Rối ren vì vợ chồng trẻ “mây mưa” trong bếp thì bị mẹ bắt gặp
Đỉnh điểm là lần chúng tôi đang quấn quit ở bếp. Thực ra là vợ chồng trẻ, ham chút mới lạ thì có sao, ai ngờ bà xông ngay vào, và thế là tôi được một bài ca ra trận.
Tâm sự bạn đọc:
Đánh người chạy đi ai lại đánh người chạy lại. Nói thì như vậy, nhưng tôi biết làm cách nào để tha thứ cho chồng mình đây các bạn ơi?
Tôi và mẹ chồng không hợp nhau kể từ lần đầu gặp mặt. Chuyện cũng buồn cười, tôi và bà cùng thích một cái váy duy nhất trong cửa hàng, bà thì muốn mua cho con gái, tức em chồng sau này của tôi. Hai người nói qua nói lại một hồi, thì người yêu tôi ( chồng tôi sau này) cũng là con trai bà đến đón tôi.
Vợ chồng chúng tôi chỉ muốn “đổi gió” một chút cho kích thích. Ảnh minh họa
Và đấy chính là lần đầu gặp mặt một cách hoàn toàn ngẫu nhiên của chúng tôi. Mất điểm từ lần đầu tiên, tất nhiên tôi tìm đủ mọi cách để khiến mẹ chồng vừa lòng hơn. Và hành trình ấy ngày càng đi gần đến thất bại. Tôi tặng bà cái gì bà cũng không vừa mắt. Tôi làm gì bà cũng chê.
Nhưng rồi thì anh chồng vẫn thuyết phục được tôi cưới anh. Vì chúng tôi ở riêng nên tôi nghĩ rằng bà không thích tôi cũng chẳng sao hết. Về ở với nhau được dăm bữa nửa tháng, thì bà qua nhà tôi cũng ngót nghét cả tuần.
Ở riêng, nhưng bà có chìa khóa có mật khẩu, nên là bà hoàn toàn có thể qua nhà chúng tôi bất cứ lúc nào mà bà muốn mà không cần báo hay gọi trước.
Đợt vừa rồi chồng tôi đi công tác 1 tuần, và thế là bà ở nhà tôi đúng 1 tuần. Tôi cảm giác mình thành con ô sin trong chính nhà mình vậy. Bưng trà rót nước, nấu cơm quét nhà, tất cả mọi việc đều phải thực hiện đúng từng ly từng tý theo ý bà.
Tôi tưởng mình phát điên lên mất. Ngày anh về, tôi mừng như vớ được vàng, tôi kể với anh thì anh cũng chỉ cười, bảo mẹ già rồi nên kĩ tính tôi thông cảm.
Tôi cũng nghĩ mình là con dâu, bà có ra oai một chút cũng chẳng sao.
Video đang HOT
Nhưng rồi ngay cả khi chồng tôi về, thì bà cũng không hề giảm tần suất sang giám sát chúng tôi tẹo nào hết. Đỉnh điểm là lần chúng tôi đang quấn quit ở bếp. Thực ra là vợ chồng trẻ, ham chút mới lạ thì có sao, ai ngờ bà xông ngay vào, và thế là tôi được một bài ca ra trận. Trời đất ơi, tôi muốn kiếm cái lỗ nẻ mà chui xuống thôi.
Thế nhưng anh chồng tôi thì cũng chỉ đứng im, không bênh tôi câu nào. Tôi bực quá nên đẩy bà ra, bà lùi lại gạt rơi cái cốc rồi dẫm phải ra máu. Tôi vội đến gần thì bà đẩy ra, thế là tôi ngã đúng vào chỗ cốc rơi nên cũng bị thương luôn.
Tôi rất chán. Ảnh minh họa
Mọi việc cứ rối tung lên, chồng tôi thì lớn tiếng mắng tôi luôn, tôi cũng đang bị thương chứ bộ. Tôi xách túi về nhà mẹ đẻ, đến hôm sau thì chồng qua xin lỗi đón tôi về.
Tôi vẫn giận lắm, tôi cũng muốn về, nhưng về luôn thì cục tức này nuốt không trôi nổi, tôi phải làm sao đây?
