Sợ tốn tiền điện chồng bắt vợ tắm nước lạnh và cái kết
Tiếc 2, 3 ngàn tiền điện mà bắt vợ tắm nước lạnh, tôi đã gây ra tội lỗi không thể ngờ. Giờ thì có hối hận, tự trách bản thân cũng chẳng thay đổi được gì.
Từ lúc chuyển nhà vào trong Nam lập nghiệp, vợ chồng Tiến phất lên trông thấy. Trang trại của anh mỗi năm thu lãi về cả trăm triệu đồng chứ chẳng ít. Cứ thế vợ chồng Tiến ham làm và mở rộng trang trại thêm rộng ra. Thấy chồng có chí làm ăn như vậy, dù vất vả, khổ cực Sen cũng cố gắng làm việc để chồng vui và hài lòng.
Sau 5 năm làm ăn, giờ vợ chồng Tiến đã có ngôi nhà to vật vã và số tiền tiết kiệm khá lớn. Giờ kinh tế cũng ổn định, cuộc sống vợ chồng không lo gì nhiều nữa Tiến bảo vợ sinh đứa con thứ 2 cho anh sau mấy năm kế hoạch. Đứa đầu là con gái rồi, giờ anh chỉ khao khát 1 thằng con trai để mai này nối dỗi tông đường thôi.
Ngày trước kế hoạch thì lại có mà giờ thả phanh đợi đến 3, 4 tháng vợ vẫn chưa có biểu hiện gì của thai nghén. Từ lúc đó Tiến giận vợ ra mặt, hễ Sen có làm sai điều gì là anh quát ầm lên và sẵn sàng tặng vợ cái bạt tai mà không cần biết đúng hay sai. Chồng bỗng dưng đổi tính đổi nết như vậy, Sen buồn lắm nhưng cứ hễ tham gia là chồng lại nổi cáu và chả bao giờ nghe cô nói hết 1 câu. Thôi thì phận đàn bà, lấy chồng rồi lại vào nơi đất khách quê người này phải chịu theo chồng vậy. Chống cự lại chồng thì chỉ có thiệt thân thôi.
Hễ Sen có làm sai điều gì là anh quát ầm lên (ảnh minh họa)
Thế rồi chiều hôm ấy đi ra trang trai về, người Sen bỗng đầm đìa mồ hôi, lạnh run lên. Nghĩ mình bị cảm, cô liền cắm ấm nước để lau người rồi lên giường chùm chăn ngủ xem có đỡ không. Ai ngờ vừa cấm ấm nước vào ổ điện, Tiến nhìn thấy anh trợn mắt lên quát vợ và dứt ngay dây điện ra khỏi ổ cắm, hất cả ấm nước vào người vợ quát tháo.
- Loại vợ đã không làm ra tiền, đi ăn bám chồng lại còn đòi sống sang à? Cô có biết 1 siêu nước cô cắm mất bao nhiêu tiền điện của tôi không? Từ giờ tôi cấm cô cắm nước tắm, người nhà quê mà cứ làm như thân vàng ngọc phải tắm nước nóng không bằng. Đừng để thằng này nóng mắt nữa hiểu không? Đã ăn bám lại còn vô sinh mà đòi tiêu xài hoang phí. Vợ với chả con.
Bị chồng tổng sỉ vả như vậy, Sen tủi đến phát khóc. Không dám cãi lại lời chồng, cô vào nhà tắm dội từng gáo nước lạnh lên người mà nước mắt cứ tuôn rơi. Sống trong ngôi nhà to vật vã này, sao mà cô lại khổ cực vì tính ki bo, kẹt sỉ của chồng đến vậy. Tắm qua loa, Sen vội lau người lên giường nằm ngay. Dội tý nước lạnh vào mà người cô tím tái cả đi. Đắp cả mấy chiếc chăn ấm mà Sen vẫn rét run lên, cho đến khi nôn thốc nôn tháo rồi ngất đi thì Tiến mới ngó xem vợ thế nào.
Thấy vợ bất tỉnh, người lạnh ngắt, mặt xám xịt Tiến gọi mãi mà vợ không dậy. Sợ quá anh hốt hoảng gọi xe cấp cứu đến viện khẩn cấp. Ngồi ngoài đợi vợ cùng con gái, cứ tý nó lại hỏi: “Bố ơi, mẹ có sao không” mà Tiến sốt hết cả ruột. Nửa tiếng trôi qua không thấy bác sĩ ra, Tiến lại lo sợ mà bấm chặt tay vào quần hơn.
Video đang HOT
Vợ ơi, em về với anh đi. Anh xin em đấy (ảnh minh họa)
Mãi lúc sau đó, đèn phòng cấp cứu tắt, bác sĩ đi ra mặt buồn rười rượi khẽ vỗ vai Tiến bảo 1 câu khiến anh chết lặng.
