Phải xa nhau bao lâu thì người ta mới thấy cần nhau?
Chẳng phải có duyên mới gặp, mắc nợ nhau mới từ lạ thành quen đó sao. Vậy đã quen thì sao vô cớ lại phải trở nên xa lạ nhau làm gì???
Phải xa nhau bao lâu thì người ta mới thấy cần nhau hả ba?
Thực sự đến giờ phút này đây con rất cần câu trả lời đó ba à. Người ta đến với nhau bởi ngàn lí do, nhưng cũng có ngàn lí do khác khiến người ta phải xa rời nhau. Tại sao cuộc sống cứ mãi chỉ là một vòng lẩn quẩn, như trẻ con chơi trò năm mười, bịt mắt bắt dê, ba nhỉ? Từa tựa nhau là thế, nhưng lại khác nhau một trời một vực. Nếu là trẻ con, thì cũng chỉ khuất mắt nhau năm mười phút là lại xuất hiện, và chỉ mang lại tiếng cười cho nhau mà thôi. Còn bây giờ, người ta chẳng thể nào định nổi cái không gian, thời gian và khoảng cách ấy là bao xa, bao lâu, và tại sao lại mang nhiều mặn đắng của đời và chua chát của tình đến thế.
Chẳng phải ngày ấy, cứ mỗi lần con khóc, vì cứ bị thua một trò chơi trẻ con nào đó. Thì khi chạy về méc ba, sẽ được vỗ về còn được ba xoa xoa nhè nhẹ lên đầu mà nói ” Con gái ngoan của ba, khóc là xấu lắm, có chơi có chịu nào, chơi thì có thắng có thua. Không muốn thua thì phải cố mà thắng, dù sao chỉ là chơi cho vui thôi mà”. Vậy mà bây giờ, cũng mỗi lần con khóc, vì một chút khó khăn trong cuộc sống, vì một chút sứt mẻ nơi trái tim. Con chỉ biết lẳng lặng ngồi thu mình lại trong một góc tối, chẳng dám thổ lộ cùng ai. Nhưng ba vẫn biết, có lẽ vì nỗi buồn đã tràn lấp đầy trên gương mặt con. “Muốn khóc thì hãy khóc đi con gái, đừng cố làm gì. Rồi thì đứng lên, lớn rồi sẽ chẳng ai nhường nhịn con cả. Nhưng cũng đừng cố giành giựt điều gì nếu nó vốn không thuộc về con. Hãy học cách làm bản thân mình vui vẻ, hạnh phúc thì cuộc đời con sẽ thấy nhẹ nhàng hơn”.
Vẫn giọng nói ấm áp ấy, vẫn đôi bàn tay đưa nhẹ lên đầu con và xoa. Nhưng sao bây giờ từng câu từng chữ thấm đậm vào tâm trí con. Đã lớn rồi nên con đã hiểu, nước mắt trẻ con và người lớn khác xa nhau như thế nào. Nếu mãi là trẻ con thì hay biết mấy ba nhỉ, sẽ có thể khóc tu tu đến mệt thì nín, và sẽ chẳng kịp nhớ mình đã khóc vì điều gì, tại sao. Và nước mắt cũng chỉ là nước mà thôi, không màu không vị.
Thế nhưng tại sao đến một lúc nào đó con người vẫn phải cứ chịu đựng cái gọi là rời xa nhau, người ta xa nhau vì điều gì, tại sao và đến bao lâu người ta mới nhận ra là sẽ cần nhau, hả ba?
Con còn nhớ lần đầu tiên đi nhà trẻ, con đã khóc bao nhiêu khi nhìn thấy dáng ba khuất dần nơi cuối đường. Con sợ, lúc đó thật sự rất sợ con sẽ bị bỏ rơi, và chẳng còn được nhìn thấy những người thân yêu của mình nữa. Và cứ về hỏi mãi tại sao phải đến trường, tại sao lại phải xa nhà. Đến lúc đó con mới thấy mình cần gia đình biết mấy, đi học chỉ muốn mau mau được về nhà. Vậy còn bây giờ, tại sao con người ta cứ phải đến một khoảng thời gian nào đó là phải chia tay nhau, rời xa nhau vì những điều mà chẳng thể lí giải được. Có thể là mãi mãi, cũng có thể chỉ là tạm thời vì không gian, địa lí để rồi cũng sẽ lạc mất nhau vì thời gian.
Tại sao cứ phải xa nhau để biết ta cần nhau đến thế nào? Nếu đã được sắp xếp ở cạnh nhau thì chẳng phải nên trân quí điều đó hay sao, tại sao cứ phải có vô vàn lí do để rời xa đến thế? Liệu đã ra đi rồi có còn quay trở lại được như lúc ban đầu không, đã chẳng phải là gia đình, đã vốn không phải nhà thì có còn điều gì để khiến quay về, phải không ba?