Mai Tình Yêu tư vấn:
Tôi nghĩ rằng bạn nên bình tĩnh lại. Trong câu chuyện của bạn, thì cả bạn và mẹ chồng đều sai. Hai người đều thể hiện sự không tôn trọng đối phương. Khi mà sự tôn trọng không có, thì rất khó để làm hòa.
Chồng bạn đứng giữa, anh ấy sẽ luôn là người khó xử nhất. Khi thấy mẹ bị thương, anh ấy thấy cuống là chuyện có thể thông cảm.
Chẳng phải bạn muốn tha thứ mà, vậy thì hãy tha thứ, làm mình làm mẩy không thể làm mối quan hệ của các bạn tốt lên đâu.
Đừng đẩy chồng bạn, người duy nhất cùng chiến tuyến với bạn trong “trận chiến với mẹ chồng” ra xa như thế nhé.
(*) Tít bài đã được Dân Việt đặt lại.
Theo danviet.vn
Tôi vừa trải qua cơn "thập tử nhất sinh" trên bàn đẻ, mẹ chồng ép tôi phải ly hôn vì một lý do quá quắt chưa từng thấy
Tôi nghĩ nhiều chị em phụ nữ cũng từng rơi vào hoàn cảnh tương tự nhưng có lẽ không ai phải nếm mùi cay đắng cùng cực như tôi thế này.
Tôi và chồng quen nhau khi đi thực tập ở cùng một công ty vào năm cuối đại học. Chúng tôi nhanh chóng nảy sinh tình cảm và yêu nhau từ đó. Có lẽ vì sự thấu hiểu trong công việc nên chúng tôi đồng cảm được với nhau nên ít khi nảy sinh cãi vã, anh ấy lại rất hiền lành, hiểu chuyện và yêu thương tôi hết lòng.
Khi chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân sau 3 năm yêu nhau thì gặp phải rào cản từ gia đình. Chẳng là tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội còn quê anh ở mãi tận vùng nông thôn nghèo tỉnh lẻ. Bố mẹ tôi nhất quyết không cho tôi lấy chồng tỉnh lẻ vì sợ con gái sẽ vất vả, vì từ nhỏ đến lớn tôi chưa phải động chân động tay vào việc gì nặng nhọc. Nhưng không vì thế mà tôi không biết làm gì, những công việc nấu nướng bếp núc hoặc dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc chồng thì tôi tự tin là mình làm được.
Tôi với anh phải van xin và thuyết phục bố mẹ tôi rằng chúng con lấy nhau xong sẽ xác định ở lại thành phố làm ăn, mua nhà ở nên bố mẹ không phải lo con gái lấy chồng xa. Thế rồi, dần dần bố mẹ tôi cũng nguôi ngoai, công lớn là ở anh bởi anh tỏ ra là người chín chắn, chăm sóc, thương yêu tôi thật lòng.
Cưới xong tôi ở trên Hà Nội làm việc, thỉnh thoảng cuối tuần mới về quê thăm bố mẹ chồng nên cũng không có va chạm gì. Mỗi lần về chơi tôi đều quà cáp đầy đủ, thăm hỏi mọi người tử tế nên rất được lòng mọi người. Tôi vẫn vỗ ngực tự hào rằng mình là cô gái khéo léo nên hôn nhân của chúng tôi sẽ êm ấm. Nào ngờ "người tính vẫn không bằng trời tính"...
Mẹ chồng muốn tôi về quê sinh con.
Cưới nhau được 5 tháng thì tôi mang bầu. Đến tháng thứ 9, mẹ chồng gọi điện lên bảo tôi: "Thế con sắp xếp công việc ổn thỏa cả chưa, bầu đến tháng cuối rồi thì liệu mà bàn giao công việc, gói gém về quê còn sinh con chứ".
Tôi nghe mẹ nói xong mà ngớ người, tôi đã đăng ký sinh ở bệnh viện Phụ sản trung ương rồi. Tôi đã bàn với chồng là sẽ sinh con ở thành phố để được hưởng những dịch vụ tốt nhất. Tôi vâng dạ rồi bảo con đang bận để tắt máy.
Tôi hôm đó, tôi bù lu bù loa với chồng rằng anh phải gọi điện về cho mẹ ngay lập tức nếu không mẹ cứ bắt tôi về quê đẻ thì tôi không chịu đựng được. Cứ nghĩ đến cái căn buồng ẩm thấp tối tăm, muỗi bay vo ve, cái nhà vệ sinh với bệ xí ngồi xổm vàng khè bốc mùi cùng căn bếp đen kịt bồ hóng là tôi lại muốn nôn. Làm sao tôi có thể sinh con và chăm con ở đó được.
