Sau buổi họp lớp, bạn liên tục hỏi vay tiền, lý do khiến tôi khó xử
Buổi họp lớp hôm ấy thật sự đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ, không chỉ những điều tốt đẹp mà còn cả băn khoăn về những người bạn lâu ngày không gặp lại.
Đã nhiều năm trôi qua kể từ ngày tốt nghiệp, tôi và các bạn mới có dịp họp mặt nhau. Lớp có 42 người nhưng mỗi người mỗi cảnh.
Ngày họp lớp, tôi được giao nhiệm vụ lên kể lại những ký ức xưa và chia sẻ những năm tháng vất vả để có được thành công. So với nhiều bạn, điều kiện kinh tế của tôi khá hơn vì tôi hiện làm giám đốc ở một công ty lớn.
Để tổ chức được cuộc họp lớp, mỗi người phải đóng 500 nghìn đồng, riêng tôi ủng hộ 10 triệu. Dù đã nhắn lớp trưởng không công bố việc này nhưng lúc kết thúc cuộc gặp, bạn vẫn nói cảm ơn tôi trước mặt mọi người.
Tôi khó xử vì bạn hỏi vay tiền sau buổi họp lớp. Ảnh minh họa: FP
Trong lớp có tôi và 3 bạn nữ khác cùng đi học và làm việc ở Hà Nội, đều có vẻ thành công. Buổi họp lớp khiến chúng tôi trở nên gắn kết hơn. Chúng tôi hẹn nhau cứ cách 1 – 2 tháng lại tổ chức họp mặt một lần cho vui.
Điều tôi không ngờ là, ngay sau họp lớp, rất nhiều bạn học cũ gọi cho tôi, hỏi vay tiền. Đầu tiên là 2 người bạn thân ở quê ngày trước, mỗi bạn hỏi vay 20 triệu đồng. Một bạn lấy lý do đầu tư, bạn kia có con ốm.
Video đang HOT
Tôi rất ngại nhưng vẫn đồng ý cho các bạn vay tiền.
Tiếp đó là lớp trưởng. Lúc họp lớp, trông bạn rất hào nhoáng nên tôi cứ tưởng bạn giàu có. Không ngờ bạn ấy cũng gọi vay tôi 10 triệu để “lấy cái xe máy cho con đi học, 2 tháng sau sẽ trả lại ngay”. Tôi lại đành tặc lưỡi.
Chưa hết, một trong 3 cô bạn ở Hà Nội cũng hỏi vay 50 triệu. Bạn bảo mấy năm trước thua chứng khoán, giờ lương dùng trả lãi ngân hàng nên thi thoảng có việc là phải vay nóng. Tôi hẹn bạn trả sau 1 tháng, bạn đồng ý.
Bẵng đi hơn 1 tháng, không thấy bạn trả cũng không gọi điện xin khất, tôi sốt ruột nhắn tin thì bạn hứa sẽ lo liệu trong 1 tuần tới.
Hai tháng sau, tôi vẫn không thấy bạn trả. Tôi phải nhắn tin nói những lời khó nghe, bạn mới chịu chuyển khoản. Tình cảm bạn bè cũng vì chuyện này mà rạn nứt. Tôi nghĩ, sau lần ấy, chắc bạn sẽ chẳng vay tiền tôi nữa.
Nhưng không, 2 tháng sau, bạn lại gọi tôi hỏi vay. Và từ đó, cứ cách nhau 2 tháng, bạn lại gọi mượn tiền, với đủ lý do từ con ốm, mẹ ngã xe tới chồng vào viện cấp cứu,… Hầu hết đều là lý do gấp gáp, khiến tôi khó xử.
Tôi cảm thấy rất khó chịu nhưng không muốn làm tan nát tất cả. Vì dù sao, chúng tôi sẽ còn gặp nhau ở những buổi họp lớp.
Tôi lên mạng, hỏi dò một vài người bạn trong nhóm xem có ai từng bị cô bạn này vay tiền và không trả đúng ngày không. Thật bất ngờ khi có vài người cùng chung cảnh ngộ với tôi và hiện cô ấy vẫn nợ họ khá nhiều.
Tự nhiên tôi thấy lo về khoản tiền của mình. Tôi không biết phải làm sao để xử lý chuyện này. Tôi là giám đốc nhưng không phải quá giàu có. Chồng tôi cũng biết chuyện tôi cho bạn vay tiền nên đã đôi lần nhắc nhở.
