Sốc khi chồng có con với nhân tình
Tôi những tưởng mình không thể sống được nữa khi chồng công khai có con trai với nhân tình.
Tôi và chồng lấy nhau được 7 năm nay, đã có với nhau hai đứa con, đủ cả nếp cả tẻ. Cuộc sống chồng vợ những năm đầu khá yên ấm, hạnh phúc… nhưng 5 năm trở lại đây, anh thất nghiệp, rồi bắt đầu lao vào con đường ăn chơi, cờ bạc.
Tôi biết chồng buồn nên đã động viên anh rất nhiều, mong anh suy nghĩ lại để tìm cho mình một công việc mới, phù hợp với anh hơn. Nhưng với tính tình ham chơi, nhác làm, chồng tôi vẫn mải mê với những trận nhậu thâu đêm với bạn bè, mà quên mất mình đã có gia đình và những đứa con.
Sau khi vùi sâu vào những cuộc nhậu, những ván bài đỏ đen thì đến lúc anh bắt đầu “làm quen” với thú vui khác, đó là gái gú. Và chẳng bao lâu sau đó, tôi phát hiện ra chồng có người tình nên đã ra sức can ngăn, khuyên nhủ, mong anh quay về với gia đình để vun vén tổ ấm của mình… nhưng tất cả cố gắng của tôi đều thất bại.
Từ khi có nhân tình, anh bắt đầu bỏ bê gia đình. Mỗi tuần, anh tranh thủ về nhà với vợ con vài ba lần, còn đâu thời gian, anh “nướng” vào những trận bài bạc và chăm sóc nhân tình của mình.
Tôi đã nghĩ đến chuyện ly hôn để giải thoát cho bản thân mình (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tất cả những gì xảy ra quả là cú sốc tinh thần quá lớn với tôi… nhưng tôi vẫn nhẫn nại, nhẫn nhục, khuyên nhủ anh với hy vọng anh sẽ thay đổi. Nhưng đúng là “ngựa quen đường cũ”, khi bản tính của anh đã như vậy thì dù tôi có cố gắng đến bao nhiêu thì anh cũng sẽ không bao giờ thay đổi.
Cách đây 2 năm, tôi những tưởng mình không thể tiếp tục được cuộc sống này khi biết anh đã có với cô nhân tình một đứa con trai. Và càng đau đớn hơn khi anh công khai chuyện có “vợ nhí” với anh em, họ hàng, làng xóm. Anh cũng về nhà và bắt tôi phải đồng ý mối quan hệ ngoài luồng của anh, cũng như chấp nhận đứa con trai riêng của anh và cô ta.
Đến nước này thì tôi không thể nào chịu đựng được nữa. Nhưng tôi biết làm sao đây khi hai đứa con của tôi vẫn ngây ngô, không biết gì trước những thay đổi trong cuộc sống gia đình mình? Tôi đã nghĩ đến chuyện ly hôn… nhưng nghĩ đến cảnh con mình thiếu thốn tình yêu thương gia đình, không có được niềm vui trọn vẹn thời thơ bé, tôi lại không đành làm theo quyết định của mình.
Tôi sợ khi chúng tôi ly hôn, con tôi sẽ mặc cảm, buồn lòng khi không có được một gia đình trọn vẹn như bạn bè. Nhưng nếu như càng tiếp tục sống cuộc sống như thế này, tôi sợ mình sẽ tự đào hố chôn hạnh phúc, tương lai của chính bản thân mình.
Các bạn ạ! Bây giờ tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Mẹ đơn thân yêu phải đàn ông có vợ
Cho đến khi tôi phát hiện anh có con thì anh mới thú nhận rằng đã ly thân với vợ gần hai năm rồi. Tôi rất thất vọng vì lâu nay anh đã giấu tôi.
Tôi là mẹ đơn thân, có một con và không có chồng. Mới đây tôi gặp anh khi cả hai đi du học về, rất hợp nhau nên chúng tôi lao vào yêu đương như mối tình đầu vậy.
Tuy nhiên tôi có cảm thấy rằng anh đang có điều gì đó giấu tôi. Cho đến ngày anh nhận được một tin nhắn của ai đó rồi tức tốc đi về. Tôi giận hờn nên anh cho tôi đọc tin nhắn và thú nhận rằng anh đang ly thân với vợ hai năm rồi, hiện con anh đang bị ốm. Tôi đau đớn kinh khủng và quyết định chia tay.
