Sợ con gái về nhà chồng bị khinh, bố mẹ đẻ bán cả đất để lo hồi môn!
Chỉ còn 2 tháng nữa là đến ngày cưới, đúng ra tôi đang phải vui vẻ để chuẩn bị cho việc trọng đại của cuộc đời mình. Nhưng nhìn việc bố mẹ đã chạy vạy khổ sở để lo cho cái công cuộc cưới xin hòng làm đẹp mặt với thiên hạ, với gia đình nhà chồng mà tôi thật chẳng muốn cưới một chút nào.
Hai chúng tôi yêu nhau cũng đã được 2 năm, công việc mới ổn định nên chưa tính đến chuyện lập gia đình vì chưa dành được nhiều tiề.n lo cho việc cưới cũng như kinh tế vợ chồng trẻ trong cuộc sống sau này. Thế nhưng, hai gia đình vì thấy năm đẹp nên nằng nặc bắt chúng tôi phải tổ chức đám cưới ngay.
Bố mẹ tôi đều là nhà giáo nên cũng không phải là giàu có gì, chỉ đủ ăn đủ mặc qua ngày. Còn gia đình nhà anh là gia đình buôn bán, nên kinh tế khá vững và dư giả. Tuy có sự chênh lệch nhau về kinh tế, nhưng vì con người cũng như cách cư xử của bố mẹ tôi, tính cách chan hòa của tôi mà gia đình nhà anh nội ngoại hai bên đều rất yêu quý và không có đề hà điều gì về sự chênh lệch giàu nghèo đó. Biết hoàn cảnh của gia đình tôi như vậy, anh rất thông cảm và hai chúng tôi đều thống nhất mình có sao dùng vậy, nghèo nên không đua đòi. Thế nhưng khi bố mẹ tôi biết chuyện lại gạt phắt đi, tỏ thái độ khó chịu và quát mắng “mày làm thế là hạ thấp cả dòng họ Nguyễn nhà này, mọi việc tao lo, không đến cái thân mày”.
Bố mẹ tôi lên kế hoạch chuẩn bị kĩ càng tỉ mỉ để sắm một đám cưới hoành tráng nhất làng đưa con gái về dinh. Mẹ tôi đi lân la mấy nhà vừa tổ chức đám cưới to nhất làng để xem mâm cỗ họ chuẩn bị những món sơn hào hải vị gì, mẹ viết danh sách liệt kê chi tiết đầy đủ về đưa cho bố tôi, thậm chí mẹ còn dò la được nhà trai sẽ chuẩn bị những món ăn gì để làm cho trội hơn, chứng minh đẳng cấp nhà gái cũng không kém cạnh!
Ngày cưới sắp tới, bố mẹ anh đã sang nhà tôi ngỏ ý muốn giúp đỡ trong việc cưới xin. Nhưng bố tôi lại không hiểu được nhã ý đó mà coi đó là một sự co.i thườn.g làm mất sĩ diện của gia đình. Vậy là bố mẹ tôi lại càng quyết tâm phải tổ chức đám cưới to cho bằng bạn bằng bè, để gia đình nhà trai nể phục. Tiề.n trong nhà không có, ông bà đã bàn với nhau là đi vay tiề.n của các anh em họ hàng. Nhưng công cuộc vay tiề.n của bố mẹ tôi đâu đơn giản như vậy, họ hàng hai bên nhà tôi không giàu có, sẵn tiề.n đến mức để nguyên một cục tiề.n trong nhà.
Vậy nên bố mẹ tôi đã phải chạy vạy hết hàng xóm này, hàng xóm kia, anh chị em vay mỗi nhà một ít. Cuối cùng cũng chỉ đủ nửa số tiề.n để đặt cỗ ở chỗ sang choảnh giống của nhà trai, thế là mẹ lại phải lặn lội lên tín dụng xã vay nốt số tiề.n còn lại để lo cho tròn tiệc cỗ mặn. Nhìn cục tiề.n đặt trên bàn, mồ hôi mẹ tôi rơi lã chã nhưng mẹ mỉm cười bảo thôi thế này là được cái mặt đẹp rồi. Tôi có nói bố mẹ làm cỗ vừa tiề.n, có bao nhiêu thì làm bấy thôi thì bị bà quạc ngay vào mặt “mày cứ để đấy tao lo được, không bằng nhà trai mai kia về nó khinh mày thì khổ”. Tôi đã nói hết nước hết cái rồi, vợ chồng sống với nhau sau này mới quan trọng chứ cỗ to thì cũng chỉ là cái sĩ diện hão. Nhưng xem ra lời nói của tôi bố mẹ chẳng để tâm, cho vào tai này và đi ra ngoài tai kìa
Không có tiề.n làm đám cỗ bố mẹ tôi chạy vạy đã cực lắm rồi, nay ông bà còn định vẽ thêm một khoản nợ kếch sù nữa. Bố mẹ tôi tính sẽ cho tôi ít của hồi môn, vì ông bà không cam tâm nhìn con gái tay trắng bước vào nhà chồng. Mẹ tôi nghe phong thanh ở đâu tin chị dâu nhà chồng khi lấy về đã mang một đống hồi môn: 1 xe Lx, sổ tiết kiệm với một bộ trang sức cả trăm triệu. Nghe mẹ tôi bàn mà những giọt mồ hôi của bố tôi còn lấm tấm rơi. Cả mấy đêm bố mẹ tôi cứ trăn trở suy nghĩ, nằm ở trong mà tôi còn nghe thấy tiếng thở dài quay mình suốt đêm của họ.
