Phải chi chồng bằng một nửa anh ấy
Tôi là cô gái có nụ cười thân thiện, ngoại hình dễ nhìn – đó là điều bạn bè thường nói về tôi. Tôi và Nam biết nhau từ thời sinh viên. Chúng tôi làm thêm ở nhà hàng tiệc cưới, anh là đầu bếp, còn tôi là phụ bếp.
“Liệu tôi có sai khi quyết định kết hôn?” – Ảnh minh họa: từ Internet
Ánh mắt trìu mến khi Nam nhìn tôi đã làm trái tim tôi rung động và mọi vất vả của công việc phụ bếp như tan biến. Hình như lúc đó Nam có tình cảm với tôi.
Tôi thích Nam từ dạo ấy. Khi đi làm, tôi rất muốn được gặp Nam, muốn được bắt gặp ánh mắt chan chứa hạnh phúc và lôi cuốn ấy. Nam cũng đã có ý tiếp cận gần tôi và cũng thỉnh thoảng đến phòng tôi chơi, nhưng hình như anh không có ý tán tỉnh tôi hay tiến xa hơn thế. Tôi thấy trong lòng mình có chút gì đó len lén thất vọng và buồn.
Thời gian qua đi, trong lòng tôi vẫn nhớ tới Nam – người con trai dễ mến và mạnh mẽ với ánh mắt không thể quên được. Tôi cũng có người yêu nhưng trong lòng tôi rất mâu thuẫn vì không biết tin ai và yêu ai. Tôi chỉ sợ bị lừa vì thế giới này đầy rẫy những cuộc tình trớ trêu.
Cuối cùng, tôi cũng nhận lời yêu một người mà tôi không biết chính xác tôi có yêu anh không. Hồi còn sinh viên, tôi rất khó khăn nên anh đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Tôi nhận lời quen anh nhưng giữa chúng tôi không thấy hợp nhau, thường xảy ra mâu thuẫn và tôi đã nghĩ đến chuyện chia tay.
Video đang HOT
Đúng lúc ấy, Nam lại xuất hiện, thổi vào con tim tôi một luồng gió mới, làm tôi chao đảo. Nam bắt đầu tìm tôi, tán tỉnh tôi. Tôi cũng đôi lần đi chơi, trò chuyện với Nam và nhìn thấy ở anh sự chân thành. Ở bên anh, tôi cảm giác được che chở, chăm sóc. Tôi thầm nghĩ, nếu ai lấy Nam sẽ rất hạnh phúc vì Nam là người con trai có bờ vai vững chắc và tấm lòng nhân hậu, biết lo lắng, sẻ chia. Với tôi, Nam là người mà cô gái nào cũng muốn lấy làm chồng.
Người yêu hiện tại của tôi rất hay ghen. Anh yêu tôi nhiều và tôi cũng biết điều đó. Mỗi lần tôi nói muốn chia tay, anh lại giận dữ. Cũng vì vậy mà tôi chưa có can đảm chia tay anh dứt điểm. Dù có người yêu nhưng những lúc buồn, tôi lại tìm Nam, lại gọi điện thoại cho Nam. Tâm sự với Nam, tôi thấy thanh thản và vui hơn.
Nam cũng nói nhiều về tình cảm anh dành cho tôi, tôi cũng biết điều đó nhưng không sao dứt khỏi cuộc tình hiện tại. Nam trẻ hơn tôi 1 tuổi, tương lai của anh còn rất dài, trong khi tôi đã đến tuổi lấy chồng. Nam bảo tôi hãy chờ anh vài năm nữa, anh sẽ là người mang lại hạnh phúc cho tôi. Tôi suy nghĩ rất nhiều, bây giờ tôi chờ Nam, khi tôi già đi nhiều liệu Nam còn yêu tôi?
Cuối cùng, tôi quyết định cưới người yêu hiện tại, một phần cũng để ba mẹ tôi khỏi bận tâm về chuyện chồng con của tôi. Trong đầu tôi cũng nghĩ lấy chồng xem như đã chấm dứt những tháng ngày mệt mỏi. Nam rất buồn và bảo tôi hãy suy nghĩ kỹ lại. Ngày cưới của tôi, Nam đến, chúc mừng xong, anh bảo phải đi ngay vì bận đi đám cưới khác, nhưng tôi biết anh không muốn nhìn tôi tay trong tay với người khác.
Những cuộc cãi vã liên tiếp nảy sinh giữa tôi và chồng. Cuộc sống đúng là thật khó đoán trước điều gì. Chồng tôi là “công tử bột” nên chỉ thích làm theo ý mình, không biết chiều chuộng vợ. Tôi thất vọng và buồn vô cùng. Cũng có lúc tôi nghĩ không biết chúng tôi có sống với nhau được dài lâu không vì lối suy nghĩ của tôi và anh khác nhau hoàn toàn.
