Sao cô lại nhẫn tâm cướp bố của con tôi ?
Tôi và con đâu có gieo thù hận gì với cô ta trước đây mà sao cô ta nỡ đem đến sự đau đớn, tổn thương cho gia đình tôi?
Tôi lấy chồng được 12 năm có một bé trai, hai vợ chồng cùng có công việc ổn định. Trước khi tôi đến với anh có vài người đàn ông hơn anh về công việc, thu nhập và có nhà cửa đàng hoàng nhưng tôi vẫn chọn anh, một người không nhà cửa, không tài sản vì nghĩ lấy chồng chỉ cần chồng có công việc ổn định là điều căn bản rồi.
Đồng thời, tôi thấy ở anh sự đứng đắn, chín chắn trong tình cảm, anh rất sợ sống trong sự đầy đủ sung túc rồi vợ hoặc chồng có tính lăng nhăng bên ngoài thì rất khổ. Sau đám cưới anh về ở chung với gia đình tôi, tôi không muốn anh ở rể lâu hơn nữa vì nhà tôi còn hai em trai nữa, dễ sinh mâu thuẫn nên vài tháng sau gia đình cho đất và chút tiền, chúng tôi vay mượn thêm xây được căn nhà ở tạm.
Một năm sau chúng tôi có bé trai, cuộc sống vừa đủ, tôi cũng thuộc tuýp người tham vọng và cầu tiến nên tìm đủ mọi cách để làm thêm ngoài giờ tăng thu nhập cải thiện cuộc sống. Chồng rất vô tư, không bao giờ nghĩ ra cách để cuộc sống gia đình tốt hơn hay để có dư chút tiền cho tương lai con cái. Có những lúc rỗi anh cũng phụ giúp tôi, nhưng quả thực hầu hết là đều do tôi làm, anh mặc nhiên cho đó là việc của vợ.
Tôi vẫn cần mẫn làm thêm và công việc của tôi ngày càng tốt, thu nhập cao, cộng thêm khoản tiền trích ra để tiết kiệm từ lương bình thường của 2 vợ chồng. Sau hơn 5 năm tôi đã xây sửa lại nhà cũ thành một căn nhà tầng khang trang, đẹp đẽ. Sau bao nhiêu năm làm trụ cột gia đình từ việc tự kiếm việc làm thêm, tích cóp dành dụm từng đồng, tự xoay sở xây nhà và trả nợ, đến lúc này tôi nghĩ là bao năm vất vả giờ sắp được hưởng thụ.
Tôi đang cố làm thêm thời gian nữa để kiếm tiền mua cho gia đình phương tiện đi lại tốt hơn, tôi vẫn đùa với chồng: “Nhất anh rồi nhé, sắp có đủ một vợ, hai con, ba lầu, bốn bánh”, mặc dù anh đi làm lương giữ lại ít để chi tiêu bản thân, còn lại anh đưa về cho tôi hết, nhưng nó chỉ là mức bình thường chứ không phải nhiều. Để được như hôm nay là do từ gia đình tôi giúp đỡ rất nhiều, cộng thêm sự chăm chỉ làm việc của tôi ngoài giờ.
Ảnh minh họa.
Cuộc sống gia đình tưởng là mỹ mãn hạnh phúc sau bao nhiêu năm vất vả gây dựng thì tai họa ập đến, một người bạn học cũ đã mười mấy năm không gặp tìm cách liên lạc lại với chồng tôi. Cô ta chỉ là bạn bình thường chứ không là người yêu cũ hay bạn thân thiết gì cả. Tôi không biết họ điện thoại chuyện trò nói với nhau những gì mà chồng tôi và cô kia đã… hẹn nhau ở khách sạn, mặc dù cả hai đều có vợ có chồng tốt và những đứa con thân yêu. Tôi bị suy sụp hoàn toàn trong mấy tháng nay, bao nhiêu hoài bão tan tành.
Tôi gọi điện nói với cô bạn này hãy chấm dứt mối quan hệ với chồng tôi, đừng để hai gia đình phải tan nát, những đứa trẻ con tôi và cả con cô ta phải chịu cảnh gia đình ly tán. Tôi không sỉ vả, chửi bới, lăng mạ một lời khó nghe nào như những người phụ nữ khác thường làm khi phát hiện ra người thứ ba. Tôi chỉ muốn cô ấy tỉnh ngộ và nhận ra việc làm sai trái, mất đạo đức của mình. Cô ta cũng là vợ và là mẹ của những đứa con, bản thân cũng muốn mình có một người chồng chung thủy và các con được sống trong gia đình hạnh phúc.
