Sốc khi bị anh rể bất ngờ ôm hôn
Trong khi chồng cùng chị chồng đi chợ, em một mình lau dọn, anh rể đột nhiên bước vào rồi bất ngờ ôm hôn em.
Em đang có chuyện rối bời nên rất mong được chị tư vấn giúp. Em lập gia đình đã hơn 10 năm, có 2 cháu. Gia đình bên chồng đông anh em trai, chỉ có một chị thứ hai là gái. Chúng em thường hay tụ họp gia đình, ăn uống, chuyện trò. Bản thân em vốn không hay giao tiếp với mọi người bên nhà chồng, thường em chỉ chào hỏi xã giao rồi cùng phụ việc bếp núc chứ ít khi nói chuyện với ai.
Chồng chị hai là con nhà khá giả nên anh rất có uy tín trong nhà. Em không tiếp xúc anh nhiều nhưng cũng nhận thấy anh hiền, hòa đồng và tốt bụng. Từ khi về làm dâu, em nhận thấy các chị em dâu trong nhà cũng rất quý anh có lẽ vì chỉ có mình anh là rể, và cũng bởi vì cái cách anh đối xử với gia đình bên vợ hết lòng, Vì vậy, có món gì ngon, hoặc đi đâu chơi , mọi người đều dành cho anh sự ưu ái nhất. Nhưng em lại gặp rắc rối với anh.
Khoảng một năm trước, em mua laptop để phục vụ công việc. Thỉnh thoảng, máy gặp sự cố, vợ chồng em có nhờ anh rể xem giúp. Thời gian đó, em thân thiện và cởi mở hơn với anh chị hai. Nhưng cũng đôi lần, anh tỏ ra thân mật thái quá. Anh liên tục nhéo chân, xoa nhẹ đầu gối em. Những hành động bất bình thường này vẫn tái diễn, thậm chí có lần anh còn sờ vào bụng em. Em ái ngại, hoang mang vô cùng.
Có lần anh còn sờ vào bụng em. Em ái ngại, hoang mang vô cùng (Ảnh minh họa).
Từ đó, em tránh né tiếp xúc với anh.
Một lần, chồng em nhận lời sửa giúp nhà anh chị hai. Thỉnh thoảng, em cũng đến phụ giúp chồng và anh chị dọn dẹp, di chuyển và sắp xếp đồ đạc. Gần đến ngày hoàn tất, anh chị thông báo cần phải gấp rút hoàn thành công việc, dọn rửa nhà cửa vì cơ quan anh muốn tổ chức buổi tiệc họp mặt ở đây.
Suốt tuần đó, tối nào em cũng đến dọn dẹp, lau chùi nhưng vẫn chưa đâu vào đâu, trong khi đó, anh rể lại bị cảm, nằm vùi trong phòng mấy ngày. Một ngày, trong khi chồng cùng chị chồng đi chợ, em một mình lau dọn, anh rể đột nhiên bước vào rồi bất ngờ ôm hôn em.
Tất cả mọi việc xảy ra trong vòng chưa đầy một phút nhưng em cứng cả người. Em cố lấy lại bình tĩnh và vờ như không có gì xảy ra, làm vội cho xong việc rồi ra về. Hai ngày sau, em viết mail cho anh, em nói rõ đang bị stress, khủng hoảng vì thái độ và hành động đó. Anh gửi mail trả lời và hứa sẽ không làm như thế nữa.
Video đang HOT
Em không hiểu thái độ của anh đối với em là như thế nào. Đôi lúc em nghĩ là tình cảm thân mật anh – em trong gia đình nên không dám phản ứng mạnh, lúc khác em lại nghĩ làm gì có anh – em nào cư xử như thế?
Anh đang sàm sỡ em chăng? Em dễ dãi hay anh bị yếu lòng? Em chưa bao giờ nghe ai nói anh là người thiếu đứng đắn, trái lại, anh còn được tất cả mọi người trong gia đình tôn trọng, quý mến thực sự.