Video đang HOT
Nhưng bố mẹ tôi có những tính toán mà trẻ con chúng tôi chẳng bao giờ ngờ tới, sau đó ít ngày tôi đã thấy mẹ chỉ chỉ trỏ trỏ người lạ trong khu vườn, hỏi ra mới biết là bố mẹ tính bán vườn. Tôi can ngăn hết mực, rồi anh chị tôi cũng khuyên nhưng bố mẹ tôi quyết tâm cao lắm, nhìn mẹ đếm đồng tiề.n dày cộp mà tôi thấy nặng trĩu trong lòng. Mẹ nói mẹ mua cho tôi cái xe, cái vòng rồi cho quyển sổ tiết kiệm để lấy vốn về nhà chồng mà tôi cảm thấy như mình đang mắc một tội lớn tày đình với bố mẹ. Ngày chiếc xe ga đắt tiề.n tôi mơ ước đặt trước mặt, nhưng tôi không thấy vui mà thấy lòng nặng trĩu.
Sẵn có tiề.n trong tay, bố mẹ tôi còn dúi vào tay tôi 20 triệu để đưa cho chồng tôi có lệ phí để sắm phòng cưới, coi như là góp chung không để mình nhà chồng lo liệu. Tính ra cũng đúng nhưng thái độ đưa tiề.n và cách nói trịnh thượng của mẹ khiến tôi thấy sợ “đưa cho thằng ý sắm phòng cưới, sắm cho đẹp vào không người ta đến nhìn sơ sài, người ta khinh cho”. Không chỉ có vậy, bố mẹ tôi còn rủ nhau đi cắt áo dài cho mẹ, comple cho bố giá cả vài triệu trong khi cưới anh trai tôi trước đó bố mẹ đã sắm và vẫn còn mới nguyên. Mẹ tôi còn mắc bệnh khoe của tới cái ngưỡng là bỏ ra hàng vài chục triệu để sắm cái vòng vàng đeo trên cổ cho sang, chiếc nhẫn vàng đeo đầy tay để cho thiên hạ thấy độ giàu có của gia đình nhà tôi.
Tất cả âu cũng tại cái s điện mà ra. Giờ đây, chỉ còn 2 tháng nữa là đến ngày cưới, đúng ra tôi đang phải vui vẻ để chuẩn bị cho việc trọng đại của cuộc đời mình. Nhưng nhìn việc bố mẹ đã chạy vạy khổ sở để lo cho cái công cuộc cưới xin hòng làm đẹp mặt với thiên hạ với gia đình nhà chồng mà tôi thật không muốn cưới một chút nào!
Theo Emdep
Giật mình vì lời trăng trối của người chị kết nghĩa
Chị nói trong nước mắt là chị biết làm thế thì tôi sẽ có phần thiệt thòi nhưng chị mong tôi hãy giúp chị. Chị còn nói thêm rằng đã nói chuyện với anh rồi, thương con nên anh cũng không có ý kiến gì.
Tôi sinh ra và lớn lên ở ngoại ô, trong một gia đình bình thường. Bố mẹ tôi chỉ có mình tôi, vì việc sinh nở của bà gặp nhiều khó khăn.Vừa tốt nghiệp 12, bố tôi đột ngột qua đời vì bệnh hiểm nghèo. Lúc ấy, tâm lý tôi không tốt và cũng vì hoàn cảnh gia đình nên tôi không tiếp tục học đại học. Khi mọi việc dần ổn định, tôi tham gia học pha chế, sau khi kết thúc khóa học tôi xin vào làm ở quán café trong trung tâm thành phố.
Vợ chồng anh chị chủ quán còn khá trẻ, chị hơn tôi 6 tuổ.i còn anh hơn tôi 11 tuổ.i. Tôi vào làm khi anh chị vừa khai trương quán, đồng thời cũng có một b.é tra.i đầu lòng 4 tháng tuổ.i.
Vợ chồng anh chị là người dễ mến, đối xử với nhân viên rất tốt, đặc biệt là những nhân viên cùng chung khó khăn ngay từ hồi đầu mới mở quán. Tôi nhỏ tuổ.i nhất, được anh chị xem như em gái và tạo điều kiện giúp đỡ tôi rất nhiều. B.é tra.i nhà anh chị là cu Bin cũng quấn quýt và quý mến tôi, đôi tuần còn đòi về phòng trọ của tôi để ngủ. Vì tình cảm đó mà tôi gắn bó với anh chị đến nay đã gần 5 năm.
