Sâu sắc bức thư vợ gửi cho bồ nhí của chồng
Hôn nhân cũng giống như một phi vụ làm ăn, em cần tỉnh táo, sáng suốt để không trắng tay, em nhé!
Ảnh minh hoạ: Internet
Chào em, cô gái trẻ!
Có bao giờ em thắc mắc rằng chiếc áo sơ mi phẳng phiu mà chồng tôi mặc, đôi giày rất bóng mà chồng tôi đi và chiếc ‘cà vạt’ rất hợp màu với bộ ‘com lê’ của anh là từ đâu ra không? À, đó là từ bàn tay chăm sóc của một người vợ, em ạ!
Và cũng có bao giờ em băn khoăn rằng phía sau hào quang của một người đàn ông thành đạt, viên mãn là gì không? Đó là hình bóng của một người vợ đã kề vai sát cánh bên anh ta trong những lúc khó khăn nhất và chấp nhận lặng lẽ đứng trong bóng tối để chồng mình rạng rỡ em ạ!
Là phụ nữ, tôi hiểu rằng không một cô bồ nhỏ nào chấp nhận vị trí “bồ bịch” mãi. Tôi biết em đã và đang làm mọi cách để đẩy tôi ra ngoài và thế vào chỗ của tôi. Nhưng việc đó không đơn giản như là thay một cái bình hoa đã nhìn quen mắt bằng một bình hoa mới đâu em.
Video đang HOT
Hôn nhân cũng giống như một phi vụ làm ăn, em cần tỉnh táo, sáng suốt để không trắng tay, em nhé! (ảnh minh họa)
Để có được vị trí ngày hôm nay, em có bao giờ nghĩ rằng tôi đã trải qua một tình yêu còn nồng đượm hơn em rất nhiều lần? Tất cả những gì em đang có, tôi đã từng có nhiều hơn như vậy. Em có nghĩ rằng người đàn ông đang xoắn xuýt lấy em cũng đã từng gắn bó với tôi đến nỗi anh ta muốn chia sẻ với tôi cả cuộc đời mình? Tất nhiên, em có thể cho rằng đó là “chuyện ngày xưa”, nhưng thời gian không ngừng nghỉ bao giờ, và mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, đến một ngày nào đó cũng sẽ trở thành chuyện xưa thôi em ạ! Và em có tự tin để khẳng định rằng em sẽ níu giữ được một người đàn ông trọn vẹn cho riêng mình đến tận cuối đời?
Em có thể đang nghĩ rằng tôi là một bà vợ già đáng thương, không giữ nổi chồng mà lại còn nói nhiều. Nhưng xin em nhớ cho rằng, em vẫn đang là người đứng trong bóng tối, mài tuổi thanh xuân của mình mòn dần vì một người đàn ông đã có gia đình đề huề và những lời hứa hão không biết có thành sự thật hay không.
Đàn ông vốn là những kẻ tham lam, chỉ muốn thêm, không muốn bớt. Để có thể kéo được một người đàn bà lên giường, anh ta không ngại nói những lời có cánh. Nhưng em biết đấy, tình dục là bản năng, bản năng đôi khi lấn át lí trí, nhưng lí trí không “đi vắng” mãi, em ạ, đặc biệt là ở những người kinh doanh có đầu óc và thành đạt.
Còn nếu nói chuyện tình yêu, em biết đấy, đôi khi ta nghĩ rằng tình yêu là tất cả, để có thể sống chết một lần vì nó. Nhưng khi đã trải qua cái “đận” sống chết ấy rồi, ta mới ngộ ra rằng, hóa ra tình yêu không chỉ có một mà còn tìm đến ta rất nhiều lần khác. Và sở dĩ người ta ăn đời ở kiếp được với nhau, không phải bởi tình yêu tất cả, mà còn bởi rất nhiều những điều khác nữa.