Dù đã nói cho anh biết thái độ của mình và anh đã hứa, tuy nhiên lòng em vẫn chưa yên, liệu anh có giữ lời? Em đã làm gì để anh hiểu lầm? Từ giờ trở đi em nên có thái độ như thế nào? Giả vờ như không có gì hay tránh né, đề phòng? Mà cứ tránh né mãi thì em thấy mệt mỏi và căng thẳng lắm. Em có nên nói cho chồng biết chuyện này?
Chị rất thông cảm với hoàn cảnh em đang gặp phải. Thật sự đó là tình huống rất khó xử đòi hỏi mình phải làm sao vừa được an toàn, chừng mực trong cách cư xử, quyết liệt nhưng cũng vừa tỏ ra hết lòng với các thành viên trong gia đình, để gia đình không bị xáo trộn.
Đúng như em nghĩ, hành động của anh rể không hề bình thường và chẳng có anh em nào làm vậy. Không phải do em dễ dãi, có thể do anh ấy bị một phút yếu lòng. Có thể trong mắt mọi người, anh ấy thể hiện là người tốt song hành động anh rể em chứng tỏ đó là người sống thiếu trách nhiệm, buông thả bản thân, làm tổn thương người thân và ảnh hưởng nghiêm trọng tới tình cảm gia đình.
Chuyện bị anh rể sàm sỡ, nhiều người con gái chọn giải pháp im lặng vì xấu hổ, đó là giải pháp không nên.
Minh chứng rõ ràng nhất đó là sự im lặng sau lần đầu anh ta sàm sỡ em không mang lại kết quả gì. Đến khi sự việc tái diễn, em đã gửi email cho anh ấy. Chị mong trong bức thư em gửi anh ta thể hiện một sự quyết liệt, rõ ràng và dứt khoát. Em cần thông báo cho anh ta rằng: 1 là chấm dứt tất cả những hành động không đứng đắn, hai là sẽ bị vạch mặt trước đại gia đình, trước vợ con anh. Khi đó anh ta sẽ chẳng còn gì ngoài sự nhục nhã, mất mát.
Em hãy nói với anh ta rằng mọi việc đều phải có giới hạn, có điểm dừng. Chị tin rằng sự quyết đoán, nghiêm túc của em sẽ khiến anh ta biết dừng lại.
Em không nên im lặng, chấp nhận hoặc ngọt nhẹ khuyên can với anh ta nữa bởi sự nhẹ nhàng có khi lại khiến anh rể tưởng em đang hưởng ứng và vẽ đường cho hươu chạy. Không những thế, khi làm vậy em còn dễ vướng vào cảnh tình ngay lý gian với anh rể nữa đấy.
Cảnh báo là bước đầu tiên em phải làm, còn nếu sau khi đã làm đến vậy mà anh ta vẫn thể hiện thái độ không đúng mực, chị nghĩ em hãy nói thẳng với chị chồng và chồng mình. Thêm vào đó, em hãy chú ý hơn tới cách ăn mặc sao cho kín đáo, tuyệt đối không ở những không gian riêng với anh rể…
Chúc em vui vẻ và hạnh phúc.
Theo VNE
Lời cuối viết cho em
Khi viết những dòng này có lẽ là lúc anh yếu đuối nhất từ trước đến giờ!
Cũng đã một thời gian rồi em nhỉ, kể từ chiều hôm đó em quyết định chúng ta nên dừng lại.
Em sợ khi chúng ta gặp nhau thì em không thể nói được ư?
Em sợ khi phải đối mặt với anh thế sao?
Em sợ em sẽ không quên được anh ư?
