Tâm sự người đàn bà chá.n chồn.g
Tôi không trông chờ chuyện này xảy ra nhưng đúng là tôi đang có cảm giác chá.n chồn.g, chán vô hạn mặc dù anh ấy chẳng làm gì nên tội.
Tôi kết hôn từ khi còn rất sớm, với người chồng mà tôi đã chung sống 15 năm cho đến tận bây giờ. Ngày ấy, anh trong mắt tôi là một người lớn không thuộc về thế giới của cô bé 17-18 tuổ.i là tôi. Tròn 18 tuổ.i tôi kết hôn, phần nhiều là vì có anh làm chồng cuộc sống của tôi và cả gia đình nghèo khó của tôi sẽ bớt khổ. Mẹ sẽ không còn phải thức đan len đưa đi cho người ta bán nữa, em trai tôi cũng không còn phải vất vả chạy trên phố giờ tan tầm bán kết quả cho dân cờ bạc l.ô đ.ề… Cứ thế tôi lên xe hoa, chẳng biết nhiều đến yêu.
Thế nhưng chúng tôi đã có gần 15 năm bên nhau và hai đứa con một trai một gái. Chồng tôi không có điểm gì để phàn nàn, anh tốt tính và hiền lành. Sau này khi không còn là chủ lực kiế.m tiề.n (nhờ trời tôi làm ăn khấm khá nên việc kiế.m tiề.n chuyển sang tôi), anh đi làm về sớm giúp tôi nội trợ và chăm con. Công việc cuốn tôi đi, với những hợp đồng mới, khối lượng công việc lúc nào cũng nhiều và qua công việc tôi gặp những người đàn ông tài giỏi. Từ khi nào tôi bắt đầu nhận ra chồng không còn bắt kịp những câu chuyện về thương trường mà tôi kể, anh không thể tham vấn chuyện gì cho tôi, những người đàn ông bên ngoài thật lịch lãm hào hoa. Còn chồng tôi, ngày nào cũng như ngày nào, anh chỉ về sớm đón con, cho chúng ăn, nấu nướng và chờ tôi trở về.
Gần đây, thật xấu hổ khi phải thú nhận rằng tôi không còn chút hứng thú nào với chồng nữa. Tôi nhìn ngắm và quan sát đàn ông tôi gặp bên ngoài nhiều hơn, không ít trong số họ khiến tôi ngưỡng mộ, còn chồng thì… Tôi đã cố gắng để lôi anh ra khỏi lịch trình hàng ngày của chính anh chỉ bao gồm ngồi cơ quan, về đón con, nấu nướng, chờ vợ… Tôi đã thử làm gì đó “điên rồ” với anh như lôi anh ra ngoài ăn tối ở nhà hàng sang trọng hay đặt khách sạn để vợ chồng qua đêm nhưng thành thực mà nói, những điều đó chỉ khiến tôi nhận ra rằng anh quá lệch so với thế giới ấy.
Mọi người đều nói chồng tôi là đàn ông tốt, biết vậy, nhưng phải làm sao khi tôi không còn muốn ở bên anh nữa rồi? Tôi mới chỉ ngoài 30, đời tôi còn rất dài và có thể làm lại được…
Theo Dân Trí
Bị nhà chồng cướp con rồi đán.h đuổi ra khỏi nhà, 3 năm sau người đàn bà bất hạnh đã ...
Nói rồi họ đuổi Hà đi không thương tiếc. Đến lúc này Hà mới biết rằng chồng mình đã lấy một cô gái nhà giàu nhưng bị vô sinh và cô ta muốn nuôi đứa con của Hà.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Hà về làm dâu nhà Kiên lúc 25 tuổ.i, bố mẹ cô mừng lắm vì cuối cùng đứa con gái nghèo khổ của họ cũng tìm được một bến đỗ. Nhà Kiên giàu có, ngày cưới, mẹ chồng lên trao cho cô 10 cây vàng khiến bên nhà Hà phải trố mắt xuýt xoa. Nói chung ai cũng bảo rằng số Hà thế là sướng rồi, dù sao nhà nội có của thì ít nhất sau này con mình cũng đỡ khổ.
