Quá khứ – nên cân nhắc khi tiết lộ!
Phụ nữ nếu giấu được quá khứ thì nên giấu… (Ảnh minh họa)
Các cô gái thường rất bực mình với các câu hỏi: Trước đây em đã yêu ai chưa? Mối quan hệ đó đã thân mật đến mức nào? Bây giờ em và người đó còn gặp nhau không?…
Nói chung tùy tính cách của từng người mà những người đàn ông có các cách thăm dò khác nhau. Người thì dằn vặt người yêu với những câu hỏi thẳng thắn. Người thì thăm dò qua các mối quan hệ của cô gái. Người thì bí mật theo dõi. Người thì hỏi dần dần, khi được nghe câu trả lời thứ nhất, họ sẽ hỏi tiếp các câu hỏi sau, càng ngày càng sâu hơn.
Vì sao đàn ông lại kì cục như vậy? Sao anh ta không lo cho hiện tại và tương lai của mối quan hệ này như những người phụ nữ từng làm mà lại quan tâm đến quá khứ?
Có chàng trai đã cưới một cô gái và nhiều năm sau vẫn còn day dứt về quá khứ của người ấy. Có người chia tay nhau lúc đôi bên đã có với nhau một hai đứa con chỉ vì phát hiện ra quá khứ bí mật của vợ mình. Những người không chia tay, chấp nhận chung sống thì sự thật về quá khứ của người phụ nữ vẫn tạo ra một vết rạn nứt trong tình cảm của hai người, khó hàn gắn được.
Các nhà tâm lý cho rằng ý thức thăm dò quá khứ của phụ nữ xuất phát từ quan niệm “phụ nữ là phải trong trắng, thuần khiết”. Người đàn ông dò hỏi quá khứ của phụ nữ cũng chỉ để đánh giá mức độ thuần khiết ấy, và để củng cố niềm tin rằng mình đã được sở hữu trọn vẹn cô ấy, để khẳng định “trước đó chưa có ai chiếm hữu được cô ấy”. Vậy người phụ nữ phải đối phó thế nào với tính này của đàn ông?
Trước hết phải nói rằng bạn cần khéo léo. Nếu từ chối thẳng thừng rằng “em làm gì có ai”, chưa chắc anh ấy đã tin đâu.
Video đang HOT
Hạnh phúc của mỗi gia đình không phụ thuộc vào quá khứ, song quá khứ nếu bị lộ ra, nó lại là nguyên nhân của nhiều gia đình tan nát… (Ảnh minh họa)
Nhưng nếu bạn có nghe anh ấy gạ gẫm rằng “Anh hỏi để biết thôi chứ anh luôn yêu con người hiện tại của em”, bạn cũng đừng vội tin.
Bạn muốn thử ư? Hãy cứ nói thật hết quá khứ của mình cho người đàn ông đang yêu bạn xem, bạn sẽ thấy ngay. Một là thái độ anh ta sẽ thay đổi, nhìn nhận bạn một cách khác. Hai là anh ta nảy sinh ý định không nghiêm túc với bạn.
Anh ấy có thể nghĩ: “Mình đã bị lừa, mình tưởng là người đầu tiên đến với cô ấy. Vậy mà không phải. Mình sẽ không cưới một cô gái như thế, nhưng sẽ không ra đi tay trắng đâu, mình phải được cái gì đó chứ…”.
Sau đó anh ấy vẫn tỏ ra vui vẻ, ngọt ngào với bạn, song bạn sẽ phải khổ sở về những cái anh ấy đòi hỏi ở bạn đấy. Tất nhiên cũng có người đàn ông độ lượng, có cách ứng xử khác, không nên vơ đũa cả nắm.
Nhiều nhà nghiên cứu về hôn nhân, gia đình đã khuyên những người phụ nữ “nếu giấu được cứ giấu”. Việc giấu giếm này không phải nhằm che giấu điều không tốt, thực ra đó là vì sự bình yên của gia đình và tương lai của các bạn.
Đúng là hạnh phúc của mỗi gia đình không phụ thuộc vào quá khứ của người phụ nữ, song quá khứ của phụ nữ nếu bị lộ ra, nó lại là nguyên nhân của nhiều gia đình tan nát, hoặc nó là vũ khí để anh ấy chống lại bạn.
Tuy nhiên bạn cũng biết rằng người đàn ông nhiều lúc rất cả tin. Anh ấy sẽ rất hãnh diện khi bạn nói với anh ấy rằng “Anh là người đàn ông làm cho em hiểu thế nào là tình yêu”, “Anh mới là người cho em biết thế nào là hạnh phúc, em thật sung sướng khi gặp anh”, “Bây giờ em mới hiểu trước lúc gặp anh em quả là một cô gái ngốc nghếch, mọi kinh nghiệm mà em có đều do anh dạy cả đấy”.
Cách nói của bạn như vậy không ra thú tội, không ra phủ nhận rằng trước đó mình chưa yêu ai, nhưng nó làm người đàn ông kiêu hãnh và ngăn chặn được những suy nghĩ không đáng có về quá khứ của bạn.
Hãy tỉnh táo để nhìn rõ một tâm lý đặc thù của đàn ông và cách ứng phó để bảo vệ hạnh phúc của mình!
