Sau khi chồng mất, tôi tái hôn, nửa đêm thấy đèn sáng trong phòng con trai, tôi mở cửa ra mà không cầm được nước mắt
Lúc con trai được 8 tuổi, cuộc đời tôi bước sang một trang mới, đó là tôi gặp được một người đàn ông ngoài 30 tuổi.
Hai vợ chồng tôi đều tốt nghiệp cấp 3 rồi đi làm ở một khu công nghiệp. Cuộc sống tuy đơn giản nhưng chúng tôi rất yêu thương đùm bọc nhau. Tôi vẫn còn nhớ những ngày đầu yêu, chồng không giàu có nên chẳng có tiền mua qùa hay bao bọc tôi. Mỗi lần đi chơi, chúng tôi đều góp tiền lại để có một bữa gặp mặt vui vẻ. Thấy bạn bè xung quanh hơn mình, yêu được người giàu có nhưng tôi không hề ghen tị, tôi thấy thực sự yêu chồng, thấy phù hợp với mình. Tôi chỉ cần một người đàn ông yêu mình thực sự, vì trước đó, tôi từng suýt cưới một người nhưng lại lừa tôi bỏ đi mất.
Sau khi cưới, bố chồng đột nhiên đổ bệnh, vợ chồng tôi phải làm tăng thêm ca để lo cho bố. Cuộc sống tuy vất hơn nhưng chồng rất lạc quan rằng một ngày nào đó sẽ tươi đẹp hơn. Anh tâm sự: “Sau này có nhiều tiền, anh sẽ đưa em đi chơi khắp mọi miền đất nước”. Tôi cười hài lòng vì dẫu sao anh cũng có lời nói và tấm lòng với vợ.
5 năm sau khi cưới, tôi sinh được một cậu con trai kháu khỉnh, lúc này kinh tế gia đình tôi khá giả hơn. Chồng được lên làm quản lý trong nhà máy nên cũng có đồng ra đồng vào. Nhưng khi con trai mới 5 tuổi, trong một lần khám bệnh định kỳ ở công ty, chồng được chẩn đoán ung thư giai đoạn cuối.
Nghe tin từ bác sĩ, vợ chồng tôi như bị sét đánh ngang tai nhưng chồng vẫn động viên tôi: “Em đừng suy nghĩ nhiều, sống chết có số rồi. Chắc sau này em phải vất vả một mình nhưng cố lên nhé“. Tôi khóc nghẹn mà không nói năng được gì.
Chỉ 6 tháng sau khi phát bệnh, chồng ra đi ở tuổi đời còn trẻ, để lại hai mẹ con tôi bơ vơ giữa dòng đời. Nhưng nhìn con trai bé bỏng, tôi tự nhủ mình phải cố gắng nhiều hơn nữa. Tôi lao vào làm việc như một con thiêu thân, con trai thì tôi nhờ bố mẹ chồng chăm nom cùng những lúc tôi bận công việc. Thấy bố mẹ chồng cũng già yếu nên hàng tháng tôi biếu một chút ít và ngoài chi phí của hai mẹ con, tôi gửi tiết kiệm để phòng khi ốm đau.
Video đang HOT
Lúc con trai tôi được 8 tuổi, cuộc đời tôi bước sang một trang mới đó là tôi gặp được một người đàn ông ngoài 30 tuổi. Anh rất tốt với tôi và chưa từng lập gia đình. Anh cũng không ngại mang tiếng khi tôi đã qua một lần đò, anh nói chỉ quan trọng tình cảm hai đứa đối với nhau thế nào.
Thấm cảnh phụ nữ sống một mình vất vả, tôi muốn tìm chỗ dựa nên nhanh chóng tái hôn. Tôi đưa con về sống với chồng mới trong ngôi nhà to rộng và không nghĩ ngợi gì, tôi nghĩ anh cũng có điều kiện, tốt với tôi nên vui lắm.
Nhưng tình cờ một lần thức dậy buổi đêm, tôi đi ngang qua phòng con thấy ánh đèn còn sáng. Lúc đó là 1h đêm rồi, tôi không hiểu sao mà con học hành khuya thế. Nhưng không phải, tiến lại gần tôi thấy con trai đang cầm bức ảnh cũ của bố nó ôm nó khi còn nhỏ. Bỗng dưng tôi thấy nghẹn ngào không cầm được nước mắt. Hóa ra, từ trước đến giờ tôi chưa từng nghĩ đến cảm giác của tôi, cũng chưa hỏi han nó thế nào khi tôi lấy chồng mới. Tôi cứ nghĩ cho nó một cuộc sống khá giả hơn là được rồi, tôi đã sai phải không?
(ngocanh…@gmail.com)
Nhà vợ vay tôi 100 triệu nhưng toan tính đằng sau mới khiến tôi 'đứng hình'
Nhà vợ vay tôi 100 triệu để sửa nhà nhưng mãi nửa năm vẫn không thấy đả động gì chuyện sửa sang, đồng thời cũng không trả lại tiền cho tôi.
Tôi đã kết hôn được 2 năm và có 1 con trai gần 5 tháng tuổi. Kinh tế gia đình ổn định vì được sự giúp đỡ rất nhiều từ bố mẹ tôi, đồng thời bản thân tôi cũng là người có chí hướng, sống trách nhiệm nên luôn biết cách lo cho gia đình.
