Sợ hãi mỗi khi vợ muốn gần gũi
Tôi không hề có cảm xúc trong chuyện chăn gối với vợ, luôn sợ hãi và bị ám ảnh về hình ảnh của vợ. Tôi kiếm cớ lảng tránh nhưng vợ cũng không cần biết tôi có tâm trạng như thế nào, có ham muốn không hay chỉ là ‘trả bài’.
Tôi sinh ra không được may mắn như các bạn cùng trang lứa, thiếu thốn tình cảm, không có sự quan tâm của bố hoặc mẹ nên một mình tự vươn lên trong cuộc sống. Hiện nay tôi làm kinh doanh, công việc không ổn định, đi kèm theo đó là kinh tế gặp khó khăn và bấp bênh. Còn vợ không có điều kiện học hành nên cũng không có được việc làm ổn định. Chúng tôi đến với nhau không phải xuất phát từ tình yêu đôi lứa. Tôi cũng chỉ là muốn thay đổi cuộc hiện tại, nghĩ không hợp nhau nhưng khi có con hy vọng những đứa con bé bỏng sẽ là cầu nối, là nghị lực để tôi có thể dành tình cảm thật sự cho vợ và gắn bó hơn với gia đình.
Càng cố gắng bao nhiêu càng cảm thấy thất vọng bấy nhiêu. Tôi không nhìn thấy một điểm tốt nào trong con người vợ mà ngược lại khi xung đột xảy ra vợ tôi lại càng lộ rõ ra những khuyết điểm mà không một người chồng nào có thể chấp nhận được. Đàn ông chúng tôi cũng không phải quá đáng, rất tôn trọng gia đình, tôn trọng vợ nhưng khi mọi mọi chuyện đã đi xa giới hạn thì không còn gì để nói, chẳng còn gì để sợ, để mất, nói chính xác hơn là không cảm thấy tiếc nuối.
Ảnh minh họa
Có lẽ là sự khác biệt quá lớn chăng? Về trình độ và sự nhận thức của hai người không tương xứng nên cuộc sống gia đình tôi càng ngày càng nặng nề. Hàng ngày tôi vẫn luôn cố gắng bươn chải để kiếm sống và có trách nhiệm nuôi con cái ăn học. Những chuyện tưởng chừng rất nhỏ bé và đơn giản nhưng lại không thể nào vượt qua được vì vợ không có sự hiểu biết, xung đột trong gia đình càng ngày càng tồi tệ hơn.
Tôi không thể chấp nhận được một người vợ như vậy, cũng chính từ đó sự tôn trọng lẫn nhau không còn nữa. Tôi cảm thấy chán nản, ghê sợ với những hành động và lời văng tục mà vợ phát ra. Chúng tôi cũng quen dần với những mâu thuẫn xung đột hàng ngày. Kể cả chuyện chăn gối cũng vậy, tôi không hề có cảm xúc, luôn sợ hãi và bị ám ảnh về hình ảnh của vợ. Tôi kiếm cớ lảng tránh nhưng vợ cũng không cần biết tôi có tâm trạng như thế nào, có ham muốn không hay chỉ là trách nhiệm và trả bài. Nó như một cực hình với tôi.
Video đang HOT
Tôi muốn thoát khỏi vỏ bọc đen tối này để có thể có được một cái gì đó khác đi. May mắn cũng mỉm cười với tôi. Có lẽ mọi tâm sự của tôi sau đây mọi người sẽ rất phẫn nộ và không thể nào có thể chấp nhận được nhưng tôi không đổ lỗi cho hoàn cảnh mà đó là duyên số. Tất cả những cảm xúc trước kia tôi chưa bao giờ có được với người vợ thì nay đã có với em, cả hai chúng tôi đến với nhau rất tình cờ. Em đến bên tôi như một sự sắp đặt, sinh ra là dành để cho nhau vậy.
Em hoàn toàn trái ngược với người vợ hiện tại, nhẹ nhàng và dịu dàng bao nhiêu thì vợ tôi ngược lại bấy nhiêu. Tôi cũng dùng bao nhiêu phép thử để thử lòng em, thử con người em nhưng cuối cùng nhận được là những gì tôi mong đợi. Em giàu tình cảm, luôn dành sự quan tâm cho người khác. Những giây phút bên em tôi thật sự hạnh phúc, được sống thật với chính mình. Em là cô gái bé bỏng hay nũng nịu, hay giận hờn nhưng rất dễ thương.
