Ra ở riêng cùng vợ, đến ngày thứ 10, tôi “chết sững” phát hiện ra một tờ hóa đơn, truy hỏi vợ thì nhận được câu trả lời còn choáng hơn
Thấy mẹ và vợ cãi nhau gay gắt quá, tôi đã đứng ra bảo vệ vợ và đưa cả nhà ra ngoài thuê phòng trọ. Cứ tưởng cuộc sống sẽ dễ thở hơn nhưng tôi đã nhầm.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 4 năm nay, đã có một bé trai. Trong suốt thời gian đó chúng tôi sống chung với bố mẹ, hàng tháng ông bà không lấy tiền ăn uống điện nước và bao trọn tiền sữa suốt hai năm qua cho cháu.
Một tháng trước mẹ và vợ cãi nhau rất gay gắt. Mẹ bảo không muốn lấy tiền chi tiêu sinh hoạt của vợ chồng tôi là để hai đứa có khoản tiết kiệm. Vậy mà tháng nào cũng thấy vợ tôi mua nhiều quần áo phấn son, về để đầy nhà mà không dùng tới. Mẹ khuyên con dâu nên chi tiêu tiết kiệm nhưng cô ấy không nghe mà trách mẹ chồng khó tính khắt khe và muốn ra ở riêng.
Khi đó tôi bênh vực vợ và không chấp nhận được việc mẹ can dự quá sâu vào đời tư của vợ chồng tôi. Thế là chúng tôi quyết định ra ở riêng để được sống tự do.
Do thu nhập của hai vợ chồng còn thấp nên chỉ có thể thuê phòng trọ. Những ngày đầu cuộc sống của chúng tôi khá bình yên nhưng sang đến ngày thứ 10 thì tôi bắt đầu nhận ra con người thật của vợ.
Cô ấy lười biếng đến nỗi không chịu nấu cơm cho chồng con ăn. Nếu tôi không nấu cơm thì cả nhà kéo nhau ra quán ăn cho nhanh. Nhà cửa thì bừa bộn bẩn thỉu, chỉ có tôi dọn dẹp còn vợ luôn dùng mồm miệng đỡ chân tay. Quần áo mặc cả tuần liền chất như núi trong nhà tắm mà không buồn giặt. Mỗi lần nhắc nhở thì vợ lại nói tôi khó tính như mẹ chồng vậy.
Khi đó tôi bênh vực vợ và không chấp nhận được việc mẹ can dự quá sâu vào đời tư của gia đình tôi. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Từ trước đến nay có tiền là tôi đưa vợ giữ vì tin tưởng cách chi tiêu của cô ấy. Thế nhưng tuần trước vô tình dọn rác, tôi phát hiện ra cái hóa đơn 6 triệu mua 2 bộ váy, tôi mới tá hỏa truy hỏi vợ.
Để rồi tôi sốc thật sự khi biết toàn bộ tiền cưới, tiền tiết kiệm suốt những năm của hai vợ chồng qua ước tính phải 200 triệu, giờ chỉ còn vẻn vẹn 15 triệu.
Tôi tức giận hỏi tại sao có gia đình rồi mà vợ không biết kiểm soát chi tiêu? Vợ bình thản nói làm ra tiền phải biết tiêu, sống tiết kiệm như mẹ chồng rồi chết có mang đi được không?
Tôi bảo cứ tiêu hoang phí như thế này thì biết bao giờ mới mua được nhà mà ở? Vợ bảo bố mẹ tôi có đầy tiền, tôi lại là con một, sao họ có thể để cho con cháu sống khổ sở mãi được? Ra ở riêng thế này là để ép bố mẹ chồng bỏ tiền mua nhà cho thôi.
Thì ra ngay từ ngày về làm dâu vợ đã có suy nghĩ sống dựa dẫm vào bố mẹ chồng nên không muốn tiết kiệm, cứ tiêu cho sướng bản thân.
Bây giờ tôi mới thấy hối hận vì đã không nghe lời khuyên can của mẹ mà cứ cho vợ mình là đúng. Tôi bảo sẽ không truy cứu về số tiền đã mất nữa, bây giờ hàng tháng tôi sẽ giữ tiền, đồng thời vợ phải nộp cho tôi hết tiền lương, mỗi tháng chỉ cầm 1 triệu chi tiêu cho bản thân thôi. Nhưng vợ không đồng ý.
Vợ không biết vun vén nhà cửa, tiêu hoang phá hại lại còn muốn giành quyền giữ tiền. Theo mọi người bây giờ tôi phải làm sao đây?
