Sắp kết hôn em lừa tôi đi vá trinh
Hơn nửa ngày theo chân em đi vá trinh, tôi trở về nhà và nằm rũ như một cái xác không hồn. Mọi niềm tin về em đã sụp đổ hoàn toàn.
Tròn 20 ngày nữa tôi kết hôn. Vậy mà tối nay, đáng lẽ giờ này tôi đã sang nhà vợ sắp cưới đưa em đi ăn tối. Nhưng tôi vẫn đang ngồi đây, trống rỗng và cay đắng với gần một ngày tôi vừa trải qua.
Dẫu đã biết tình yêu cần được thử thách ở tầng cao nhất của tinh thần, nhưng một khi sự lừa dối quá lớn và đến đột ngột thì tạm thời tôi gần như mất hết ý chí. Tôi còn không biết có đủ can đảm để tiếp tục yêu và làm đám cưới với em không.
6h sáng hôm nay, tôi thức giấc vì lòng cồn cào. Gần đây vợ sắp cưới của tôi có nhiều biểu hiện lạ. Cô ấy luôn lo lắng và xuống cân thấy rõ. Tôi động viên em cố gắng ăn uống cho khỏe thì cô ấy cười bảo: Đó là triệu chứng rối loạn tiền hôn nhân.
Tôi cũng nghĩ cô ấy có thể quá lo lắng cho ngày cưới sắp đến mà có biểu hiện như vậy nên động viên em nhiều lắm. Nhưng thực tế, gia đình tôi giàu có, gia đình cô ấy khá giả. Bố mẹ tôi cũng thương yêu và đã xem em là con cái trong nhà từ lâu. Với lễ cưới sắp tới, tất cả những gì cần mua sắm, chúng tôi đã mua sắm hết. Căn hộ cao cấp của hai vợ chồng cũng đã được trang bị nội thất sang trọng đầy đủ chỉ đợi ngày đón dâu. Vậy mà em vẫn có vẻ gì đó bồn chồn.
Tôi có cảm giác cô ấy đang trốn tránh không muốn gặp tôi. Tôi không giận, chỉ lo lắng tự hỏi không biết có phải cô dâu đáng yêu của tôi đang gặp phải chuyện gì không. (Ảnh minh họa)
Cố nằm đến 7h sáng, tôi gọi điện bảo sang đón em đi ăn sáng. Em từ chối với lý do muốn ở bên gia đình ngày cuối tuần. Tôi đâm nghi nghi vì hôm qua và những hôm trước nữa, cô ấy cũng đã từ chối tôi với lý do tương tự.
Tôi có cảm giác cô ấy đang trốn tránh không muốn gặp tôi. Tôi không giận, chỉ lo lắng tự hỏi không biết có phải cô dâu đáng yêu của tôi đang gặp phải chuyện gì không. Em của tôi trước rất dịu dàng và lễ phép. Nhưng thời gian gần đây lại dễ gắt gỏng, và hơi mất kiên nhẫn như vậy chắc chắn là có chuyện.
9h sáng, em nhắn tin bảo hôm nay tôi đừng sang nhà em vì em sẽ đi shopping cả ngày cùng bạn bè nên không gặp nhau. Tôi hụt hẫng như một người đang rơi tự do. Dù sắp cưới nhau nhưng tôi vẫn muốn gặp em mỗi ngày. Chính em cũng thế nhưng gần đây lại tỏ ra khó chịu vì sự có mặt của tôi.
Tôi ước mình lúc này có thể lao đến em hỏi lý do thật sự của thái độ lạ lùng và lạnh nhạt này. Khi yêu thương quá nhiều, con người tự nhiên có những linh tính chính xác đến không ngờ. Tôi đã chợt nảy lên ý định theo dõi em hôm nay xem sao.
Gần 10h sáng, tôi vừa phục kích vừa ăn sáng tại mấy hàng ăn khuất khuất một chút ở đầu ngõ nhà em. Một lúc sau, tôi thấy em vội vã phi xe ra mà chẳng có bạn bè nào đi cùng. Em cũng chẳng ăn vận rực rỡ như thường ngày. Lại còn khẩu trang, áo khoác kín mít đến suýt nữa tôi không nhận ra vợ chưa cưới của mình nữa. Bởi đây không phải là thói quen của em.
Em vòng vèo vô định qua những con phố Hà Nội quen thuộc gần nửa giờ đồng hồ. Tôi bắt đầu sốt ruột nhưng lúc đó chỉ nghĩ đơn giản là em bị căng thẳng nên đang cố tìm cách giải tỏa hoặc đang tìm kiếm một ai đó, một cái gì đó. Nói chung, lúc đi theo sau em, tôi vừa thấy chút thú vị và lòng hơi ngổn ngang vì không thể lí giải được nguyên nhân thật sự là gì.
