Quay cuồng và đau đớn vì câu nói cuối cùng của người yêu
Tôi không đủ kiên nhẫn để nghe hết những lời người yêu nói, chỉ biết gào thét lên vì đau đớn.
Tôi gặp và yêu Khang khi tôi ngấp nghé 30 tuổi. Một phần vì tuổi tôi đã nhiều, một phần vì Khang đẹp trai, ga lăng nên tôi đã thích anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Khang có vẻ đẹp trai của một lãng tử từng trải pha lẫn sự trí thức của người đàn ông thành đạt, vì vậy mà tôi khao khát được có anh suốt cuộc đời, mong mỏi được làm vợ anh, đến trong mơ cũng muốn mình mặc váy cô dâu cùng anh bước vào lễ đường.
Suốt quãng thời gian yêu nhau, Khang chưa một lần hỏi tôi về quá khứ, thậm chí, khi tôi chủ động kể thì anh cũng cười xòa mà nói: “Dù có chuyện gì thì cũng không ảnh hưởng tới mối quan hệ của chúng ta”. Còn niềm hạnh phúc nào hơn với cô gái ngấp nghe ngưỡng “ế” như tôi. Chính vì vậy, tôi vun vén cả tình cảm, tiền bạc để chuẩn bị cho đám cưới “trong mơ” của chúng tôi.
Nhưng có điều, tuyệt nhiên suốt quãng thời gian ấy, cho dù tôi có yêu thương, bù đắp, quà cáp và quan tâm thế nào Khang vẫn chưa một lần nói yêu tôi. Điều này tôi thắc mắc và hỏi nhiều lần thì người yêu chỉ gạt đi mà nói “Em hỏi nhiều quá. Thế em nghĩ có yêu không?”.
Tuần trước, anh khiến tôi chết lặng, sụp đổ hoàn toàn. (Ảnh minh họa)
Dù không nhận được câu trả lời chính xác từ anh nhưng tôi vẫn mặc định, giữa tôi và anh là tình yêu. Lúc nào tôi cũng mơ tưởng, vun đắp và hi vọng vào mối quan hệ này.
Video đang HOT
Cách đây vài tháng, tôi có gợi ý với anh chuyện đám cưới, anh không từ chối cũng không đồng ý mà nói rằng đang cân nhắc, xem làm đám cưới như thế nào thì hợp lý. Khiến tôi vui mừng nhiều lắm. Ấy vậy mà, tuần trước, anh khiến tôi chết lặng, sụp đổ hoàn toàn.
Khang gặp tôi, nói anh cần vay 130 triệu để làm một việc quan trọng. Tôi nói sẽ suy nghĩ nếu anh nói lý do thì Khang cũng không giấu giếm, nói cần tiền để tổ chức đám cưới. Tôi nghe thế thì hội hộp vô cùng, trách anh sao không nói sớm, chuyện chung của hai đứa việc gì anh phải vay với mượn, tiền của tôi cũng là tiền của anh mà.
Nghe những lời nói có phần ngây ngô của tôi, Khang cười khẩy mà nói: “Hình như em đang hiểu nhầm phải không? Anh cần vay tiền em để làm đám cưới, không phải với em mà với người yêu của anh. Cô ấy mới về nước”.
Đầu óc tôi quay cuồng rồi tối sầm lại, như có vật gì đó bất ngờ đè nặng lên vậy. Tôi nghẹn cứng họng không nói ra lời, nói anh đừng đùa như vậy, tôi không chịu nổi đâu. Anh lạnh lùng nói: “Tin hay không thì tùy em. Bố mẹ anh bảo cưới cô ấy, 2 ông bà cũng đi đặt vấn đề với nhà người ta rồi”. Thấy mặt anh nghiêm túc, tôi nghẹn họng hoàn toàn, đổ sụp xuống ghế mà khóc. Sao anh có thể thản nhiên thừa nhận mình sắp làm đám cưới với một cô gái khác ngay trước mặt tôi – người đã bên anh không rời suốt 1 năm nay?
Rồi tôi lấy hết sức bình tĩnh mà hỏi “Em với anh là sao? Hóa ra anh lừa em sao”. Đáp lại sự đau khổ tột cùng của tôi, Khang nhún vai cười khẩy đầy mỉa mai “Anh và em là mối quan hệ qua lại, kẻ có nhu cầu, người dư thừa năng lượng. Đôi bên cùng vui mà. Còn em thấy đấy, anh chưa bao giờ nói yêu và muốn cưới em cả. Thôi, em trả lời hộ anh đi, có cho vay tiền không, để anh còn lo liệu”.
Còn gì cay đắng hơn thế, 30 tuổi, tôi vẫn ngây thơ, mơ mộng và yêu một cách mù quáng. Tôi cố chạy nhanh như để thoát khỏi Khang, để anh ta không nhìn thấy những giọt nước mắt đau khổ của mình.
Về đến nhà, tôi cảm thấy tim mình như vỡ vụn, đầu óc quay cuồng choáng váng và hai mắt tối sầm lại, tôi khóc cho đến khi ngủ thiếp lúc nào chẳng biết. Tỉnh dậy, tôi vẫn không thể tin điều gì vừa xảy ra, nên có gọi điện cho Khang hỏi mọi chuyện có phải đùa không thì anh nhấn mạnh rành rọt từng chữ: “Anh nhắc lại nhé, em nghĩ người như anh có đầy đủ mọi thứ trong tay lại lấy một cô gái quá lứa lỡ thì, không đẹp như em sao. Anh và em là mối quan hệ của kẻ cần và người có, em cần người tâm sự còn anh thì buồn tẻ vì người yêu đi tu nghiệp nước ngoài. Dù gì thì anh cũng phải xin lỗi đã không nói rõ từ đầu để em mơ mộng. Nhưng em cũng nên rút kinh nghiệm những lần sau nhé”.
