Phòng the nguội lạnh vì gánh nặng tiền bạc
Công việc bộn bề, áp lực kinh tế, tâm lý vợ chồng lúc nào cũng căng thẳng và lúc nào cũng chỉ nghĩ đến công việc, tiền bạc. Điều đó khiến cho đời sống tình cảm vợ chồng cũng nguội tắt dần, nhiều người rơi vào tình trạng lãnh cảm.
Rối loạn “chuyện ấy” vì áp lực kinh tế
Sau bao năm làm ăn bên ngoài với đồng lương ít ỏi, anh Hoàng (Hà Đông, Hà Nội) cùng hai người bạn đã hùn vốn làm ăn khi thành lập một công ty xây dựng. Tuy nhiên, chuyện làm ăn không được thuận lời và có nguy cơ phá sản. Vợ anh, chị Lan cho biết, trước đây anh là nhân viên bình thường thì vợ chồng còn hòa hợp, ngày nào anh cũng âu yếm, thủ thỉ với vợ. Từ ngày anh thành lập công ty và làm ăn thua lỗ đến giờ, vợ chồng nói chuyện với nhau còn khó, anh thường xuyên gắt gỏng và không muốn gần vợ. Nhiều lần chị ngỏ lời “chuyện ấy” thì lại bị anh quát lại “cô vẫn còn hứng thú được à, cơm không có mà ăn xem có đòi hỏi nữa không…”. Thấy chồng như vậy chị đành nín nhịn, vậy là mấy tháng nay vợ chồng chị “ngủ chay” với áp lực kinh tế, tiền bạc chất đầy.
Ảnh minh họa.
Trường hợp của chị Hằng trú tại Hoàng Mai, Hà Nội cũng là một điển hình. Hằng làm nhân viên cho một công ty truyền thông lớn, chuyên làm tổ chức sự kiện nên công việc của cô lúc nào cũng bộn bề. Có những hôm lo chạy chương trình mà Hằng quên cả ăn, cả ngủ. Hai vợ chồng mới cưới nhưng chuyện ái ân hoàn toàn không hòa hợp vì cô làm việc tới khuya, sau đó thì lăn ra ngủ vì quá mệt mỏi.
Tâm lý của Hằng lúc nào cũng căng như dây đàn vì muốn kiếm tiền mua nhà. Đã không ít lần vợ chồng cãi nhau giữa đêm, nhưng Hằng vẫn không thể đi ngủ mà công việc vẫn ngập đầu. Dần dần “chuyện ấy” của vợ chồng cũng nhạt, đôi lúc Hằng thể hiện cho hết “nghĩa vụ”, không còn hào hứng như trước đây nữa.
Video đang HOT
Cách đây một tháng, gia đình hai bên giục chuyện con cái, Hằng giật mình vì gần năm nay cô không sử dụng một biện pháp tránh thai nào nhưng vẫn không thể thụ thai. Hằng hoang mang tìm đến rất nhiều chuyên gia xin tư vấn nhưng vẫn không ăn thua vì trong mọi sinh hoạt hằng ngày đều gắn với chữ công việc. Hai vợ chồng đến bệnh viện khám về mặt tâm lý. Chỉ nghe vợ chồng Hằngtâm sự về một mớ công việc mà cô giải quyết hằng ngày các bác sĩ đã bắt được bệnh bản năng tình dục của hai vợ chồng thay đổi hoàn toàn do tâm lý, do sức ép của công việc.
Loại bỏ công việc trong phòng ngủ
Trong quan hệ tình dục, yếu tố tâm lý có vai trò quan trọng để cuộc yêu thêm nồng nàn, nhưng cũng có khi yếu tố tâm lý lại chi phối và đè nặng khiến lửa yêu ngày càng lụi. PGS TS Trần Hữu Bình – Nguyên Viện trưởng Viện Sức khỏe Tâm thần Quốc gia cho biết, trong xã hội ngày nay, nhiều cặp vợ chồng mải mê cho công việc mà không để ý rằng họ đang bị công việc chi phối dẫn đến bản năng tình dục thay đổi, rối loạn. Nguyên nhân chủ yếu ở đây là do tâm lý. PGS Bình lý giải: “Khi vợ chồng sống cùng nhau, nhất là khi gần gũi, bất kể ý nghĩ gì về công việc cũng làm cho cảm hứng phòng the tắt hẳn, không còn thích thú nào nữa. Rối loạn bản năng tình dục có thể do stress cũng là nguyên nhân làm cho bệnh lý này ngày càng tăng cao”.
Ảnh minh họa.
Các chuyên gia khuyên rằng, những khó khăn về mặt tài chính gia đình, thất bại trong kinh doanh, gánh nặng kinh tế đè nặng lên vai của mỗi người sẽ làm cho vợ chồng lao vào công việc để kiếm ra tiền thay vì có thời gian để nghĩ đến những giây phút thăng hoa khi ân ái. Những yếu tố này còn là nguyên nhân của những mâu thuẫn, xích mích và là hóa chất bào mòn dần đời sống tình dục của các cặp vợ chồng. Vì vậy, hãy duy trì đời sống tình dục thường xuyên, đừng bao giờ mang theo phiền muộn lên giường. Cách tốt nhất để làm sống lại các hoạt động trong phòng ngủ là đầu tư thời gian và năng lượng cho đối tác để gìn giữ những ngọn lửa yêu đương để đối tác của bạn mạnh mẽ vượt qua những thời kỳ khó khăn của cuộc sống.
Bài đã đăng trên chuyên trang Hôn nhân Pháp luật của báo Đời sống & Pháp luật.
Theo Doisongphapluat
Chồng bảo, không có bầu thì sẽ bỏ tôi
Lấy nhau 3 năm rồi, vậy mà tình nghĩa vợ chồng chỉ thế thôi sao. Tôi chưa từng nghĩ, anh lại có thể thốt ra những lời cay độc như vậy.
