Sụp đổ vì chồng bỏ đi cả tuần, lúc về lại năn nỉ vợ bán nhà
Tại sao chồng tôi ra nông nỗi này?
Ảnh minh họa: ST
Một tuần nay, chồng tôi bỏ nhà đi, tôi đã tìm kiếm và gọi điện cho bạn bè người thân nhưng không có tin tức gì. Tôi lo lắng ngày đêm, không thể tập trung vào công việc, đêm đến cũng chẳng thể chợp mắt. Không hiểu chồng tôi đang ở đâu nữa?
Video đang HOT
Sáng hôm qua, lúc tôi mở cổng chuẩn bị đi đổ rác thì hoảng hốt khi thấy chồng tiều tụy, râu tóc mọc lởm chởm, quần áo thì bẩn và nhăn nhúm đang nằm trước cổng. Tôi đánh thức anh ấy dậy và hỏi một tuần nay đã đi đâu, còn chiếc xe ô tô nữa? Anh không trả lời vợ mà đi nhanh vào trong nhà.
Nhìn thấy đĩa trái cây để trên bàn, anh ấy lao đến cầm quả táo ăn ngấu nghiến như thể bị bỏ đói nhiều ngày nay vậy. Ngay sau đó tôi đã nấu cho chồng một bát miến thịt gà. Khi thấy chồng đã ăn no bụng rồi, tôi mới gặng hỏi những ngày qua chồng đi đâu?
Chồng nói anh bị lừa mua phải lô đất địa thế xấu, giờ đang xuống giá lại khó bán, tiền vay thì đến hạn trả. Mấy hôm trước chồng đã bán rẻ chiếc ô tô để trả bớt nợ.
Nợ nần chồng chất, bạn bè phản bội, chồng chán nản nên nghỉ việc bỏ nhà đi bụi, không dám đối mặt với vợ con nữa. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy những giọt nước mắt bất lực của chồng. Chồng bảo muốn tôi bán nhà để trả hết nợ nần, sau đó hai vợ chồng sẽ làm lại từ đầu.
Ngôi nhà mà chúng tôi đang ở là mảnh đất của ông bà ngoại cho, tôi đứng tên sổ đỏ. Ngay từ lúc cho đất xây nhà, ông ngoại đã căn dặn là tính tình chồng tôi bốc đồng, nói hay nhưng không có thực tài. Tôi tuyệt đối không được giao sổ đỏ cho chồng cầm cố làm ăn để tránh việc cả đời không có chỗ trú chân. Chồng đã đến bước đường cùng này, theo mọi người tôi có nên bán nhà để giúp anh ấy không?
Trong tiệc thôi nôi của con trai, chị dâu buồn bã báo tin sẽ bán nhà
Sau bữa tiệc, chị dâu vừa khóc vừa thủ thỉ tâm sự, tiết lộ bí mật khiến tôi sửng sốt.
Ảnh minh họa: ST
Sau khi cưới, vợ chồng anh tôi chuyển đến thành phố sinh sống. Chị dâu làm giáo viên, hiền hậu đàng hoàng. Tháng nào anh chị cũng về nhà chơi vài ngày, thăm bố mẹ chồng. Bố mẹ tôi khó tính nhưng lại thương chị ấy lắm.
Hồi chị dâu có bầu, anh tôi gây gổ với đồng nghiệp nên bị đuổi việc. Kinh tế trong nhà bị ảnh hưởng nên chị ấy không thường xuyên đi khám thai, ăn uống cũng đạm bạc. Bố mẹ tôi thương, thường bảo tôi đem gà vịt đến cho anh chị để chị dâu bồi bổ thêm. Dù vậy, tôi chưa từng nghe chị dâu oán trách, giận hờn chồng.
Sau đó mấy tháng, anh tôi tìm được việc khác, mức lương dù không cao bằng công việc cũ nhưng cũng ổn định. Chị dâu tôi sinh con, mẹ tôi đến viện chăm 3 ngày rồi về quê. Thỉnh thoảng tôi ghé sang, thấy chị dâu dù đang ở cữ vẫn tự mình giặt giũ, nấu ăn, chăm con mà chạnh lòng. Nhưng chị ấy lại bảo ở riêng, không có ai bên cạnh thì buộc phải mạnh mẽ để còn chăm sóc con nữa. Sự kiên cường của chị khiến tôi khâm phục.
Hôm qua là ngày tổ chức tiệc thôi nôi cho cháu tôi. Thằng bé tròn 1 tuổi mà gầy ốm.
Tiền làm tiệc cũng do tôi và mẹ bỏ ra vì chị dâu không có. Khi tan tiệc, chị ấy bế con ngồi trong phòng, vẻ mặt buồn rười rượi. Tôi vào hỏi chuyện, chị dâu rơi nước mắt, bảo tuần trước có đưa con đi khám vì cháu ốm yếu quá, lại hay thở nặng. Nào ngờ nhận kết quả, chị tê tái, bàng hoàng. Thằng bé bị bệnh tim và đang cần tiền để điều trị. Vợ chồng chị định bán căn nhà đang ở, chuyển ra ở trọ để lấy tiền điều trị bệnh cho con.
Tôi nghe chị nói mà đứng không vững. Sao số chị lại khổ đến thế chứ? Tội chị, tội cháu tôi quá. Tôi ngậm ngùi nói sẽ cho cháu 40 triệu, đó là toàn bộ số tiền tiết kiệm được của tôi nhưng chị không nhận. Chị còn bảo tôi đừng nói cho bố mẹ biết vì sợ ông bà lo lắng. Nhưng tôi muốn kể hết mọi chuyện để bố mẹ tôi tìm cách giúp đỡ vợ chồng chị. Khi nào lâm vào đường cùng mới phải bán nhà. Và nếu như thế, tôi có nên khuyên vợ chồng chị chuyển về quê ở cùng bố mẹ để đỡ tốn tiền thuê trọ không?
Mẹ muốn bán nhà đầu tư cho em gái tôi trở thành người nổi tiếng Với mẹ tôi, tốn kém bao nhiêu cũng được miễn sao em gái tôi trở thành người nổi tiếng. Trong khi nhiều người cứ cố kiết sinh bằng được con trai thì mẹ chỉ mong sao có một cô con gái. Vậy là khi tôi đã hơn 20 tuổi, tôi bỗng nhiên có thêm một cô em gái. Khác hoàn toàn với nước...