Cuộc đời có bao nhiêu lâu vì sao cứ hững hờ, để rồi con người được lật lại bài học cho phép so sánh vế sau. Lại được nếm trải qua cảm giác sợ hãi, đau thương cho những gì xa khuất tầm với. Nhưng là sẽ đau thật đau, sợ thật sợ, chẳng còn chốn yên bình khi tâm trí đã bị khuấy động. Chẳng còn những mong mỏi giữa thế giới hơn 7 tỉ người này, ai sẽ lại cần ai. Trẻ con và người lớn khác nhau nhiều quá ba nhỉ?!!
Video đang HOT
Chẳng phải có duyên mới gặp, mắc nợ nhau mới từ lạ thành quen đó sao. Vậy đã quen thì sao vô cớ lại phải trở nên xa lạ nhau làm gì???
Theo VNE
Vợ xin đơn phương ly hôn vì chồng yếu sinh lý
Tôi xin hỏi tôi có thể đơn phương li hôn được không? Lý do chồng yếu sinh lý, vô sinh có phải là lý do được chấp nhận?
ảnh minh họa
Tôi có 1 vấn đề lien quan đến pháp luật muốn hỏi khá tế nhị như sau:
Tôi kết hôn cách đây 1 tháng qua giới thiệu. Chúng tôi đã hoàn thành thủ tục đăng ký kết hôn. Vì trước khi kết hôn tôi không quan hệ với chồng sắp cưới nên khi lấy nhau về tôi bị thất vọng tràn trề.
Ngay trong đêm tân hôn tôi phát hiện ra chồng mình bị yếu sinh lý. Mặc dù vậy tôi vẫn chưa có ý định bỏ chồng dù trong long rất hụt hẫng.
Tuy nhiên khi tôi ngỏ ý muốn chồng đi khám để chữa trị thì anh tỏ ra khó chịu, quát mắng tôi rồi nói rằng anh không có khả năng có con, anh bị vô sinh. Tôi không biết anh nói có thật không nhưng tôi sẽ không chịu được nếu không có con. Tôi xin anh hãy cho tôi ly dị để tôi có thể tìm được hạnh phúc mới nhưng anh không đồng ý.
Vậy tôi xin hỏi tôi có thể đơn phương li hôn được không? Lý do chồng yếu sinh lý, vô sinh có phải là lý do được chấp nhận.
Hiện tại tôi vô cùng hoang mang.
TRẢ LỜI:
Thạc sỹ - luật sư Nguyễn Hồng Bách - chủ tịch HĐTV công ty luật Hồng Bách và Cộng sự
Theo quy định tại khoản 1 Điều 85 về quyền yêu cầu Tòa án giải quyết việc ly hôn thì:
"Vợ, chồng hoặc cả hai người có quyền yêu cầu Tòa án giải quyết việc ly hôn."
Trừ trường hợp vợ có thai hoặc đang nuôi con dưới 12 tháng tuổi thì chồng không có quyền yêu cầu xin ly hôn. (khoản 2 Điều 85)
Trong trường hợp của bạn đều không thuộc trường hợp đang có thai hoặc đang nuôi con dưới 12 tháng tuổi, do đó căn cứ vào khoản 1 điều 85 Luật Hôn nhân gia đình, bạn có thể đơn phương nộp đơn yêu cầu Tòa giải quyết việc ly hôn.
Tuy nhiên: Tòa án chỉ xem xét yêu cầu ly hôn, nếu xét thấy tình trạng trầm trọng, đời sống chung không thể kéo dài, mục đích của hôn nhân không đạt được thì Tòa án quyết định cho ly hôn. (Theo quy định tại Điều 89 Luật Hôn nhân gia đình năm 2000)
Theo hướng dẫn Mục 8, Nghị quyết số 02/2000/NQ-HĐTP của Hội đồng Thẩm phán - Tòa án Nhân dân Tối cao ban hành ngày 23/12/2000, hướng dẫn áp dụng một số quy định của Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2000, giải thích được coi là tình trạng trầm trọng khi:
- Vợ, chồng không thương yêu, quý trọng, chăm sóc, giúp đỡ nhau như người nào chỉ biết bổn phận người đó, bỏ mặc người vợ hoặc người chồng muốn sống ra sao thì sống, đã được bà con thân thích của họ hoặc cơ quan, tổ chức, nhắc nhở, hoà giải nhiều lần.