- Anh về lo hậu sự cho chị nhà đi. Chúng tôi đã cố nhưng mẹ con chị nhà không qua khỏi vì cảm lạnh, anh đưa chị đến muộn quá.
- Bác sĩ bảo sao cơ? Mẹ con… vậy cô ấy có bầu rồi ư?
- Vợ anh đang mang bầu 2 tháng. Chúng tôi rất tiếc phải chia buồn cùng gia đình.
Như kẻ mất hồn, Tiến lê từng bước chân nặng nhọc của mình vào với vợ. Nhìn lớp khăn trắng phủ kín người Sen mà Tiến đau đớn vô cùng. Kéo tấm khăn che mặt vợ ra, anh bật khóc nức nở khi nhìn khóe mắt vợ vẫn còn động lại giọt nước mắt đau đớn.
Tại anh, tại anh tiếc vài ngàn tiền điện bắt vợ tắm nước lạnh khi đang sốt lên mới dẫn đến cơ sự này. Vợ có bầu rồi – cái thai mà anh mong đợi suốt mấy tháng nay, vậy mà anh tự tay giết vợ con mình sao? Vợ ơi, em về với anh đi. Anh xin em đấy. – Tiến cứ khóc, cứ lay Sen như để gọi cô dậy sau giấc ngủ dài nhưng Sen vẫn nằm bất động như thế.
Ngày làm đám tang cho vợ, Tiến ngồi thu lu trong xó nhà. Anh không dám nhìn mặt vợ lần cuối, không đủ can đảm để đối mặt với vợ. Nhìn con gái khóc lóc thảm thiết gọi mẹ mà Tiến đau đớn vô cùng. Chỉ vì anh, vì tính ích kỷ, kẹt xỉ của mình, anh đã đẩy vợ con vào cái chết.
Giờ thì anh hối hận, đau khổ đột tộ nhưng phải làm thế nào đây? Nếu có thể thế chỗ, anh xin nguyện nằm trong quan tài kia thay vợ con để chuộc hết lỗi lầm nhưng điều nó thật xa xỉ. Có lẽ suốt cuộc đời này anh luôn sống trong trằn vặt và đau khổ vì những sai lầm của mình.
Theo Một thế giới
'Anh mang cô ấy về nhà đi, khỏi phải ra khách sạn cho tốn tiền!'
Cô nói giọng bình thản như thể trước khi đi công tác, dặn chồng ở nhà chú ý ăn uống, sinh hoạt điều độ để giữ sức khỏe.
Thời còn con gái, cô luôn tâm niệm, nếu sau này trong cuộc hôn nhân của mình xuất hiện sự phản bội, cô sẽ không suy nghĩ nhiều mà chấm dứt luôn. Cô luôn độc lập, có kinh tế riêng, đủ điều kiện nuôi con, nên cô không lo sợ gì cả. Trước khi đến với cô, chồng cô có bao nhiêu người phụ nữ cô không quan tâm nhưng cô không thể chấp nhận được việc người đàn ông đầu gối tay ấp của mình lại có thể 'lên giường' với người đàn bà khác.
Ấy thế mà khi con gái được 3 tuổi, cô lại phát hiện chồng mình có nhân tình bên ngoài. Trong xã hội hiện đại này, trong thâm tâm cô cũng đã chuẩn bị tâm lý ít nhiều cho trường hợp này nhưng khi nó thực sự xảy ra vẫn khiến cô nghẹn đắng gần như không thể thở nổi.
Và một điều nữa là, có vẻ như cô không thể làm được như tâm niệm của mình hồi xưa một cách dễ dàng. Nghĩ tới con gái, nghĩ tới cha mẹ mình, lại nhìn ngôi nhà thân thương cô kì công chăm sóc 5 năm nay, trong lòng cô thật sự không nỡ.
Tối ấy, cô nói với chồng những lời bóng gió: 'Trước đây, em vẫn luôn nghĩ, chỉ cần chồng em phản bội em dù chỉ 1 lần, em cũng sẽ không bao giờ tha thứ. Nhưng bây giờ em nghĩ khác rồi, chỉ cần anh ấy biết quay đầu là bờ, thì em nguyện cho anh ấy một cơ hội, cũng chính là cho em, cho con một cơ hội. Nhưng chỉ một cơ hội mà thôi'.
Chồng cô sững lại trong chốc lát, rồi cười xòa: 'Em nói linh tinh gì thế, anh không cần cơ hội ấy đâu, vì anh sẽ không bao giờ phụ em'. 'Em chỉ nói vậy thôi, em cũng biết anh là người biết suy nghĩ, biết điều gì nên làm điều gì không nên, nhất định sẽ không vì những thứ phù phiếm bên ngoài mà phá hoại chính gia đình, cuộc hôn nhân của mình, phải không anh?', cô cũng cười nhưng trong lòng thì dâng đầy chua xót.