Nhiều lần tôi nhủ lòng sẽ không cho ai vay tiền nữa. Nhưng cứ nghe bạn trình bày lý do, kêu nghèo, kể khổ là tôi lại không đành lòng. Tôi thực sự không biết phải làm sao!
Khổ sở vì người yêu cũ liên tục hỏi vay tiền
Người yêu cũ luôn có những lý do rất hợp lý để vay tiền và trả đúng hẹn nên tôi ngại không dám từ chối.
Chia tay mối tình đầu, tôi cưới một người đàn ông có công việc tốt, kinh tế khá giả. Bản thân tôi luôn tâm niệm những chuyện đã qua trong quá khứ sẽ là dĩ vãng. Tôi cũng sẽ chôn vùi trong lòng không bao giờ nhắc tới nữa.
Nhưng có câu "tình cũ không rủ cũng đến" thật chẳng sai chút nào. Dù không còn yêu người cũ, nhưng ngày gặp lại tôi vẫn thấy thương cảm. Chín năm chia tay, tôi ngỡ anh ấy giờ đây phải rất giàu nhưng không ngờ, cuộc sống lại khó khăn đến vậy.
Anh ấy vốn là người giỏi giang, công việc tốt, tự trọng cũng rất cao. Gặp tôi, ánh mắt anh ngại ngùng muốn né tránh nhưng tôi đã chủ động chào hỏi trước.
Khó xử vì người yêu cũ hay trình bày lý do để vay tiền. Ảnh minh họa: FP
Nói chuyện một lúc, nghe được hoàn cảnh của anh, tôi khựng lại.
Vợ anh bệnh, con anh nhỏ, một mình anh gánh vác kinh tế gia đình. Tuy công việc có thu nhập khá nhưng chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt. Hình ảnh một người đàn ông đẹp trai, lịch lãm, lúc nào cũng cười tươi trong tôi không còn. Giờ là một người cha, người chồng tiều tụy, đáng thương.
Từ hôm đó, chúng tôi thường nói chuyện với nhau như hai người bạn. Một ngày nọ, anh hớt hải gọi cho tôi, nói con đang nhập viện nhưng thiếu tiền. Nếu tôi không ngại thì cho anh mượn tạm 10 triệu, hai tuần nữa anh trả.
Câu nói của anh khiến tôi xúc động. Bởi tôi biết, anh không bao giờ hạ thấp bản thân đi vay tiền của tôi nếu không có việc trọng đại. Tôi vội chuyển khoản cho anh. Đúng hai tuần sau, anh gửi lại tôi đầy đủ.
Nhưng cũng từ hôm đó, hễ có việc gì cần, anh lại gọi cho tôi để vay và lần nào cũng trả đúng hẹn. Lâu dần, tôi có cảm giác mình giống như cái máy ATM của anh. Cứ có việc là anh gọi vay tiền, ngoài ra không có câu chuyện gì khác.
Chuyện lặp đi lặp lại này khiến tôi chán nản, không muốn tiếp diễn nữa.
Lần gần đây, anh lại gọi hỏi vay tiền nhưng tôi từ chối. Đến khi anh kể hoàn cảnh, đưa lý do khổ sở, tôi lại thương hại và cho vay. Vài lần anh còn khóc nói vợ bệnh, con ốm, không biết chạy tiền ở đâu nên mới phải hỏi đến tôi. Anh nói mình đã gạt bỏ hết sĩ diện bản thân để vay tiền tôi.
Hôm trước, chồng phát hiện tôi hay giao dịch với một tài khoản, tên tài khoản giống tên người cũ của tôi nên anh tò mò.
Tôi tìm nhiều lý do để lấp liếm, nhưng sợ "cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra".
Nếu chẳng may chồng phát hiện thì hậu quả sẽ thế nào? Anh sẽ chẳng tin tôi trong sáng trong mối quan hệ này. Nhưng tôi cũng không biết làm cách nào để từ chối người kia mà bản thân không cảm thấy áy náy. Tôi phải làm sao bây giờ?
Ngày tôi lấy chồng, con gái nhất quyết không đi theo mẹ đến khi biết được lý do tôi rơi nước mắt vứt cả áo hủy cưới Anh không đắn đo trả lời có, anh nói muốn cho mẹ con tôi một gia đình đủ đầy. Thời gian đó, tôi thấy mình đã gặp may, sau một quãng dài tuổi trẻ đầy u tối. Lúc 21 tuổi, vì trót dại mang thai ngoài ý muốn, cha của đứa trẻ bặt vô âm tính, lại không đành bỏ con đi nên...