Quên nấu cơm 1 bữa mà chồng mắng: “Làm như mình em có bầu”, tôi chờ đến đêm ném 1 thứ làm anh phát hoảng
Tôi phải làm điều mình không muốn là vì ai?
Đã 2 tuần chúng tôi không nói chuyện với nhau, có cũng chỉ là vài câu hỏi han qua lại. Quá nhiều cảm xúc chất chồng trong lòng tôi, tôi còn nghĩ đến chuyện ly hôn khi mang bầu ở tháng thứ 6. Tôi tâm sự bạn bè cứ nói tôi cả nghĩ nhưng đây mới là lúc tôi cần được quan tâm, yêu thương nhiều hơn. Mà ngay từ đầu tôi cũng đã không muốn sinh thêm con rồi, tôi phải làm điều mình không muốn là vì ai?
Tranh minh họa
Như mọi lần, tôi đi khám thai theo định kì, lúc vừa đến phòng khám thì tôi gặp chồng tôi đã đứng chờ sẵn ở đó. Anh ấy nói xin lỗi tôi, giờ là lúc vợ chồng nên tập trung cho con cái. Tôi cũng tạm thời bỏ qua nhưng sóng gió vẫn tiếp tục ập đến với tôi. Bác sĩ nói con tôi cân nặng đang không đúng tiêu chuẩn bình thường. Vừa ra đến cửa phòng khám chồng tôi lại trách: “Tại em cứ sợ béo, sợ ăn đấy, giờ thì con bé hơn tiêu chuẩn rồi, chán chẳng muốn nói với em nữa”.
Tại sao đó lại là lỗi tại tôi? Cái gì cũng lỗi tại tôi. Không đẻ cũng tại tôi, nghén cũng tại tôi, giờ con không phát triển tốt cũng tại tôi. Dăm bảy ngày lại phát sinh thêm vài chuyện phát điên thì tôi dưỡng thai sao nổi, tôi không stress đến trầm cảm là may lắm rồi.
Thời gian tới rất quan trọng với tôi nên tôi quyết định xin nghỉ ở nhà, cố đến giờ phút này cũng phải cố nốt thôi chứ biết sao được. Từ hôm nghỉ ở nhà tôi dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho 2 bố con nó, chuẩn bị cơm trưa cho chồng đi làm, cũng có nhiều thời gian hơn để chăm lo gia đình. Tôi chuẩn bị trước đồ sinh, đọc sách để biết thêm kiến thức nuôi con hiện đại bây giờ. 1 ngày cứ trôi qua bình lặng như thế.
Video đang HOT
Một ngày, tôi ngủ thiếp đi vì quá mệt nên quên cả giờ cơm. Chồng đón con về bếp núc vẫn nguội tanh. Tôi đã vội vàng lao vào nấu nhưng chồng buông 1 câu: “Ở nhà có 2 bữa cơm mà em cũng không làm được. Em cứ làm như 1 mình em mang bầu, ngồi 1 chỗ cũng không tốt đâu”.
Tôi sốc vô cùng, tôi buông tất cả mọi thứ xuống rồi dẫn con ra ngoài ăn, buông cả nỗi uất ức và sự tuyệt vọng cuối cùng. Tôi chẳng hiểu chồng tôi nghĩ gì mà phát ngôn 1 câu như thế. Thật sự quá vô tâm và ích kỉ. Đây cũng không phải lần duy nhất anh ấy làm tổn thương tôi. Tôi cảm thấy chán nản vô cùng, lao ra đường trong nước mắt. Tôi mặc kệ những hồi chuông điện thoại reo liên tục, chỉ biết lúc này tôi không muốn về nhà vì không gian đó quá mệt mỏi.
Mở điện thoại tôi lại thấy tin nhắn xin lỗi muôn thuở của chồng, bao năm qua luôn là thế, vòng lặp phạm lỗi rồi xin lỗi rồi lại phạm lỗi. Tôi cảm thấy bị coi thường vì đã chịu đựng quá nhiều.
Tranh minh họa
Tối ấy sau khi đi ăn tôi đưa con qua hiệu sách chơi đến 10h mới về. Chờ lúc con bé đã ngủ tôi đưa cho chồng tờ giấy rất rõ ràng 3 từ: “Đơn ly hôn”. Anh ấy ngạc nhiên trợn mắt nhìn tôi vẫn cái điệu bộ ấy: “Em điên à?”.
Tôi đáp: “Trên đời này không phải 1 mình em biết chửa, anh nói đúng. Và trên đời này cũng không phải 1 mình anh là biết đi làm kiếm tiền. Vì thế nên em thấy mình sống 1 mình sẽ tốt hơn, à không ít nhất vẫn có 2 đứa con nên có thể nói là may mắn hơn anh đấy”.
