Tái hôn sau 3 năm ly hôn, câu nói vô tình của cháu gái trong ngày cưới khiến tôi bật khóc
Sau 3 năm ly hôn, tôi gặp chồng hiện tại. Anh hơn tôi 1 tuổi, luôn quan tâm và săn sóc tôi rất chu đáo.
Chồng cũ có công ty riêng nên thu nhập rất cao, gia đình cũng khá giả nên khi tôi gả cho anh, kinh tế không phải nghĩ. Chính vì vậy sau khi cưới, chồng cũ liền đề nghị tôi nghỉ việc ở nhà dành thời gian vun vén cho gia đình, thay anh chăm sóc bố mẹ cũng như chuẩn bị sức khỏe để mang thai.
- Anh đưa tấm thẻ này cho em, em tiêu xài tùy thích. Anh không muốn em đi làm cực khổ. Em cứ ở nhà đi chơi, mua sắm, cơm nước cho bố mẹ hộ anh là được rồi. Với lại em ở nhà chăm sóc sức khỏe bản thân để chuẩn bị sinh con luôn, bố mẹ có tuổi rồi cũng mong có cháu bế bồng lắm.
Tôi cầm tấm thẻ anh đưa rồi từ đó nghỉ làm luôn. Những ngày tháng sau đó vẫn trôi qua êm ả, có điều bụng tôi mãi không có động tĩnh gì. Mẹ chồng cũ dần tỏ ra chán ghét, dành cho tôi những lời khó nghe nhất. Đại loại bà nói tôi là gà mái không biết đẻ trứng, chỉ biết tiêu tiền.
Tức giận, tôi đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Không ngờ, vấn đề đúng là do tôi thật, bác sĩ nói do thể chất của tôi không tốt nên khả năng mang thai rất thấp.
Vì chuyện này mà tôi đã làm đơn ly hôn với chồng cũ. Về việc tôi ra đi, không chỉ mẹ chồng cũ không giữ mà cả chồng cũ cũng chẳng níu kéo lấy một lời. Âu cũng là do chính mình nên tôi ra đi không oán thán một lời.
Khi tôi đề nghị ly hôn, mẹ chồng và chồng đều không níu kéo một lời vì tôi khó mang thai. (Ảnh minh họa)
Sau 3 năm ly hôn, tôi gặp chồng hiện tại. Anh hơn tôi 1 tuổi, luôn quan tâm và săn sóc tôi rất chu đáo. Không muốn giấu giếm, lừa gạt anh, tôi đã kể cho anh nghe toàn bộ mọi chuyện, từ việc tôi từng có một đời chồng đến việc tôi khó mang thai. Lúc ấy, anh gõ nhẹ đầu tôi một cái rồi nói:
- Ngốc ạ, bác sĩ bảo em khó mang thai chứ có phải nói rằng em không thể mang thai đâu. Không mang thai tự nhiên được thì chúng mình đi thụ tinh, không được nữa thì nhận con nuôi. Anh không quan tâm đến chuyện đó, anh chỉ yêu em thôi.
Video đang HOT
Những lời anh nói khiến tôi vô cùng cảm động, cuối cùng tôi đồng ý gả cho anh.
Ngày tôi tái hôn, anh trai không đến dự, chỉ có chị dâu và cháu gái.
- Anh bận việc công ty nên không đến dự được, em đừng trách anh ấy nhé.
Bố mẹ mất sớm, nhà có mỗi hai anh em, vậy mà ngày vui của em gái anh trai cũng không đến dự. Tôi có chút thất vọng nhưng không để bụng làm gì, bởi mối quan hệ giữa tôi và anh không được gần gũi cho lắm, do hai anh em tôi khắc khẩu, cứ hễ gặp nhau là kiểu gì cũng cãi nhau. Nhưng, những lời cháu gái nói sau đó khiến tôi và chồng sửng sốt.
- Mẹ, sao mẹ không nói sự thật với cô? Mấy ngày trước bố đánh nhau với chú Trung (chồng cũ tôi) mới phải nhập viện nên không thể dự đám cưới cô được mà?
Chị dâu vội bịt miệng cháu gái lại, quay sang bảo tôi:
- Trẻ con nói linh tinh, không có chuyện gì đâu. Anh bận công việc nên mới không tới được thôi.