Tôi và những đứa con đâu có gieo thù hận gì với cô ta trước đây mà sao cô ta nỡ đem đến sự đau đớn, tổn thương cho gia đình tôi? Phải chăng cô ta không hạnh phúc với chồng, nếu thế thì có thể kiếm một người đàn ông hóa vợ hay ly dị vợ chứ tại sao lại tìm kiếm đúng chồng tôi. Bản thân cô ta là người có học thức, có chức danh, địa vị mà sao lại đi phá hạnh phúc gia đình người khác?
Video đang HOT
Hiện nay chồng đối xử với mẹ con tôi rất tệ, anh đi ngoại tình không biết lỗi, về nhà còn đày đọa tôi. Có thể các bạn hỏi vì sao tôi chỉ nhắc đến lỗi cô ấy mà không nói đến lỗi của chồng tôi, vì chính cô ta chủ động nhiều lần tìm kiếm thông tin của chồng tôi và tìm cách liên lạc với anh. Còn đàn ông chúng ta không bàn luận đến nữa, bản chất họ tham lam, sẵn sàng ăn vụng khi những người phụ nữ tạo cơ hội.
Theo Giadinh
Đàn ông nếu tử tế,liệu có đòi hỏi đàn bà nhiều đến thế?
Có bao nhiêu người đàn ông đã giấu một người phụ nữ sau lưng?
Bạn tôi kể một kỷ lục, có bà bắt quả tang chồng ngoại tình tới... 8 lần. Thế mà lúc kể chuyện, họ vẫn tin rằng mối quan hệ vợ chồng vẫn thắm thiết. Và ông chồng luôn giải thích, những "con kia" chỉ là cave mà thôi!.
Showbiz Việt thường lên cơn sóng gió mỗi khi một sao bự cặp kè, yêu, chia tay, giấu bầu, đẻ con riêng, tiết lộ giới tính... Thị trường của thị phi có một đặc điểm nổi bật: Nó bán cho đám đông và khán giả mọi thứ liên quan đến tin tức lẫn cuộc sống riêng.
Tới một ngày, chúng ta quên phứt rằng, đằng sau cái chợ thị phi ấy là những con người, là những người đàn ông và đàn bà, những đứa trẻ con, những bậc phụ huynh không dưng bị bêu lên công luận.
Nhưng, đám đông cũng không phải lúc nào cũng có lỗi khi lăn xả vào đời tư của sao. Đám đông lên án những bà mẹ giấu con trong bụng như giấu nỗi hổ thẹn, lên án những ông chồng hay chàng chưa vợ dù là sao bự nhưng luôn luôn không dám tự hào về người phụ nữ ở sát bên họ. Tôi nghĩ, đám đông có lý.
Nói showbiz thực ra chỉ là cái cớ để nói cuộc đời. Chỉ là vì, những ngôi sao làng giải trí thường xuất hiện trên báo hơn, họ sử dụng (hoặc được gán cho là sử dụng) cụm từ "người phụ nữ sau lưng tôi", "người tình bí mật", "một nửa bí ẩn" v.v... một cách công khai hơn, cả xã hội đều biết.
Thực tế, có bao nhiêu người đàn ông đã giấu một người phụ nữ yêu họ sau lưng?
Chuyện ngoại tình của một người đàn ông sẽ tạo ra hai người phụ nữ ở hai nửa thế giới khác biệt. Một cuộc tình bị ngăn cấm sẽ tạo ra một người phụ nữ ở phía bị xua đuổi. Một người chồng quá thành đạt được mệnh danh "người của công chúng" đôi khi đẩy người vợ vào phía cô lập và kín đáo.
Có người phụ nữ tự nguyện nấp sau lưng đàn ông mình yêu, thì cũng sẽ có người phụ nữ buồn bã khi bị đẩy vào bóng tối, bị người đàn ông chủ động gạt họ ra khỏi các mối quan hệ công khai.
Tôi biết, trong đời thật, có những người đàn ông chỉ định làm tình với ta trong bóng đêm chứ dứt khoát không chịu nắm tay ta trước đám đông.