(tuantu…@gmail.com)
Chết sững khi vô tình nghe chồng tâm sự với bạn thân về chuyện đó
Bên nhau cả chục năm nhưng tôi không thể tưởng tượng tình huống đó sẽ xảy ra với vợ chồng mình.
Tôi và Hùng yêu nhau từ năm nhất đại học, cùng nhau trải qua quãng thời sinh viên thiếu thốn đủ đường vì cả hai gia đình đều ở ngoại tỉnh, kinh tế lại không mấy khá giả.
Thế nhưng tình yêu đã giúp chúng tôi vượt qua tất cả, chúng tôi cùng tốt nghiệp với tấm bằng giỏi và có công việc tốt tại 2 công ty nước ngoài với mức lương khá.
Không giống như nhiều cặp yêu nhau từ thời sinh viên, chúng tôi không gặp phải bất cứ vấn đề gì trước những thay đổi từ môi trường đại học sang môi trường công sở.
Hùng vẫn luôn yêu thương, chiều chuộng tôi như những ngày mới yêu. Vì xác định sẽ kết hôn nên chúng tôi đã sống với nhau như vợ chồng sau khi tốt nghiệp, mong muốn kinh tế ổn một chút mới tổ chức đám cưới và sinh con.
Ảnh minh họa
Chúng tôi sống thử được khoảng 3 năm thì tổ chức đám cưới. Sau đó cả hai thống nhất vẫn dùng biện pháp tránh thai vì muốn mua được nhà mới sinh con cho con cái đỡ khổ mặc cho bố mẹ 2 bên đều đã nóng lòng mong có cháu bế.
Sau khi kết hôn tôi vẫn rất tự tin về cuộc hôn nhân hạnh phúc của mình. Ở đó, dù bận rộn với công việc nhưng hàng ngày chúng tôi vẫn dành thời gian ăn sáng cùng nhau. Tan ca, tôi đi chợ thì chồng nấu cơm, tôi lau nhà thì chồng rửa bát... Xong việc, chúng tôi cùng ngồi uống trà và xem tin tức hoặc dắt xe ra lượn khắp phố phường.
Lại 2 năm nữa trôi đi, khi đã có nhà, có sổ tiết kiệm thì tôi bàn với chồng về kế hoạch sinh em bé vì tuổi tác của tôi đã ngày một lớn, ông bà nội thì giục liên tục.
Nhà bố mẹ chồng tôi chỉ có mình Hùng là con trai nên ông bà nôn nóng cũng là điều dễ hiểu. Thế nhưng, khi nghe tôi nói tới việc sẽ sinh con trong năm tới, chồng tôi lại tỏ ra luống cuống và cười gượng gạo nói rằng nếu tôi muốn làm mẹ rồi thì cứ theo ý tôi.
Tôi cảm giác rõ rệt được sự khác thường trên gương mặt của chồng nhưng thời điểm ấy tôi chỉ nghĩ có lẽ do chồng mình chưa sẵn sàng làm bố cho đến khi chuyện đó xảy ra.
Chồng tôi có một hội bạn thân gồm 4 cặp vợ chồng. Lần đó chúng tôi rủ nhau cùng đi nghỉ mát vì có một cặp sắp đi nước ngoài định cư.
Tối ấy, gọi mãi không thấy chồng đâu nên tôi chạy ra bãi biển tìm thì thấy anh đang ngồi uống bia cùng anh bạn sẽ đi xứ người.
Tôi chưa kịp gọi chồng thì nghe thấy Hùng tâm sự với bạn rằng anh mới phát hiện mình không có khả năng có con nhưng lại không muốn mất tôi vì anh quá yêu tôi.
Nghe đến đây đôi chân tôi run run không bước nổi. Thì ra đó là lí do mà khi tôi nhắc đến chuyện có con chồng tôi lại luống cuống như thế.
Tôi khóc rất nhiều vì chuyện chồng mình bị vô sinh. Có người phụ nữ nào không muốn được làm mẹ? Tôi phải làm gì đây?
Lên thăm em gái đẻ, 11h trưa nóng toát mồ hôi em vẫn ôm con ngủ, tôi vào gọi dậy thì chết sững với những thứ rơi ra từ túi áo Đẩy cửa vào, thấy em gái nằm nghiêng ngủ, con thì nằm yên cạnh mẹ. Lay người gọi em, con bé giật mình tỉnh dậy thế nhưng vừa trở lưng, bật dậy thì... Nhà có 2 chị em gái, bố thì già yếu, mẹ mất từ lúc em tôi mới lọt lòng nên chúng tôi thương nhau lắm. Tôi là dược sĩ, đi...