Ngày tôi tái hôn, anh trai không có mặt. (Ảnh minh họa)
Thấy bộ dạng bối rối của cháu gái, tôi ngờ ngợ. Gặng hỏi mãi chị dâu mới nói:
- Mấy ngày trước anh đi ăn cơm với khách, không ngờ đụng mặt Trung cũng đang ngồi với anh em bạn bè ở đây. Anh ấy đã vờ như không thấy, không muốn chào hỏi gì nhưng nó lại lên tiếng gọi trước. Rồi trước mặt mọi người, Trung nói ra những lời giễu cợt, xúc phạm em.
Hắn ta nói em không sinh được con, hắn cá dù em có tái hôn thì năm sau… cũng sẽ bị chồng bỏ thôi. Anh không nhịn được việc em bị xúc phạm nên lao vào đánh nhau với Trung ngay tại nhà hàng. Khách hàng đi cùng anh thì bỏ đi, còn anh bị Trung và nhóm bạn đánh cho nhập viện. Anh trai em độc mồm độc miệng, hay mắng mỏ em thế thôi nhưng thực ra anh ấy rất yêu thương và quan tâm em đấy.
Nghe chị dâu nói, tôi bật khóc nức nở. Tôi không ngờ người anh khô khan, khắc khẩu và luôn tỏ ra thờ ơ với em gái thực ra lại quan tâm tôi đến vậy. Anh sẵn sàng lao vào đánh kẻ nào dám tổn thương, xúc phạm đến tôi bất chấp nguy hiểm.
Hôm đó, sau khi hôn lễ kết thúc, tôi và chồng lao vào bệnh viện để thăm anh. Thấy anh nằm trên giường bệnh với đầy vết bầm tím, băng gạc trên người mà lòng tôi xót xa, đau nhói. Xen lẫn vào đó là cảm giác xấu hổ, hối lỗi vì bao lâu nay không hiểu được lòng anh, luôn làm anh trai phải buồn phiền, lo lắng.
Thấy vợ chồng con trai suốt ngày ăn hàng tốn kém, tôi nhắc nhở thì chúng liền đòi ra ở riêng
Tôi không ngờ chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng chuyện ăn hàng vừa tốn kém vừa không sạch sẽ mà hai đứa nó nhất quyết đòi dọn ra ở riêng.
Tôi không có con gái, sinh được 3 cậu con trai, thằng út là cố đẻ nốt để mong được cô con gái nhưng chắc là cái số chỉ được làm mẹ chồng rồi.
Bởi vì không có con gái nên tôi khá thân thiết với 3 cô con dâu. Nhà cửa neo người nên mà lại rộng rãi nên tôi bảo với vợ chồng mấy đứa chúng nó là cứ ở nhà, chả tội gì mà phải ra ở riêng.
Cũng là may mắn khi mà tôi rất hòa đồng với mấy nàng dâu, mà cả 3 đứa chúng nó cũng có vẻ như rất thân thiết quý mến nhau. Thi thoảng cũng có chạnh chọe chút xíu nhưng rồi lại đâu vào đấy, cãi nhau hôm trước đến hôm sau là đã thấy rủ nhau đi uống trà sữa rồi.
Như đã nói, tôi không có con gái nên từ ngày có con dâu thấy nhà cửa vui nhộn hẳn, kể ra đẻ có 3 đứa con mà giờ có tận 6 đứa chí chóe vui vẻ trong nhà nên tôi cũng thấy tự hào lắm. Nhà ai thì tôi không biết chứ nhà tôi thì cứ con gái là được yêu chiều nhất!
Tôi vẫn còn khỏe mạnh, đáng lý ra là tôi vẫn muốn đi làm đấy nhưng khổ nỗi giờ mà tôi đi làm thì 4 đứa cháu ai trông nom, đấy là còn chưa nói cô con dâu út chắc chỉ năm sau là cũng sinh nở rồi, lúc đấy vợ chồng chúng nó lại càng cần tôi hơn nữa.