Hà cũng nuôi hy vọng như thế cho đến hôm cưới xong. Lúc chuẩn bị tháo hết vàng cưới để tân hôn thì mẹ chồng Hà gõ cửa bảo:
- Vàng này tháo ra đưa mẹ cất nhé. Vì mẹ cho là tượng trưng thôi, con nghèo khổ quen rồi giờ đeo vàng nó không hợp.
Hà câm nín, tháo hết từng cái nhẫn, cái khuyên tai ra đưa cho mẹ chồng mà không phản ứng lại câu nào. Giờ cô mới biết mẹ chồng cô ghê gớm đến mức đó. Chồng cô hôm đó say bí tỉ, nằm vật ra đất, chả tân hôn gì. Đêm đầu tiên về nhà chồng, Hà đã khóc cạn nước mắt.
Nhưng cuộc sống làm dâu của Hà không chỉ dừng lại ở những việc khiến cô tủi thân mà phải nói là cô bị đày ải thực sự. 5h sáng Hà dã phải dậy làm vệ sinh nhà cửa, đi chợ, giặt quần áo, nấu đồ ăn sáng. Cuộc sống của cô cứ luôn chân luôn tay như thế. Đến lúc bụng bầu vượt mặt, Hà vẫn phải leo 3 tầng lầu để chùi nhà. Ngày nào cũng thế, mẹ chồng cô chào mừng cô bằng trận chử.i, nhẹ thì hoa chân múa tay, nặng thì ném bát đĩa. Thậm chí có hôm bà còn bưng cả tô canh nóng ném vào người cô dù lúc đó cô đang mang bầu 6 tháng.
Hà nhẫn nhịn tất cả. Cô nghĩ rằng mình phải nhẫn vì con. Chồng Hà thì cứ đi tối ngày, lâu lâu về ngủ chứ không có mặt thường xuyên ở nhà.
Đến hôm cô đau đẻ, mẹ chồng đưa cô vào bệnh viện tốt nhất. Hà thấy vậy thì sốc lắm, cô nghĩ chắc bà ghét con dâu nhưng ít ra vẫn thương cháu. Hà nằm 7 tiếng mới sinh được con, vừa nghe tiếng con khóc oe oe, mắt cô đã nhòa lệ. Thế là sau bao nhiêu vất vả cô cũng đã sinh được đứa con này. Chưa kịp vui mừng thì Hà đã nghe tiếng mẹ chồng nói:
- Bảo y tá đưa nó qua phòng chăm sóc rồi đưa về nhà, đừng cho nó bú con mẹ quê mùa này.
(Ảnh minh họa)
Hà cố gượng dậy để phản đối nhưng không được. Ngực cô đau tức vì không được cho con bú. Sau khi cô được về nhà thì mẹ chồng và chồng cô đã đứng chặn ở cửa bảo:
- Con thì nhà này giữ nhưng dâu thì nhà này không muốn nhận nữa. Cô có thể cút đi.
- Con cầu xin mẹ và anh cho con vào nhìn mặt thằng bé một chút, để con cho nó bú chứ ngực con căng quá.
- Cút, nhà này không cần dâu như mày.
Nói rồi họ đuổi Hà đi không thương tiếc. Đến lúc này Hà mới biết rằng chồng mình đã lấy một cô gái nhà giàu nhưng bị vô sinh và cô ta muốn nuôi đứa con của Hà. Dĩ nhiên là mẹ chồng của Hà ủng hộ việc con trai đi lấy vợ giàu, đó cũng là lý do bà tìm cho Hà bệnh viện tốt nhất để cô sinh con.
Bị đuổi ra khỏi nhà khi vừa mới sinh, Hà chỉ còn biết khóc nức nở. Cô chỉ còn biết lay lắt đi làm vú em để sống qua ngày.
