Sinh nhật cháu, tôi mua tặng bộ đồ hàng hiệu, hôm sau chị dâu trả lại tiề.n, còn dúi thêm vào tay tôi 20 triệu đồng
Tôi cố vét hết số tiề.n trong ví để mua bộ váy hàng hiệu tặng sinh nhật cháu gái 2 tuổ.i.
5 năm trước, tôi có kinh tế khá giả nhất nhà. Lúc đó, công ty chồng tôi làm ăn tốt, doanh thu khả quan. Nhưng sau đại dịch, tình hình khó khăn kéo dài. Công ty chồng tôi lâm vào cảnh nợ nần rồi phá sản. Đó là cú sốc rất lớn, khiến anh già đi mấy tuổ.i chỉ trong một thời gian ngắn.
Để khắc phục hậu quả, trả lương nhân viên, chúng tôi phải bán hết nhà cửa, xe cộ. Bố mẹ chồng thương tình, cho chúng tôi một mảnh đất. Anh chồng và chị dâu cho 200 triệu, đủ để chúng tôi xây căn nhà cấp 4.
Từng sống trong cảnh giàu có, không phải đi làm mà vẫn chi tiêu thoải mái; giờ tôi phải xin làm công nhân để kiế.m tiề.n. Chồng tôi vì cú sốc mà suy nghĩ nhiều nên bị ta.i nạ.n lúc tham gia giao thông, bị liệt một bên chân. Nợ nần, kinh tế đã khó khăn càng thêm chồng chất khó khăn.
Cũng may chúng tôi nhận được sự giúp đỡ, cưu mang của vợ chồng chị dâu. Chị ấy làm giáo viên, lương ổn định nhưng cũng không phải quá cao. Anh chồng làm thợ mộc, thu nhập tuy cao nhưng bấp bênh. Vậy mà anh chị vẫn thường xuyên cho chúng tôi tiề.n để lo liệu chi tiêu, mua sữa và lo ăn uống bữa trưa cho 2 con tôi.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Hôm qua là sinh nhật cháu gái tròn 2 tuổ.i. Tôi biết tính chị dâu rất kỹ càng nên đã lựa một bộ váy hàng hiệu hơn 1 triệu để tặng cháu. Anh chị chậm con, cưới nhau gần 8 năm mới sinh được cô con gái nên quý như vàng như ngọc. Tôi túng thiếu vẫn cố vét hết số tiề.n trong ví để mua quà tặng cháu, xem như trả bớt ơn nghĩa của anh chị.
Nhận quà, chị dâu ngạc nhiên vô cùng. Chị ấy cảm ơn tôi nhưng sắc mặt không vui.
Sáng sớm nay, chị đã sang nhà, cầm theo 1 triệu để trả lại cho tôi. Chị nói chị biết giá bộ váy này và không ngờ tôi lại chi số tiề.n lớn như vậy để mua quà cho cháu. Nhận quà mà chị không vui chút nào.
Chị bảo vợ chồng tôi còn khó khăn, anh chị giúp đỡ là chuyện thường tình. Vậy nhưng tôi lại xem anh chị như người ngoài. Chị làm sao có thể cho con gái mặc bộ váy bằng một tuần ăn của các con tôi? Tôi nghẹn họng trước những gì chị nói.
Rồi chị dâu lấy trong túi xách một xấp tiề.n, dúi vào tay tôi. Chị bảo đây là 20 triệu, chị cho tôi để mua cái ti vi và tủ lạnh trong nhà. Anh chị bàn với nhau rồi, Tết sắp đến mà nhà tôi còn chưa có nổi cái ti vi; tủ lạnh thì loại cũ, vừa nhỏ vừa tốn điện.
Tôi từ chối nhưng chị cứ nhét tiề.n và.o tay. Chị nói tôi cứ nhận cho anh chị vui, cho các cháu có thứ để xem vào dịp Tết. Xem như chị cho 2 đứa nhỏ.
Tôi đỏ hoe mắt trước tấm lòng của anh chị. Thật may mắn khi bên cạnh tôi vẫn còn anh chị đùm bọc. Nhưng ơn nghĩa này, không biết bao giờ tôi mới trả được nữa.
