Sếp lớn 80 tuổi, về hưu từng ở cùng con trai, vào viện dưỡng lão vẫn khó bình yên: Hóa ra tuổi già cần nhất 3 điểm tựa “xương máu” này
Đây là kinh nghiệm từ chính thực tế mà cụ ông này đã rút ra để cuộc sống tuổi xế chiều luôn vui vẻ, hạnh phúc dù sống ở đâu hay một mình.
Biết tôi không phải con ruột nhưng bố vẫn giấu giếm cho vợ, 27 năm sau bí mật bị phanh phui vì một hành động của mẹ 45 tuổi, thu nhập gấp 3 dân văn phòng nhưng đi họp lớp vẫn bị bạn chê bai vì làm nghề bán cá ngoài chợ: “Họ chẳng có tiền nhưng vẫn nghĩ đẳng cấp hơn người như tôi” Từ lúc có thêm 8 đứa nhỏ, tôi biến thành “bà bác khó tính” rụng tóc đen da vì cuộc chiến dở khóc dở cười mỗi ngày
Khác biệt với nhịp sống thành phố hối hả ở thành phố ngoài kia, thì ông Lý năm nay đã 80 tuổi sống bình lặng trong một khu dân cư cổ kính. Ngày còn trẻ ông từng là sếp lớn, thu nhập dư dả vì vậy ông tưởng mình sẽ sống an nhàn sau khi nghỉ hưu nhưng không ngờ lại gặp nhiều trở ngại như vậy.
Ông Lý từng nghĩ mình và vợ sẽ có những ngày điền viên, trồng rau và nuôi cá mà không cần ở với bất kỳ đứa con nào. Tuy nhiên, người vợ yêu của ông bất ngờ qua đời vì bạo bệnh, để ông bơ vơ một mình.
Các con của ông dù hiếu thảo nhưng cũng không thể giành nhiều thời gian bên cha vì bận bịu công việc. Và để giải quyết vấn đề chăm sóc tuổi già, ông Lý đã chuyển đến sống trong một bệnh viện dưỡng lão có tiếng trong thành phố.
Ông ở trong căn phòng đơn rộng lớn, khang trang. Tuy nhiên, cuộc sống tại nơi này không tốt như những gì ông vẫn tưởng tượng. Dù có người chăm lo nhưng vẫn thiếu đi sự ấm áp, hạnh phúc của gia đình.
Hầu hết mọi người sống xung quanh đều ít nói, ngại giao tiếp cùng nhau khiến ông Lý cảm thấy buồn chán như thể bị xã hội lãng quên, mỗi ngày chỉ có thể ngồi ngơ ngác như bầu trời bên ngoài cửa sổ.
Ảnh minh hoạ
Video đang HOT
Sau thời gian ngắn sống tại đây, ông quyết định rời đi. Ông Lý nhận ra dù viện dưỡng lão cung cấp dịch vụ chăm sóc và đảm bảo cuộc sống của người già khá tốt nhưng nó không phải những thứ mà nội tâm ông muốn. Ở tuổi này ông khao khát có sự đồng hành và tình cảm ấm áp của gia đình.
Sau khi rời viện, ông đã đến sống tại nhà con trai. Con trai và con dâu rất hiếu thảo đã chuẩn bị cho ông một căn phòng lớn với những bữa ăn ngon, hợp khẩu vị. Tuy nhiên, sau một thời gian sinh sống ông phát hiện ra điểm khác trong lối sống của bản thân và các con cháu.
Bạn thân ông có thói quen ngủ sớm, dậy sớm trong khi các con thường xuyên thức khuya. Ông Lý thích yên tĩnh nhưng cháu trai lại thường gây ồn ào ở nhà. Sự khác biệt trong lối sống và tuổi tác khiến ông cảm thấy ngột ngạt, khó chịu.
Hơn nữa, ông cũng cảm thấy khó chịu khi gia đình con thường xảy ra những mâu thuẫn từ những việc nhỏ nhất hay phong cách nuôi dạy con cháu.
