Sang chơi với chị gái, em hốt hoảng thấy cháu nằm trên nôi một mình, gọi mãi vẫn không nghe tiếng chị nhưng vừa nhìn vào góc bếp thì rụng rời
Lúc ấy, tim em như đứng lại. Nhưng mẹ chồng chị thì đủng đỉnh đi xuống nói: “Có gì đâu mà cháu phải la toáng lên”.
Bây giờ khi đã về nhà, em vẫn nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy. Bấy lâu nay bố mẹ em đều cho rằng, con gái được sống cùng người chồng tốt và gia đình nhà chồng tâm lý. Chỉ có em là luôn sợ chị sống khổ.
Thú thật trước đây, em đã không có cảm tình với anh rể. Anh ấy khá ít nói, lại không thích cho vợ về nhà ngoại. Khoảng cách giữa hai nhà không đến 15km. Vậy mà 8 tháng nay, chị em mới về nhà được một lần. Lần ấy cũng là gia đình có giỗ lớn và buộc phải về. Nếu không, có lẽ anh rể cũng sẽ tìm cách giữ chị em lại.
Tính em xưa nay rất thẳng thắn. Thấy chị ít về, em cũng nhắn tin hỏi thì chị bảo bầu bí, ngại đi xa. Em liền gọi cho anh rể nói chuyện, còn mở lời nói sẽ đến đón chị. Ngờ đâu anh ấy nói, nhà chẳng có công to việc lớn, về làm gì.
Dù sau hôm ấy, chị em có nói tốt cho chồng thì em cũng không tin. Ngày chị em sinh con, anh rể chẳng sốt sắng như những người đàn ông khác. Vợ vừa vào phòng sinh thì anh ấy ra hành lang ngủ. Thử hỏi một người chồng tốt có thể ngủ ngon lành khi vợ vật lộn vượt cạn không?
Khi qua khu bếp, em bàng hoàng nhìn thấy chị ngủ gật một góc, tay vẫn cầm chiếc đũa nấu đồ ăn. (Ảnh minh họa)
Đáng lẽ sinh xong, chị em sẽ về nhà bố mẹ đẻ. Nhưng anh rể và bố mẹ anh nhất quyết không cho với lý do, tháng đầu tiên phải ở bên nội. Và truyền thống nhà anh xưa nay vẫn vậy. Khi thông gia nói thế, bố mẹ em buộc phải nghe theo.
Video đang HOT
Mấy hôm đầu em vẫn thường xuyên lui tới thăm chị. Đợt này nhiều công việc, em chỉ có thể gọi điện hỏi han và cũng không dám hẹn trước lúc nào sang thăm cháu. Chiều nay làm xong sớm, lại ngay gần nhà chị gái, em phóng xe qua đỡ đần cho chị. Nào ngờ đến nơi, em thấy cháu nằm một mình trong nôi. Còn chị em và mọi người đều không biết đã đi đâu.
Em vội vã chạy đi tìm chị. Khi qua khu bếp, em bàng hoàng nhìn thấy chị ngủ gục một góc, tay vẫn cầm chiếc đũa nấu đồ ăn. Có lẽ chị em đã quá mệt nên mới như vậy. Khi chị dậy, sợ em nghi ngờ nên thanh minh: “Anh nhà chị đi làm, ông bà thì đau đầu nên đang nằm trên gác”.
Em đoán có lẽ chị mình đã bị đối xử không ra gì. Mới sinh con được nửa tháng, vậy mà chị em phải làm hết việc nhà. Có điều bây giờ em không biết lấy cớ thế nào để chị được về. Lại sợ nói ra thì bố mẹ xót con và càng suy nghĩ nhiều hơn. Theo mọi người điều tốt nhất em có thể làm lúc này là gì ạ?
(Xin giấu tên)
T.T.H.N
Cho bố mẹ chồng ở quê lên ngủ ở phòng ăn, tôi thẫn thờ nhìn thứ ông bà để lại
Lúc đi ngủ, tôi mang chăn gối xuống phòng ăn bảo ông bà ngủ ở đấy.
Có chiếc giường mang từ nhà trọ cũ đến, bỏ đi thì tiếc nên tôi kê xuống phòng ăn lấy chỗ để đồ khi nấu nướng.
Tôi và chồng đều là người tỉnh lẻ lên thành phố học tập rồi ở lại sinh sống, làm việc. Nhưng điều kiện gia đình nhà tôi khá hơn nhà chồng rất nhiều. Bố mẹ tôi ở quê đã có căn nhà 3 tầng thì nhà Quý vẫn lụp xụp nhà cấp 4 cũ kỹ, trong nhà bày trí cũng hết sức đơn giản.
Đám cưới mẹ chồng cho tôi được đúng 5 chỉ vàng, sau đó chúng tôi ở trọ trên thành phố để làm việc, thành ra cũng ít gặp và va chạm với bà. Kết hôn được tròn 1 năm thì tôi và Quý quyết định mua căn chung cư trị giá 1,5 tỷ. Chúng tôi tự tiết kiệm được 400 triệu, bố mẹ tôi cho vay 500 triệu, còn lại vợ chồng tự xoay sở.
Tôi bảo Quý về quê hỏi bố mẹ chồng xem ông bà có giúp được gì hay không. Ai đời con trai mua nhà mà ông bà không cho xu nào. Khoản 500 triệu kia bố mẹ tôi nói cho vay nhưng nếu các con không trả được thì ông bà cũng đòi làm gì nữa. Đấy, nhà ngoại góp từng đấy mà đằng nội không nói năng gì thì nhìn vào người ta lại chẳng cười cho à?