Tôi không đủ kiên nhẫn để nghe hết những lời Khang nói, chỉ biết gào thét lên vì đau đớn. Đã 30 tuổi, nhưng tôi vẫn ngô nghê, để anh ta lừa phỉnh như vậy để đến tận phút chót tôi mới biết mình không phải là nhân vật chính trong đám cưới của anh.
Tôi buồn và mất niềm tin quá mọi người ạ. Sau cú sốc này, tôi biết sống và đối mặt với cuộc sống, với người ra sao đây?
Theo Afamily
Đêm tân hôn, tôi chủ động đưa anh nhập cuộc, ai ngờ anh thú nhận một việc khiến tôi chết lặng...
Tôi chết lặng, nước mắt chảy đầm đìa khi nghe những gì Minh nói... Mọi thứ tối sầm và quay cuồng trước mắt...
Tôi không thuộc dạng xinh đẹp sắc nước hương trời nhưng cũng dễ nhìn, có học, công việc ổn định lại con nhà tử tế nên cũng có nhiều người theo đuổi. Cuối cùng, sau nhiều lựa chọn, suy nghĩ, tôi đã chọn yêu Minh, một người đàn ông thành đạt, ga lăng và có vẻ chân thành.
Thời gian yêu đương, Minh cực kỳ tốt bụng, chu đáo với tôi, thú thật yêu anh, tôi cảm giác mình như công chúa, muốn gì được nấy, anh cưng tôi trứng mỏng. Mà rất kỳ lạ, Minh không bao giờ đòi hỏi tôi chuyện ấy, dù tôi biết, chuyện quan hệ trước hôn nhân bây giờ rất hiển nhiên, mà anh phong độ, khỏe mạnh thế kia, có lẽ nào lại không có nhu cầu gì, nhất là chúng tôi thường xuyên có cơ hội ở gần nhau.
Yêu nhau mấy năm trời, lúc nào anh cũng chỉ dừng lại ở nắm tay, ôm hôn, cũng chưa bao giờ động chạm hay làm gì quá đáng. Thú thật, cũng vì lý do này, tôi kính trọng anh hơn, yêu anh hơn nhưng cũng thấy nhiều nghi ngờ lắm.
4 năm yêu đương, gia đình giục cưới. Tôi cũng chặc lưỡi gật đầu, dù sao tôi 27, cũng nên ổn định gia đình.
Thế nhưng ngay đêm tân hôn, tôi gần như phát điên khi nghe anh thú nhận sự thật động trời.
Tôi đã chuẩn bị rất kỹ càng cho đêm thiêng liêng đó, xức một chút nước hoa, mặc một chiếc váy ngủ gợi cảm, trong lòng run rẩy và hạnh phúc...
Thế nhưng khi tắm xong, chồng vật ra kêu mệt và buồn ngủ. Tôi còn đỏ mặt thẹn thùng nhưng anh chẳng thèm ngó qua một cái mà quay lưng ngủ, anh bảo cho anh ngủ một lát, anh mệt và say quá. Tôi hờn đến chảy nước mắt nhưng chẳng nhẽ chủ động ép anh nên đành chịu.
1 tiếng rồi 2 tiếng trôi qua, lúc này đã gần 12 giờ đêm, chồng vẫn ngủ ngon lành. Tôi ấm ức không chịu được nên lôi anh dậy. Vừa khóc tôi vừa trách chồng, anh vừa cưới đã chán ghét em rồi à. Anh thanh minh bảo không phải thế, chắc nhìn tôi tôi nghiệp, anh kéo tôi, ôm tôi vào lòng, nhưng thật sự, tôi không cảm nhận được một chút nào ham muốn yêu đương từ anh cả.
Tôi chủ động, ôm hôn anh, chủ động đưa anh vào cuộc, nhưng thật bất ngờ, đang lúc tôi hăng say nhất thì anh đẩy tôi ra, ôm mặt khóc rưng rức. Tôi ngỡ ngàng, hụt hẫng, cuối cùng anh thú nhận với tôi, anh là gay. Anh yêu và kết hôn với tôi thực sự chỉ với mục đích cố sinh con nối dỗi, che mắt gia đình, nhưng đến thời điểm này anh mới biết, anh không thể giấu diếm thêm được nữa, anh không thể lừa tôi, cũng không thể lừa mình...
Tôi rã rời chân tay khi nghe anh nói. Trời ơi, tôi phải làm sao đây, sao tôi lại rơi vào hoàn cảnh tồi tệ này... Hóa ra, mấy năm nay anh gìn giữ cho tôi chẳng phải vì anh yêu đương gì tôi cả, mà chỉ vì anh là gay. Vậy tại sao anh lại để mọi chuyện nên cơ sự này cơ chứ...???? Tôi phải làm sao bây giờ đây, chẳng nhẽ vừa cưới đã ly hôn, nhưng tôi làm sao có thể sống được với người chồng gay cả đời được, tôi nên làm gì đây?
Theo Phunutoday
Bị gã xe ôm lừa vào nhà nghỉ Anh ta kêu cho Loan một ly nước nhân trần, sẵn cũng đang khác cô uống liền 1 hơi. Nhưng rồi sau đó đầu óc cô bắt đầu chao đảo quay cuồng và rồi chẳng còn biết gì nữa. ảnh minh họa Tối đó sau khi dạy xong cho cậu bé lớp 2 mình đang làm gia sư thì bất ngờ Loan phát...