Có lẽ lúc anh đang hạnh phúc nhất cũng chính là lúc anh rơi vào tuyệt vọng nhất, nhưng cuộc sống đâu phải như những gì mình ước mơ đúng không em. Khi nghe những điều em nói anh như muốn tan ra, có ai ngờ bàn tay anh nắm thật chặt tưởng không bao giờ mất, không bao giờ xa anh lại để bàn tay anh cô đơn trong nỗi nhớ. Tình yêu không phải toán học, kỷ niệm không phải cơn mưa mùa hạ, rất nặng hạt để có thể cuốn trôi tất cả, và trái tim anh không phải gỗ đá để không phải buồn, phải nhỏ lệ khi em mang theo vùng trời bình yên của anh đi xa...
Những ngày qua là khoảng thời gian khó khăn với anh nhất em biết không? Đêm nằm không thể ngủ, anh sợ khi nhắm mắt lại sẽ thấy em. Anh đau lắm. Anh phải làm sao để quên em? Anh sợ nơi đó, đi đâu cũng thấy chỉ là kỉ niệm... nó như ùa về cùng một lúc khiến anh nghẹt thở.
Anh không phải là một kẻ quá từng trải. Anh chỉ là một kẻ gom nhặt mọi thứ từ thế giới và chắt lọc lại cho mình những gì tinh tuý. Anh ngại ngần khi nói yêu em. Không phải vì anh ngại ngần vì tình yêu của mình, hay phân vân liệu đó có phải tình yêu không mà ngại ngần vì đó không phải là lần nói tiếng yêu thứ n như những kẻ khác. Những suy nghĩ của anh cũng không hơn một đứa trẻ là mấy. Anh tự cho là như vậy. Nhưng với tình yêu thì anh là một kẻ si tình. Anh biết điều đó. Anh hiểu bản thân mình.
Em đã chọn con đường không có anh, em chọn rẽ lối khi chúng ta đang đi cùng nhau... Em chọn cách quay lại với họ...
Anh đã cố níu kéo nhưng anh phải để em ra đi thôi (Ảnh minh họa)
Anh không thể trách em khi tình yêu ấy không còn hướng về anh nữa. Anh đã cố níu kéo nhưng anh phải để em ra đi thôi.
Anh buồn khi nghe em nói " Lẽ ra chúng ta không nên quen nhau". Em hối hận ư? Vì tình yêu em dành cho anh hay đó chỉ là chút rung động? Chắc là không rồi vì em nói em yêu anh cơ mà. Hãy giữ chặt lấy tình yêu của mình em nhé...
Xin em đừng cùng ai đó qua những con đường mà ta đã đi, hãy để cho nó là một góc kỉ niệm của anh thôi nhé được không?
Em xa anh mà không mang theo tình yêu của anh. Anh căm ghét tình yêu đó vì nó vẫn tồn tại. Nó vẫn chiếm một chỗ quá lớn trong trái tim anh, trong trí óc của anh. Nó lớn dần mỗi khi anh nhìn thấy mọi người hạnh phúc bên nhau. Lúc đó, nỗi nhớ lại xâm chiếm anh, nuốt chửng lấy anh. Khoảnh khắc ấy anh hiểu rằng mình sẽ phải sống một mình với tình yêu của mình và ngày ngày thử bóp chết nó bằng mọi cách. Thật tàn nhẫn và độc ác nhưng liệu có làm được?
Cảm ơn em đã mang anh ra khỏi thế giới đó...
Cảm ơn em đã cho anh biết tình yêu trong anh vẫn còn...
Cảm ơn em vì là "Thần may mắn" của anh...
Cảm ơn em vì những yêu thương chăm sóc đã dành cho anh...
Cảm ơn em...
Cảm ơn em vì tất cả...
Cảm ơn em người con gái anh yêu...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chẳng lẽ cứ nhắm mắt lại mà yêu? Đến giờ, mỗi khi nhớ lại, tôi vẫn cầu mong đó chỉ là một cơn ác mộng. Quen nhau rất lâu, chơi với nhau rất thân nhưng đến năm cuối đại học, tôi mới có tình cảm đặc biệt với Minh. Tuy vậy, tôi vẫn chưa nhận lời yêu người con trai hiền lành, chăm chỉ ấy bởi tôi còn cân phân chọn...