Qua đêm với bồ về, chồng không thấy vợ đâu, mẹ chồng nói câu khiến con trai hóa đá
Ai ngờ đâu chỉ thấy nhà cửa vắng tanh vắng ngắt, vợ con tôi đã đi đâu mất, mẹ tôi đang nằm nghỉ trong phòng riêng. Tôi hỏi bà về vợ thì bà đủng đỉnh đáp một câu khiến tôi hóa đá.
Tôi và vợ lấy nhau đã được 6 năm và sinh được hai đứa con, một trai một gái. Vì thu nhập của tôi khá tốt nên vợ tôi ở nhà trông con và làm nội trợ từ ngay sau đám cưới. Hai đứa con còn nhỏ dại, mẹ tôi lại thường xuyên đau ốm, nếu vợ tôi cũng đi làm thì thật sự chúng tôi không yên tâm khi thuê người.
Vợ tôi là một người phụ nữ chịu thương chịu khó, chăm sóc chồng con chu đáo và cũng rất có hiếu với mẹ chồng. Tôi chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ bỏ rơi vợ con. Tôi vẫn lo cho vợ con đầy đủ không thiếu thốn thứ gì.
Tuy nhiên đã là đàn ông thì không thể tránh được chuyện có những mối quan hệ thoáng qua bên ngoài. Nhất là với người đàn ông có điều kiện như tôi. Nhưng mỗi lần vợ tôi phát hiện ra thì cô ấy lại làm ầm ĩ nhà cửa như thể trời sắp sụp tới nơi. Và tôi đành phải chia tay cô bồ để chiều lòng vợ.
Vợ tôi nghi ngờ nhưng không có chứng cứ cụ thể nên cũng chẳng làm gì được. Ảnh minh họa
Dạo này tôi đang say đắm cô bồ trẻ mới mẻ nên đúng thật là cũng có chút xao nhãng vợ con. Tôi hay lấy lý do đi công tác để đến hú hí với bồ. Vợ tôi nghi ngờ nhưng không có chứng cứ cụ thể nên cũng chẳng làm gì được. Tôi đã nhiều lần bảo với vợ rằng bản tính của đàn ông là vậy. Thay bằng việc cô ấy suốt ngày hằn học, khó chịu thì tại sao không chấp nhận điều đó như một lẽ đương nhiên. Tôi vẫn có trách nhiệm với vợ con, vẫn yêu thương cô ấy cơ mà? Có phải tôi bỏ bê, thờ ơ với gia đình đâu. Nhưng có vẻ vợ tôi không muốn chấp nhận điều đó.
Cách đây 1 tuần, tôi tiếp tục viện cớ đi công tác để qua đêm ở nhà người tình. Sáng ra là sáng chủ nhật, tôi về nhà mà trong lòng cứ nghĩ vợ sẽ chuẩn bị sẵn bữa sáng nóng hổi để đón chào tôi. Ai ngờ đâu chỉ thấy nhà cửa vắng tanh vắng ngắt, vợ con tôi đã đi đâu mất, mẹ tôi đang nằm nghỉ trong phòng riêng. Tôi hỏi bà về vợ thì bà đủng đỉnh đáp một câu khiến tôi hóa đá:
- Vợ mày hả? Tao cho nó về quê lấy chồng khác rồi? Con này thì đang chơi với hàng xóm ấy, tí sang đón chúng nó về. Bây giờ không có ai làm việc nhà với chăm sóc tao và lũ trẻ, mày đón cô bồ của mày về đây làm những việc đấy đi!
Video đang HOT
Tôi bảo mẹ đừng mang chuyện ấy ra để đùa. Đang yên đang lành sao vợ tôi lại đi lấy chồng khác được. Mẹ tôi lườm tôi một cái cháy mặt rồi nói:
- Lấy phải thằng chồng như mày thì chẳng đi lấy chồng khác các cho sướng cái thân. Ở với mày có khác gì osin đâu. Suốt ngày quanh quẩn ở nhà làm việc nhà, trông nom con cái và mẹ chồng già. Mang tiếng có chồng đưa tiền về nhưng nào có được chiều chuộng sung sướng như mấy cô bồ của mày bên ngoài? Sống như thế đến hết rồi thì ai mà chịu nổi? Tao cũng là phụ nữ nên tao thấy thương nó quá, mới cho phép nó về quê tìm chồng khác. Nó để lại hai đứa con đấy, mày xem mà sắp xếp cho con cái với mẹ già của mày đi!