Tôi yêu em, yêu nhau thời gian dài nhưng tôi không thể nào tìm nổi khuyết điểm của em nữa. Tôi lúc nào cũng nghĩ về em, nghĩ về những lời nói, cử chỉ nhẹ nhàng em dành cho tôi. Khi gần em tôi luôn cảm thấy được bình yên và che chở. Em cho tôi biết thế nào là yêu, là cảm xúc, nhớ nhung, em làm cho tôi cảm thấy tự tin và yêu đời hơn. Tất cả những điều đó chưa bao giờ tồn tại trong tôi cho đến khi gặp em.
Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, chúng tôi bị phát hiện. Vợ tôi làm mọi chuyện um lên, tôi hoàn toàn bị kiểm soát, càng bị thúc quản tôi càng chán nản và muốn đạp đổ để đến bên em. Chúng tôi ít có cơ hội để bên nhau hàng giờ, hàng ngày, nhưng không vì thế mà quên được nhau. Tôi và em vẫn liên lạc qua mail hoặc khi có điều kiện lại quấn quýt bên nhau. Chính sự ngăn cách đó càng làm cho tôi nhớ về em nhiều hơn, tạo cho tôi thêm một phép thử nữa để chúng tôi có thể hiểu nhau hơn.
Có thể tôi đã sai khi hành động như vậy nhưng không thể ngăn nổi trái tim dành cho em. Tôi yêu em và chưa bao giờ nguôi nhớ về em. Tôi không thể nào thay đổi được, đó là sự quyết định đúng đắn, sự lựa chọn thứ hai của tôi. Tôi tin vào chính mình, tin vào trái tim, tiếng gọi trái tim luôn luôn đúng phải không các bạn?
Theo VNE
Ăn cơm Việt thì đừng nên chê trai Việt
Yêu được anh ngoại quốc, cô này về chê đàn ông Việt thôi rồi! Nào là đàn ông Việt gia trưởng, nào là họ chỉ biết khư khư cái túi tiền, nào là đàn ông Việt bảo thủ, trì trệ,...
Đàn ông Việt chẳng thua gì trai Tây (ảnh minh họa)
Nhiều chị em hạnh phúc vì lấy được chồng Tây?
Tôi có một cô bạn, có người yêu Việt Nam 4 năm nhưng vì phải đi du học, nên cô ấy đã lập nghiệp bên nước ngoài và công thành danh toại. Nhưng cũng trong thời gian đó, cô ấy đã đem lòng yêu một anh chàng Tây và bỏ luôn anh người yêu Việt 4 năm tình nghĩa. Dù là cũng có chút đau khổ nhưng thời gian ở bên cạnh người yêu ngoại quốc, cô ấy bảo, &'đó là một người đàn ông tuyệt vời, sống thoáng, không gia trưởng, lại rất chiều người yêu'. Cô ấy bảo, &'lửa gần rơm lâu ngày cũng bén', thế nên cô có cảm tình và đã yêu anh ta trong thời gian cảm thấy cô đơn. Thế là cuộc tình 4 năm nhanh chóng tan thành mây khói. Cô ấy trở thành người phụ nữ được gắn mác lấy chồng Tây. Với mọi người ở nhà cô ấy, cái chuyện yêu đường chàng trai Tây là to tát lắm. To tát hơn là cái mác đi học ở nước ngoài lại còn lấy được chồng Tây thì thử hỏi, có ai bằng. Cô ấy thật sự cảm thấy hãnh diện với gia đình về điều đó và quên đi chuyện, trước đây mình cũng từng sống chết yêu anh chàng người Việt này thế nào. Tất nhiên, gia đình cô ấy có lý do để tự hào. Học ở bên Tây về thì tất nhiên trình độ của mình phải hơn hẳn người học ở Việt Nam. Đó là người ta luôn nghĩ như vậy, cứ ra nước ngoài là ngon ăn đã, còn chẳng biết thực hư ra sao, họ có học thật sự bên ấy không hay là chỉ nhanh nhanh chóng chóng tóm được anh chàng ngoại quốc rồi nghĩ rằng, tương lai mình sẽ có được cuộc sống sung sướng và giàu có.
Đàn ông Việt cũng có nhiều nhược điểm, cô bạn tôi nói không sai. Nhưng không phải ai cũng giống nhau, ở đâu chẳng có người này người nọ. (ảnh minh họa) Yêu được anh ngoại quốc, cô này về chê đàn ông Việt hết lời. Nào là đàn ông Việt gia trưởng, nào là họ chỉ biết khư khư cái túi tiền, kiếm được tí tiền thì giương oai, nào là đàn ông Việt bảo thủ, trì trệ, không tâm lý với vợ con. Khi yêu thì ngọt ngào, khi lấy về thì họ không còn là người yêu như trước nữa, bắt đầu khô khan, nhạt nhòa, không bao giờ biết tặng hoa, tỏ tình hay nói những lời ngọt ngào với vợ. Nói chung, cuộc sống hôn nhân với đàn ông Việt giống như trách nhiệm, làm cho có vậy.