- Vợ hoặc chồng luôn có hành vi ngược đãi, hành hạ nhau, như thường xuyên đánh đập, hoặc có hành vi khác xúc phạm đến danh dự, nhân phẩm và uy tín của nhau, đã được bà con thân thích của họ hoặc cơ quan, tổ chức, đoàn thể nhắc nhở, hoà giải nhiều lần.
- Vợ chồng không chung thuỷ với nhau như có quan hệ ngoại tình, đã được người vợ hoặc người chồng hoặc bà con thân thích của họ hoặc cơ quan, tổ chức, nhắc nhở, khuyên bảo nhưng vẫn tiếp tục có quan hệ ngoại tình;
a.2. Để có cơ sở nhận định đời sống chung của vợ chồng không thể kéo dài được, thì phải căn cứ vào tình trạng hiện tại của vợ chồng đã đến mức trầm trọng như hướng dẫn tại điểm a.1 mục 8 này. Nếu thực tế cho thấy đã được nhắc nhở, hoà giải nhiều lần, nhưng vẫn tiếp tục có quan hệ ngoại tình hoặc vẫn tiếp tục sống ly thân, bỏ mặc nhau hoặc vẫn tiếp tục có hành vi ngược đãi hành hạ, xúc phạm nhau, thì có căn cứ để nhận định rằng đời sống chung của vợ chồng không thể kéo dài được.
a.3. Mục đích của hôn nhân không đạt được là không có tình nghĩa vợ chồng; không bình đẳng về nghĩa vụ và quyền giữa vợ, chồng; không tôn trọng danh dự, nhân phẩm, uy tín của vợ, chồng; không tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của vợ, chồng; không giúp đỡ, tạo điều kiện cho nhau phát triển mọi mặt.
Như vậy, nếu chị muốn đơn phương ly hôn, chị hoàn toàn có thể làm đơn yêu cầu Tòa án nơi chị cư trú giải quyết ly hôn cho chị, nhưng chị phải chứng minh được Hôn nhân giữa chị và chồng chị đã đến mức độ trầm trọng, đời sống hôn nhân không thể kéo dài, mục đích hôn nhân không đạt được thì Tòa mới có thể xem xét giải quyết yêu cầu của chị.
Thực tế hiện nay cho thấy, mặc dù có hướng dẫn của Tòa án nhân dân tối cao nhưng quy định xác định thế nào là mức độ trầm trọng, hôn nhân không đạt được mục đích vẫn còn rất trừu tượng và còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố, đặc biệt có liên quan đến Người làm việc.
Tuy nhiên, theo tôi thấy, lý do chị đưa ra "chồng yếu sinh lý để" làm căn cứ ly hôn có thể nói là chưa đến mức độ trầm trọng vì:
- Thứ nhất: Chị mới chỉ có nghi ngờ về việc chồng mình bị vô sinh qua lời nói của chồng mà chưa có cơ sở xác minh chính xác. Đặc biệt thông tin chị thu nhận được được chồng chị xác nhận khi anh ta có thái độ, tâm lý bức xúc, không ổn định.
- Thứ hai: Nếu chồng chị bị yếu sinh lý thật thì thực tế cho thấy, hiện nay có rất nhiều phương pháp có thể chữa trị khắc phục, cải thiện đời sống sinh lý cho cả vợ và chồng, và trên thực tế, tôi cũng thấy nhiều trường hợp vợ chồng cùng nhau khắc phục được tình trạng này, vấn đề là phải có sự quyết tâm, kiên trì. Do đó Anh, chị vẫn có thể khắc phục tình trạng này nhất là khi đời sống hôn nhân mới chỉ bắt đầu chớm nở. Vấn đề ở chỗ chị nên lựa đúng thời điểm, lựa lời nhẹ nhàng khuyên răn, động viên chồng mình. Đời sống hôn nhân của chị có thể được cải thiện. Điều này cho thấy tình trạng hôn nhân của chị có thể khắc phục được và chưa đến mức trầm trọng.
- Thứ ba: Chồng chị không hề có một trong những biểu hiện như ngoại tình, ngược đãi vợ, không yêu thương giúp đỡ vợ....(theo quy định tại mục 8 Nghị quyết số 02/2000/NQ-HĐTP).
Bạn có thể đối chiếu các vấn đề tôi phân tích nêu trên để điều chỉnh đối với việc làm của mình cho phù hợp
Theo VNE
Ám ảnh vì hoàn cảnh gia đình, em đột ngột chia tay Tôi vốn từ Bắc vào Nam học tập nên em nghĩ viễn cảnh của hai đứa sẽ giống như bố mẹ em bây giờ nếu chúng tôi cưới nhau. ảnh minh họa Tôi quen em tình cờ qua mạng giống như một sự sắp đặt của tạo hoá. Ban đầu chỉ là qua những dòng chat hỏi thăm, những dòng chat cứ tăng...