Video đang HOT
10h25 phút, em bất ngờ đi chầm chậm vào một dãy phố có la liệt các phòng khám. Tôi giật mình lo sợ em bị bệnh gì đó nghiêm trọng nên đã phải lén lút gặp đi một mình thăm khám thế này. Song, tôi thở phào khi thấy em tấp vào một cơ sở thẩm mỹ viện. Vứt xe cho bảo vệ dắt, em ngập ngừng tiến vào bên trong.
Tôi nhìn lên biển hiệu “Hút mỡ, cấy lông mày, xẻ mí mắt, nâng mũi, nâng ngực”. Tuy không biết em vào đây để làm gì trong những dịch vụ làm đẹp này. Nhưng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm hơn.
Hóa ra vợ sắp cưới xinh đẹp của tôi muốn tìm nơi để “tân trang nhan sắc”. Nhưng suy nghĩ lại tôi giật mình vì đây không phải là tính cách của em. Con người em, từ tâm hồn đến vẻ bề ngoài đều ưa thích sự đơn giản, tự nhiên. Tôi lại nghĩ, hay là em đến đây chăm sóc người nhà, bạn bè sau khi phẫu thuật làm đẹp?
Tôi đang phân vân chưa biết có nên vào hay không thì đã thấy em vội vã đi ra. Em lại lái xe vô định. Nhưng lần này tôi để ý thấy những con đường em qua hầu hết là nơi có các cơ sở thẩm mỹ viện và cả bệnh viện.
Trưa gần đứng bóng, em rẽ vào một ngách mà chỉ thấy thôi tôi cũng đã muốn run lẩy bẩy. Nơi đây nhan nhản những tấm biển quảng cáo lớn bé lộ liễu “siêu âm, nạo hút thai, vá trinh”.
Tôi suy sụp, trong lòng bắt đầu lại dấy lên sự đổ vỡ đau đớn. Trong một khoảnh khắc, tôi đã cầu nguyện em chỉ vô tình đi qua ngách phố này. Nhưng hình như thực tại luôn quá khắc nghiệt với tôi. Em dừng lại trước một phòng khám phụ khoa tư nhân khá bề thế và bước vào đó.
Tôi choáng váng, không phải vì nắng mà vì em. Chỉ mới hơn 1 giờ đi theo em, tôi như người liên tiếp bị rơi xuống hố sâu, hết hố này đến hố khác. Chỉ thi thoảng mới nắm được chút hi vọng.
Và bây giờ, tôi đã tuyệt vọng thật sự. Gần 2 năm yêu nhau, chúng tôi chưa từng quan hệ. Vậy thì em không thể lỡ có thai mà phá, cũng không thể nào mất trinh mà vá? Vợ sắp cưới của tôi rốt cuộc đang làm gì?
Tôi đã kiên nhẫn chờ em 3 giờ đồng hồ tại phòng khám phụ khoa tư nhân ấy cho đến khi em thực hiện xong thủ thuật nào đó và nhăn nhó bước ra ngoài lên xe phóng đi. Tôi định xuất hiện ngay trước mặt vợ sắp cưới để hỏi cho ra lẽ. Thế nhưng, tôi đã kìm lại được.
Sau khi em đi, tôi quyết tâm tìm hiểu cho bằng được nguyên nhân em vào đó. Xin nói thẳng, vừa phải giả vờ là anh trai của em, vừa phải bỏ tiền ra cầu cạnh để những kẻ tự xưng là bác sĩ và các nhân viên ở phòng khám đó nói ra sự thật em vào đó làm gì. Họ bảo, em đến đây chỉ với mục đích “vá trinh”. Họ còn cho tôi xem qua một số xét nghiệm trước khi em thực hiện cuộc tiểu phẫu.
Nghe em nói vậy, tôi chỉ cười khẩy. Em vẫn đang lừa dối tôi trắng trợn thế sao? Nếu tôi không đi theo em thì có lẽ sẽ không bao giờ biết được, em lừa dối tôi lại tài tình và ngoạn mục đến thế? (Ảnh minh họa)
Dù là người đàn ông không quan trọng chuyện trinh tiết nhưng vì không lường trước tình huống này nên tôi đau đớn đến rụng rời. Cảm giác hụt hẫng, suy sụp, đau khổ đến dồn dập khiến tôi như ngột thở và thất vọng tràn trề về em. Trong đời tôi, chưa bao giờ phải trải qua một nỗi đau nào như thế.
Hơn nửa ngày theo chân em đi vá trinh, tôi trở về nhà và nằm rũ như một cái xác không hồn. Mọi niềm tin về em đã sụp đổ hoàn toàn. Vừa về đến nhà, cũng là lúc tôi nhận được cuộc gọi của em.
