Sau l.y hô.n, lần đầu gặp lại vợ cũ tôi choáng váng mất vài phút và chỉ muốn ‘nối lại tình xưa’
Khi nhìn thấy vợ cũ, tôi choáng váng vài phút. Vợ cũ trông trẻ ra vài tuổ.i, nhìn chẳng khác gì thời tôi và cô ấy mới quen biết nhau.
Tôi và vợ lỡ có con trước khi cưới, trong khi mẹ tôi vốn đã không thích cô ấy. Khi về ở chúng, cả hai tranh cãi ngày một gay gắt tới mức không thể cứu vãn.
Sau khi l.y hô.n vợ, tôi nhanh chóng tái hôn. Người vợ sau này do mẹ tôi chọn lựa cẩn thận. Cô ấy được mẹ tôi yêu quý nên chúng tôi sống với nhau cũng nhẹ nhàng, bình yên.
Về phần vợ cũ và con trai, tôi hầu như không còn liên lạc từ ngày l.y hô.n. Nguyên nhân là vì vợ cũ dẫn con về quê sống với ông bà ngoại, tôi lại quá bận rộn với công việc. Thêm nữa, từ ngày l.y hô.n chồng, vợ cũ đổi hết số điện thoại, tài khoản facebook, như muốn cắt đứt hết với tôi.
Đến gần đây, trong một lần công tác về quê vợ cũ, tôi quyết định sang thăm cô ấy và con. Nhiều năm không đến thăm một lần, tôi cũng thấy có lỗi. Vừa hay tôi vừa được thưởng một khoản, mẹ và vợ tôi vẫn chưa biết nên tôi quyết định đưa cho vợ cũ.
Video đang HOT
Khi nhìn thấy vợ cũ, tôi choáng váng vài phút. Vợ cũ trông trẻ ra vài tuổ.i, nhìn chẳng khác gì thời tôi và cô ấy mới quen biết nhau. Thấy dáng vẻ nhẹ nhàng, thoải mái của cô ấy, tôi hiểu thời gian qua cô ấy sống vui vẻ.
Khi thấy tôi đến thăm, vợ cũng tỏ vẻ không ngờ, sau đó tôi thấy con trai chạy ra ôm lấy cô ấy. Tôi vừa nhìn qua liền biết đó là con của mình. Tôi định tiến lại bế con thì nghe một câu nói của thằng bé:
“Mẹ ơi người lạ vào nhà mình”.
Vợ cũ bình thản nhìn khuôn mặt tối sầm chế.t lặng của tôi. Cô ấy nói nhỏ với con gì đó rồi thằng bé chạy ra sân chơi. Vợ cũ nói với tôi vì nhiều năm tôi không đến thăm nên con cũng không nhớ mặt bố. Sau đó, cô ấy còn nói thẳng:
“Anh vốn từ bỏ quyền làm cha, chẳng có trách nhiệm với con thì cũng đừng để nó phải trông ngóng anh. Sau này khi con lớn, em sẽ nói với con sau”.
Tôi không thể nói gì thêm, vì vợ cũ nói quá đúng rồi. Tôi chưa từng là người bố có trách nhiệm với con, thì con cũng chẳng cần phải nhớ tới người bố này. Nhưng khi thấy dáng vẻ giống mình như dúc, lại không nhận mình làm bố của con, trong lòng tôi thật sự khổ sở. Tôi hối hận vì ngày xưa chỉ nghe theo lời mẹ mà b.ỏ v.ợ con. Sau khi l.y hô.n, tôi cũng vì sợ mẹ không vui mà không dám đến thăm con. Tôi để má.u mủ của mình sống cảnh chẳng biết mình có bố.
Vợ cũ kiên quyết nói không cần tôi phải chu cấp hay đến thăm. Cô ấy còn nói không muốn mẹ tôi tới làm lớn chuyện, cô ấy chỉ muốn sống yên vui với con. Tôi trở về trong tâm trạng suy sụp, thất vọng về bản thân. Tôi đã suy nghĩ nhiều đêm. Tôi có nên cho con những gì con cần, mặc kệ mẹ và vợ can ngăn? Dù sao thằng bé cũng nên biết nó có bố, được hưởng những gì một đứ.a tr.ẻ cần.