Sắc đẹp không là mãi mãi dù chúng ta có dày công níu kéo đến thế nào. Vẻ đẹp tâm hồn ư? Em có nghĩ rằng tôi cũng từng là một người đàn bà đẹp như em vậy? Hãy hạ mình ở vào vị trí của một người vợ – vị trí mà em đang rất muốn chiếm lấy – để suy nghĩ một chút, em nhé! Người ta có câu rằng: Của chồng, công vợ – tất cả những gì chồng tôi có được ngày hôm nay – những thứ đang làm em nhất thời lóa mắt – cũng có một phần công sức của tôi. Tôi đã đánh đổi tuổi thanh xuân của mình để đặt nền móng cho một gia đình, ủng hộ và kề vai bên một người đàn ông, sinh con đẻ cái và chăm sóc chúng thật tốt để anh ta yên tâm theo đuổi sự nghiệp của mình, từ lúc chồng tôi còn là một anh chàng tay trắng lập nghiệp, cho đến khi anh ta đã thành một người đàn ông thành đạt như bây giờ.
Cũng giống như mọi cái cây đều có cội nguồn, gốc rễ mới có thể vươn lên bền vững, em đang định cắt ngọn của nó để mang về trồng, em có nghĩ cái cây có thể tiếp tục vươn lên xanh tốt?
Là một người đi trước, tôi cho rằng em đang phí phạm thời gian, tuổi trẻ và cả nhan sắc của mình cho một “vụ đầu tư” hết sức phập phù và chẳng đầy hứa hẹn như em nghĩ. Theo tôi, em cũng nên đi tìm một cái cây cho riêng mình, chăm bón, vun đắp để nó bén rễ và vươn lên. Em nên bắt đầu tự đặt nền móng cho chính mình để hưởng một thành quả xứng đáng hơn.
Hôn nhân cũng giống như một phi vụ làm ăn, em cần tỉnh táo, sáng suốt để không trắng tay, em nhé! Hãy tìm một người đàn ông của riêng mình, để dù sau này, anh ta có trăng hoa với cô gái trẻ trung, xinh đẹp nào khác, em vẫn có thể ngẩng cao đầu, kiêu hãnh mà nói rằng: Tôi mới chính là người đồng hành đã lèo lái con thuyền cuộc đời cùng với anh ta! Tất cả những gì bạn thấy ngày hôm nay có một phần công sức không thể phủ nhận của tôi.
Và em ạ, không có đường tắt nào đến hạnh phúc đâu em!
Theo Tienphong
Bạn trai nhiều lần hỏi mượn tiền tôi
Trong thời gian này anh cũng liên tục mượn tiền tôi, lúc mượn trả tiền mặt bằng, khi lại lý do khác.
Tôi kết hôn được 8 năm, ly hôn sau 3 năm ly thân bởi thói ăn chơi của chồng. Tưởng chừng sẽ chẳng thể yêu ai thêm lần nào nữa, an phận sống cuộc đời còn lại của mình cho con nhưng một lần tình cờ tôi quen anh qua trang mạng xã hội, chúng tôi hay tâm sự qua lại. Một ngày anh nói muốn gặp tôi vì thích tôi. Tôi chỉ cười và nói anh đừng nên dành tình cho một người như tôi bởi tôi đã có một đứa con và từng ly hôn, trong khi anh chưa kết hôn lần nào, lại là con trưởng trong gia đình, hãy chỉ coi tôi là bạn thôi. Anh nhất quyết cứ nói yêu tôi và sẽ coi con gái tôi như con anh. Anh không quan trọng chuyện tôi từng có gia đình, tình cảm của anh dành cho tôi là thật.
Ảnh minh họa
Chẳng biết từ lúc nào tôi lại có tình cảm với anh, ngày nào chúng tôi cũng nhắn tin qua lại. Rồi một lần tôi đi công việc gần nhà anh, anh hẹn gặp, từ chối nhiều lần rồi nên cũng ngại nên tôi đồng ý. Chúng tôi đã có một buổi gặp mặt thật vui vẻ, sau đó vì công việc làm thêm nên tôi và anh thường xuyên gặp nhau.