Chồng tôi gọi điện về cho mẹ và quả quyết: "Mẹ đừng bắt chúng con về quê sinh con nữa. Vợ con ở đây sinh con là tốt nhất. Mẹ thử nghĩ xem, ở quê bệnh viện thì xa xôi, lạc hậu, thuận buồm xuôi gió thì không sao, lỡ cô ấy khó đẻ, cả hai mẹ con mà gặp vấn đề gì cả nhà lại ân hận cả đời. Ở đây vợ con đã đăng ký sinh ở bệnh viện lớn, đầy đủ thiết bị y tế hiện đại, sạch sẽ lại có bà ngoại chăm sóc, con đi làm cũng yên tâm hơn. Mẹ muốn chăm cháu thì mẹ có thể lên trên này chứ sao lại muốn vợ con về nhà sinh con".
Tôi vẫn nhất định không đồng ý về quê sinh con vậy là bà ấy bỏ về quê không thèm nói 1 lời nào nữa - Ảnh minh họa.
Tôi tưởng chồng nói vậy thì mẹ sẽ đồng ý ngay lập tức, vậy mà sáng hôm sau mà đã bắt xe lên Hà Nội. Vừa đến phòng trọ của chúng tôi, bà đã chửi um lên khiến hàng xóm xung quanh ngỡ ngàng. Tôi bẽ bàng bảo bà về phòng rồi bình tĩnh nói chuyện.
Bà quát ầm lên rằng: "Bây giờ chị có về quê đẻ hay không để tôi còn biết. Đừng có tưởng có tí tiền mà muốn làm gì thì làm, nhà phải có phép tắc chứ. Ngày xưa tôi đẻ mấy đứa cũng ở cái trạm xá quê mà không có việc gì, đứa nào cũng khỏe mạnh, to lớn hết".
Tôi vẫn nhất định không đồng ý vậy là bà bỏ về quê không thèm nói 1 lời nào nữa.
Đến ngày sinh, tôi được chồng, mẹ đẻ và chị gái đưa vào viện. Nhưng tôi khó đẻ thường nên bác sĩ chỉ định mổ, trong quá trình mổ đẻ tôi còn bị mất quá nhiều máu nên phải nghỉ ngơi nhiều. Hôm sau, mẹ chồng tôi lên thăm thấy tôi nằm trong căn phòng sạch sẽ, thoáng mát lại có đầy đủ tiện nghi, được y tá chăm sóc chu đáo vì tôi đã đăng ký dịch vụ chăm sóc sau sinh từ A đến Z. Mẹ đẻ cũng không phải vất vả vì tôi nhiều.
Ảnh minh họa.
Nhưng thấy thế, mẹ chồng lại cho rằng tôi đang "đốt tiền" của con trai bà nên bắt tôi phải ôm con về quê ngay lập tức nếu không sẽ đuổi về nhà mẹ đẻ. Tôi vừa sinh xong vẫn còn đau đớn đến tận xương tủy vậy mà bà ấy không thương con thương cháu chút nào. Tôi cáu quá đuổi mẹ chồng ra khỏi phòng và tuyên bố "mẹ muốn thì con sẽ ly hôn".
Từ đó đến nay bà ấy không thèm ngó ngàng đến cháu nội nữa. Chồng tôi cũng ở thế khó xử vì một bên là mẹ, một bên là vợ. Anh ấy rất yêu thương và chăm sóc cho 2 mẹ con tôi nhưng tôi không thể làm vừa lòng bà mẹ chồng khó tính, cổ hủ và keo kiệt ấy.
Theo afamily.vn
Dựng tóc gáy với vật kinh dị tìm thấy dưới đáy tủ của vợ cũ Sau một thời gian ly hôn, tôi và vợ cũ cảm thấy còn tình cảm với nhau nên dự định tái hôn. Nhưng vô tình tôi tìm thấy dưới đáy tủ của vợ cũ một vật kinh dị, khiến tôi rùng mình ớn lạnh. Tôi và Phượng quen nhau qua mai mối của người bạn chung. Lúc đầu tôi không mấy rung động...