“Săn đại gia” nhưng chưa kịp thoát nghèo tôi phải nhận ngay một trận đòn nhừ tử
“Tiêu chí” lấy chồng của tôi là “phải săn đại gia quyết không lấy trai nghèo”. Mặc kệ mọi người xì xầm, bàn tán tôi vẫn quyết đi con đường của mình…
Lập chí lấy chồng giàu
Bỏ mặc những lời đàm tiếu ấy, tôi vẫn quyết đi con đường đã chọn bởi cuộc sống khó khăn của gia đình tới 5 anh em chị em, bố làm thợ mộc còn mẹ có quán bán bún ngay tại nhà mỗi buổi sáng khiến tôi đã quá thấm cái cảnh chạy ăn từng bữa.
Dù là con gái nhưng cả 3 chị em tôi gần như chưa hề biết đến những đồ dùng làm đẹp, đến những bộ váy áo diêm dúa, thời trang. Cả tuổi thơ của mấy anh chị em tôi là sau giờ học chúi nhủi vào mấy sào ruộng, băm bèo, nấu cám cho đàn lợn, đàn gà và phụ mẹ rửa rau, dọn dẹp bàn ghế mỗi khi bán hàng xong.
Trong 5 anh chị em thì tôi may mắn nhất khi thi đỗ Đại học ngay từ lần thi đầu tiên, bố mẹ tôi dù cuộc sống khó khăn, thiếu trước hụt sau cũng vẫn “quán triệt” rằng cả nhà sẽ dồn sức vào để cho tôi được đi học. Ý thức được rằng đó là “cánh cửa” duy nhất để thoát nghèo, để không đi tiếp con đường lấy chồng, sinh con, nheo nhóc và đầu tắt mặt tối của hai chị gái, nên tôi chú tâm vào học ngay từ năm thứ nhất, mặc những lời tán tỉnh dập dìu của cánh sinh viên nam cùng khoá, cùng trường.
Chính vì thế mà tôi khá nổi tiếng trong trường, không phải chỉ vì lực học nằm trong top đầu của lớp mà còn bởi tôi còn mang danh “xinh nhưng chảnh”.
Quả thật là với chiều cao gần 1m70, da trắng với nụ cười có hai lúm đồng tiền xinh xắn, tôi cũng được mệnh danh là “hoa khôi” của trường, nhưng với quyết tâm “thoát nghèo”, tôi tự đề ra con đường đi cho mình và kiên quyết từ chối hết các “ứng viên” không đủ tiêu chuẩn.
Video đang HOT
Đến năm cuối đại học, khi đi thực tập tại một tập đoàn lớn, tôi đã may mắn “lọt vào mắt xanh” của ông phó tổng giám đốc công ty, người đàn ông lịch lãm, hào hoa, sang trọng đã không tiếc lời khen ngợi tôi ngay từ lần gặp đầu tiên.
Đến tận bây giờ, khi ôm nỗi đau khôn tả về sự ham giàu sang, về “săn chồng đại gia”, dù đã cố gắng để quên đi mọi chuyện nhưng trong đầu tôi, tất cả vẫn như một cuốn phim quay chậm, rõ nét vô cùng về những ngày tháng bắt đầu “tình yêu trong mơ” ấy.
Tôi đi giữa những lời trầm trồ thán phục, cả những ánh nhìn ghen tỵ của mọi người (ảnh minh họa)
Tôi thấy mỗi bước mình đi có người cúi rạp xuống, kính cẩn, tôi thấy mình đi giữa những lời trầm trồ thán phục, cả những ánh nhìn ghen tỵ của bạn bè, người dân ở quê tôi khi thấy tôi bước xuống từ chiếc xe hơi có giá trị lớn hơn cả ngôi nhà mà họ đang ở…
Nếm trái đắng khi dám “cướp” chồng người
Thế rồi chỉ sau khi chung sống “già nhân ngãi non vợ chồng” với sếp chưa đầy 6 tháng, tôi đã phải lủi thủi rời khỏi căn phòng trong chung cư sang trọng với một va li quần áo và nỗi đau đớn, nhục nhã không biết đến khi nào mới có thể xoá nhoà.