Khác với thái độ thoái thác, mệt mỏi ban sáng, giờ giọng em hớn hở, thoải mái hơn nhiều. Em khoe cho tôi biết, cuộc shopping với bạn hôm nay may mắn lắm vì em đã mua được nhiều áo quần ưng ý. Em còn bảo tôi tối nay sang đưa em đi ăn. Em bảo mấy ngày vừa rồi tâm trạng em không tốt nhưng em nhớ tôi nhiều lắm. Và giờ em đã thoát khỏi tâm trạng rối loạn đó rồi.
Nghe em nói vậy, tôi chỉ cười khẩy. Em vẫn đang lừa dối tôi trắng trợn thế sao? Nếu tôi không đi theo em thì có lẽ sẽ không bao giờ biết được, em lừa dối tôi lại tài tình và ngoạn mục đến thế?
Tại sao em phải làm như vậy? Tại em sợ đánh mất tôi sao? Tại em sợ phải thú nhận em không còn trong trắng hay sao? Hay em đang có nỗi khổ tâm nào đó? Dù với lý do gì, tôi chắc chắn cũng không thể tha thứ cho người vợ chưa cưới đã dối trá như vậy. Giờ em nói dối tôi chuyện vá trinh, mai này cưới nhau rồi, ai có thể biết em còn lừa dối tôi đã ngoại tình nữa?
Theo VNE
Tâm sự của cô gái nhiều ham muốn nhưng cố làm gái ngoan
Tôi cũng có ham muốn nhưng cứ năn nỉ anh quan hệ Tôi còn chưa nếm mùi tình dục như thế nào nên rất hay tưởng tượng và "một mình". Tôi dám chắc là mình thủ dâm nhiều hơn bất cứ cô gái nào và xem phim sex nhiều như bất cứ người đàn ông nào.
Từ trước đến nay với những bài nói về trinh tiết thường tôi chỉ im lặng và đọc. Nhưng hôm nay, nhân một ngày mưa, muốn gửi đến mọi người một vài lời chia sẻ. Có lẽ mọi người đã ca ngợi gái trinh quá nhiều, đến nỗi chúng tôi thấy áp lực và tội lỗi nếu lỡ đánh mất nó. Nhưng thật sự làm gái ngoan buồn chán lắm.
Từ trước đến nay, bố mẹ tôi có kiểu giáo dục rất độc. Họ không bao giờ chỉ thẳng mặt tôi mà nói rằng "phải giữ lấy trinh tiết" mà chỉ gián tiếp kể những chuyện có nội dung như vậy. Từ người chị họ xa xôi đến cô hàng xóm vô danh hoặc con cái của một đồng nghiệp nào đó đều được họ vận dụng đưa vào câu chuyện của mình.
Theo lời bố mẹ tôi thì ai đã trót làm bậy xem như mất hết tương lai mà gia đình cũng ô nhục. Họ làm tôi đâm ra sợ hãi, không sợ mất trinh mà sợ sự thất vọng của gia đình, sợ những đánh giá của xã hội.
Lúc còn là học sinh cấp 3, tôi thấy việc giữ gìn trinh tiết cũng đơn giản lắm. Đàn ông đòi hỏi mình, mình không cho cũng chẳng muốn dâng hiến cho ai thế là mãi mãi còn nguyên vẹn.
Nhưng khi bắt đầu yêu, điều đó khiến tôi khốn đốn. Việc giữ gìn nó không khác gì việc mặc một chiếc áo len vào mùa hè, muốn cởi ra thật nhanh vì nóng nhưng lại sợ bị trần truồng trước thiên hạ. Tôi đã khổ sở giữ chiếc áo đó cho đến nay.
Tình yêu những năm 20 tuổi là tình yêu đẹp nhất. Nhưng tôi chưa một lần được tận hưởng trọn vẹn cảm giác thăng hoa hạnh phúc. Được người yêu ôm vào lòng là tôi ấm áp, được hôn là tôi ngây ngất, đi xa thêm chút nữa là tôi chỉ muốn tan vào cùng người ấy, thậm chí còn bị kích thích đến nôn nao.
Nhưng trong những lúc cao trào nhất, gương mặt của bố mẹ tôi lại hiện ra. Những câu chuyện của họ lại văng vẳng bên tai tôi. Điều đó khiến tôi bứt rứt và ức chế.
Tôi cũng là con người, tâm sinh lý phát triển đầy đủ vậy mà cứ phải vừa yêu vừa kiềm chế dục vọng. Cảm giác như một người đói đang tự tay soạn cỗ cho mình nhưng chỉ được ngồi nhìn, hít hà hương thơm mà không được phép ăn. Như thế thật tàn nhẫn.