Vừa phát hiện ung thư, việc đầu tiên anh tôi làm là đưa 2 con đi xét nghiệm ADN, kết quả khiến mọi người bàng hoàng một phen
Cả nhà đều không ngờ, việc đầu tiên anh tôi làm sau khi phát hiện ung thư lại chính là xét nghiệm ADN các con.
Anh trai tôi là người đàn ông thành đạt, giàu có. Anh ấy phóng khoáng, chăm lo bố mẹ rất tốt. Chị dâu lại là hướng dẫn viên du lịch, thường đi tour xa nhà. Có khi chị đi nước ngoài đến cả tuần mới về. Công việc đi lại nhiều, không có thời gian chăm sóc con nên anh chị thống nhất thuê người giúp việc.
Tôi nghe anh trai kể, chị dâu cứ mải mê công việc. Nhiều lần anh khuyên vợ đổi nghề. Anh muốn vợ làm việc hành chính, lương không cần quá cao, chỉ cần có thời gian cho gia đình. Thấy con lớn lên, học hành nhờ vào người giúp việc mà anh xót. Nhưng chị dâu kiên quyết không chịu. Chị nói hướng dẫn viên là nghề chị yêu thích. Chị thà b.ỏ chồn.g chứ không bỏ nghề.
Sự cứng đầu của chị dâu làm cả nhà tôi ngao ngán. Khuyên vợ không được, anh tôi cũng không nói gì nữa, mặc vợ muốn làm gì thì làm. Kinh tế trong nhà khá giả, tiề.n bạc không thiếu. Nhưng tình cảm vợ chồng anh thì lạnh nhạt, hờ hững.
Dạo gần đây, anh tôi bị sút cân nhanh, mặt mũi bơ phờ. Tôi khuyên anh đi khám. Anh phát hiện bị ung thư phổi giai đoạn 3. Anh trai báo tin, cả nhà đều sửng sốt. Một người đàn ông sống lành mạnh, không hút thuố.c, nhậu nhẹt có giới hạn mà lại bị ung thư phổi. Điều đáng nói nữa là dù anh đau bệnh, khó chịu nhưng chị dâu lại không hề hay biết.
Ảnh minh họa
Vừa biết tin mình bị ung thư, anh trai đã về nhà, chở theo 2 con đi xét nghiệm ADN. Cả nhà tôi sửng sốt trước việc làm của anh.
Anh nói phải chắc chắn 2 đứa nhỏ là con ruột thì anh mới làm di chúc để lại tài sản cho con. Tôi biết anh đang nghi ngờ điều gì.
Kết quả khiến chúng tôi thêm một cơn chấn động. Trong 2 đứa con, chỉ có đứa nhỏ là con ruột của anh tôi. Đứa lớn đang học lớp 1 thì không có quan hệ huyết thống.
Anh tôi bình tĩnh đưa 2 tờ kết quả ra hỏi chị dâu. Chị ấy lúng túng thừa nhận đứ.a b.é lớn là con của một người khách. Đêm đó, vì quá say nên chị và người đó đã vượt giới hạn. Chị khẳng định sau lần duy nhất đó, chị không còn làm chuyện gì có lỗi với chồng nữa; cũng không còn liên lạc với người đàn ông kia nữa.
Liên tục chịu 2 cú sốc, sức khỏe của anh tôi sa sút nghiêm trọng. Bố mẹ tôi yêu cầu chị dâu rời khỏi nhà nhưng chị ấy khóc lóc, va.n xi.n được chăm sóc chồng. Hiện tại, chị dâu đã nghỉ việc không lương để ở viện chăm anh tôi. Anh tôi thì hờ hững, không nhìn hay nói chuyện với vợ. Tôi đến thăm, thấy tình cảnh của anh chị mà lòng buồn não nề. Tôi muốn giúp anh mà không biết phải làm gì nữa.
Chồng qua đời nhưng chị dâu chẳng rơi giọt nước mắt khiến cả xóm xì xầm, đêm xuống theo chị đến một nơi làm tôi bật khóc Tôi bật khóc theo chị, ôm lấy thân hình đã gầy ruộc của chị. Chị không khóc chắc là vì không dám khóc, sợ khóc rồi sẽ không đủ kiên cường sống tiếp. Buổi tối bắt đầu cho tang thương của gia đình tôi, chị dâu đang trong bếp nấu món canh chua cá diêu hồng mà anh trai tôi rất thích. Cả...