Có những người phụ nữ hy sinh cái nắm tay ấy cho kẻ khác, nhưng không có nghĩa rằng, họ không cần tới cái nắm tay công khai kia. Nhưng không hiểu sao, mỗi khi thử đặt mình vào vị trí "bí ẩn", nếu bạn trai tôi hoặc chồng tôi ra sức từ chối... tôi trước đám đông, tôi sẽ hụt hẫng lắm, bởi nghĩ, phải chăng mình chính là một thứ đáng để họ xấu hổ?
Những lúc đọc những bài phỏng vấn các ngôi sao, mà nhân vật chính ra sức chối quanh việc đã hoặc đang yêu ai đó, chối việc đã kết hôn năm nào đó, đã có con v.v... tôi luôn cảm thấy những người đã yêu, thậm chí yêu sâu sắc và gắn bó cuộc đời với nhân vật này thật đáng thương hại.
Những nửa kia bị từ chối chỉ có nghĩa rằng, người ta đã không tôn trọng tình yêu mà bạn dành cho họ, người ta không tự hào về tình yêu hoặc mối gắn kết ấy, người ta muốn phủ nhận. Chủ nhân những cuộc phỏng vấn làng giải trí trên báo chí thường bảo: "Tôi muốn giữ làm bí mật riêng, không muốn bị xâm phạm đời tư!". Nhưng một ngôi sao hay một người nổi tiếng, xét cho cùng cũng chỉ là một ông chồng hay một chàng trai độc thân mà thôi. Nếu họ đã phủ nhận sự tồn tại của bạn, họ không đếm xỉa đến tự ái của bạn, bắt bạn hy sinh một điều gì đó vì họ, thì liệu họ có nghĩ đến bạn và vì bạn như họ vẫn nói không?
Hãy ra đi để dạy cho kẻ tham lam ấy điều quan trọng nhất về chúng ta: Đàn bà được sinh ra dưới ánh Mặt Trời.
Hay họ nghĩ rằng, chỉ họ có thể diện giữa đám đông, còn bạn không có, hoặc không cần có?
Trong tình yêu cũng thế. Quá nhiều những lời tâm sự trên mạng của những bà vợ, những cô gái trẻ. Về chuyện chồng tôi công khai ngoại tình nhưng không chịu ly hôn. Về chuyện anh ấy nói yêu tôi nhưng không thể bỏ vợ và luôn hứa hẹn. Tôi từng gặp một cô gái yêu say đắm một người bạn học cùng đại học, sau đó vì quá yêu nên đành hy sinh để anh bạn cưới cô gái mà gia đình đã xếp đặt ở quê. Sau đó anh ấy ly hôn, và cô gái lại đành lòng nhìn người con trai mình yêu cưới tiếp vợ hai là một cô gái thành phố, sếp của anh ấy ở công ty. Anh ấy luôn hứa hẹn sẽ yêu, sẽ cưới, chỉ yêu cô "người tình trong bóng đêm" trọn đời mà thôi. Trái tim anh chỉ dành cho cô. Và trong khi cô gái cô đơn, không yêu ai, không lấy chồng, chờ đợi, thì anh này đã tiếp tục bỏ bà vợ hai và cưới tiếp lần thứ ba.
Cô dâu lần thứ ba của anh ta vẫn không phải là cô bạn tôi, giờ đây đã gần bốn mươi tuổi.
Đàn ông nếu tử tế, liệu có làm cho người phụ nữ bên mình phải thiệt thòi tới mức ấy không?
Họ đòi hỏi đàn bà nhiều thứ đến thế không?
Có lần ngồi tám trong quán cà phê, bạn tôi kể một kỷ lục, một bà vợ bắt quả tang chồng ngoại tình tới... tám lần. Thế mà đến lúc kể chuyện, họ vẫn đang gọi nhau là vợ - chồng. Và họ vẫn tin mối quan hệ vợ chồng vẫn thắm thiết. Và ông chồng luôn giải thích rằng, những "con kia" chỉ là cave mà thôi, chỉ là "bọn thực tập" ở văn phòng thôi, chỉ là "con lễ tân dưới nhà" thôi, chỉ là loại "láng cháng qua đường" thôi. Còn em mới là vợ anh, anh không bao giờ bỏ em, em mới là cuộc sống của anh!