Tôi có yêu một người rất sâu đậm. Ai đang yêu cũng biết, con gái khi yêu quá nhiều sẽ có tâm lý muốn dâng hiến. Lúc nào bên anh tôi cũng cứng đờ người vì ham muốn dâng trào. Tôi muốn làm chuyện ấy mà không hối tiếc để cảm nhận được hạnh phúc đột độ khi tình yêu và tình dục hòa hợp là thế nào.
Nhưng hình ảnh bố mẹ cứ ám ảnh tôi khiến tôi luôn phải cưỡng lại điều đó. Sợ không kiềm chế được, mỗi lúc hẹn hò tôi phải lưu ý yêu qua quần jeans, thậm chí còn mặc cả 2 chiếc quần lót cùng lúc. Nếu không, bản năng trong tôi cứ âm ỉ thúc giục.
Có một lần tôi đi chơi xa với người yêu và ở lại nhà nghỉ. Chúng tôi đã gần gũi và sắp làm chuyện ấy. Nhưng tôi quá dằn vặt, một bên là vì người yêu và thỏa mãn bản thân mình, một bên vì danh dự gia đình. Cuối cùng tôi quyết định dứt ra khỏi khoảnh khắc cao trào đó.
Tôi năn nỉ anh quan hệ với tôi chỉ ở bên ngoài mà vẫn mang áo quần. Nhưng anh ấy đã đáp lại tôi bằng cách bỏ đi. Anh ấy nói đúng "Anh yêu em anh không tiếc gì, vậy tại sao em còn tiếc màng trinh mỏng manh đó".
Nhưng anh ấy chưa hiểu hết, bộ mặt của cả gia đình tôi nằm cả ở thứ tạo hóa thừa thải mà đàn bà phải giữ gìn đó. Tôi quan hệ với anh thì chỉ mình tôi sướng, nhưng cả nhà tôi sẽ khổ.
Với những người yêu sau này cũng thế, tôi muốn có họ hơn cả họ muốn tôi. Tôi muốn họ làm tôi thỏa mãn những nhu cầu đã kìm nén quá lâu nhưng lại không cho phép họ "đi sâu" vào.
Nhưng không ai đủ lý trí và kiên nhẫn để làm điều đó cho tôi. Thậm chí có người đã cười khẩy vào mặt tôi bảo: "Quan hệ qua chiếc quần jean đó à, em muốn ăn lại chả chịu bỏ vốn". Thật sự tôi rất nhục nhã. Ai cũng nhìn thấu ham muốn trong con người tôi nhưng đồng thời cũng thấy cả sự hèn nhát nữa.
Tôi còn chưa nếm mùi tình dục như thế nào nên rất hay tưởng tượng và "một mình". Tôi dám chắc là mình thủ dâm nhiều hơn bất cứ cô gái nào và xem phim sex nhiều như bất cứ người đàn ông nào (Ảnh minh họa)
Ở lứa tuổi này, trong khi hầu hết bạn bè đã có quan hệ tình dục nên tôi trở nên lạc lõng chứ không quý giá gì như mọi người nghĩ. Ai cũng cho tôi quá bảo thủ và có vấn đề. Nhưng thật ra tôi còn chưa nếm mùi tình dục như thế nào nên rất hay tưởng tượng và "một mình". Tôi dám chắc là mình thủ dâm nhiều hơn bất cứ cô gái nào và xem phim sex nhiều như bất cứ người đàn ông nào.
Càng dồn nén tôi càng khao khát nhưng không dám làm gì nên thường rơi vào trạng thái stress nặng vì sex. Tôi biết lấy chồng là giải quyết được chuyện này nhưng thật sự là hiện tại tôi chưa tìm thấy người yêu mình. Do đó cứ rơi vào vòng luẩn quẩn rất ức chế.
Thêm một tuổi, bố mẹ lại càng răn đe tôi hơn, họ sợ cảnh hũ mắm treo đầu giàn. Tôi vẫn luôn nghe lời họ như từ đã làm từ trước tới nay nhưng trong lòng không hề dễ chịu. Suốt cả thời thiếu nữ tôi đâu được hạnh phúc trọn vẹn. Nhiều khi tôi khóc vì chẳng thể là chính mình, vì mình cứ cố giữ hình ảnh 1 gái ngoan.
Theo VNE
Những chiêu độc hành hạ vợ vì tội mất trinh Mang danh phái mạnh nhưng nhiều quý ông trả thù vợ mất trinh theo cách hèn hạ, bẩn thỉu. Cho rằng cả quyền lợi lẫn danh dự của mình bị xâm phạm nghiêm trọng khi &'lần đầu tiên' của vợ dành cho người khác, nhiều quý ông nghĩ ra những trò tàn độc để &'rửa hận'. Đấm ngực hận đời vì chưa được...