Về gia đình nhỏ của tôi, vợ chồng quen biết được 5 tháng thì kết hôn. Tôi quyết cưới cô ấy trong một thời gian ngắn là vì cô ấy là một người hiểu ý tôi, luôn biết tiết kiệm, lo lắng việc nhà... Điều này không chỉ khiến tôi mà bố mẹ, họ hàng cũng đều rất hài lòng, ủng hộ.
Hơn nữa, ở cái tuổi ngoài 30, tôi cũng chẳng còn trẻ trung gì nữa nên gặp được người phù hợp thì bố mẹ giục giã tôi cưới sớm để ông bà còn có cháu bế bồng.
Vợ tôi mang bầu ngay sau cưới. Khi cô ấy báo tin có thai, cả nhà tôi mừng lắm, nhất là mẹ tôi, bà chăm sóc con dâu hết mức có thể. Rồi vợ tôi sinh con trai, cả họ nhà tôi như bắt được vàng bởi đứa cháu đích tôn kháu khỉnh, mạnh khỏe.
Thế nhưng từ khi sinh con xong vợ tôi thay đổi rất nhiều. Cô ấy rất chểnh mảng công việc gia đình, chăm con, khác hẳn trước kia. Đã vậy, vợ tôi lại còn tiêu xài vô độ, suốt ngày lên mạng xem và mua túi xách, quần áo đắt tiền... Tôi đã nói chuyện nhiều lần, nhẹ nhàng có, quát tháo có, cô ấy luôn ngồi nghe và nhận lỗi nhưng được vài ngày thì đâu lại vào đấy.
Ảnh minh họa
Tiền tôi đưa để chi tiêu trong gia đình không phải là ít, tháng nào cũng 15 triệu. Thế nhưng tháng vừa rồi cô ấy dám kêu ca với bố mẹ tôi là hết tiền đi chợ để ông bà cho thêm. Lần khác còn ngang nhiên vòi vĩnh mẹ chồng để có tiền mua son hàng hiệu nữa chứ.
Nhiều khi chính bản thân tôi cũng bất lực vì vợ mình và không hiểu tại sao cô ấy lại thay đổi đến thế.
Lấy tôi xong vợ tôi ở nhà nội trợ nên tôi biết cô ấy không có tiền tích lũy. Đầu năm nay, cô ấy thủ thỉ rằng bố mẹ cô ấy định sửa nhà nhưng dự kiến thiếu 100 triệu nên cô ấy muốn tôi cho ông bà vay.
Thực ra, 100 triệu thì tôi có bởi vì tôi đang định đổi chiếc ô tô từ 5 chỗ lên 7 chỗ để cả nhà đi lại thoải mái hơn. Thế nhưng tôi cũng hơi lăn tăn vì ông bà thì chỉ ở nhà trông mấy sào ruộng mà dự kiến sửa nhà hết những 400 triệu, số tiền tôi cho vay đến bao giờ ông bà mới hoàn lại được.
Cuối cùng, vợ nói mãi nên tôi cũng đành tặc lưỡi đưa cho bố mẹ cô ấy 100 triệu. Vậy mà cả nửa năm vẫn không thấy ông bà động đến chuyện sửa nhà. Hôm ấy tôi định về nhà bố mẹ vợ hỏi xin lại khoản 100 triệu kia để lo việc khác.
Vừa đến cửa nhà tôi đã thấy mấy tên giang hồ xăm trổ đòi nợ. Thì ra, cậu em vợ chơi tiền ảo, vay mượn khắp nơi và giờ bị người ta đến siết nợ.
Nhìn cảnh này bỗng tôi cảm thấy lo cho "số phận" 100 triệu của tôi. Đến lúc này, tôi mới biết thực ra bố mẹ chẳng có kế hoạch sửa nhà nào cả mà ông bà xui con gái vay tôi 100 triệu là để cho cậu con trai út làm ăn, ai ngờ cơ sự lại như bây giờ.
Từ trước đến nay tôi ghét nhất là bị người khác nó dối nên liền chất vấn bố mẹ vợ. Tuy nhiên, câu trả lời của mẹ vợ còn khiến tôi bức xúc hơn, bà nói: "Vợ con là con gái mẹ, mẹ chăm bẵm để đến ngày nay nó sinh cho dòng họ nhà con người nối dõi tông đường. Con có đưa cho gia đình vợ 100 triệu thì cũng coi như là trả công mẹ, trả công vợ con mà đã là tiền công thì mẹ dùng vào việc gì là quyền của mẹ".
Tôi không ngờ vợ và mẹ vợ lại có những suy nghĩ toan tính như vậy. Tôi thực sự quá thất vọng về vợ mình nhưng lại không biết nên làm thế nào với cô ấy?
Vào đêm trước ngày cưới, nghe thấy con trai nói mơ trong giấc ngủ, tôi lập tức hủy hôn lễ Trước khi cưới, tôi thường xuyên cho con trai gặp con gái của chồng tương lai để hai đứa quen với nhau, sau này về ở chung một nhà đỡ lạ lẫm. Tôi và chồng là bạn thời đại học. Tôi vẫn còn nhớ những ngày tháng ở kí túc xá tuy lạ lẫm nhưng đầy ắp những kỉ niệm bên bạn bè....