Tôi vẫn không tin là mẹ nói thật. Qua một đêm sang đến hôm sau mà vẫn chẳng thấy bóng dáng vợ đâu, lúc ấy tôi mới biết là mẹ tôi không hề nói dối. Tôi gọi cho vợ thì cô ấy thừa nhận là cô ấy đang ở quê và sẽ không trở lại nữa.
Những ngày sau đó tôi mới thấm thía nỗi vất vả của vợ khi phải quay cuồng lo cho hai đứa con và mẹ tôi ở nhà. Tất nhiên tôi không đón cô bồ về vì tôi không có ý định cưới cô ta làm vợ. Mà người giúp việc thì đâu giống như mớ rau ngoài chợ, muốn thuê là thuê được ngay.
Nghe mẹ nói mà tôi thấy thấm thía vô cùng. Ảnh minh họa
Mẹ tôi thấy tôi bơ phờ với việc trên công ty và việc nhà, lúc ấy bà mới hỏi đã thấy hối hận chưa. Bà bảo vợ chồng sống với nhau phải đối đãi chân thành và toàn tâm toàn ý thì mới mong vợ đáp lại mình như vậy. Trên đời này chẳng ai có thể chịu đựng được ai cả đời. Đến khi sức kiên nhẫn và sự bao dung cạn kiệt hết, người ta cũng sẽ buông bỏ rời đi mà thôi. Lúc ấy thì tôi có hối hận cũng đã muộn.
Nghe mẹ nói mà tôi thấy thấm thía vô cùng. Tôi nhận ra nếu tôi vẫn đối xử với vợ theo cung cách cũ thì đến một ngày cô ấy sẽ đòi ly hôn thật. Lúc đó, cô ấy chỉ mất đi một gã chồng tồi tệ, còn tôi thì mất đi gia đình yên ấm và một người vợ tốt. Và kẻ hối hận chắc chắn sẽ là tôi.
Hôm qua tôi đã về quê, đích thân xin lỗi vợ và bố mẹ vợ rồi đón cô ấy về. Cũng may vợ đồng ý tha thứ cho tôi tất cả những lỗi lầm từ trước đến nay. Quả thực có gia đình êm ấm, có vợ con bên cạnh là cảm giác yên bình và hạnh phúc nhất. Chẳng có cuộc vui bên ngoài nào so sánh được.
Mẹ chồng mắng "ăn bám còn tiêu hoang", tôi giơ túi xách rồi tiết lộ điều khiến bà choáng
Mẹ chồng nghe xong thì choáng váng, lắp bắp mãi không thốt nên lời. Cuối cùng bà lặng lẽ đi nhặt lại trả tôi đám đồ vừa ném, rồi nhẹ giọng xin lỗi tôi.
Đúng là mẹ chồng nào cũng luôn tự hào về con trai, coi con trai như vàng bạc, ngọc quý, còn con dâu thì chắc khác gì tội đồ. Mẹ chồng tôi cũng không là ngoại lệ. Chồng tôi lương tháng được 25 triệu, mức thu nhập đó khiến mẹ chồng vô cùng tự hào, đi đến đâu cũng phấn khởi khoe con trai mình tài giỏi.
Mỗi tháng chồng đưa tôi 15 triệu để chi tiêu, 10 triệu anh giữ lại tiêu vặt cho bản thân và giao lưu bạn bè. Nếu dư ra thì anh lại đưa tôi cất đi để tiết kiệm lo cho gia đình. Cũng vì chuyện đó mà mẹ chồng rất bất mãn và ngứa mắt với tôi. Bà cho rằng con trai quá chiều chuộng vợ, bảo tôi ngồi lên đầu lên cổ con trai bà. Bà còn sợ tôi cầm hết tiền của chồng rồi mang về cho nhà mẹ đẻ hoặc dở chứng bỏ chồng theo gã đàn ông khác.
Mẹ chồng thật nực cười. Nếu là bà thì chắc chắn bà sẽ đòi thâu tóm toàn bộ tiền của chồng. Nhưng nếu con dâu cầm tiền của con trai mình thì bà lại khó chịu. Vợ chồng đã yêu thương nhau, còn sinh con đẻ cái rồi mà không tin tưởng, cứ đề phòng, toan tính như vậy thì tình cảm làm sao được bền lâu? Nhưng tôi mặc kệ thái độ của mẹ chồng, chỉ cần chồng tôi biết phải trái, đúng sai là được.
Bà cho rằng con trai quá chiều chuộng vợ, bảo tôi ngồi lên đầu lên cổ con trai bà. Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi mới mua nhà riêng cách đây không lâu, trước đó chúng tôi ở riêng nhưng vẫn thuê trọ. Chỗ chúng tôi ở không xa nhà bố mẹ chồng lắm, rảnh rỗi mẹ chồng lại sang nhà chúng tôi chơi. Nói sang chơi nhưng chủ yếu bà săm soi, xét nét cuộc sống của các con thì đúng hơn. Bà muốn biết tôi đối xử với con trai bà thế nào, có "hành" anh hay không.
