Sang nhà bạn trai chơi, đang ăn bánh thì tôi bật khóc bỏ về vì mẹ anh chê “nhà quê ăn bẩn”
Cầm chiếc bánh gio đang ăn dở trên tay, tôi ném thẳng vào thùng rác rồi bỏ về trước sự bối rối của bạn trai.
Tôi và Tùng đã yêu nhau được 6 tháng, lần đầu ra mắt nhà anh khá suôn sẻ và bình yên, không gặp thảm họa nào xảy ra như những câu chuyện tôi hay đọc trên mạng. Thế nhưng đầu xuôi không có nghĩa là đuôi sẽ lọt, tôi đã không gặp mặt bạn trai suốt mấy ngày nay vì câu xúc phạm của mẹ anh.
Lúc nghe anh giới thiệu “Nga quê ở tỉnh B. ở trên thành phố làm kế toán được 2 năm rồi”, mẹ anh gật gù nghe chứ không chê bai gì cả. Tùng cũng bảo mẹ anh dễ tính, chỉ phải cái công việc của bác là giáo viên nên khá cầu toàn. Tôi luôn cố gắng cư xử lễ phép, biết điều và khéo léo mỗi khi đến chơi, mấy lần được mẹ Tùng khen chăm chỉ tôi cũng vui lắm, nghĩ là chuyện tình cảm sẽ tốt đẹp.
Thế nhưng khi tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện kết hôn với Tùng thì suy nghĩ ấy đã được dập tắt ngay sau buổi đến chơi nhà anh cuối tuần trước. Hôm đó như mọi thứ Bảy khác, Tùng đón tôi từ công ty về nhà anh ăn cơm trưa. Bác gái đã đi chợ từ sáng sớm, vừa thấy tôi đến bác đã cười tươi bảo hôm nay mua được mấy chiếc bánh gio ngon, lát ăn cơm xong thì mấy mẹ con ngồi chơi ăn thử.
(Ảnh minh họa)
Tôi xắn tay vào bếp nấu cơm như thường lệ, bố Tùng đi công tác vắng nhà nên chỉ có 3 người chúng tôi ngồi với nhau. Bác gái hỏi tôi dịp này có về quê chơi hè không, tôi bảo dịch bệnh đang căng thẳng nên chẳng dám về, đợi 1-2 tháng nữa ổn ổn thì tôi rủ Tùng về chơi, mang ít đồ quê lên biếu bác ăn cho sạch.
Video đang HOT
Không khí trong nhà rất vui vẻ thoải mái cho đến khi tôi mang món bánh gio của mẹ Tùng ra hiên nhà ngồi bóc. Bác gái bận cho mấy con mèo ăn nên bảo tôi cứ ăn trước, lát bác ra ngoài sau. Tùng thì buồn ngủ nên anh về phòng rửa mặt. Bóc xong 3 cái bánh thì tôi vào bếp rót chén mắm mang ra ngoài, cầm đũa chọc bánh lên chấm ăn ngon lành. Lâu rồi mới được thưởng thức món quà gắn liền với tuổi thơ, tâm trạng phấn khởi nên tôi ăn vèo phát hết nửa cái.
Thấy trong túi bánh có một gói mật mía, tôi đổ riêng ra bát khác cho bác gái và bạn trai ăn sau. Khi mẹ Tùng bước ra sân, bác cứ nhăn mặt kêu có mùi gì “khắm khắm”. Tôi mải xem điện thoại nên không để ý bác nói gì, vừa chấm miếng bánh vào bát xong mẹ Tùng hét toáng lên khiến tôi giật mình. Bác nhổ luôn miếng bánh ra, chạy vào nhà lấy cốc nước uống với vẻ mặt kinh hoàng.
- Ôi bác ơi sao thế ạ?
- Hình như con bán hàng nó cho bác nhầm mật sang nước mắm, điên quá đi mất, mai ra chợ bác phải chửi nó một trận.
