Sau đêm sinh nhật công ty, chỉ vì tính bốc đồng, tôi phải trả giá cưới gái già vô duyên…
Có tí men rượu trong người, thấy mọi người trêu vào, tôi cũng tặc lưỡi tán tỉnh chị ta… Kết thúc buổi sinh nhật công ty, tôi với chị ta vào nhà nghỉ. Để rồi, giờ đây, tôi đang phải trả giá đắt cho sự nông nổi, bốc đồng của mình.
27 tuổi, tôi chính thức khép lại cuộc đời độc thân của mình ở đây. Đám cưới của tôi với người phụ nữ sẽ diễn ra trong vài tuần nữa. Nhưng với tôi, cuộc hôn nhân này là sự khổ tâm, là một nỗi ân hận quá lớn. Tôi xấu hổ, đi đâu ai hỏi về vợ tôi cũng ậm ừ cho qua. Những người biết chuyện rồi thì tôi lảng tránh không dám gặp họ. Tất cả chỉ vì cái thói vui chơi quá trớn của tôi mà ra.
Tôi là con một trong gia đình khá nền nếp. Bố mẹ kì vọng vào tôi rất nhiều. Tính tôi sôi nổi, hoạt bát nên đi đâu cũng được chú ý. Có nhiều cô gái thích tôi, nhưng thú thật, một phần vì tôi khó tính, phần khác lại nghĩ đến yêu cầu của bố mẹ mình nên tôi khá khắt khe trong việc tìm bạn gái. Tôi vẫn muốn lấy một cô vợ xinh xắn một chút, khéo léo, giao tiếp tốt, còn chuyện kiếm được nhiều tiền hay không thì tôi không quá quan trọng.
Có nhiều cô gái thích tôi, nhưng thú thật, một phần vì tôi khó tính, phần khác lại nghĩ đến yêu cầu của bố mẹ mình nên tôi khá khắt khe trong việc tìm bạn gái. (Ảnh minh họa)
Mấy đồng nghiệp nữ trong công ty bảo tôi khó tính quá, khéo mà “già kén, kẹn hom”, nhưng tôi chỉ cười. Với tôi, lấy vợ là chuyện trọng đại, không thể chọn bừa được. Cũng chính bởi sự kĩ càng này của tôi mà giờ tôi mới trở thành trò cười trong mắt mọi người.
Ở công ty tôi có một cô hơn tôi 3 tuổi. Chị này làm lâu năm rồi, nhưng muộn chồng. Chị ta không dốt, nhưng khổ cái xấu, mặt mũi thô kệch như đàn ông, từ dáng đi tới khuôn mặt đều chẳng có chút gì nữ tính, dịu dàng. Ngoại hình đã không ưa nhìn, lại thêm cái tính vô duyên, nói thì bô bô, cười thì ha hả, ăn uống thì nhồm nhoàm nên chuyện chị ta mãi chưa có người yêu cũng là điều dễ hiểu.
Phàm ở đời, cứ những “ca” như thế thì mọi người lại thường hay trêu chọc, gán ghép với mấy anh chàng độc thân. Tôi kĩ tính, kén chọn bạn gái nên mọi người lại càng vào hùa đẩy tôi với cô ấy như một cách để tạo trò tiêu khiển. Thi hoảng hứng lên tôi cũng bông đùa, cũng buông lời tán tỉnh chị ta để khiến mọi người có một tràng cười giải trí.
Thi hoảng hứng lên tôi cũng bông đùa, cũng buông lời tán tỉnh chị ta để khiến mọi người có một tràng cười giải trí. (Ảnh minh họa)
Thế rồi đỉnh điểm của sự việc là hôm sinh nhật công ty, toàn bộ nhân viên kéo nhau đi ăn nhậu. Tôi uống rất nhiều, người đã biêng biêng nhưng vẫn hết mình hòa vào cuộc vui. Mọi người cũng ngà ngà say, thi nhau gán ghép, chọc ghẹo tôi với chị ấy. Họ còn thách tôi tối nay đưa chị ấy về… Có tí men trong người, lại thêm tính bốc đồng nên tôi nhận lời thách đố ngay. Thậm chí tôi còn ra hôn lên tay chị ta, nói mấy lời bóng bẩy: “Công chúa, xin hãy để hoàng tử này đưa công chúa về”.
