Sau ngày vợ mất, tôi bàng hoàng khi biết toàn bộ số vàng trong nhà không còn nữa
Nhà cửa tôi lục tung, thậm chí còn đào xuống đất những nơi khả nghi nhưng không thấy vàng đâu hết.
Từ sau ngày lấy vợ, tôi đã tin tưởng cô ấy tuyệt đối. Toàn bộ tiền lương và tiền tích lũy có được từ thời thanh niên đều đưa cho vợ giữ. Vợ tôi là người đảm đang tháo vát, biết cách chi tiêu vun vén cho gia đình.
Nhờ thế mà chúng tôi có tiền mua đất, xây nhà, lo cho 2 con ăn học và có công việc ổn định. Ngày cưới đứa con trai út, vợ bàn với tôi là cho con 1 cây vàng, số vàng còn lại sẽ để dưỡng già.
Tôi là đàn ông, tính lại phóng khoáng, chưa bao giờ hỏi trong nhà tiết kiệm được bao nhiêu tiền. Đây là lần đầu tiên cô ấy nói ra số vàng chúng tôi tiết kiệm được, đó là 25 cây vàng, quả là 1 con số khá lớn và bất ngờ. Với số vàng đó, tôi thật sự yên tâm về tuổi già được nghỉ ngơi hưởng thụ, không phải lo lắng nữa.
1 tháng trước, vợ kêu đau họng và ăn uống không được. Tôi vội đưa cô ấy vào bệnh viện khám. Hai vợ chồng choáng váng khi bác sĩ báo tin cô ấy bị ung thư vòm họng giai đoạn cuối.
Không tin lời bác sĩ, chúng tôi đi khám 2 nơi nữa nhưng chỗ nào cũng cho kết quả như thế. Từ khi biết bản thân bị bệnh, sức khỏe vợ suy sụp nhanh chóng, cô ấy không thiết ăn uống nữa, lúc nào cũng nghĩ đến cái chết. Ai đến hỏi han bệnh tật thế nào, cô ấy cũng chỉ trực khóc.
Vợ kêu đau họng, đi khám mới biết cô ấy bị ung thư vòm họng. (Ảnh minh họa)
Từ lúc vợ nhập viện đến lúc mất là tròn 1 tháng, thời gian cô ấy ở trong bệnh viện chỉ có tôi ở lại chăm sóc. Tôi đã nghỉ hưu nên có nhiều thời gian rảnh, còn các con bận rộn với công việc và các cháu, bọn chúng chỉ vào thăm nom mẹ vài chục phút mỗi ngày rồi về.
Toàn bộ tiền chữa bệnh của vợ là do đứa con gái lớn chi trả hết. Thấy các con bảo bố cứ yên tâm chăm sóc cho mẹ, không phải lo lắng gì nên tôi cũng chẳng hỏi han tiền từ đâu ra.
Video đang HOT
Vợ tôi mất được hơn 1 tuần, tôi bắt đầu lục tìm xem số vàng tiết kiệm của gia đình cô ấy cất ở đâu. Nhà cửa tôi lục tung, thậm chí còn đào xuống đất những nơi khả nghi nhưng không thấy vàng đâu hết.
Sau đó, tôi đến nhà các con hỏi trước lúc mất mẹ có đưa vàng cho con nào giữ không. Các con đều khẳng định là mẹ không đưa cho đồng tiền nào. Nhìn ánh mắt các con nói có phần không thật nhưng hỏi thế nào chúng nó cũng không khai, tôi đành bất lực quay về nhà.
Tôi nhớ về khoản tiền chữa trị cho vợ, con gái bỏ ra hết là không hợp tình hợp lý chút nào. Vợ tôi rất thương con, gia đình con gái thu nhập chỉ đủ nuôi các cháu, không dư tiền mà bao cho bố mẹ. Chắc chắn trước lúc đi nằm viện, vợ tôi đã đưa số vàng cho con gái giữ.