- Ơ không phải đâu bác ạ, nước mắm là cháu lấy ra đấy ạ. Ở nhà cháu quen ăn vậy từ bé, nên cháu bỏ mật sang bát khác cho bác rồi ạ.
- Cái gì cơ, bánh gio chấm nước mắm á? Con bé này, mày học đâu ra kiểu đó thế cháu? Ăn uống bẩn thế, bảo sao người ta cứ chê là đồ nhà quê!
- Sao bác lại nói thế ạ?!?
- Không đúng à, cả thiên hạ ăn bánh gio chấm mật mía, mỗi nhà mày chấm mắm. Bảo sao mùi khắm thế. Ăn dị thế thì phải bỏ riêng ra chứ để chung bát để người khác chấm nhầm, mất cả ngon!
Nghe ồn ào nên Tùng chạy xuống, tôi vừa ức vừa tủi thân nên bật khóc. Cầm chiếc bánh gio đang ăn dở trên tay, tôi ném thẳng vào thùng rác rồi bỏ về trước sự bối rối của bạn trai. Không ngờ chỉ vì một món bánh ăn theo cách riêng mà bị mẹ bạn trai xúc phạm, tôi nên chia tay luôn cho đỡ mệt mỏi hay tìm cách nói chuyện với Tùng để hòa giải với bác gái?
Mẹ chồng rủ đi siêu thị, tôi hồ hởi chuẩn bị để rồi phát ngượng giữa chốn đông người, về tới nhà còn gặp chuyện khủng khiếp hơn
Hóa ra, mẹ chồng dùng chiêu cực thâm hiểm này để dạy dỗ con dâu.
Mẹ chồng tôi là người lúc nào cũng giữ lối sống cổ hủ và không chịu lắng nghe, đổi mới. Trong khi đó, tôi mới chỉ 26 tuổi, nên rất nhiều thứ bất đồng với bà. Tính cách khó chịu của mẹ chồng đã được thể hiện từ khi tôi còn yêu anh và mới về ra mắt. Bà ấy luôn hỏi dồn dập, thậm chí toàn những câu riêng tư như mức lương, hoàn cảnh bố mẹ, tài sản... Song vì thể diện của bạn trai, tôi vẫn nhắm mắt trả lời cho qua chuyện.
Khi về làm dâu, mẹ chồng vẫn quyết tâm nhúng tay vào rất nhiều chuyện trong hôn nhân của hai con. Tôi cảm nhận bà muốn thể hiện quyền uy, làm cho con trai lẫn con dâu lúc nào cũng phải sợ sệt, dè chừng. Đặc biệt, mẹ chồng có tính tiết kiệm, chi chắt rất cẩn thận. Nói thẳng ra nếu một người bình thường đánh giá thì họ sẽ nghĩ mẹ chồng hà tiện hẹp hòi. Cũng bởi vậy nên bà ấy tự hào vì bản thân để ra nhiều tiền, nuôi con trai khôn lớn, thậm chí là giúp đỡ cho xây nhà. Bố chồng mất từ rất lâu rồi nên một mình mẹ chồng phải gánh vác hai đứa con trai.
Hiện tại, chồng tôi cũng đã có công việc ổn định, lương tháng ở mức vừa phải, không quá cao mà chẳng quá thấp. Nói chung, để tiến tới những cột mốc tiếp theo trong chặng đường hôn nhân, chúng tôi còn phải cố gắng, nỗ lực nhiều. Nếu để mọi thứ diễn ra tự nhiên, tôi tin chúng tôi sẽ luôn ổn định và gắn kết. Tuy nhiên mẹ chồng lại can thiệp vào cuộc sống của hai con quá nhiều, thành ra trong nhà hay có mâu thuẫn, đôi co tranh cãi.
Ảnh minh họa.