Theo TGPN
Tạm biệt anh, tạm biệt một thói quen!
Em đã từng tôn thờ anh như một vật thiêng liêng... (Ảnh minh họa)
Đến bây giờ em mới hiểu trong thời gian qua em và anh đã sống với ngày tháng chẳng có ý nghĩa gì...
Em đã từng tôn thờ anh như một vật thiêng liêng của chúa trời ban tặng. Anh còn nhớ không lần đầu mình gặp nhau cũng như một định mệnh, hôm đó em rất bực vì cái giọng kiêu hãnh qua điện thoại, em đã thầm chửi rủa anh. Nhưng rồi gặp được anh em vẫn thấy anh thật giản dị, để lại cho em ấn tượng chỉ là ánh mắt của anh. Khi chia tay nhau ra về với mỗi công việc của nhau, trên quãng đường đi về nhà em vẫn thầm chửi rủa anh, anh không biết à. Xin lỗi anh nhé vì tính hiếu thắng và trẻ con của em mà anh chiụ thiệt rồi.
Em vẫn nhớ lần đầu anh nắm tay em, đôi tay anh thật cứng rắn khiến em không thể rời khỏi đôi tay ấy, em cứ gượng gạo để anh nắm lấy tay em, để anh kể nể, than phiền "anh rất cô đơn, anh cô đơn trong cả suy nghĩ và hành động". Lúc đó em thấy anh như một đứa trẻ đang rất cần một người chia sẻ, cần một người động viên, cần một người hiểu mình. Và rồi cả quãng đường về nhà hình ảnh và ánh mắt của anh cứ để lại trong em.
Rồi cái gì đến cũng đã đến phải không anh? Em không quên được những gì anh nói cho em nghe ngày hôm đó. Ngày hôm đó em thấy mình quá yếu đuối, mình có cảm giác đến kỳ lạ, em không thể phản ứng lại sự nồng cháy mãnh liệt của anh, thân thể em cứ mềm mụ mị, lần đầu em được yêu được cảm nhận thứ tình yêu dù giả dối hay thủ đoạn mà cũng có thể là tình yêu.
Đến bây giờ em mới hiểu trong thời gian qua em và anh đã sống với ngày tháng chẳng có ý nghĩa gì... (Ảnh minh họa)
Em đã có những tháng ngày hạnh phúc bên anh nhưng ở bên anh em càng phát hiện ra quá nhiều điều giả dối về anh, về quá khứ của anh, nhưng với em tất cả đó chỉ là quá khứ, em không ghen, không hờn giận anh. Vì em yêu con người hiện tại của anh, bản thân anh trong hiện tại này. Em đã rất yêu anh, yêu đến mụ mị, chỉ biết yêu và được yêu, em không quan tâm đến sự đời. Và rồi em có thói quen luôn nhắc tên anh trong những câu chuyện của đời thường.
Nhưng em lại rất ghét anh, ghét anh lắm, anh chẳng bao giờ thực hiện những lời hứa mà anh hứa với em. Ban đầu em nghĩ rằng anh nhiều việc nên quên, nhưng dần dần em hiểu được thì ra anh chỉ coi em như một thứ búp bê, lúc cần thì anh nâng niu, không cần nữa anh vất em vào xó. Nhưng em vẫn chẳng hề giận anh, mà em chỉ thấy tủi thân thôi, không trách, không hờn anh đâu. Vì chỉ cần một cử chỉ âu yếm hay một lời nói hài hước của anh đã khiến em thấy chẳng ghét anh nữa. Nhưng hết rồi anh ạ! Con búp bê của ngày hôm qua được làm bằng thứ vải vụn thừa thãi nên nó không biết buồn vui, con búp bê của anh đã chết rồi, chỉ còn lại em, con người của thực tại em phải sống cho em, cho bản thân em tốt hơn con búp bê bằng vải đó.
Đã bao giờ anh nằm ngủ và anh nghĩ rằng cách tốt nhất cho em và anh bây giờ là gì không? Với em thì chẳng là gì hết vì chưa bao giờ mình là của nhau thì mãi mãi cũng vẫn vậy. Trong toán học thì hai đường thẳng song song chẳng bao giờ có điểm gặp nhau thì nói gì chúng là của nhau, phải không anh? Ông xã thân thương của em, có lẽ đây là lần cuối cùng em gọi anh như vậy.
Đến bây giờ em mới hiểu trong thời gian qua em và anh đã sống với ngày tháng chẳng có ý nghĩa gì. Em không mang lại cho anh điều gì ấn tượng và anh không đọng lại trong em hình ảnh đẹp.
Tạm biệt anh, tạm biệt một thói quen của em.
yencom85@gmail.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Sức sống của tình yêu Ngày mẹ ra đi bố tôi như trầm lặng hẳn... (Ảnh minh họa) Bố tôi là Nhà giáo, đồng thời là một cây bút viết văn. Truyện của bố được nhiều "người" hâm mộ, họ thường viết thư về bày tỏ, khen ngợi bố hết lời... Nghe nói có cô gái còn ngỏ lời yêu bố vì quá phục tài năng của bố....