Rồi trong một lần đi khám bác sĩ báo tôi bị mắc bệnh về não, còn có máu đông trong não cần được điều trị, nếu uống thuốc trong vòng 6 tháng mà máu đông không tan được thì phải mổ. Tôi biết rằng nếu phải mổ sẽ không thể vì số tiền quá lớn. Tôi tâm sự điều này với anh, nói rằng anh hãy quên tôi đi, cố gắng sống tốt dù không có tôi ở bên, sẽ có người con gái khác tốt hơn tôi, yêu anh thật lòng vì tôi có thể ra đi nếu như uống thuốc không làm tan máu mà không mổ. Anh bảo nhất định không sao, tôi không được bỏ anh lại một mình vì anh yêu và cần có tôi.
Sáu tháng rồi cũng trôi qua, bác sĩ yêu cầu tôi nhập viện để làm xét nghiệm và chụp MRI, anh không đưa tôi đi, chỉ một mình tôi lên bệnh viện. Trong thời gian tôi nằm viện cũng chỉ có một mình, gia đình lên được 2 lần, còn anh chỉ nhắn tin động viên tôi hàng ngày mà không lên thăm lần nào (vì nhà anh nghèo lắm, không có xe để đi, mà đi xe buýt anh nói say xe). Đã có lúc tôi tự hỏi trong lòng anh thực sự có tôi không?
Nhờ trời, sau khi làm các xét nghiệm và khám bác sĩ báo cho tôi biết máu đông đã tan hết, tôi chỉ cần uống thuốc và điều trị trong 3 năm nữa sẽ khỏi. Sau thời gian đó, tôi cố tình tránh mặt anh bởi trong lòng cảm thấy tổn thương, anh luôn tìm cách để gặp và giải thích. Tôi không biết vì sao mình lại có thể xuôi lòng được nữa. Anh đưa tôi về giới thiệu với gia đình, mọi người rất yêu thương tôi và con tôi, không hề phản đối chyện hai đứa. Lúc này tôi mới được biết thực ra là vì anh bị bệnh thiếu máu, nhược sắt và u lá lách.
Thời gian sau, tôi đi học một lớp luật kinh tế online để có thể thăng cấp trong công ty, lúc này anh và gia đình nói muốn làm đám cưới. Tôi xin thêm thời gian để học xong, với lại giờ cưới về ở đâu (nhà anh nhỏ và chật lắm), chờ ba mẹ anh sửa nhà xong đã. Anh đồng ý. Trong thời gian này anh cũng liên tục mượn tiền tôi, lúc mượn trả tiền mặt bằng, khi lại lý do khác, dù phải lo nhiều việc nhưng tôi cũng cố gắng làm thêm để có tiền giúp anh. Một lần anh hỏi mượn tiền tôi để mua xe, gom toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình nhưng cũng chỉ 20 triệu, tôi đưa anh và nói anh mua xe vừa tiền thôi, anh không lấy nữa và bảo tôi cất đi lo cho con, anh sẽ làm khi nào đủ thì mua xe tay côn luôn, đó là ước mơ. Sau đó anh liên tục nói chia tay mỗi khi buồn, tôi đồng ý thì anh quay lại xin lỗi, nói muốn quay lại, rồi cứ hỏi mượn tiền tôi nhiều lần nữa. Gia đình, bạn thân khuyên tôi nên chấm dứt mối quan hệ này. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên phải làm như thế nào.
Theo Hoa/Ngoisao
'Cưới cô, tôi đâu có ngu' 3 năm sau phải quỳ xuống 'Anh ngu vì ngày đó không lấy em' Tôi chẳng cầu mong có ngày anh ta quay trở lại để cầu xin mình, nhưng giờ khi được anh ta quay lại quỳ xuống cầu xin, trong lòng tôi lại có chút hả hê. Ngày trước, khi chúng tôi đều là sinh viên đại hoc thì tôi và anh có quen nhau. Anh là công tử nhà giàu, đúng chất một chàng...