Hôm đó, Hà đang lững thững đi ngoài đường thì gặp chồng bế con đi cùng cô vợ mới cưới, nhìn đứa con bi bô cười nói mà Hà đau thắt ruột. Lúc đó, trong lòng Hà dấy lên một sự giận dữ tột cùng, cô muốn trả thù nhà chồng, bắt họ phải trả giá vì sự độc ác vì đã chia rẽ mẹ con cô. Nghĩ thế nên Hà bắt đầu vạch ra kế hoạch trả thù.
Vì xa mẹ từ nhỏ nên con của Hà liên tục quấy khóc vì khát sữa. Dù được nuôi bằng loại sữa tốt nhất nhưng nó vẫn cứ quấy khóc liên tục, người gầy còm. Vợ mới của chồng Hà ban đầu còn yêu thương nó, sau thấy khóc quá nên chán rồi bỏ bê. Nhà chồng Hà thấy vậy bèn đăng tuyển tìm vú em. Hà lúc đó đã bị đuổi đi được 3 năm, vì ốm yếu, đói ăn nên người gầy như một que củi. Nghe tin này, cô rắp tâm vào lại nhà chồng để trả thù nên cắt tóc, cải trang thành một người khác hẳn.
Hôm Hà đến xin việc, đứ.a b.é được Hà bế rồi dỗ thì nín ngay lập tức. Mẹ chồng Hà không thể nhận ra cô con dâu cũ, thấy vậy thì mừng vô cùng bảo Hà ở lại làm vú em kiêm ô sin luôn cho nhà bà. Hà mừng như bắt đượ.c vàn.g, dù thương con, nhớ con nhiều nhưng cô vẫn không dám thể hiện điều gì, sợ nhà chồng nghi ngờ.
Những ngày ở lại nhà chồng với danh phận ô sin, Hà liên tục mua ba.o ca.o s.u rồi lén bỏ vào ví của Kiên, một vài lần đầu cô vợ mới của Kiên không biết nhưng mấy lần sau, cô ta phát ghen lên rồi chử.i mắng Kiên, mắng lây sang cả bà mẹ chồng đã dung túng để cho Kiên đi kiếm thêm ở bên ngoài. Cuộc sống của nhà Kiên từ đợt đó như cái địa ngục. Cô vợ mới của Kiên vơ vét hết tài sản rồi bỏ ra ngoài ở, bà mẹ chồng của Hà thì tranh cãi với con dâu suốt đêm ngày, tức tối vì bị cướp hết của mà không xơ múi thêm được thứ gì, bà thuê luôn cả dàn xã hội đen đến đán.h cô con dâu không ngờ bị đán.h lại cho te tua nên đổ bệnh nằm nhà.
Hà hài lòng lắm, chỉ bằng một việc đơn giản đó mà cô đã khiến nhà chồng tan hoang, không được yên ấm. Cô chỉ thương đứa con của mình, có một tuổ.i thơ không êm đềm, phải xa mẹ từ nhỏ. Giờ đây, khi nhìn cảnh gia đình nhà chồng tan đàn xẻ nghé, Hà cảm thấy hài lòng vô cùng. Cô tự hứa với mình rằng sẽ đưa con mình ra khỏi chỗ này để bắt đầu một cuộc sống mới hạnh phúc và bình yên hơn.
Theo blogtamsu
"Con ơi, sao cứ bỏ mẹ mà đi thế?" tiếng khóc xé lòng của người đàn bà có bầu Chi ôm lây xac con gao lên rôi lai ngôi trơ ra như ke mât hôn. Luc nao anh mơi thây thương vơ thương con thi đa qua muôn. Mây thang sau ngươi ta thây 1 ngươi đan ba điên cư chay khăp nơi đi tim con. ảnh minh họa Chi sinh ra trong 1 vung quê ngheo, năm chi 15 tuôi me...