Tôi nghĩ mãi về chuyện ấy, một cách ngậm ngùi.
Nếu một người đàn ông tử tế và yêu bạn thực sự, liệu họ có để cho bạn bị tổn thương không? Liệu họ có tự mình xúc phạm người phụ nữ họ yêu không? Hay họ nghĩ ngoại tình tám lần vẫn chẳng hề làm tổn thương vợ, phải... ký đơn ly hôn mới thực sự tính là làm vợ bẽ bàng?
Và quan trọng hơn, một người đàn ông quen hạ nhục những phụ nữ khác (hạ nhục bồ nhí, hạ nhục gái điếm...) thì bạn nghĩ họ sẽ trân trọng bạn sao? Hay bạn là ngoại lệ?
Một cách nghĩ khác, nếu bạn không phải vợ, bạn chỉ là bồ nhí đã nhiều năm mà thôi, và anh chàng tình nhân kia dù yêu bạn đến chết đi sống lại, vẫn van xin bạn hãy cho anh ta thời gian, để anh ta... sống tiếp với vợ, vì họ còn có con cái, danh dự, gia đình, thể diện, sự nghiệp. Thế bồ nhí thì không phải người sao? Hay bồ nhí thì không có thể diện, không có danh dự và gia đình? Bạn có bao giờ nghĩ, ai là người đã biến bạn thành tư cách bồ nhí không? Chính là người đàn ông đang ngoại tình đấy!
Đàn ông luôn có cách để quyết định. Chỉ là họ không muốn quyết định mà thôi.
Và chính họ là người lựa chọn họ sẽ sống ra sao, người phụ nữ họ yêu có danh phận thế nào. Nếu họ không dành cho bạn thứ mà bạn xứng đáng được nhận, thì lý do chỉ ở chính bản thân người đàn ông đó mà thôi, chứ không ở hoàn cảnh nào khác, bà vợ nào khác, nghề nghiệp của họ v.v... quyết định.
Để chứng minh, bạn có thể làm phép thử sau: Nếu đàn ông nói, họ không thể bỏ vợ, nhưng họ yêu bạn nhất đời, họ chỉ muốn bạn mãi là "người đàn bà trong bóng đêm" của họ, thì bạn hãy nhờ một cậu bạn thân giả cặp kè công khai xem. Rồi bạn dõng dạc bảo người tình lâu năm của mình rằng:"Anh ạ, lũ đàn ông kia chỉ là "người tình chính thức", "người yêu ngoài ánh sáng" của em mà thôi! Anh vẫn luôn là người đàn ông trong bóng đêm của em. Anh mới là người mà em yêu nhất đời, mãi mãi!"
Thì người đàn ông bạn hy sinh vì họ, yêu họ, núp trong bóng tối ngắm họ sống bao năm, sẽ ứng xử thế nào? Hay chỉ họ mới có quyền đối xử ích kỷ tham lam, giữ bạn làm của riêng, chứ đàn bà thì không? Tôi tin họ sẽ nhảy chồm chồm lên như một con sư tử đực bị cắt mất bờm! Vì họ bị chạm vào "đàn ông tính" của họ. Nói đúng hơn, bị bạn chạm vào bản chất "tham" trong sâu thẳm con người họ. Thứ bản chất mà có thể khiến đàn ông bắt đàn bà phải hy sinh cho họ, chứ hiếm khi chấp nhận hy sinh cho đàn bà.
Chia buồn với bạn, người yêu được đàn ông họ Tham, người được đàn ông chỉ học được về lòng bao dung và đức hy sinh cho... đàn ông.
Hãy ra đi để dạy cho kẻ tham lam ấy điều quan trọng nhất về chúng ta: Đàn bà được sinh ra dưới ánh Mặt Trời.
Theo VNE
Lấy phải ông chồng nghèo Hôm ấy, trong bàn tiệc có đứa em gái của đồng nghiệp tôi, trẻ tuổi, xinh đẹp. Vợ tôi trầm trồ khen ngợi, tỏ ra vô cùng thân thiện, bảo: "Sau này nhớ gắng lấy chồng giàu nghen em, đừng đem nhan sắc bỏ vô nhà khốn khó, uổng phí lắm!". Xung quanh mọi người đều cười coi như một câu đùa vui...