Nhưng cách đây khoảng 8 tháng, chị bị phát hiện mắc bệnh ung thư dạ dày và đa.u đớ.n hơn là bệnh đã ở giai đoạn cuối. Khi biết tin, tôi đã khóc nức nở. Anh chị suy sụp rất nhiều, nhất là chị, sau những đợt trị xạ kéo dài, chị gầy đi nhanh chóng. Trong thời gian ấy, anh chị để tôi quản lí công việc của cửa hàng, quán xuyến nhà cửa và chăm sóc cháu. Đôi khi tôi còn nhờ mẹ đẻ mình lên giúp vì việc quá nhiều.
Thời gian chị bệnh, tôi thật sự khâm phục anh. Tôi ngưỡng mộ tình yêu mà anh dành cho chị. (Ảnh minh họa)
Thời gian chị bệnh, tôi thật sự khâm phục anh. Tôi ngưỡng mộ tình yêu mà anh dành cho chị. Anh ân cần đút chị từng muỗng cháo, sẵn sàng hứng chịu sự tức giận vô cớ từ chị vì cảm giác đa.u đớ.n và buồn tủi mang lại.
Thấy tình yêu của chồng dành cho mình như vậy, chị càng buồn và tủi thân nhiều hơn. Mỗi lần dắt cu Bin vào viện thăm chị, bao giờ tôi cũng thấy chị khóc. Nhìn người phụ nữ xinh đẹp đầy sức sống trở nên héo hắt, tóc tai xơ xác, mặt mũi hốc hác gầy rọc, tôi thương chị quá đỗi.
Cách đây mấy ngày, chị có nói chuyện với tôi. Chị bảo rằng, chị biết tôi là người tốt, bao năm qua chị luôn xem tôi như một đứa em gái kết nghĩa, vô cùng tin tưởng. Giờ chị biết mình chỉ sống được vài tháng nữa nên mong tôi thực hiện tâm nguyện cuối cùng của chị, là trở thành vợ anh, làm mẹ của cu Bin thay chị.
Chị vừa khóc vừa kể lể rằng, chị không muốn anh khổ, chị cũng ao ước sau khi chị chế.t, anh sẽ có người chăm sóc. Nhưng chị không tin tưởng người khác, chị sợ họ đến với anh vì tiề.n và đối xử tệ với cu Bin. Chị thương con sớm mất mẹ rồi phải chịu đựng thêm sự ghẻ lạnh của mẹ kế.
Chị nói trong nước mắt là chị biết làm thế thì tôi sẽ có phần thiệt thòi nhưng chị mong tôi hãy giúp chị. Chị còn nói thêm rằng đã nói chuyện với anh rồi, thương con nên anh cũng không có ý kiến gì. Chị biết cu Bin cũng rất thương tôi nên tôi sẽ được hạnh phúc.
Nghe chị nghẹn ngào mà tôi xúc động không biết phải trả lời thế nào. (Ảnh minh họa)
Nghe chị nghẹn ngào mà tôi xúc động không biết phải trả lời thế nào. Hai chị em ôm nhau khóc nức nở. Tôi nói chị cho tôi chút thời gian để suy nghĩ.
Mấy ngày nay, tôi trăn trở rất nhiều. Tôi biết rất rõ về anh, tôi biết anh sẽ là một người chồng tuyệt vời và lấy anh tôi chẳng thiệt thòi gì. Nhưng liệu khi chị mất đi, tôi có thể làm lành vết thương trong lòng của anh được không? Tôi cũng không biết liệu anh có co.i thườn.g tôi? Anh có cho tôi là người cơ hội lợi dụng hoàn cảnh không?
Rồi còn chị nữa, nếu tôi đồng ý làm vợ anh, mỗi ngày nghĩ tới cảnh tôi, anh và cu Bin sống chung chị có đau lòng? Tôi có nên đồng ý lấy anh rồi chăm sóc chị cho đến lúc chị mất để sau này anh trân trọng mình hơn. Hay tôi nên thuyết phục chị chờ thêm một thời gian, đợi chị mất rồi mới đến với anh để không cảm thấy có lỗi? Trong tôi rối bời với biết bao câu hỏi. Tôi nên làm sao cho phải đây?
Theo Afamily
7 năm làm người thứ ba và kết cục đắng chát Thế nhưng tôi không thể ngờ rằng, người đàn ông mà tôi đã đặt trọn lòng tin yêu, đã dâng hiến cả đời con gái và những năm tháng tuổ.i trẻ đã lạnh lùng trả lời như hắt nước vào mặt tôi. Ảnh minh hoạ: Internet Tôi gặp anh khi đang là cô sinh viên năm thứ ba khoa Ngoại ngữ, còn anh...