Vì vậy chỉ sau vài tháng sống ở nhà con trai ông Lý đã quyết định rời đi. Ông nhận ra không phải lúc nào cứ sống cạnh con cháu là vui vẻ và hạnh phúc. Các con đã lớn cần có cuộc sống và không gian sống riêng.
Ông nhận ra tuổi già sống vui vẻ không nhất thiết phải ở cảnh các con cháu, mà cứ độc lập, vui vẻ dành nhiều thời gian cho nhau sẽ là hạnh phúc nhất.
Và ông Lý cũng ngộ ra rằng muốn sống bình yên, tự tại khi về già thì có 3 điều quan trọng nhất: tinh thần vui vẻ, tích cực trải nghiệm kết bạn và kết nối với con cháu theo cách phù hợp.
Vì vậy, ông Lý bắt đầu chăm chỉ tham gia các hoạt động dành cho người cao tuổi trong cộng đồng và kết bạn với những người cùng chung suy nghĩ.
Ông thường xuyên đi chơi bài, chơi cờ, tập thể dục,… và tìm thấy sự vui vẻ, hạnh phúc hơn mỗi ngày. Hơn nữa, ông Lý cũng học được cách duy trì khoảng cách và làm bạn cùng con cháu. Cuối tuần con cháu sẽ về cùng ông ăn cơm, chia sẻ những câu chuyện trong cuộc sống.
Biết tôi không phải con ruột nhưng bố vẫn giấu giếm cho vợ, 27 năm sau bí mật bị phanh phui vì một hành động của mẹ
Mẹ không hề biết bố đã biết chuyện này từ lâu.
Bố mẹ tôi có 3 đứa con, à... chính xác thì chỉ có 2 thôi vì tôi không phải con của bố.
Trong kí ức của 3 chị em chúng tôi thì mẹ là một người rất khó hiểu. Mẹ xinh đẹp và luôn hòa nhã với mọi người nhưng lại cực kỳ cục cằn, dễ nổi nóng với bố và chúng tôi.
Tôi là chị cả và cũng là con gái duy nhất trong nhà. Có lẽ vì thế nên tôi được bố quan tâm và chiều chuộng nhất. Hai đứa em được bố dạy kĩ càng nên chúng nó càng lớn càng đàn ông, cái gì cũng sẵn sàng giúp đỡ chị với mẹ. Bố tôi hay dạy là đàn ông phải giúp phụ nữ mà.
Trong mắt tôi và 2 thằng em bố là tượng đài. Tôi lấy bố làm hình mẫu để chọn chồng, mọi người hay đùa là vì thế tôi mới ế, giờ tìm được người tốt như bố đâu có dễ đâu.
Nhưng kì lạ là một gia đình trọn vẹn như vậy với mẹ tôi vẫn không đủ, mẹ vẫn thấy bố chưa đủ tốt, chưa kiếm được nhiều tiền bằng người ta, chưa giúp đỡ được vợ nhiều như hàng xóm... Nói chung mắt mẹ tất cả những gì bố đang cố gắng đều chỉ là "tạm chấp nhận được" mà thôi.
Ba chị em chúng tôi cách nhau có 2 tuổi, thằng út bây giờ cũng trưởng thành rồi, nó cũng đi làm thậm chí còn kiếm ác là đằng khác. Mấy tháng trước tôi đổi điện thoại mới nó còn chuyển khoản bảo là cho chị thêm một chút để mua cho thoải mái.
Tôi luôn thấy gia đình mình hạnh phúc dù 3 chị em không thân với mẹ lắm và dù càng lớn chúng tôi càng xa cách mẹ. Còn mẹ thì có vẻ như cũng không bận lòng chuyện này lắm. Từ lâu rồi mối bận tâm của mẹ chủ yếu là các mối quan hệ bên ngoài. Mẹ thích đi du lịch, thích tham gia các hoạt động tụ tập ở phòng tập yoga, thích đi chơi với bạn bè đồng nghiệp. Bao nhiêu chuyến du lịch đa phần chỉ có 4 bố con đi với nhau, nếu có chuyến nào mẹ tham gia thì y như rằng chuyến đó rất bất ổn vì mẹ động vào cái gì cũng cáu gắt, không thoải mái.
