Ta đã rất yêu nhau anh nhỉ!
Khi anh đến bên em, anh kể về mối tình đầu của mình… Em hiểu, nhưng sao em phải im lặng, phải nghe anh bày tỏ tình yêu với người con gái khác?
- Anh thích em không?
- Có
- Vì sao?
- …Thì thích vậy!
- Nhiều không?
Video đang HOT
- …rất thích.
Anh còn nhớ chứ, anh từng nói mình là kẻ thất bại, mất tất cả, mất đi cái ý nghĩa cuộc đời kể từ khi anh chia tay người con gái ấy. Anh đã sống, trong cái đớn đau tột cùng, cái hụt hẫng xoáy mòn nơi con tim anh, vẫn còn nguyên hình ảnh cô ấy… Anh hỏi em rằng: mình có khờ khạo không? Khi anh đã yêu và tin người ta như thế, đã vì họ mà làm tất cả… Sao anh không hỏi, cũng như em đang làm với anh bấy giờ đấy thôi! Nếu vậy, anh cũng có biết để thương em, để quay lại nhìn em, trao cho em chút ân tình cho dù là rất nhỏ… để anh biết em đang hi sinh vì anh mà cảm thấy yêu em và cần em hơn bao giờ hết?
Thôi anh ạ, tất cả đã chấm dứt, đã dừng lại, nếu như anh có thể quên đi khi không còn tình cảm, tình yêu với họ, anh hãy nghĩ cho mình, cho bản thân anh cũng là để tránh đường, là buông tay cho người ta đi tìm hạnh phúc mới. Chẳng lẽ khi anh chấp nhận ra đi, là anh để lại trong căn nhà ấy không chỉ tình yêu hay hạnh phúc từng có, mà anh bỏ lại nơi đó cả niềm tin, cả hy vọng, cả bóng hình anh mạnh mẽ mà em từng ngưỡng mộ hay sao? Khi anh đến bên em, anh kể về mối tình đầu của mình… Em hiểu, nhưng sao em phải im lặng, phải nghe anh bày tỏ tình yêu với người con gái khác? Sao em phải tin, phải cố tình hiểu tình yêu chỉ là duy nhất, một lần và cho chỉ một người thôi?
Tình yêu của người phụ nữ giống như em, thật nhẹ nhàng, thật âu yếm, tuy lặng lẽ vô hình nhưng lại rất thiết tha và đầy sâu lắng!
Cho dù em nóng vội khi đến với anh, khi mà em cũng đang cố quên đi hình bóng một ai khác thì đâu chỉ một lần… anh nhắc lại lời những kỷ niệm yêu thương bên người con gái ấy: “Anh đã yêu và dành cả cho người ấy. Chẳng lẽ em là kẻ ngốc nghếch, em dại khờ đặt trái tim mình lầm chỗ. Chẳng lẽ anh lại yếu hèn, nhỏ bé không đáng để em nhớ, em mong? Chẳng lẽ cứ khi xa nhau, khi anh hỏi, anh nói với em những điều yêu thương thầm kín thì em phải nghĩ rằng, anh đang dành cho người ấy?”.
Anh yêu ơi, khi anh nói anh luôn chung thủy, anh luôn chân thành, luôn trân trọng tình cảm, tình yêu với ai trong quá khứ, mặc dù em tôn trọng là thế, nhưng đối với em, cái cảm xúc mãnh liệt đó của anh lại làm em mất đi sự khát khao, mong mỏi đợi chờ được có anh bên cạnh. Tình yêu của người phụ nữ giống như em, thật nhẹ nhàng, thật âu yếm, tuy lặng lẽ vô hình nhưng lại rất thiết tha và đầy sâu lắng đó anh!
Em chẳng vì anh mà đợi chờ, mà đặt cho mình bao hy vọng, nhưng em không đến bên anh để có được từ anh hạnh phúc. Em chỉ đến với anh, như cùng một nỗi đau cần khỏa lấp, cần sự an ủi thật lòng, cần sự cảm thông, chia sẻ giữa hai trái tim. Anh cũng có đớn đau, em cũng có những điều lầm lỗi… nhưng bởi vì em là phụ nữ, em yếu mềm, em cần anh hơn tất cả để không bao giờ em phải gục ngã, để cho em được dựa vào anh, lấy sức mạnh nơi anh để bắt đầu đi tiếp, con đường dở dang..
Cho dù, em và anh vẫn còn đang gặp gỡ, vẫn cùng nhau chuyện trò suốt đêm không mỏi mệt. Cho dù em và anh vẫn còn đang dang dở, trao nhau những lời nói thầm thì, những cử chỉ yêu thương dịu ngọt… thì em vẩn là em và anh cũng vậy, chỉ là anh vậy thôi. Đến khi nào anh quên đi quá khứ, đến khi nào anh quay về anh của thực tại, anh biết trái tim mình được yêu thêm lần nữa… thì khi đó, nếu anh còn nhớ đến em và em còn chưa thuộc về một ai khác… Anh hãy gọi em, lay em tỉnh dậy nhé và nhắc em rằng thực ra, ta đã rất yêu nhau!