Vợ giận bỏ về nhà mẹ đẻ, tôi mượn rượu giải sầu đến khuya, tỉnh dậy thì 'hồn vía lên mây' khi thấy người phụ nữ này đang nằm cạnh
Đúng lúc cô hàng xóm cũng tỉnh lại quay sang nhìn tôi. Tôi bình tĩnh lại nhìn rõ tình trạng cả tôi và cô ấy đều không mặc gì.
Tôi lấy vợ một năm nay nhưng cả hai cứ cãi vã suốt. Tôi lớn hơn vợ 7 tuổ.i, vợ tôi mới 24 nên tính còn trẻ con. Về sống chung với nhau, tôi nhịn nhường vợ rất nhiều nhưng cô ấy vẫn tính nào tật nấy. Sau này cứ cãi nhau là vợ tôi lại ôm quần áo về nhà mẹ đẻ. Mấy lần tôi còn xin lỗi rồi đi đón cô ấy. Nhưng tình trạng cứ lặp lại, tôi quá mệt mỏi.
Mấy ngày trước, vợ tôi lại giận dỗi rồi bỏ về nhà mẹ đẻ. Tôi chán chẳng buồn nói, rủ bạn đi nhậu đến khuya. Tôi say rồi nên bạn bè gọi taxi cho tôi về. Tôi nhớ khi mình xuống xe thì thấy buồn nôn nên ngồi trước ngõ vào nhà một lúc. Sau đó tôi đi bộ về nhà thì thấy vợ chạy ra đón. Tôi mừng lắm vì nghĩ vợ đã thay đổi, biết nghĩ cho chồng rồi.
Nào ngờ, sáng hôm sau khi tỉnh lại, tôi tá hỏa khi nhìn rõ khuôn mặt của người phụ nữ khỏ.a thâ.n nằm cạnh bên. Tôi hoảng hốt tới mức ngã lăn xuống giường. Đó là cô hàng xóm độc thân ở cùng xóm với vợ chồng tôi. Hóa ra người tối qua dìu tôi vào nhà, ở cùng tôi cả đêm không phải là vợ tôi, mà là cô ta!
Đúng lúc cô hàng xóm cũng tỉnh lại quay sang nhìn tôi. Tôi bình tĩnh lại nhìn rõ tình trạng cả tôi và cô ấy đều không mặc gì. Tôi sợ hãi hỏi cô ấy có phải tối qua đã có chuyện gì xảy ra rồi không? Cô ta cười, bảo tôi ráng nhớ lại đi. Sau đó, cô ta còn nói đã để ý tôi từ lâu, nói vợ tôi không xứng với người chồng tốt như tôi. Cô ta muốn thay vợ tôi chăm sóc cho tôi. Tôi nghe mà run rẩy cả người.
Đúng là tôi quá chán cái tính trẻ con của vợ nhưng tôi không bao giờ l.y hô.n vợ để đến với cô hàng xóm này. Thấy tôi có ý không đồng ý thì cô ta bỗng gào lên bắt tôi phải chịu trách nhiệm. Nhưng tôi còn không nhớ ra đêm qua đã xảy ra chuyện gì. Không biết chừng cô ta chỉ giăng bẫy hại tôi thì sao?
Thấy cô hàng xóm hăm he sẽ làm lớn chuyện, tôi đành nói để tôi nghĩ lại. Giờ tôi phải làm sao đây? Tôi thật sự rối lắm.
Rạng sáng, bố gọi điện cho tôi, thông báo một tin sét đán.h khiến tôi choáng váng lảo đảo Ngày hôm đó, tôi chợt nhớ lại những ngày tháng tuổ.i thơ được bác cả yêu thương, che chở. Người ấy giờ đã không còn nữa rồi! Tôi là con gái duy nhất trong gia đình có nhiều anh em họ hàng. Bố tôi có 3 anh em, ông là con thứ hai. Bác cả có một con trai, chú út có hai...