Phát hiện chồng đi lang chạ, tôi tố cáo cho cả nhà cùng biết thì nhận được lời khuyên choáng váng từ gia đình chồng
Sau khi thấy thái độ dửng dưng từ cả gia đình chồng thì tôi nhận ra ly hôn cũng không có gì tiếc nuối.
6 năm trước khi tôi chuẩn bị kết hôn, mẹ đã khuyên tôi rằng sang nhà người làm dâu thì lúc nào cũng phải thật tỉnh táo. Đừng nghĩ ký vào giấy đăng ký kết hôn thì đã là người một nhà với họ. Dù thế nào đi chăng nữa tôi vẫn mãi không chung dòng máu với gia đình người ta, chỉ gắn bó với chồng bởi sợi dây tình cảm mong manh lúc nào cũng có thể đứt gãy.
Tôi cứ lắc đầu nói mẹ bi quan quá. Đến khi sống ở nhà chồng một thời gian tôi mới nhận ra mình khờ khạo như thế nào. Lời mẹ nói cái nào cũng chuẩn, chỉ có tôi ngây thơ nghĩ rằng người ta sẽ yêu thương quý trọng mình như con ruột thôi.
Gia đình chồng tôi không xấu tính nhưng họ lại có tật bao che chuyện xấu của các thành viên trong nhà.
Ví dụ như chị gái chồng tôi có thói quen vay tiền không trả. Sau khi bị quỵt mấy triệu tiền mừng cưới hàng xóm thì giờ tôi luôn ngó lơ khi chị ấy nhắn tin gọi điện cho mình. Ngoài món nợ ấy ra thì thi thoảng chị chồng có chiêu nhờ tôi lấy đồ ship hộ rồi trả tiền trước, khi nào về qua nhà chị sẽ gửi tiền sau. Tuy nhiên chị ấy không bao giờ giữ lời, cứ hứa hẹn nọ kia xong có vài chục nghìn cũng quỵt.
Từ lúc biết cái nết chị chồng vậy thì tôi không giúp bất kỳ việc gì nữa. Mọi thứ khác thì chị ấy bình thường, chỉ trừ chuyện vay mượn là không sòng phẳng. Vài lần tôi cáu quá nên lỡ trách móc chị vài câu trước mặt bố mẹ chồng, không ngờ ông bà lại bênh con gái chằm chặp, kêu là “có mấy đồng bạc cũng phải hằm hè chị”.
Mẹ chồng thì có tật ngồi lê đôi mách. Bao lần bà gây sự cãi nhau với hàng xóm cũng vì cái mồm “đi chơi xa”. Việc nhà chưa làm xong nhưng cứ thấy bên hàng tạp hóa có hội nào túm tụm là mẹ chồng quẳng hết các thứ đi để chạy sang. Toàn tin đồn thị phi không được kiểm chứng, đến lúc vỡ lở ra hoặc nhân vật trong câu chuyện phát hiện bị nói xấu thì mẹ chồng tôi kiểu gì cũng bị réo tên, lôi ra giữa đường giữa chợ để mắng mỏ cãi cọ. Bao lần mọi người khuyên mẹ chồng tôi bỏ tật hóng hớt buôn chuyện đi mà bà không nghe, dính phiền phức quanh năm mà vẫn không chừa.
Riêng chồng tôi có tật gái gú trăng hoa, song lúc yêu nhau thì anh ấy không để lộ ra chút dấu hiệu nào làm tôi cứ nghĩ chồng mình đứng đắn lắm. Đến khi cưới rồi tôi mới biết, nhưng người thân của anh rất “chịu khó” giấu giếm hộ anh mỗi lần ăn vụng bên ngoài.