ảnh minh họa
Anh khiến trái tim tôi rụng rời, đau đớn, tôi không còn niềm tin vào anh, vào cuộc sống nữa.
Tôi và anh cưới nhau đã được 3 năm. Thời gian đó, tôi có bầu nhưng bị thai chết lưu. Tôi cũng không biết nguyên nhân vì sao. Mất đi đứa con đầu lòng đã mang nặng suốt thời gian dài, tôi như người chết đi vậy. Tôi mất tinh thần suốt mấy tháng, không còn nghị lực sống. Lúc đó, chồng tôi còn lạnh lùng với tôi. Anh trách tôi là người không cẩn thận, chu đáo, làm mất con của anh. Thế nên trong chuyện này, dường như với gia đình anh, lỗi hoàn toàn là do tôi.
Khi tôi đau khổ nhất, anh lại lạnh lùng. Anh chưa một lần hỏi han, quan tâm tôi. Anh bảo tôi là người đã gây ra cái chết cho con làm tôi đã tuyệt vọng còn tuyệt vọng hơn. Nhưng tôi cứ cố gắng như vậy, cứ nghĩ đến con mà sống để sinh cho con những đứa em khác.
Suốt thời gian dài, tôi bị stress nặng. Tôi ốm trầm trọng cũng tự mình chăm sóc bản thân. Nhà tôi sống riêng nên chỉ có hai vợ chồng với nhau. Chồng tôi lại kiếm được tiền nên nhiều khi anh cáu gắt, coi thường tôi. Hễ nhìn thấy con cái nhà ai ngoan ngoãn theo lời bố mẹ là anh lại ghen tị và nhìn tôi bằng ánh mắt khó chịu. Không thể có ai hiểu được nỗi lòng của tôi lúc ấy đâu.
Tôi và con đã khổ sở thế nào, đến khi mất con tôi cũng không biết. Vậy mà một lời động viên cũng không có. Bố mẹ chồng thì thờ ơ, coi như đó là chuyện riêng của chúng tôi nên không can thiệp.
Sau đó một thời gian, tôi cũng đi làm và lấy lại tinh thần. Tôi lại trở về là người vợ hiền thục, chăm chồng những bữa cơm và giấc ngủ. Nhưng thái độ của anh bây giờ không được như trước. Dù có ân ái vợ chồng anh cũng rất nóng vội, giống như là cho xong trách nhiệm và khát khao có một đứa con.
Thời gian sau đó, tôi mãi không có tin vui, anh cứ hỏi tại sao liên tục. Anh giục tôi đi khám nhưng tôi không đi, vì tôi nghĩ, chuyện con cái đâu phải nói có là có được. Tôi cứ từ từ tính chuyện nhưng mà bản thân tôi cũng mong có con lắm. Vì mất đi một đứa con rồi, tôi cảm thấy chán nản kinh khủng nhưng còn cách nào khác đâu là cố sinh đứa con để tìm kiếm niềm vui.
Nhưng mà, mãi chẳng thấy tín hiệu gì. Bố mẹ bảo tôi phải đi khám tôi cũng không nghĩ đến. Vì tôi mất đi đứa con đầu nên có lẽ cũng ảnh hưởng. Cứ thấy tôi chần chừ, có vẻ anh bực bội. Gần đây, anh hay nổi cáu với tôi vô cớ. Tôi không làm gì sai anh cũng kiếm cớ gắt gỏng, khó chịu. Tôi bực bội vô cùng nhưng phải nín nhịn.
Thế mà đêm đó, anh đùng đùng nổi giận khi bạn gọi điện mai tới sinh nhật con anh ta. Anh bảo tôi là: "Nếu không sinh được con thì nói rõ đi, đừng có giấu giếm. Không sinh được con nữa thì tôi bỏ, cho cô thời hạn 6 tháng. Đi khám thì không đi, chắc là cô có vấn đề. Nếu vậy, tôi sẽ ngoại tình kiếm con cho cô coi, đừng thất vọng!". Nghe anh nói vậy, tôi sốc nặng, tôi như chết lặng trước từng câu từng lời chồng thốt ra. Nếu như anh chịu động viên, an ủi tôi thì biết đâu tinh thần tôi sẽ tốt, tôi không bị áp lực nặng nề thế này.
Thú thực, tôi cũng đã đi khám nhưng không nói với anh. Vì bản thân tôi muốn thử xem anh đang có thái độ thế nào với mình. Tôi không dám tin là anh lại phũ phàng như vậy.
Đợt này, tôi thấy anh đi sớm về muộn, thi thoảng lại ra ngoài nói chuyện rất lâu. Phải chăng anh đang ngoại tình? Hay là anh đang cố tình muốn làm vậy để tôi có động lực? Nhưng dù sao, những lời anh nói ra đã không còn tình nghĩa gì nữa rồi, chắc là anh đang rũ bỏ tôi vì tôi không sinh được con cho anh. Nhưng nhiều khi tôi nghĩ, tại sao anh không nghĩ chính anh mới là nguyên nhân khiến chúng tôi không thể có con. Nếu mà như vậy thì sao nhỉ...?
Theo VNE
Cưới hay không khi chưa xác định được đứa bé đó là con mình? Suốt 5 tháng liền, cứ đều đặn 1 tuần 2 lần, chúng tôi lại ân ái với nhau. Chúng tôi đang muốn nhanh có con nên đã lên mạng tìm hiểu nhiều biện pháp để chóng đậu thai. Vốn là dân tỉnh lẻ bám trụ lại ở giữa thủ đô hoa lệ, tôi với cô ấy đã phải nương tựa vào nhau để...