Phải lòng cô bồ xinh đẹp
Biết là như thế rất có lỗi với vợ nhưng tôi không thể kiềm chế được mỗi khi ở bên cô gái làng chơi ấy, nàng như một con chim nhỏ nép vào bên tôi để tôi che chở, nâng niu vậy.
Tôi là một gã trai đã đạt đến độ chín cả về phong độ hình thức đến công danh sự nghiệp. Tôi lấy vợ năm 30 tuổ.i, đến nay đã được hơn 5 năm, chúng tôi có một b.é gá.i 4 tuổ.i. Vợ tôi kém tôi 1 tuổ.i, là đàn em khóa dưới của tôi trong trường đại học. Trong một lần họp trường, tôi đã quen nàng. Vẻ xinh xắn, thông minh và mạnh mẽ ngay lập tức đã thu hút tôi. Tôi chủ động xin số, qua một thời gian hẹn hò, hai chúng tôi đã quyết định đến với nhau.
Vợ tôi nhỏ nhắn nhưng tính tình lại cứng rắn, mạnh mẽ. Nàng là một phụ nữ giỏi giang, không chịu thua kém đàn ông trong bất cứ chuyện gì. Ngay cả khi đã là vợ chồng, nàng cũng không chịu để tôi xử lý những chuyện đáng lẽ cánh mày râu phải làm.
Khi tôi tỏ ý khó chịu vì nàng cứ dành làm hết mọi chuyện từ nặng đến nhẹ, nàng chỉ cười rồi bảo: “Anh cứ để em làm, em tự lập quen rồi”.
Các cụ nói cấm có sai, “nhàn cư vi bất thiện”, tôi bắt đầu giao lưu bia bọt trong một lần men say tôi đã nghe theo lời rủ rê của bạn bè lên giường với một cô gái làng chơi. (Ảnh minh họa)
Vợ tôi cứ thế ôm đồm làm hết mọi việc, cô con gái nhỏ thì đi học suốt ngày, đến tối lại quấn lấy mẹ trong khi tôi thì được tự do thực hiện những thú vui của mình. Các cụ nói cấm có sai, “nhàn cư vi bất thiện”, tôi bắt đầu giao lưu bia bọt, trong một lần men say tôi đã nghe theo lời rủ rê của bạn bè lên giường với một cô gái làng chơi.
Em còn trẻ, chỉ khoảng mười tám đôi mươi, làn da non tơ cùng với thân thể thiếu nữ đã khiến tôi xao động, tuy nhiên cái tôi chú ý lại là đôi mắt buồn rười rượi và thái độ bất cần của em, tôi làm gì em cũng mặc. Sau khi chúng tôi quan hệ xong, em lạnh lùng mặc lại quần áo. Tò mò, tôi quyết định hỏi chuyện em và chi tiề.n để em ngồi lại.
Video đang HOT
Qua đó, tôi biết được em phải bỏ học đi làm nghề nhụ.c nh.ã này vì bố mẹ đã mất, dưới em còn một em trai nữa ở với bà ngoại, tuy nhiên em trai không được dạy dỗ tử tế nên trộm cắp phải đi trại giáo dưỡng, bà ngoại nay ốm mai đau, không có tiề.n chữa bệnh nên em bỏ lên thành phố theo một chị bạn vì nghe nói chị kiếm được nhiều tiề.n, xây cả nhà cho bố mẹ. Ai ngờ, con đường mà chị hàng xóm kia dẫn dắt lại nhơ nhuốc cùng cực. Thân đã vấy bẩn nên giờ em cũng không suy nghĩ nhiều, cứ kiếm được tiề.n nhiều là được. Nghe câu chuyện của em, tôi không khỏi xúc động, ngoài số tiề.n trả phí “dịch vụ” tôi còn cho em thêm một khoản, sau đó em xin số điện thoại của tôi. Lưỡng lự nhưng rồi tôi cũng cho em số điện thoại của mình.
Đoán được tôi ngoạ.i tìn.h, cô ấy thẳng thắn nói nếu tôi biết quay đầu, biết nghĩ đến gia đình thì cô ấy sẽ tha thứ. (ảnh minh họa)
Sau lần đó, thi thoảng em có nhắn tin và nói rằng tôi là người tốt nhất trong số những khách làng chơi đã dày vò thân xác em. Tin qua tin lại, thế nào mà tôi và em có nhiều điểm chung ngỡ ngàng, dần dà tôi qua lại với em. Mỗi lần ôm em trong vòng tay tôi lại cảm thấy bản năng che chở của mình trỗi dậy. Tôi quyết định thuê một căn nhà riêng và đưa em chuyển đến đấy, không muốn em phải chịu cảnh tiếp khách và đó cũng là lúc tôi nhận ra mình ghen tuông và có lẽ đã yêu em.
Bên em, tôi thấy mình là một người đàn ông thực thụ với vòng tay vững chắc để em nép vào như chú chim nhỏ chứ không phải ông chồng lười biếng vô tác dụng với vợ. Vợ tôi cũng dần dần nhận ra những thay đổi của tôi khi tôi hay đi sớm về khuya mà có mùi nước hoa lạ.
Đoán được tôi ngoạ.i tìn.h, cô ấy thẳng thắn nói nếu tôi biết quay đầu, biết nghĩ đến gia đình thì cô ấy sẽ tha thứ. Tuy nhiên, tôi lại dính quá sâu vào cuộc tình với cô gái làng chơi kia, tôi biết tôi không thể bỏ em để em lại sa lầy vào con đường nhơ nhuốc, tội lỗi đó. Em lại tỏ ra không muốn phá hoại ra đình tôi nên tôi càng thương em hơn, muốn che chở bao bọc em suốt đời.