Nhưng rồi anh quay lại xin lỗi và hứa sẽ ly hôn sợ sớm. Cuối cùng anh cũng làm điều đó, sau khi chia tay anh để vợ nuôi con còn anh vẫn chu cấp về mặt kinh tế. Thế là anh đưa tôi về ra mắt gia đình, bố mẹ anh cũng quý tôi lắm. Hiện chúng tôi về sống chung với nhau. Dự tính đầu tháng 2 năm nay sẽ đăng ký kết hôn và làm đám cưới.
Đến nay tôi vẫn băn khoăn áy náy vì thấy có lỗi với vợ cũ và con của anh. Hơn nữa anh và vợ làm cùng công ty nên thường xuyên gặp gỡ nhau. Xin cho tôi một lời khuyên có nên nhận lời lấy anh không? (Thúy Tình)
Ảnh minh họa: Sympatico.
Trả lời:
Chào Thúy Tình,
Trước hết, tôi xin chúc mừng bạn vì hạnh phúc bạn đã đạt được với tình yêu của mình. Có lẽ lúc này bạn đang ngập tràn hạnh phúc khi chuẩn bị cho lễ cưới sắp tới. Đó là là một kết thúc có hậu cho cả hai phải không bạn?
Tuy nhiên, có một trở ngại nho nhỏ đang ngầm tồn tại và có thể trở thành thử thách lớn sau này nếu bạn và anh ấy không để ý đến. Đó chính là vấn đề "con anh - con tôi - con chúng ta" bạn ạ.
Cảm ơn bạn đã quan tâm lo lắng cho cuộc sống của vợ con anh ấy, đặc biệt là hai đứa trẻ sẽ gặp những khó khăn trong cuộc sống với mẹ. Nếu đã thương, có thể thương cho trót được không? Bạn nghĩ sao nếu tôi đề nghị bạn đưa hai bé về sống chung với bạn và anh ấy. Nếu bạn làm được việc này, bạn đã làm được tới hai điều thiện: giúp cho ông xã tương lai của bạn thoát được cảnh phải phân tâm lo lắng về những đứa con với vợ cũ, tạo điều kiện cho người vợ cũ kia có thể bước thêm bước nữa một cách thuận tiện.
Tất nhiên, khi làm như thế, bạn phải chuẩn bị tâm lý đón nhận những phiền phức sẽ phát sinh khi có thành viên mới xuất hiện trong gia đình. Bạn hãy thử hỏi xem liệu mình có thể chấp nhận và yêu thương các bé đó như con đẻ không? Khi có con chung thì mọi thứ sẽ quyết định ra sao, làm thế nào để các bé có thể xem bạn như là người mẹ thực sự và vấn đề kinh tế giải quyết thế nào...
Dù khó khăn là vậy, song phần thưởng dành cho những trở ngại mà bạn vượt qua được sẽ là vô cùng to lớn. Trước hết đó là sự thanh thản trong lòng, sự tích lũy công đức cho cuộc đời như lời Đức Phật dạy, bạn sẽ nhận được sự yêu thương biết ơn và tôn trọng bạn hơn của chồng sắp cưới, tình cảm quý mến của gia đình anh ấy dành cho bạn sẽ tăng lên rất nhiều... Tất cả điều đó chính là món quà vô giá bù đắp cho công sức của bạn bỏ ra khi đón nhận bé con riêng của chồng.
Với những suy nghĩ thoáng như của bạn, của anh ấy, với điều kiện kinh tế hiện nay, tôi nghĩ rằng bạn có thể giải quyết vấn đề theo cách như trên để có thể đạt được tình yêu thương trọn vẹn và hạnh phúc tràn đầy với một lương tâm thanh thản. Suy cho cùng hạnh phúc lớn nhất của cuộc sống chính là sự thanh thản của tâm hồn trước những quyết định của cuộc đời phải không bạn?
Chúc bạn có được hạnh phúc vững bền bạn nhé.
Theo VNE
Tại sao dường như chúng ta luôn chọn sai người? Ông bà mình có nói một câu, rằng nồi nào thì úp vung nấy. Hồi xưa tôi chỉ hiểu được một hai nghĩa, có lẽ là có chút mai mỉa, có lẽ là có chút xót xa, có lẽ là một kinh nghiệm nồi tròn vung méo áp dụng cho người ta, kiểu như con quan thì lấy địa chủ vậy. Tôi có...