Ngày vợ tôi nằm viện điều trị, con cái chỉ vào thăm chút rồi về chứ không chăm nom. (Ảnh minh họa)
Bây giờ vợ mất rồi, tôi chẳng thể hỏi được cô ấy nữa. Vậy số vàng tôi vất vả làm lụng cả đời người đang ở con nào. Sau vài ngày suy nghĩ tìm chưa ra được mưu kế thì con gái đến thăm và trách tôi không chịu ăn uống gì nên nhìn gầy ốm quá.
Biết con gái rất thương bố nên tôi đã giả bệnh:
“Từ sau ngày mẹ mất, bố suy nghĩ nhiều nên mắc bệnh dạ dày, ngày nào cũng vài đợt đau chịu không nổi. Bố muốn chữa bệnh mà lương chưa đến ngày, tiền trong nhà không còn đồng nào. Nhiều đêm bố nằm mà toàn sợ sáng ra không còn được nhìn thấy mặt trời nữa”.
Con gái bắt tôi phải đi khám và chữa bệnh, các con sẽ bỏ tiền ra. Nhưng tôi bảo đợi có nhiều tiền mới đi khám bệnh, không bao giờ lấy tiền của con bởi con cháu còn khổ hơn cả tôi.
Đến lúc này, con gái mới thật thà nói là đang cầm toàn bộ vàng mẹ đưa cho. Hóa ra, vợ sợ sau khi mất, tôi sẽ đi bước nữa, có bao nhiêu tiền sẽ đưa hết cho vợ mới mà quên các con, thế nên cô ấy đã đi trước tôi 1 bước. Nghĩ đến đây mà tim tôi quặn đau, sống với nhau hơn 30 năm rồi mà vợ không hiểu tôi là người thế nào mà lại hoài nghi cả chồng.
Con gái bảo cứ để vàng con giữ cho, lúc nào tôi cần chi tiêu thì con sẽ đưa. Rất nhiều gia đình tan nát vì tiền bạc, tôi không muốn bố con từ mặt nhau vì số vàng đó. Tôi muốn lấy toàn bộ tài sản của mình làm ra nhưng không biết phải nói sao để con gái vui vẻ tự nguyện đưa cho nữa?
Mở gói hàng vợ đặt online, tôi sốc nặng khi nhìn thấy thứ bên trong
Thấy gói hàng che tên sản phẩm, tôi đã tò mò mở ra xem. Và tôi như không tin vào mắt mình khi lấy ra những thứ bên trong.
Tôi lấy vợ cùng quê. Cô ấy là bạn học từ thời cấp 3 của tôi. Ngày còn học cùng nhau, tôi đã ấn tượng với vợ vì cô ấy vừa học giỏi vừa thuộc nhóm ngoan hiền nhất nhì trong lớp.
Ra trường lên đại học tôi mới dám theo đuổi và tỏ tình nhưng bị cô ấy từ chối với lý do chưa muốn yêu sớm để tập trung cho việc học hành. Khi đó, tôi tôn trọng quyết định của vợ và vẫn kiên trì quan tâm đến cô mỗi ngày.
Và đến gần cuối năm thứ 4, cô ấy đã nhận lời yêu tôi trước sự tiếc nuối của rất nhiều "vệ tinh" xung quanh. Khỏi phải nói, cảm giác của người "chiến thắng" choán lấy tôi suốt một thời gian dài sau đó.
Yêu nhau 2 năm chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân và giờ đã có một bé trai gần 3 tuổi.
Ảnh minh họa
Nói chung, cuộc sống hôn nhân của tôi mấy năm qua không có quá nhiều sóng gió. Vợ tôi thuộc tuýp phụ nữ truyền thống, biết chăm lo cho gia đình và được lòng mọi người.
Tôi cũng vẫn luôn tự hào về cô ấy, cho đến cách đây vài hôm, vì một chuyện đã khiến tôi dần có cái nhìn khác về vợ mình.