Thi thoảng, sẽ có những đợt mẹ chồng lên ở nhà con trai trưởng là chồng tôi. Chính thời điểm ấy là nỗi ác mộng khó quên đối với tôi, bản thân tôi quả thực chỉ mong mau mau chóng về quê. Đỉnh điểm một lần mới xảy ra tuần trước, tôi đến phát cáu với mẹ chồng. Hiện tại tôi và bà ấy đang im lặng với nhau chẳng ai nói chuyện gì cả.
Hôm đó, mẹ chồng bảo tôi chở bà đi siêu thị lớn cách nhà tôi tầm 3km. Thấy thế, tôi nói mẹ chồng muốn mua gì cứ viết ra để một mình tôi ra ngoài là được rồi. Bây giờ thời tiết nắng nóng, sợ mẹ chồng không đủ sức khỏe rồi dễ ốm. Nhưng bà nhất quyết đòi đi siêu thị bằng được, nói là mua mấy đồ riêng.
Tôi cũng hào hứng chuẩn bị vì chẳng mấy khi mẹ chồng lại có nhã hứng như vậy. Nào ngờ, đây đích thị là một "cái bẫy". Khi đang ở thang máy, tôi mới phát hiện mình để quên ví tiền ở trên nhà, trong tay cầm mỗi điện thoại và chìa khóa xe. Lúc chuẩn bị bấm thang máy lên nhà, mẹ chồng nói bà cầm đủ tiền rồi, không cần phải lên lại cho mất thời gian. Cái sai của tôi là cứ nghĩ mẹ chồng lúc nào cũng có dư dả tiền trong ví. Thực ra người già tính cẩn thận, họ hay để mấy triệu đồng liền.
Lúc tới siêu thị, tôi đi từng gian hàng và bỏ vào xe đẩy các món đồ thiết yếu. Mẹ chồng đi theo nhặt một ít đồ dùng sinh hoạt cá nhân chứ không lấy gì thêm. Khi ra quầy thanh toán, số tiền của tất cả các đồ là khoảng 3 triệu rưỡi. Tôi quay sang nhìn mẹ chồng thì ngã ngửa vì bà chỉ mang vỏn vẹn 1 triệu đồng. Nhân viên thu ngân nhìn tôi cũng ái ngại. Lúc đó, tôi chỉ muốn độn thổ vì quá ngượng, đằng sau còn biết bao người chờ đợi. Và rồi tôi đành bỏ lại rất nhiều thứ để chỉ vừa vặn với số tiền 1 triệu của mẹ chồng.
Ảnh minh họa.
Về tới nhà, tôi biểu lộ rõ thái độ tức giận vì phí thời gian mà còn mang bực bội vào người. Đã vậy, mẹ chồng lại còn dạy dỗ con dâu thêm bài học: "Đó, hôm nay đi siêu thị thì mới biết con dâu nhà này chi tiêu hoang phí thế nào. Tôi đi cùng mà thấy chị cái gì cũng nhặt, chẳng cần xem giá, tính toán. Vậy tiền của con trai tôi rồi cũng đổ ra ngoài hết cả thôi".
Chồng tôi cũng nghe được nhưng anh không nói gì hết. Thật là bực mình, mẹ chồng khiến tôi bẽ mặt chốn công cộng, bây giờ lại còn làm xấu hình ảnh của tôi trong mắt chồng, vậy thì tôi làm gì còn giá trị trong căn nhà này nữa? Thử hỏi xem có mẹ chồng nào lại khó tính đến thế hay không...
Về ra mắt nhà bạn trai, tôi chết chân khi nhìn thấy bức ảnh giống mình đặt nghiêm chỉnh trên bàn thờ Vừa nhìn thấy bức ảnh, tự nhiên cả người tôi bủn rủn khiến Vũ phải lao ra đỡ. Tôi và Vũ yêu nhau được gần 1 năm. Tôi hơn anh gần 3 tuổi nhưng không vì thế mà có rào cản giữa chúng tôi... Mặc dù tìm hiểu nhau lâu như vậy nhưng tôi và anh vẫn chưa về ra mắt gia đình...