Lần đầu tôi bắt được chồng nhắn tin với con bé gội đầu ngoài phố, anh ngủ quên nên không tắt màn hình điện thoại. Tôi dựng chồng dậy truy hỏi xong cãi nhau ầm ĩ. Bố chồng biết chuyện liền mắng ngược lại tôi, bảo có mỗi mấy dòng tin nhắn hỏi thăm nhau kiểu “Em ăn cơm chưa, em nhớ ăn uống đầy đủ nhé không anh xót ruột” là điều quá bình thường. Được cả mẹ chồng tôi ủng hộ vào nữa, bà nói đàn ông ai mà chẳng thích gái đẹp, chừng nào nó ngủ với gái hẵng ghen. Ôi nghe xong mà tôi choáng, chẳng hiểu tư tưởng của nhà họ kiểu gì nữa?!?
Lúc tôi có bầu lại bắt được chồng nhắn tin mùi mẫn với 2 em gái trẻ trên cơ quan. Tôi khóc rầm rĩ mấy ngày liền nhưng cả nhà chồng không ai quan tâm. Đến khi sinh xong thì chồng công khai chở gái đi đường, còn đăng ảnh đi ăn với người ta lên mạng nữa. Chẳng bao giờ thấy khoe hình vợ con nhưng gái xinh thì toàn đăng ảnh kiểu mập mờ.
Video đang HOT
6 năm trôi qua, giờ con tôi cũng 4 tuổi rồi. Tôi chán chả thèm chú ý đến chồng nữa, việc ai người ấy làm. Rảnh đâu mà suốt ngày rình rập xem chồng ngoại tình với ai, bởi anh ta lăng nhăng bao người tôi nhớ làm sao hết!
Lạ một nỗi giờ tôi tập trung chăm sóc bản thân, thay đổi gu ăn mặc và thường xuyên đi chơi với bạn bè thì tự dưng chồng lại hay xoi mói. Anh ta khó chịu khi thấy tôi diện váy đẹp ra ngoài. Tôi dắt con đi theo anh ta cũng bực bội, bắt 2 mẹ con phải ở nhà mới yên.
Dĩ nhiên là tôi không nghe theo rồi. Làm gì là quyền của tôi chứ. Tôi bảo chồng cũng ra ngoài mà chơi, giờ lắm em xinh tươi cởi mở lắm, chứ vợ già ở nhà không ngon bằng đâu. Chồng tức lắm mà không cãi lại được. Thân mình đầy tội lỗi ra thì tư cách đâu mà gây sự với vợ.
Cho đến hôm qua thì điều mẹ chồng tôi từng nói đã thành sự thật. Tôi tận mắt trông thấy chồng vào nhà nghỉ với gái lạ, còn ngang ngược đến mức chọn chỗ hú hí cách nhà có mấy trăm mét chứ!
Tôi ngồi hàng trà đá ngay cạnh nhà nghỉ đợi xem mấy giờ thì chồng ra. Chả hiểu sao tôi bình tĩnh lắm mọi người ạ. Chắc tại có ý định ly hôn lâu rồi, tình cảm vợ chồng phai nhạt nhiều rồi, lòng tin cũng chả còn nữa nên tôi không thấy ghen. Tôi nhắn tin “khoe” với lũ bạn thân rằng tao đang ngồi đợi chồng với nhân tình, chúng nó nhao nhao lên đòi tới đánh ghen hộ nhưng tôi bảo không cần thiết.
Chừng 2 tiếng sau cặp mèo mả gà đồng mới bước ra. Chồng tôi dắt xe máy trông phấn khởi lắm, tính ra cả năm rồi vợ chồng có đụng vào nhau đâu, nên “của lạ” đến tay dĩ nhiên là vui rồi! Đang cài mũ bảo hiểm cho “em yêu” thì ánh mắt chồng va phải tôi bên hàng trà đá, anh ta giật mình làm rơi cái mũ lăn lóc luôn!
Con bé kia nhìn mặt chồng tôi tái mét thì chắc hiểu luôn vấn đề. Nó ba chân bốn cẳng chạy thẳng sang đường lủi mất. Khổ nỗi tôi có định làm gì nó đâu cơ chứ! Tôi chỉ giơ sẵn điện thoại ra quay hình 2 người họ thôi mà, giữ làm bằng chứng ra tòa còn giành quyền nuôi con.