Video đang HOT
Khi có rượu trong người, đúng là chúng ta chẳng còn biết gì và không kiểm soát được gì nữa. Tàn cuộc vui hôm đó, tôi và người chị vô duyên đó say đắm trong nhà nghỉ. Cái ham muốn đàn ông trỗi dậy, tôi cũng không phân biệt được đâu là đúng, là sai… Cứ thế, chúng tôi cuốn lấy nhau.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi hốt hoảng khi phát hiện ra người nằm cạnh mình là chị gái già vô duyên ở công ty. Tôi sợ lắm. Tôi lao ra cửa hàng mua thuốc tránh thai khẩn cấp, tôi ép chị ta uống, nhưng chị ta không chiu. Quá sợ hãi, tôi rời khỏi nhà nghỉ đó để về…
Hơn 1 tháng trời sau tôi sống trong nơm nớp lo sợ. Và rồi, cái gì đến cũng phải đến… Chị ta báo có bầu, ép cưới. Chị ta tìm gặp tôi thẳng thắn bảo: “Chúng mình chẳng yêu thương gì nhau. Tôi biết cậu cũng chẳng yêu tôi, nhưng giờ tôi cũng cứng tuổi rồi, tôi muốn có con, có gia đình cho con mình. Đứa con là của cậu. Điều tôi cần cậu làm là đám cưới, cho con tôi có bố được thừa nhận. Rồi sau này, nếu không muốn, cậu có thể ly hôn… Nhưng nhất định phải cưới, nếu không tôi sẽ làm cho cậu phải trả giá”.
Vì say rượu và lên giường với chị ta, giờ tôi phải cưới dù không yêu (Ảnh minh họa)
Chẳng cần chị ta đe dọa, tôi biết trách nhiệm của một người đàn ông là phải sửa sai với những gì mình làm. Dù sao, đứa bé trong bụng chị ta cũng là con tôi, tôi không thể nó sinh ra vô thừa nhận được. Tôi cắn răng đưa vợ sắp cưới về gặp bố mẹ để tính chuyện kết hôn. Cả gia đình tôi ai cũng choáng váng. Khi tôi kể ngọn ngành mọi việc, mẹ tôi dù xót xa nhưng vẫn bảo: “Đàn ông dám làm thì dám chịu, chuẩn bị cho đám cưới đi”.
Giờ thì tôi sắp thành chú rể, sắp có cả vợ lẫn con nhưng tôi không hề hạnh phúc. Chẳng biết rồi đây, cuộc hôn nhân của chúng tôi sẽ kéo dài được đến bao giờ.
Theo 24h
7 năm kết hôn, chồng chỉ thích ở rể không chịu mua nhà và âm mưu chẳng ngờ phía sau
Bạn bè xung quanh cứ bảo tôi sướng, lấy chồng mà vẫn được ở cùng với bố mẹ đẻ của mình. Nhưng nào ai có hiểu được nỗi khổ tâm quá lớn trong lòng tôi.
Thấm thoát tôi đã lấy chồng được 7 năm. 7 năm qua, cuộc sống của tôi không có nhiều biến động bởi lẽ tiếng là lấy chồng nhưng tôi vẫn sống cùng nhà với bố mẹ đẻ của mình. Chồng tôi ở rể nên tôi không phải chịu cảnh sống chung với mẹ chồng. Nhưng cuộc sống như thế cũng không sung sướng gì so với mọi người tưởng.
Tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố. Nhà tôi chỉ có 2 chị em. Dưới tôi còn có một cậu em trai chưa lấy vợ. Trong khi đó, chồng tôi xuất thân từ một vùng nông thôn khá nghèo. Anh là con cả trong nhà, phía sau có tới 4 đứa em. Bố mẹ chồng tôi chỉ làm nông nghiệp nên cuộc sống hết sức khó khăn.
Chồng tôi ở rể nên tôi không phải chịu cảnh sống chung với mẹ chồng. Nhưng cuộc sống như thế cũng không sung sướng gì.
(Ảnh minh họa)
Tôi gặp và yêu anh khi hai đứa làm chung công ty cũ. Tôi cảm mến anh vì sự chịu thương, chịu khó, hiền lành, tối ngày cắm mặt vào công việc. Khi biết được hoàn cảnh của anh, tôi lại càng thương anh hơn. Và rồi đám cưới đã diễn ra khá nhanh khi mà tôi có bầu được 3 tháng.
Thời điểm đó, thương con gái bầu bí, con rể cũng nghèo chưa có gì, cưới nhau xong nếu tôi theo chồng ra ngoài thuê ở trọ sẽ rất vất vả nên bố mẹ tôi đề nghị hai vợ chồng tôi về nhà sống.
Em trai tôi cũng còn trẻ, lại đi du học xa nhà, ở như vậy sẽ tiết kiệm được kha khá tiền để dành dụm cho tương lai. Tôi sợ chồng mình không chấp nhận cảnh ở rể, nào ngờ ... anh hào hứng ra mặt.
Vậy là ngay sau khi cưới, anh dọn về nhà tôi sinh sống. Hàng xóm láng giềng cũng dị nghị, lời ra tiếng vào, nhưng tôi mặc kệ. Tôi thấy chồng cũng có vẻ không mấy bận tâm. Quan trọng là vợ chồng tôi yêu thương nhau, đối xử hiếu kính với cha mẹ. Rồi đây khi có tiền, chúng tôi sẽ mua nhà ra ở riêng sau. Trước mắt đây là biện pháp tốt nhất cho cả chúng tôi và bố mẹ.