Tôi thực sự nghiêm túc dù cái đơn kia chắc chắn không đúng quy định, tôi đã quá chán cái cảnh này rồi, kể cả tôi nuôi con có khó khăn thế nào tôi cũng muốn sống 1 cuộc sống tự do đúng nghĩa, được tôn trọng yêu thương. Thà ở 1 mình còn hơn sống bên 1 ai đó mà dư thừa, vẫn cô độc như khi ở 1 mình.
Có thể nhiều người nghĩ tôi điên, tôi đang làm quá lên nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu được tại sao tôi phải làm thế…
Vợ mới mang thai, tôi lại quay về 'ngoại tình' với vợ cũ, lòng tôi bây giờ như 'lửa đốt' khi đang phản bội cả 2 người phụ nữ
Tôi không thể nào ngừng nhớ nhung và yêu thương em, người vợ cũ mà tôi đã bỏ rơi 3 năm trước.
Mọi thủ tục ly hôn hoàn thành nhanh chóng, chúng tôi chia tay trong hòa bình và im lặng. Em cùng con ở lại ngôi nhà tôi dành dụm tiền mua được. Đó là căn nhà kỷ niệm của hai vợ chồng tôi, vợ mới của tôi không thích ở lại đó nên tôi nhường cho em. Tuy đã ly hôn nhưng chúng tôi vẫn thường chạm mặt vì con đòi gặp ba.
Gia đình mới của tôi cũng khá hạnh phúc. Trâm là người biết lo nghĩ, lại biết cách chiều chuộng nên tôi cũng cảm thấy thoải mái hơn. Cô ấy không thường xuyên càm ràm mỗi lần tôi đi làm về muộn. Cũng không lắm lời mỗi khi thấy tôi nhậu nhẹt cùng đám bạn.
Cưới nhau được nửa năm thì cô ấy có thai. Thời gian thai kỳ, cô ấy dường như thay đổi hoàn toàn. Cô ấy trở nên khó hiểu và có phần khá nóng tính. Cũng vì vậy mà tôi đâm ra chán nản, không dám đến gần vợ. Mỗi lần đi làm về, tôi lại chạy sang nhà vợ cũ để chơi với con.
Thời gian đó tôi toàn viện cớ bận công việc để trốn tránh vợ. Và rồi lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, ở gần lâu, tình cảm của tôi với vợ cũ lại nảy sinh. Tuy không hoàn toàn tha thứ cho tôi, nhưng em vẫn tạo cơ hội để cha con tôi gặp mặt thường xuyên.
Em cũng chẳng thèm đòi hỏi phụ cấp mỗi tháng vì biết tin vợ tôi cũng đã có thai. Tôi nhận thấy em đã thay đổi rất nhiều, hiền từ và nhân hậu hơn. Đặc biệt là em ngày càng xinh đẹp khiến tôi nhiều lần phải tiếc nuối vì đã bỏ rơi một người như em.
Thời gian vợ ở cữ, tôi sang nhà vợ cũ chơi thường xuyên hơn. Cuối tuần chúng tôi còn đưa con đi chơi công viên. Hình ảnh một gia đình hạnh phúc ngày xưa lại hiện về. Nhiều lần tôi chợt tiếc nuối khoảng thời gian trước đây.
Và rồi tôi dành thời gian cho em và con nhiều hơn là vợ con của mình ở nhà. Có phải tôi đã quá ích kỷ? Nhưng tôi lại không thể nào ngừng nhớ nhung và yêu thương em, người vợ cũ mà tôi đã bỏ rơi 3 năm trước.
Thấy biểu hiện của tôi, em bắt đầu tránh né. Em nói nỗi đau bị phản bội, em là người hiểu rõ nhất, em không muốn mình lại trở thành kẻ thứ ba. Em không muốn mình phá hoại gia đình người khác.
Những lời em nói khiến tôi vô cùng ân hận vì ngày xưa đã không trân trọng mối quan hệ này để rồi tự tay giết chết nó. Để rồi bây giờ phải sống trong những chuỗi ngày giấu giếm, lọc lừa, phản bội lại cả hai người phụ nữ của cuộc đời mình. Tôi phải làm sao để thoát ra đây, tôi phải làm sao mới tốt cho đôi bên đây? Tôi cũng không ngờ, bản thân lại ngoại tình với người vợ cũ của mình.
Vì một hành động này của vợ bầu, 9 tháng 10 ngày chồng khổ sở không dám mơ tưởng ngoại tình Em đem chuyện này kể cho chồng nghe, em quả thật chỉ vô ý làm thế, vậy mà chồng em lại chịu khổ. Gã chồng em nghe vậy thì cười: Vợ chồng em bằng tuổi nhau, là bạn bè từ thời cấp 2, cấp 3 rồi lên Đại học vẫn học cùng trường. Tính em với gã phải gọi là khắc khẩu, đụng...