Theo VNE
Đi đâu anh cũng để tôi trả tiền
Bạn cũng có thể nghĩ tới chuyện anh không có tiền. Tại sao lại như vậy, anh cũng đi làm, lại còn làm công việc ổn định.
Chuyện là thế này, tôi thật tình còn không biết có nên nói hay không. Nhưng đúng là, có lúc cũng mệt mỏi và phải suy nghĩ về cái gọi là tình yêu. Người ta nói, tình yêu không nên toan tính vật chất, tiền bạc. Tôi cũng nào có tính toán gì, chỉ là, vấn đề đó không thể không khiến tôi suy nghĩ.
Tôi và anh yêu nhau tới giờ cũng được 7 tháng. Trong suốt thời gian ấy, anh luôn chiều chuộng tôi và quan tâm tôi. Chiều chuộng ở chỗ, tôi muốn đi đâu là anh cho đi liền, tôi thích anh gì là anh chiều theo ý tôi, cũng ăn dù là không thích lắm. Đôi khi, tôi có muốn đi xem phim mà bộ phim đó anh xem rồi, anh cũng sẽ vui vẻ xem cùng tôi. Anh tích cực chọn quần áo cho tôi, tư vấn cho tôi bộ nào mặc đẹp và tỏ ra rất hài lòng khi đi cùng tôi. Chỉ một điều là, tất cả những lần như thế, anh đều để tôi trả tiền.
7 tháng, đâu phải thời gian ngắn, nó quá dài cho một cuộc tán tỉnh chứ đừng nói là tôi và anh đã yêu nhau. Anh còn tính tới chuyện cưới xin, muốn tôi làm vợ anh, vậy mà, từ ngày tán tới ngày yêu, còn đang trong giai đoạn lãng mạn, mặn nồng, anh chưa một lần chủ động trả tiền cho tôi. Nói thế thì hơi quá, có lẽ anh trả được 2 lần, nhưng những lần đó đều là tôi không mang tiền, hay do tôi không chủ động rút ra để trả.
Tôi có mang chuyện này nói với bạn bè thì họ nói, anh đang lợi dụng tôi chứ không hề yêu tôi. (Ảnh minh họa)
Đi ăn tôi trả tiền, nghĩ rằng đi xem phim anh sẽ chủ động mua vé cho tôi, nhưng không, anh vẫn để tôi trả. Tôi đã tìm đủ lý do để biện minh cho anh, rằng vì sao anh lại như thế, tôi cũng thông cảm với việc anh không mang tiền. Nhưng tôi lại nghĩ, vì sao lại như thế khi mà anh đã hẹn hò tôi đi chơi.
Bạn cũng có thể nghĩ tới chuyện anh không có tiền. Tại sao lại như vậy, anh cũng đi làm, lại còn làm công việc ổn định. Anh cũng có tiền hàng tháng giống như tôi. Nếu đã xác định yêu đương, anh cũng nên có một khoản cho việc đó. Đâu thể cứ để tôi chi trả mãi được trong khi tôi là con gái. Nếu như, anh không đi làm thì không nói làm gì, đằng này, tôi cũng chẳng hơn gì anh, vậy mà anh cứ mãi lặp lại chuyện đó.
Tôi có mang chuyện này nói với bạn bè thì họ nói, anh đang lợi dụng tôi chứ không hề yêu tôi. Nhưng thật lạ, lúc nào anh cũng tỏ ra rất yêu thương tôi, anh quan tâm tình cảm với tôi. Tôi có nói gì anh cũng nghe và luôn thấu hiểu. Chẳng lẽ chuyện cưới xin cũng là giả, đưa tôi về gặp bố mẹ anh cũng là giả? Tôi phải làm sao đây, phải tin vào điều gì, đúng là tình yêu đã khiến cho con người ta mụ mẫm rồi. Chỉ cần biết lý do chính đáng để tôi có thể thoải mái khi yêu anh, thế là đủ. Còn thật sự, khi chưa hiểu được vì sao, lòng tôi rối bời và tôi không muốn tiếp tục chuyện tình yêu này. Tôi mệt mỏi quá rồi!
Theo VNE
"Nuốt nhục" khi sống chung nhà chồng Hồi con gái, tôi sung sướng bao nhiêu, được cha mẹ cưng chiều và có thể tự do làm theo ý mình thì khi có chồng rồi, tôi càng thất vọng, khốn khổ bấy nhiêu. Qua bốn năm yêu nhau, chúng tôi luôn gắn bó, tưởng chừng đã rất hiểu và phù hợp tính nhau. Vậy mà không hiểu sao, sau khi cưới...