Chồng tôi hào hứng ra mặt khi được đề nghị sống cùng nhà vợ (Ảnh minh họa)
Hai vợ chồng trẻ lấy nhau khi chưa có nhiều tiền, nên mỗi tháng chúng tôi góp tiền ăn với mẹ chỉ cho có, không thấm vào đâu. Cũng may, bố mẹ lương hưu đều khá cao, vả lại mấy chục năm đi làm cũng có một khoản tích cóp khá.
Ở với bố mẹ đẻ, tôi không phải động tay, động chân vào việc gì. Mẹ tôi ở nhà làm hết cho hai vợ chồng yên tâm đi làm. Chúng tôi tối về là có cơm ăn, quần áo lúc nào cũng sạch sẽ sẵn sàng để mặc.
Bố tôi thương con rể còn bỏ một khoản tiền lớn ra chạy việc cho anh vào vị trí ngon lành để nhanh chóng ổn định và có thu nhập khá hơn. Chuyện chạy việc đó tốn kém lắm, bố tôi phải lấy từ tiền tiết kiệm dưỡng già của mình ra để lo liệu.
Nhưng bố tôi cấm không cho ai trong nhà được nói ra. Bố bảo: "Nó là đàn ông, sống cảnh ở rể đã khổ lắm rồi, giờ lại mang tiếng nhờ nhà vợ xin công việc cho nữa thì mất thể diện lắm. Nên cứ mặc kệ, coi như là nó tự thi được đi".
Ròng rã như vậy suốt 7 năm qua, vợ chồng tôi cũng đã có vốn liếng kha khá, đủ để tự mình bươn ra. Tôi đã nhiều lần đề nghị với chồng chuyện mua nhà riêng nhưng anh cứ gạt toẹt đi. Chồng tôi bảo: "Anh quý và thương bố mẹ lắm, nên bọn mình cứ ở đây thôi".
Thời gian đầu tôi nghĩ thế thật, nhưng rồi, khi nghe được câu chuyện của chồng với mẹ chồng ở quê nhà, tôi mới ớ người ra vì biết cả gia đình mình bấy lâu nay đang bị lợi dụng.
Trong cuộc nói chuyện đó, tiếng mẹ chồng tôi oang oang trong điện thoại: "Con cứ ở đó cho mẹ, tội gì phải ra ở riêng, bỏ hàng đống tiền ra mua nhà cửa, tốn kém. Ông bà ấy có điều kiện, lại thương con gái, ở đó còn nhờ cậy được nhiều cái.
Hơn nữa, ở đấy rồi sau này thằng em có về, có chia chác nhà cửa gì cũng phải ngó tới hai vợ chồng con, chứ giờ dồn hết tiền đi mua nhà, sau này thằng em trai nó sống ở đó, khéo mà chẳng được cái gì đâu".
Phát hiện âm mưu của chồng, tôi khinh thường và sợ hãi những toan tính của anh (Ảnh minh họa)
Tôi xây xẩm mặt mày khi hiểu ra âm mưu của họ. Tối hôm đó, nhân dịp chồng về quê, tôi ở nhà lục lọi khắp căn phòng của hai vợ chồng. Tôi phát hiện ra rất nhiều phiếu ghi chuyển tiền của chồng gửi về quê.
Tháng nào chồng tôi cũng đều đặn gửi một khoản lớn về cho mẹ đẻ. Chuyện này từ hồi chúng tôi cưới xong chứ không phải bây giờ khá giả lên. Thì ra, ngay từ sau khi cưới, anh ta đã xác định muốn giúp đỡ gia đình mình, ỷ lại nhà vợ, chấp nhận ở rể để rồi có bao nhiêu tiền của anh ta gửi hết về cho bố mẹ ở quê.
Tôi căm lắm, nhưng phải giữ im lặng vì không muốn bố mẹ đẻ mình đau lòng. Đợi chồng về, tôi sẽ bắt anh ta phải đưa hết tiền bạc tích cóp giữa hai vợ chồng để mua nhà riêng. Còn nếu không, tôi chẳng thà ly hôn chứ không muốn mình và bố mẹ mình bị lợi dụng mãi như thế này.
Theo 24h
Tâm sự của người đàn bà tha thứ cho chồng ngoại tình Tôi đã cố quên và chấp nhận để anh quay lại với gia đình. Cuộc sống của chúng tôi vẫn vậy, nhưng sâu thẳm trong tâm hồn tôi, chưa một lần tôi nguôi quên những nỗi đau... Ảnh minh họa Người ta nói rằng đàn bà chọn con đường ly hôn là những người khổ tâm và chịu nhiều đau đớn. Thế nhưng,...