Mấy ngày hôm nay, trong đầu tôi lởn vởn suy nghĩ ly dị vợ để được chung sống với em bé bỏng, yếu đuối của tôi. Không có có tôi, vợ tôi vẫn có thể vững vàng còn em thì chỉ có mình tôi để bám víu.
Nhưng nếu lựa chọn em, tôi sẽ phải đối mặt gia sao với gia đình, bạn bè hau bên và cả đứa con gái nhỏ của tôi? Tôi thực sự có lỗi với vợ và con gái nhưng tôi cũng không thể dứt ra khỏi cuộc tình này được. Tôi đã lỡ yêu cô gái đó quá nhiều.
Bây giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Eva
Nếu mình tình cờ gặp nhau trên phố
Nếu em có vô tình gặp anh trên con đường tấp nập thêm một lần nữa, em sẽ mỉm cười và quay lưng đi.
Em thấy mình lạc lõng giữa dòng người tấp nập trên con phố đông đúc. Thành phố này bao năm qua vẫn vậy, mà sao giờ với em, em có cảm giác như mình không còn thuộc về nó. Mọi cảm giác mất đi từ ngày tình yêu với anh tan thành mây khói. Em đã cố gắng bước đi, đi tới tận cùng nỗi buồn. Vậy mà đi mãi, đi mãi, đi tới bao giờ mới tới cuối nỗi buồn đây anh?
Yêu thương đó đã vút bay thật rồi dù em có tin điều đó hay không thì thực tế vẫn là như vậy. Anh nhắn nhủ với em rằng hãy coi như anh chưa từng xuất hiện trong cuộc đời em. Chúng ta gặp nhau trong đời là một cái duyên nhưng chia xa là phận. Mà đã là duyên phận thì em yêu nhiều đến bao nhiêu cũng đâu có ý nghĩa gì. Anh nói nếu em nghĩ như vậy thì sẽ quên anh nhanh hơn, đón nhận chuyện chia tay này nhẹ nhàng hơn. Nhưng em không tin, có thể như vậy được không anh, có thể coi một người đã từng bước vào trái tim mình, tạo một hình ảnh khắc sâu thì liệu có thể coi như chưa từng xuất hiện trong đời nhau hay không?
Mình gặp nhau ở thành phố này, giữa một chiều đông thật buồn. Cơn gió bấc thổi buốt lòng những kẻ cô đơn. Mình đã gặp nhau như thế đó. Em và anh đã cùng nhau bước qua biết bao mùa đông lạnh nơi thành phố đông người này. Anh làm cho em vơi bớt cảm giác nhớ nhà. Anh cho em nghị lực để sống ở nơi đông đúc này mà không thấy mình lạc lõng. Anh làm cho tình yêu đôi lứa trở thành tình yêu cuộc đời này.
Anh đã mang tới cho em niềm tin vào cuộc sống và giờ anh buông tay (Ảnh minh họa)
Trước khi gặp anh, em vốn là cô gái mạnh mẽ, kiên cường nhưng vẫn có những phút giây em yếu lòng, cảm thấy cô độc giữa chốn phồn hoa đô hội này. Yêu anh rồi, em cho phép những phép yếu đuối ấy đến nhiều hơn. Vì em tự tin có anh bên cạnh nên em không sợ những phút mệt mỏi, buồn lòng. Anh đã biến đối em trở thành một cô gái biết yếu mềm như thế. Vậy mà giờ đây, anh lại ra đi. Anh đi để lại sau lưng mình một cô gái mất hết mọi bản năng mạnh mẽ. Anh là điểm yếu của em và giờ thì chỉ còn mình em ở lại.
Em không còn có thể đối diện với cuộc đời như trước được nữa. Làm sao có thể coi anh như người vô hình chưa từng xuất hiện bên mình khi mà chúng ta đã gắn bó với nhau lâu đến như vậy. Anh thật tàn nhẫn. Nếu biết trước có ngày anh sẽ buông tay em ra giữa chừng như thế này thì trước kia anh đừng vội nắm lấy bàn tay em, đừng trao cho em hi vọng. Bởi vì như thế có nghĩa là anh đang làm em đau khổ hơn trong ngày hôm nay.
Em sẽ ra sao khi tình yêu với anh vụt bay mất rồi? (Ảnh minh họa)
Em đã đán.h mất chính mình kể từ khi yêu anh. Em đã đặt trái tim, ước mơ của mình vào anh nên giờ đây em giống như một người mất phương hướng hoàn toàn trong thành phố đông người này. Em hụt hẫng và bơ vơ thật rồi. Em đã nghĩ mình sẽ khóc thật nhiều nhưng sao em không thể nào rơi một giọt nước mắt nào. Nỗi đau quá lớn thường khiến người ta không thể nói nên lời.
Giờ thì em lại là một cô gái bơ vơ và đơn độc. Nhưng cảm giác cô đơn này khác xa với ngày anh chưa tới. Có lẽ em sẽ mất rất nhiều thời gian để đưa mọi cảm giác của mình về trạng thái ban đầu, ngày mà anh không là gì trong tim em. Và em hứa, nếu em có vô tình gặp anh trên con đường tấp nập thêm một lần nữa, em sẽ mỉm cười và quay lưng đi. Em sẽ không dừng lại như điều năm xưa em đã từng làm...
Theo VNE
Anh quá phũ phàng, nên yêu hay bỏ? Anh có bạn gái khác, đối xử phũ phàng với em. Em có nên chờ đợi anh không? Em chào chị Thanh Bình ! Em đang cảm thấy vô cùng đau khổ với cuộc tình này. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên! Năm nay em 23 tuổ.i, quen anh 28 tuổ.i, được 4 tháng. Cả hai đã có công việc...