Vợ tôi thuộc diện nghiện mua hàng online. Từ quần áo, giày dép, đồ gia dụng trong nhà, thậm chí là đồ tươi sống, cô ấy cũng đều đặt mua online. Cho nên, tôi đã dần quen với việc khui hàng online của vợ.
Nhất là vào những dịp các sàn thương mại điện tử khuyến mại hoặc có chương trình sale khủng, hàng online về nhà tôi cứ phải gọi là tấp nập hộp lớn, hộp bé. Đến các bạn giao hàng còn quen mặt vợ tôi mà tự động mang đến không cần gọi điện trước.
Thật ra, tôi không phải là người không biết đến xu thế thời đại nên cũng không có ý kiến gì về việc này. Hơn nữa, việc chi tiêu, mua sắm trong gia đình, tôi cũng không quan tâm lắm. Mỗi tháng tôi đưa vợ tiền sinh hoạt, còn đâu chi gì, mua gì thì cô ấy tự cân đối.
Hôm vừa rồi, tôi về nhà sớm hơn vợ thì phát hiện có một gói hàng ở trước cửa. Biết là đồ của vợ đặt online nên theo quán tính, tôi cầm vào nhà luôn. Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu hôm đó tôi không tò mò khui kiện hàng đó của vợ ra vì thấy bên ngoài che tên sản phẩm.
Và tôi như không tin vào mắt mình khi lấy ra những thứ bên trong. Đó là một bộ đồ chơi tình dục cảm giác mạnh.
Cầm món đồ trên tay, tôi từ ngỡ ngàng đến sốc nặng. Vợ tôi - một người phụ nữ hiền dịu, đoan trang nhưng lại mua những công cụ hỗ trợ tình dục cảm giác mạnh này hay sao.
Tưởng có sự nhầm lẫn, tôi nhìn lại tên người đặt một lần nữa thì thất vọng vì đó chính xác là món đồ của vợ tôi.
Khoảnh khắc đó, trong tôi dấy lên một sự tự ái đến tột độ. Vợ tôi mua đồ chơi tình dục trong khi tôi vẫn đang sờ sờ ở đây. Có lẽ nào, thời gian qua, tôi không đáp ứng được nhu cầu của vợ nên cô ấy mới phải tìm đến những món đồ chơi hỗ trợ kia.
Hay cô ấy đã dùng quen những thứ đó đằng sau lưng tôi từ khi nào mà tôi không biết. Cứ nghĩ đến việc vợ dùng đồ chơi tình dục là tôi lại thấy rùng mình, ghê tởm.
Tối hôm đó, tôi đã tra hỏi vợ nhưng cô ấy nói tò mò nên mua chứ chưa bao giờ dùng những thứ này. Rồi cô ấy trách tôi đã tự ý mở kiện hàng, xâm phạm quyền riêng tư của người khác.
Quả thật, khi vợ nói vậy, tôi đã không giữ được bình tĩnh mà nổi khùng chì chiết vợ thú vui bệnh hoạn của vợ. Tôi nói một người vợ giấu chồng lén mua đồ chơi tình dục rồi còn trách ngược chồng xâm phạm quyền riêng tư thì tôi không thể chấp nhận được.
Hiện giờ, chúng tôi vẫn chưa ai nói với ai câu nào. Một sự im lặng đến đáng sợ. Tôi nên làm thế nào trong tình huống này?
Ngày ly hôn mẹ chồng đưa cho bọc đồ to, đến cửa tòa mở ra vợ chồng tôi rút đơn vội Hôm vợ chồng tôi lên tòa lần cuối để nhận phán quyết ly hôn, sáng đó chồng đèo tôi bằng chiếc xe máy quen thuộc. Vừa ra khỏi cửa, mẹ chồng đột nhiên gọi chúng tôi lại đưa cho một túi đồ to. Vợ chồng tôi đến với nhau vì tình yêu tự nguyện, sau 2 năm yêu đương mới tiến tới hôn...