Tôi bảo Quý về quê hỏi bố mẹ chồng xem ông bà có giúp được gì hay không. (Ảnh minh họa)
Quý cằn nhằn một hồi, rằng nhà anh làm gì có tiền, anh là con trai sao anh không biết. Nhưng tôi cứ ép anh phải về, cuối cùng anh cũng về. Chẳng ngoài dự đoán của chúng tôi, bố mẹ anh nói "hiện tại trong nhà không có tiền". Sau đó còn trách chúng tôi mua nhà mà không bàn bạc gì với các cụ trước, đùng cái mua luôn thì ông bà làm sao chuẩn bị kịp. Tôi tức quá hóa cười, chẳng lẽ báo trước thì ông bà có tiền để cho tụi tôi chắc. Quý bảo tôi đừng ôm mộng gì nữa, số tiền vay thêm bên ngoài tự bản thân anh sẽ cày cuốc để trả dần. Bố mẹ không có thì biết làm sao được.
Mua nhà được 7 tháng thì bố mẹ chồng rủ nhau lên thăm chúng tôi. Khi đó tôi đang bầu được 3 tháng, người nghén mệt khó chịu vô cùng. Chồng lại trùng hợp đi công tác, tôi thật sự không có hơi sức và tâm trạng tiếp đón họ. Dù mẹ chồng cũng sốt sắng hỏi han tôi vẫn chẳng mấy mặn mà với họ.
Tối, mẹ chồng vào nhà ăn nấu cơm giúp tôi. Lúc đi ngủ, tôi mang chăn gối cũ xuống phòng ăn bảo ông bà ngủ ở đấy. Có chiếc giường cũ mang từ nhà trọ đến, bỏ đi thì tiếc nên tôi kê xuống lấy chỗ để đồ khi nấu nướng. Chẳng là tôi hay bày vẽ nấu ăn mà. Giường không sạch sẽ và mới nhưng ngủ vẫn tốt chán, ông bà ở quê cũng dùng đồ như thế còn gì.
Thật ra nhà tôi còn 1 phòng ngủ khác ngoài phòng ngủ của 2 vợ chồng. Nhưng thú thật tôi vẫn giận bố mẹ chồng vụ tiền mua nhà nên mới cố ý để ông bà ngủ dưới phòng ăn. Thấy họ im lặng không nói gì, tôi cứ thế quay lên đi ngủ. Sáng mai chồng tôi về rồi, trong lòng tôi nghĩ không biết bố mẹ chồng còn ở chơi tới bao giờ đây.
Ai ngờ đâu sáng sớm ra ông bà đã nằng nặc đòi về. Tôi bảo chờ Quý về đã nhưng bố mẹ chồng không nghe. Cuối cùng họ tự ra thuê xe ôm ra bến xe, tôi cũng đành chịu chẳng làm gì được.
Nhưng điều khiến tôi sốc nặng là khi vào thu dọn chăn gối mang đi giặt, lúc lật chiếu lên, đập vào mắt tôi là một chiếc hộp gỗ rất đẹp. Mở ra xem, tôi hoa mắt choáng váng khi bên trong toàn vàng là vàng! Run rẩy đếm đi đếm lại, thế mà lại tròn 40 cây vàng! Gần 2 tỷ đồng chứ ít gì! Chắc chắn là bố mẹ chồng để lại nhưng tại sao ông bà lại có những từng ấy tiền?
Tôi hối hận quá, phải làm gì để xin lỗi chồng và bố mẹ chồng đây? (Ảnh minh họa)
Tôi thẫn thờ một lúc lâu thì chồng tôi vừa hay về đến. Chẳng còn cách nào tôi đành kể lại mọi chuyện cho Quý nghe đồng thời đưa hộp vàng cho anh. Quý tức tốc gọi cho bố mẹ thì ông bà đã đang trên xe về nhà rồi.
Ông bà bảo, đó là số tiền ông bà tích góp được qua nhiều năm làm ăn, buôn bán, giờ cho Quý mua nhà. Ông bà có tiền nhưng tính tiết kiệm và giản dị, lại không muốn Quý ỷ lại vào mình, thành ra mới không cho anh biết. Trước bố mẹ chồng vẫn gửi vàng ở ngân hàng, nay đến kỳ hạn mới rút ra được liền mang lên cho Quý luôn. Ông bà đã làm tròn trách nhiệm của mình rồi nhưng có điều sẽ không bao giờ tha thứ cho cô con dâu là tôi.
Ông bà tuyên bố, từ giờ Quý về quê thì đi 1 mình, không được cho tôi về. Bố mẹ chồng cũng sẽ chẳng bao giờ lên đây thăm chúng tôi nữa. Nghe Quý thông báo lại mà tôi chết lặng. Tôi đã nông nổi gây chuyện tày trời rồi. Hiện tại Quý còn chiến tranh lạnh với tôi, nói rằng do tôi mang thai nếu không đã ly hôn rồi! Tôi hối hận quá, phải làm gì để xin lỗi chồng và bố mẹ chồng đây?
10 thuật nhìn người tuyệt đối chính xác Hàng ngày chúng ta đều phải làm việc, giao tiếp, hợp tác với rất nhiều người có tính cách khác nhau, vậy mà đôi khi ta không có một chút khái niệm nào về "nhìn người". Sau đây là 10 thuật nhìn người tuyệt đối chính xác của cố nhân. 1. Người thật thà không bao giờ nói xấu người khác Nói xấu...