tôi hận anh và quên anh đi. Vậy là tôi đã hiểu, vì sao anh kiên quyết để lại hết tài sản cho mẹ con tôi, chỉ cầm đúng chiếc nhẫn cưới và 10 triệu đồng rời khỏi nhà. Tôi đã hiểu vì sao anh cứ luôn miệng bảo quên anh đi và tìm người khác xứng đáng hơn. Tôi đứng yên đó, bật khóc lúc nào không hay.
Tôi lần hỏi những người quen trước đây mới hay anh nhập viện liên tục vì ung thư phổi. Bên cạnh anh cũng chẳng có ai ngoài mẹ chồng cũ của tôi. Càng biết nhiều điều, tôi càng hối hận và đau khổ. Giờ tôi rất muốn gặp anh nhưng lại không đủ can đảm và mạnh mẽ. Tôi phải làm gì để bù đắp những đau khổ, cay đắng mà anh phải gánh chịu đây? Tôi đau khổ quá.
Hướng Dương tư vấn.
Bạn thân mến,
Hướng Dương xin chia sẻ tâm sự cùng bạn. Quả thật lần gặp gỡ vô tình này đã khiến bạn phải sửng sốt, bối rối lẫn đau khổ quá nhiều. Nhưng điều bạn cần làm lúc này không phải là chìm vào đau khổ mà chần chừ, đắn đo việc đến gặp chồng cũ.
Chồng cũ bạn thật sự là một người đàn ông tốt. Khi biết mình bị bệnh, có lẽ anh ấy là người sốc nhất nhưng cuối cùng, anh ấy lại vượt qua nỗi đau của bản thân mà suy nghĩ cho mẹ con bạn. Điều đó chứng tỏ anh ấy yêu bạn thật lòng và luôn mong muốn điều tốt nhất cho bạn.
Bạn hãy dẫn con đến thăm chồng cũ, càng sớm càng tốt. Hãy đối diện anh ấy, xin lỗi và ở bên cạnh anh ấy. Đây là điều cần thiết nhất mà bạn nên làm. Hãy dùng tình cảm và tình nghĩa để bù đắp cho anh ấy, để anh ấy được hạnh phúc và có thêm niềm tin, động lực chiến đấu với bệnh tật.
Hướng Dương tin rằng, khi bạn làm điều đó, không chỉ anh ấy hạnh phúc mà bạn cũng giải tỏa được bao nhiêu ân hận và day dứt. Hơn hết, con bạn sẽ có khoảng thời gian tốt đẹp, tràn đầy tình yêu với bố. Quan trọng hơn cả, biết đâu, chính sự xuất hiện của bạn và con sẽ tiếp thêm động lực tinh thần để anh ấy vượt qua tất cả.
Chúc bạn an yên và mạnh mẽ. Chúc anh chóng khỏe. Thân gửi.
Muốn biếu bố mẹ nhiều tiền, tôi chán nản khi nghe vợ tuyên bố điều này Ở trong tình trạng kinh tế khó khăn, tôi vẫn muốn có một cái Tết sung túc và đủ đầy cho bố mẹ hai bên. Trong suy nghĩ của tôi, dịp Tết là lúc quan trọng nhất trong năm để báo hiếu bố mẹ. Năm nào cũng vậy, vợ chồng tôi đều biếu bố mẹ hai bên ít nhất tổng cộng 10 triệu...