Cứ bước vào hôn nhân là hết tình yêu. Nên đó là lý do vì sao người ta sợ hôn nhân đến vậy. Nói chung, cô ấy nói vậy không hẳn là sai, cũng có cái đúng. Hôn nhân vốn là &'nấm mồ chôn tình yêu', nhiều người vẫn nói thế. Tuy vậy, không phải gia đình nào cũng hết ngọt ngào khi kết hôn. Chỉ là một vài trường hợp, có lẽ là do chính bản thân họ không biết điều phối cuộc hôn nhân của mình mà thôi.
Đàn ông Việt &'cây nhà lá vườn', quá tốt
Đàn ông Việt cũng có nhiều nhược điểm, cô bạn tôi nói không sai. Nhưng không phải ai cũng giống nhau, ở đâu chẳng có người này người nọ. Vì bản thân đàn ông Việt, họ vốn sinh ra đã được quy định chuyện, đàn ông là trụ cột gia đình, phụ nữ là người vợ, người mẹ và là người làm nội trợ. Tuy xã hội phát triển, nhưng gần như sự phân biệt ấy vẫn chưa thể xóa bỏ. Và vì vậy, đàn ông họ luôn coi trọng trách của mình là việc kiếm tiền. Tất nhiên như vậy, tức là, phụ nữ phải đảm đương việc nhà. Tuy là việc đó không hẳn đúng đắn, nhưng chúng ta cũng không thể trách họ được, vì chuyện tự cho mình là người có quyền hành trong gia đình, không phải từ họ mà ra.
Chịu thương chịu khó cũng là một đặc tính tốt. Đàn ông ngoại thoáng nhưng vì văn hóa của họ quy định như thế. (ảnh minh họa) Tôi thấy, đàn ông Việt mình nhiều người quá chiều người yêu, cung phụng người yêu hết lòng. Có những người hi sinh vì vợ con, dù đã có con cái lớn rồi, họ vẫn gánh trách nhiệm với gia đình, vẫn yêu thương và chăm sóc cả nhà không nề hà gì. Đàn ông dù có chơi bời một tí nhưng họ luôn hướng về gia đình mình.
Phụ nữ hay chê đàn ông Việt bởi vì họ trọng tư tưởng &'được voi đòi tiên'. Thú thực, có chồng rồi thì chán chồng. Chưa lấy được thì yêu đương nồng thắm, lấy được rồi thì kêu than đủ thứ. Nói chung, phụ nữ cũng lắm chuyện...! Chịu thương chịu khó cũng là một đặc tính tốt. Đàn ông ngoại thoáng nhưng vì văn hóa của họ quy định như thế. Chúng ta là người phụ nữ Việt, hãy cứ ăn cơm Việt, uống nước Việt và lấy chồng Việt. Không nên vì thấy những điểm khác của đàn ông ngoại mà chê bai người mình. Bởi, ở mỗi nơi có mỗi kiểu người, tốt xấu là do chúng ta nhận định. Đàn ông ngoại chưa hẳn đã tốt, bản thân họ sốn thoáng nhưng cũng không thể khẳng định, sự thoáng đãng ấy không khiến họ nghĩ, có vợ rồi nhưng quan hệ với cô gái khác, ôm hôn người khác là chuyện thường.
Vậy thử hỏi, nếu bạn là phụ nữ Việt, bạn có chấp nhận như vậy không. Bạn thích họ chỉ vì bạn đã quen với lối sống của người ngoại quốc, chỉ vậy mà thôi, chứ chưa hẳn, họ đã hơn đàn ông Việt... Và đặc biệt, tôi không thích những người phụ nữ chê đàn ông Việt, &'vơ đũa cả nắm'...
Theo VNE
Những bố mẹ chồng khiến con dâu phát... sợ Cấm đưa con về nhà bố mẹ đẻ Câu chuyện của chị Nguyễn Thị Ngọc Hạ ở Phùng Khoang (Thanh Xuân, Hà Nội) kể về những tình huống chết dở vì phải sống chung cùng với bố mẹ chồng khó tính. Hiện vợ chồng chị Hạ đã có với nhau một cậu con trai gần 2 tuổi và phải sống với bố mẹ...