Mấy chị em cứ lớn lên như vậy. Mọi cột mốc quan trọng của cuộc đời 3 đứa đều chỉ có bố đồng hành. Mẹ thường không quan tâm và sẽ thấy phiền phức nếu bố cố lôi kéo mẹ vào.
Đùng một cái, cuối tuần vừa rồi bố gọi 3 đứa vào họp gia đình. Tôi ban đầu còn nghĩ là thảo luận chuyện gì như mọi khi nhưng câu nói của bố khiến tôi như chết lặng.
- Bố biết là nói ra mấy đứa sẽ khó tiếp nhận. Nhưng chuyện đến nước này rồi thì bố cũng không giấu thêm được nữa. Nhưng bố phải nói rõ ràng trước là chuyện này bố đã biết từ 25 năm trước nhưng với bố nó không quan trọng nên bố mong cả 3 đứa sau khi biết chuyện cũng sẽ như vậy. Cái Hương không phải con ruột của bố.
Tôi xem cái này trên phim nhiều rồi, nhưng tin tôi đi, đời khác phim ảnh nhiều lắm, khi nghe bố nói vậy, tôi thật sự chỉ ngồi im nhìn mẹ mà thôi. Tôi bình tĩnh đến mức 2 thằng em tôi còn tưởng tôi biết chuyện này trước rồi.
- Bố muốn mang bí mật của mẹ con xuống mồ vì với bố con có cùng huyết thống hay không không quan trọng, con là con gái bố thì không có gì thay đổi. Mẹ con cũng không biết là bố biết chuyện này đâu. Nhưng ngày hôm nay, mẹ con muốn ly hôn để đến với người khác nhưng lại kiên quyết đòi dắt con đi thì bố bắt buộc phải nói ra sự thật.
Mẹ tôi có vẻ sốc nặng khi thấy bố biết bí mật của mình. Có lẽ bà tưởng giấu được bố chuyện bà bắt ông đổ vỏ cả đời nhưng không ngờ ông biết hết ngay từ đầu, chỉ là không muôn phanh phui ra mà thôi.
Thì ra lúc tôi gần 2 tuổi, mẹ quá lo lắng nên đã lén lút đi làm xét nghiệm ADN và kết quả trả về tôi không cùng huyết thống với bố. Có lẽ trong cơn hoảng loạn, bà bất cẩn để tờ kết quả trong tủ quần áo, bố tôi vô tình dọn dẹp và đọc được...
Nếu như bố không nói thì tôi vãn cứ tưởng tôi không cùng huyết thống với mẹ ấy chứ vì bà thật sự rất hời hợt với 3 chị em chúng tôi. Dường như với bà chúng tôi là của nợ chứ không phải con cái.
Tôi 27 tuổi rồi, đâu phải mẹ muốn dắt tôi đi đâu là tôi phải theo mẹ đâu. Tôi nói thẳng là nếu mẹ không hạnh phúc khi ở với bố thì cứ đến với người kia, nhưng tôi thì không thể đi cùng bà.
Mẹ tôi sau đó lẳng lặng dọn đồ ra khỏi nhà, có lẽ bà cũng không còn mặt mũi nào nhìn các con. Thôi thế cũng được, thật sự không có mẹ bên cạnh, 3 chị em tôi vẫn ổn mà.
Nghi ngờ có uẩn khúc khi mẹ chồng thương tôi như con đẻ, ngày biết được nguyên do tôi bàng hoàng không thể tả Lòng tôi rối như tơ vò. Tôi lờ mờ hiểu chuyện thì bà nói "Mẹ xin con hãy để cho mẹ có cơ hội làm trách nhiệm của một người mẹ mà bấy lâu nay mẹ không làm được. Xin con hãy để mẹ bù đắp cho con." Tôi xem ông bà nội như cha mẹ của mình. Từ nhỏ tôi đã ý...