Vậy là tôi quyết định ở nhà cơm nước và trông cháu, dù cũng vất vả đấy nhưng thôi thì còn hơn là để con mang cháu đi gửi, chúng nó còn bé quá mà gửi cũng tốn kém đủ đường, tôi lại hay cả nghĩ, gửi cháu đi lúc nào cũng không yên tâm.
Buổi trưa thì thường là chỉ có mấy bà cháu cho nhau ăn uống, xong xuôi tôi lại dỗ từng đứa một đi ngủ. Chiều dậy lại tắm rửa cho chúng nó đi chơi quanh quanh nhà rồi lại về cơm nước. Nói thế chứ chuyện cơm nước cho một nhà hơn chục người ăn cũng mất khá nhiều thời gian.
Dạo gần đây tôi để ý vợ chồng thằng út thường xuyên báo cắt cơm, ban đầu tôi cũng kệ vì chắc là chúng nó có công có việc. Bình thường tôi cũng không mấy khi can thiệp vào chuyện của vợ chồng con cái. Nhưng càng ngày tần suất ăn ngoài của chúng nó càng nhiều, tôi bắt đầu phải để ý.
Nói thật lòng thì chúng nó không ăn tôi lại càng nhàn nhưng mà con dâu út sức khỏe không được tốt cho lắm, bụng dạ cũng yếu hơn người khác. Lúc nó mới về làm dâu có 38kg, người bé xíu xiu, tôi chăm mãi mới lên được 42kg, dù vẫn là gầy nhưng mà cũng có da có thịt hơn một tí.
Kể từ cái đợt mà chúng nó hay cơm hàng cháo chợ, tôi để ý con bé bắt đầu sút cân đi rồi. Ăn hàng làm sao mà đủ đầy dinh dưỡng bằng cơm nhà nấu được. Đã vậy, còn chưa nói đến chuyện tốn kém nữa chứ. Tôi chẳng bắt đứa nào phải nộp tiền nhà hết, 3 cặp chúng nó tự chia nhau ra mà đi chợ mua đồ hằng tuần, chúng nó mua gì tôi nấu nấy. Chuyện kinh tế cứ rành rọt ra thế cho nó tiền, về sau đỡ rối ren.
Ban đầu tôi cũng chỉ hơi để bụng chút xíu nhưng tôi lại mắc cái bệnh không giữ cái gì trong người, như thế nó bứt rứt lắm. Có gì thì cứ nói thẳng ra với nhau, mất lòng trước được lòng sau. Thế là tôi quyết định gọi hai đứa nó ra nói chuyện rõ ràng.
Thật ra gọi là nói chuyện rõ ràng thôi chứ tôi chỉ nhắc nhở ăn hàng ít thôi về nhà ăn cơm mẹ nấu cho nó ngon lành, sạch sẽ lại không tốn kém. Nhất là bây giờ con dâu út đang chuẩn bị mang thai, càng phải tẩm bổ cho cơ thể.
Ấy thế mà chỉ có vậy, con trai út của tôi có vẻ không đồng ý cho lắm. Nó bảo tôi can thiệp vào cuộc sống của hai vợ chồng nó quá nên đòi ra ở riêng. Tôi nghe xong mà ngỡ ngàng, không hiểu mình đã quá đáng gì với hai đứa mà để chúng nó đòi ra ở riêng như thế.
Tôi nghe xong cũng chẳng nói gì, mãi sau mới nhắn tin cho chúng nó bảo rằng tùy các con. Nói thì nói vậy nhưng tôi vẫn xót con xót cái, ra ngoài sống có đơn giản đâu. Thế nhưng lần này tôi giận quá, nhất định sẽ không thỏa hiệp với chúng nó. Lớn cả rồi, nói năng hay hành động phải biết chịu trách nhiệm dần đi!
Mạn Ngọc
Lấy chồng giàu nhưng em chồng lại xin tôi đến chăm sóc ở cữ 3 tháng Em chồng tôi sắp sinh rồi, chắc còn hơn một tháng nửa thôi. Và bây giờ, em ấy nài nỉ một chuyện làm vợ chồng tôi khó xử quá. Nhu, em chồng của tôi là một người con gái dịu dàng, mềm yếu. Vẻ yếu đuối của em ấy khiến người khác phải tội nghiệp và thường đứng ra bảo vệ, săn sóc....