Cái xong tôi tung tăng đi bộ về nhà. Chồng cứ chạy bên cạnh năn nỉ tôi lên xe, rồi kêu 2 vợ chồng ra chỗ yên tĩnh nói chuyện. Nói cái khỉ mốc gì chứ. Bị bắt quả tang lén lút với gái tận nơi mà còn định trình bày. Chắc anh ta nghĩ tôi cần nghe giải thích đấy?
Về nhà tôi dọn luôn ít đồ vào 2 cái vali, gọi con ra rủ về ngoại chơi với mẹ. Con tôi hò reo sung sướng, nó thích nhất là được cùng ông ngoại chơi ở vườn mà. Chồng tôi lao vào giành giật vali không cho tôi đi đâu hết. Tôi phát ngán với cái vẻ giả tạo của anh ta, khi ở với gái thì có nghĩ đến vợ con đâu cơ chứ!
Xuống dưới thì tôi thấy cả nhà chồng đang đứng ngồi rất đông đủ. Bà chị chồng cũng vừa đón con đi học về tạt qua chắc xin ăn. Thấy ồn ào nên mẹ chồng hỏi 2 đứa làm sao, tôi tuyên bố luôn là mai sẽ nộp đơn ra tòa.
Nghe vậy xong chắc cả nhà chồng đoán ngay ra được lý do nên họ hoàn toàn không sốt sắng. Bà chị chồng còn hồn nhiên vừa gặm ổi vừa dí tai hỏi nhỏ em trai là đi gái có biết đường đeo bao không. Chồng tôi nhăn nhó gật đầu, thế là bà chị tiện thể quay sang phán luôn:
- Nó cặp kè với ai thì cũng vẫn biết dùng biện pháp an toàn để không vướng con rơi con rớt, tử tế như thế rồi còn muốn gì nữa?
Được cả bố mẹ chồng cũng bênh con trai, thốt ra một câu không tưởng: “Nó cặp kè thì vẫn về nhà với vợ con chứ có đòi bỏ vợ đâu!”.
Nhà dột từ nóc thế này thì tôi cũng chịu! Bó tay không nói nổi, không thể chịu đựng được. Tôi thực sự thấy mình không hòa nhập được với tư tưởng lối sống của gia đình này. Thôi thì buông tay luôn cho nó khỏe, con cái đỡ xấu hổ vì bố sau này.
Nhà ngoại lên thăm cháu nhưng bị ông bà thông gia khinh ra mặt, nhưng ngay sau đó lại thay đổi 180 độ vì câu nói này của bà ngoại
Sau việc này thái độ của mẹ chồng em khác hẳn, chắc bà cảm thấy từ trước tới nay hành động của mình có phần thái quá nên từ đó thường xuyên gọi điện cho thông gia để hỏi thăm và tình cảm hai bên cũng được cải thiện rất nhiều.
Ngày em mới về làm dâu nhà chồng, lúc nào mẹ chồng cũng nhìn em bằng nửa con mắt. Bà bảo dòng họ nhà bà bao đời ở chốn phồn hoa đô hội này. Thế mà chả hiểu sao chồng em lại phải lòng rồi rước em tận Yên Bái xa xôi về đây.
Còn nhớ, ngày đầu về ra mắt nhà chồng, nhìn thấy ngôi nhà mặt phố cao 7 tầng lớn như khách sạn, em cũng choáng váng. Trong suốt bữa ăn, mẹ chồng cứ im lặng. Thỉnh thoảng bà nhắc con trai gắp thức ăn cho em:
"Con gắp thức ăn cho bạn gái ăn đi. Ở nơi vùng xa ấy làm gì có những món này mà ăn"
Cứ thế, thi thoảng mới nói 1 câu nhưng bà nói câu nào là em tự ái câu đó. Được cái khi làm dâu nhà chồng, dù bà ghét con dâu ra mặt và khinh nhà thông gia nghèo nhưng bà vẫn xót cháu, thương cháu. Vì thế khi em bầu bí nặng nề, bà cũng không bắt em làm lụng nhiều vì bà sợ sảy thai. Ngày em đi đẻ, dù là con gái, bà cũng quý hơn vàng, cho dâu đẻ ở viện tốt nhất.