Ảnh minh họa
Cô nghĩ, thế là đủ rồi. Với một người đàn ông biết suy nghĩ, cho dù chỉ ám chỉ nhẹ nhàng cũng đủ cảnh tỉnh họ, còn nếu đã không biết nặng nhẹ thiệt hơn, thì có ầm ĩ nhà cửa cũng vô dụng mà thôi. Hơn nữa, cô không muốn phải ngửa bài, cô sẽ cố gắng coi như chưa biết chuyện gì, để sau này, khi đối mặt với nhau hai người sẽ nhẹ nhàng và tự nhiên hơn.
Nhưng cô đâu biết, người chồng mình tin tưởng lại là dạng đàn ông thứ 2, không rõ ràng điều gì mới là quan trọng với mình, hoặc giả anh ta tưởng cô chưa biết gì, nên cố được ngày nào hay ngày ấy. Chính vì thế mà anh ta vẫn qua lại với bồ điềm nhiên như không có gì xảy ra, không hay biết tất cả hành tung của mình đều bị vợ nắm rõ.
Chủ nhật ấy, trời mưa tầm tã nhưng chồng cô vẫn lái xe ra ngoài, nói phải bàn công chuyện với đối tác ở quán café. Cô không nói gì, chỉ cười cho qua. Cô vẫn nhớ, hồi yêu nhau, cô thích nhất cùng anh ngồi uống café ngắm trời mưa.
Cái không khí mát dịu ngập tràn mùi nước, cái mịt mù giăng mắc giữa trời do làn mưa tạo nên, tiếng nhạc lãng đãng trong quán và mùi hương nồng nàn ấm nóng của café hòa quyện với mùi hương quen thuộc của người đàn ông của mình thực sự khiến cô yêu thích không rời. Phải chăng, người tình của anh cũng có sở thích tương tự cô?
Những bức email liên tiếp được gửi vào hòm thư điện tử của cô. Trong đó chụp lại cảnh chồng cô và nhân tình ngồi thảnh thơi trong một quán café phong cách, quả đúng như cô nghĩ. Tới khi thông tin họ vào một khách sạn gần đó được gửi về, cô trầm ngâm một lát rồi nhấc máy gọi cho chồng. Anh nghe máy. Cô còn tưởng anh mải mê nên để chế độ im lặng trong điện thoại cơ đấy.
'A lô anh à, em bảo này, em thu xếp hết hành lý của em với con rồi, cho nên giờ nhà rộng rãi lắm, anh mang cô ấy về nhà đi, khỏi phải ra khách sạn cho tốn tiền. Thế nhé, em với con về bên ngoại đây. Tiện anh ký luôn lá đơn ly hôn em để trên bàn làm việc của anh nhé, mai em về qua nhà lấy mang đi nộp luôn!', cô nói giọng bình thản như thể trước khi đi công tác, dặn chồng ở nhà chú ý ăn uống, sinh hoạt điều độ để giữ sức khỏe vậy.
Nói xong, nghe bên kia cứ ú ớ chẳng thốt nên được lời nào cho ra hồn, cô chẳng đủ kiên nhẫn nghe tiếp nữa, dứt khoát ngắt máy.
Cô đã cho anh cơ hội nhưng anh không biết trân trọng. Cô cũng cho chính bản thân mình cơ hội, vì thế giờ cô cũng chẳng còn điều gì phải nuối tiếc nữa. Hôn nhân ấy mà, khi đặt bút ký tên trên tờ giấy đăng ký kết hôn, đâu có nghĩa là vĩnh viễn, là mãi mãi. Bất cứ điều gì trên đời này cũng ngầm chứa đựng những sự cố, những đổ vỡ, những thất bại.
Và điều cô nên làm, chính là vứt bỏ những thứ đã thành phế thải ấy, chứ không phải ngày ngày ôm ấp nó mà đau khổ, mà khóc thương, mà cố tìm cách hàn gắn!
Theo Afamily
Đưa 1 triệu đồng/tháng vẫn mắng vợ tiêu hoang 'Mỗi tháng anh đưa tôi 1 triệu, không cần biết tôi tiêu pha những gì, chợ búa thế nào, tiền sữa cho con bao nhiêu. Anh cứ cho thế là nhiều nên khi tôi kêu hết tiền, anh liền mắng tôi tiêu hoang, không biết tiết kiệm, đưa bao nhiêu là xài hết bấy nhiêu!' "Anh ấy tốt tính, không rượu chè, cờ...