Và hễ bà thấy tôi mua món đồ gì mới là bà bắt đầu cạnh khoé, nói tôi đã ăn bám còn tiêu hoang, mới mua nhà mà không biết tiết kiệm. Rồi thì đàn bà mà không biết chi tiêu, có ngày nhà cửa tan nát. Tôi tức lắm nhưng vì muốn nhà cửa êm ấm nên đều nhịn hết.
Hôm vừa rồi mẹ chồng đến đúng lúc tôi vừa đi mua sắm với bạn về. Bà thấy tôi xách túi lớn túi nhỏ thì sầm mặt lại, tức giận đến mức lao tới giật đám đồ trên tay tôi rồi quăng ra giữa sàn nhà. Sau đó bà chỉ thẳng mặt tôi mắng bằng những từ ngữ khó nghe mà tôi không tiện kể lại ra đây.
Trần đời sống mấy chục năm tôi chưa bao giờ bị xúc phạm nặng nề đến vậy. Trong khi tôi chẳng hề làm gì sai cả. Tôi quyết định không nhịn mẹ chồng nữa. Tôi giơ chiếc túi xách trong tay lên, nói rành rọt từng chữ với bà:
- Mẹ có biết nguyên chiếc túi xách này của con giá trị bao nhiêu tiền không? Bằng một tháng lương của con trai mẹ đấy. Chiếc váy con đang mặc, giày con đi cũng toàn tiền triệu một món cả. Mẹ nghĩ 15 triệu anh ấy đưa cho con hàng tháng đã là to à? Mẹ nghĩ 25 triệu/tháng anh ấy làm ra đã là giỏi giang lắm hay sao? Mẹ nghĩ nếu con tiêu tiền của chồng thì có đủ hay không?
Sau đó tôi nói thẳng lương của tôi ít nhất cũng 60 triệu/tháng, có tháng lên đến cả trăm triệu. Ngoài đi làm trên công ty, tôi còn kinh doanh thêm shop hoa tươi rất đông khách và góp vốn làm ăn với anh chị em trong nhà tôi. Nhà tôi ai cũng có năng khiếu kinh doanh cả, góp vốn là kiểu gì cũng thu lời.
Lần này bà quá đáng quá, tôi buộc lòng phải nói ra tất cả. Ảnh minh họa
Chính vì chồng biết khả năng kinh tế của tôi nên anh yên tâm giao hết tiền bạc cho tôi giữ và cũng rõ ràng một điều, số tiền anh đưa thật sự chẳng thấm tháp vào đâu. Tiền mua căn nhà to rộng này cũng chủ yếu là tôi bỏ ra. Chẳng qua trước nay muốn giữ sĩ diện cho chồng, không muốn anh bị lép vế quá nhiều trước vợ nên tôi ít công bố sự thật với bên ngoài, nhất là trước mặt mẹ chồng.
Lần này bà quá đáng quá, tôi buộc lòng phải nói ra tất cả. Mẹ chồng nghe xong thì choáng váng, lắp bắp mãi không thốt nên lời. Cuối cùng bà lặng lẽ đi nhặt lại trả tôi đám đồ vừa ném, rồi nhẹ giọng xin lỗi tôi. Thấy bà xuống nước làm lành, tôi cũng chẳng để bụng làm gì.
Đấy các chị em có công nhận không, con dâu tốt đã đủ đâu. Dù trước nay tôi luôn đối xử tốt với bà, cũng chăm chồng chu đáo nhưng mẹ chồng vẫn chẳng ưa gì tôi. Thế mà vừa biết tôi mạnh về kinh tế, thậm chí hơn cả chồng, thì thái độ của bà khác một trời một vực luôn. Đúng là thời buổi bây giờ, cứ phải có tiền thì mới được người khác nể trọng!
Gửi con cho mẹ chồng trông nhưng khi đến đón, tôi phát ngất vì thấy cốc sữa đậu nành để trên bàn cùng gương mặt thất thần của con gái Mẹ chồng làm như vậy khác nào là muốn đâm vào trái tim con dâu một nhát chí mạng? Tôi là công nhân xí nghiệp may, tự biết trình độ dân trí của mình không cao. Trước đây, vì hoàn cảnh của gia đình khó khăn nên tôi chẳng thể được đi học như bạn bè đồng trang lứa. Hết cấp 3, tôi...