Tuy nhiên với nhà thông gia, bà không có qua lại tình cảm. Rồi mỗi lần mẹ đẻ em xuống chơi, bà rất hay chê bai người nhà quê khiến mẹ em phát ngại. Biết ý, bà xuống chơi 1-2 bận cũng cáo bận về nhà. Cũng biết tính mẹ chồng em, bố mẹ đẻ em suốt ngày nhắc nhở con gái không bao giờ được cãi bà kẻo gia đình căng thẳng.
Hôm trước là đầy tháng con nhà em. Vì là đứa cháu đầu tiên nên mẹ chồng cúng đầy tháng và ăn cỗ rất to. Bà làm tận 25 mâm, mời hết họ hàng nội ngoại trong họ gần. Không thấy bà mời đằng thông gia, em liền lên tiếng trước:
"Con định mời cả ông bà ngoại và các em lên đây đầy tháng Cún nữa mẹ ạ".
"Thôi ông bà ngoại xa xôi, con mời làm gì. Đi xa khổ vất vả ra"
Mẹ chồng nói giảm nói tránh thế, thực ra em biết bà không muốn cho thông gia lên. Bà sợ thông gia nhà quê, ăn mặc không được tinh tươm, lên đây trước bao quan khách làm xấu mặt bà. Nhưng cháu là cháu chung nên em cứ gọi về bảo bố mẹ lên đầy tháng cháu.
Lúc em đi đón bố mẹ đẻ ở bến xe về, mẹ chồng đã đứng ở trước cửa nhà bảo thẳng:
"Chào ông, trước khi vào nhà, ông nhớ tháo đôi dép để ở ngoài sân không cháu lại bị dị ứng với bụi đường".
"Này ông, ông rửa tay đi đã rồi mới bế cháu nhé"
Rồi: "Ông ăn xong thì ra bến xe luôn chứ để còn kịp về quê không trởi tối nhanh lắm".
Thấy thái độ của thông gia giống như muốn đuổi mình, bố em quay ra bảo:
"À, tôi lên với cháu xong cũng sẽ về luôn bà thông gia ạ. Nhưng từ từ chút, tôi chạy lên cho cháu gái rượu của tôi sổ tiết kiệm 1 tỷ đã. Sau đó tôi mới về"
Bố đẻ bảo, nhà vừa bán mảnh vườn cam cũng được 1 tỷ. Ông bà quyết định cho cháu ngoại số tiền này để cháu có thể ăn học thành tài. Ông lập 1 sổ tiết kiệm cho riêng cháu. Thấy thông gia cho cháu mới sinh cả tỷ, mẹ chồng em từ ngạc nhiên chuyển sang có chút ngại ngùng.
Sau việc này thái độ của mẹ chồng em khác hẳn, chắc bà cảm thấy từ trước tới nay hành động của mình có phần thái quá nên từ đó thường xuyên gọi điện cho thông gia để hỏi thăm và tình cảm hai bên cũng được cải thiện rất nhiều.
Phận làm con, em mừng không kể xiết, cuộc sống dù nghèo khổ hay giàu sang mà hai bên gia đình sống hòa thuận là điều em hạnh phúc nhất.
Cưới nhau 4 năm nhưng tôi chưa từng gặp mặt bố chồng, lần đầu tiên nhìn thấy ông, tôi choáng váng suy sụp Tôi cả đời cũng không quên khuôn mặt của người đàn ông đã dồn bố mẹ tôi đến bước đường cùng. Dù qua bao năm, ông ta có già đi thì tôi vẫn có thể nhận ra! Chồng tôi có hoàn cảnh gia đình khá đặc biệt. Bố chồng của tôi có hai vợ, chồng tôi là con của vợ hai. Vì thế,...