Chuyện là tối hôm đó, sếp nhắn tin nói đi tiếp đối tác nên “về nhà” muộn, tôi cũng lười nên gọi điện mua đồ ăn nhanh về ăn để khỏi cơm nước gì khi có một mình. Chuông cửa reo, tôi hớn hở chạy ra mở, nghĩ “chồng” mình về nhà. Cửa mở là lúc năm sáu người cả đàn ông và đàn bà ập vào nhà, nhìn người phụ nữ đã đứng tuổi nhưng ăn mặc rất sang trọng đi cùng mấy người đàn ông đầu cạo trọc lóc, tay chân xăm trổ đầy, tôi thấy ớn lạnh.
Người phụ nữ điềm tĩnh đến ngồi xuống ghế, hất hàm hỏi tôi rằng có biết bà ta là ai không? Tôi líu ríu đáp không biết thì nghe tràng cười sắc lạnh của bà cùng cái hất hàm về phía mấy người đàn ông “nói cho nó biết chị là ai đi mấy em”.
Sau câu nói ấy, tôi bị một người đàn ông nắm tóc, người kia vừa tát, vừa đạp vào người tôi, miệng chửi rủa không ngớt rằng tôi là “hồ ly tinh, đi cướp chồng người khác. Đã cặp bồ còn ngang nhiên đưa đón, tổ chức tiệc tùng như “đệ nhất phu nhân”…
Trước khi đẩy tôi ra khỏi nhà, một người đàn ông còn chỉ mặt tôi nói rằng lần này họ chỉ cảnh cáo tôi, nếu không biết thân biết phận, lần sau họ sẽ đưa tôi về tận quê nhà để bố mẹ, họ hàng làng xóm biết tôi “ngoan” thế nào…
Theo Tiền phong
Kết đầy nước mắt của việc lấy chồng giàu bằng mọi giá
Cái giá cô phải trả cho sự toan tính sai lầm của mình là xứng đáng, vì vậy cô nên im lặng để rút cho mình bài học kinh nghiệm.
Bi kịch hôm nay cô nhận phải sau những gì xảy ra trong câu chuyện Tưởng săn được thiếu gia, hóa ra vớ phải trai "đào mỏ", chính là cái gọi là "gieo nhân nào gặt quả nấy" thôi cô ạ. Cô dàn dựng kịch bản, cô đóng vai chính nên chuyện xảy ra thế nào, theo tôi cô nên cắn răng lại mà chịu đựng. Cái giá cô phải trả cho sự toan tính sai lầm của mình là xứng đáng, vì vậy cô nên im lặng để rút cho mình bài học kinh nghiệm. Đừng làm to chuyện chỉ khiến cô thêm bẽ bàng, xấu hổ mà tình và tiền cũng không bao giờ tìm lại được nữa đâu.
Ảnh minh họa: Internet
Kẻ sở khanh lừa đảo đã cao chạy xa bay rồi, bây giờ là lúc cô cần bình tâm, cần tỉnh táo để giải quyết hậu quả sao cho nhẹ nhàng, êm thấm nhất, đỡ ảnh hưởng đến nhân phẩm, đến thanh danh của mình nhất.
Cô còn trẻ, cô còn phải xây dựng gia đình để bố, mẹ ở quê yên lòng. Đừng vì cú vấp ngã này mà buông tay đầu hàng số phận cô nhé. Biết sai rồi, cô cố gắng sửa chữa để làm lại cuộc đời, tin rằng cô sẽ sớm tìm được mái ấm thật sự với người đàn ông yêu cô chân thành.
Giàu sang, tiền nhiều không phải là điều kiện duy nhất để quyết định cho hạnh phúc gia đình, chắc cô có học, cô hiểu điều đó? Mong cô tỉnh ngộ và có nghị lực để vượt qua giai đoạn khó khăn này. Bên cô còn có bố mẹ, có đồng nghiệp, hãy đặt niềm tin vào tương lai phía trước cô nhé. Chúc cô khỏe và gặp may mắn.
Theo TPO
Cảnh tưởng ứa nước mắt khi cho con gái lấy chồng giàu Điều kiện gia đình Trang vốn rất khó khăn, cô chỉ có mình mẹ là người thân nhưng bà lại ốm yếu không thể làm việc nặng. Vì thế, sau khi tốt nghiệp cấp 3 Trang đã phải bỏ học để đi làm thêm kiếm tiền. ảnh minh họa Từ trước đến giờ Trang luôn oán hận gia đình vì không có tiền...