Tôi thèm được chồng chở che, quan tâm, yêu thương, chăm sóc mà chẳng thể được. Những lúc tủi thân, không hiểu sao tôi nhớ Nam vô cùng, lại muốn chạy đến chỗ anh và khóc. Nam vẫn luôn nói với tôi rằng dù tôi đã lấy chồng nhưng anh ấy vẫn rất yêu tôi, vẫn luôn ở bên tôi. Thỉnh thoảng, Nam mời tôi đi uống nước, nói chuyện nhưng tôi không dám nhận lời vì sợ không kìm nén được cảm xúc, sẽ làm điều có lỗi với chồng. Nhưng trái tim tôi vẫn nói rằng tôi rất muốn đến bên Nam, dù chỉ ngồi im lặng bên anh. Nghĩ đến Nam, lòng tôi lại buồn man mác và một chút nuối tiếc. Phải chăng tôi đã yêu anh?
Trong đầu tôi lúc nào cũng so sánh giữa Nam và chồng. Ước gì chồng tôi được một nửa của Nam thì hay biết mấy. Tôi lại nghĩ liệu mình có sai khi quyết định kết hôn? Nếu được chọn lại, tôi sẽ suy nghĩ thật chín chắn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã "đánh mất mình" chỉ vì anh ấy không gọi điện
Chỉ vì giận anh ấy không về, không gọi điện ngày 14/2 mà em đã làm một việc tồi tệ với người yêu em.
Hỏi: "Em và Huy yêu nhau đã được 3 năm. Hai bên gia đình đã biết chuyện của bọn em và cũng đã bằng lòng cho bọn em kết hôn. Em còn học văn bằng 2 nên điều kiện chưa cho phép kết hôn. Huy đi làm xa trên Xuân Mai.
Em học ở Nam Định. Khoảng 2 tuần Huy về thăm em, được 2 ngày Huy lại phải đi. Mặc dù vậy tình yêu của bọn em vẫn ngày một lớn lên. Rồi một lần ngày 14/2, Huy không gọi điện về cho em, em buồn và vì lòng sĩ diện của mình em đã đi chơi với cậu bạn học cùng cấp 3 có tình cảm với em. Rồi chuyện tồi tệ đã xảy ra, em hối hận nên đã uống thuốc ngủ để chết. Do mẹ phát hiện ra nên đưa em đi cấp cứu ở bệnh viện. Em thoát khỏi tình trạng nguy kịch. Lúc tỉnh dậy em đã khóc sao mẹ không để cho em chết. Huy về thăm em, hỏi lý do tại sao em như vậy. Em không đủ dũng cảm để nói ra lòng mình chị à.
Bây giờ em không biết mình phải làm gì? Em có nên nói hết mọi chuyện với Huy hay không hả chị? Xin cho em lời khuyên.
Thu Duyên (Nam Định)
Trả lời:
Thu Duyên thân mến!
Em ạ, đúng là Huy đã sơ suất khi quên không gọi điện cho em vào ngày tình yêu - ngày 14/2. Nhưng rõ ràng Huy về thăm em đều đặn hai tuần một lần, và như em nói tình yêu của các em ngày một lớn lên, hai gia đình đã biết nhau, đã bằng lòng cho bọn em kết hôn, thì chẳng lẽ chỉ vì một lần sơ suất của Huy mà em quyết định đi chơi với người con trai có cảm tình với em và đã để điều tồi tệ xảy ra? Chị biết em đã hối hận, tự dằn vặt rất nhiều và chính vì thế em đã uống thuốc ngủ tự tử.
Em ạ, trong cuộc đời mỗi người, sai lầm vẫn có thể xảy ra, vấn đề là mình biết để không tiếp diễn sai lầm. Việc chọn lối thoát cho mình bằng cách tự tử như em cũng là một sai lầm. Không một xã hội nào cổ xuý cho việc làm ấy em ạ. Chị tin là em sẽ không bao giờ dại dột lặp lại hành động như vậy.
Em bảo em không đủ dũng cảm để nói hết lòng mình với Huy. Chị rất hiểu cảm giác này của em. Em có thanh thản khi không nói ra với Huy? Em có giấu chuyện này với Huy được đến suốt đời không?
Em ạ, sự thật dù thế nào thì cũng nên đối diện với nó, để "sòng phẳng" trước hết với bản thân mình và từ đó mình mới lớn lên, mới trưởng thành và chín chắn hơn. Lúc này em cố gắng vượt lên chính mình trò chuyện thẳng thắn và chân thành với Huy để mọi việc rõ ràng, để các em xác định lại tình cảm với nhau. Kết quả như thế nào thì lòng em cũng thanh thản.
Hãy mạnh dạn lên em nhé! Mọi chuyện rồi sẽ qua đi. Chúc em có nhiều nghị lực!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nỗi nhớ chưa đặt tên Em nhớ tất cả về anh, về mối tình đầu, về những ngày hạnh phúc. Em gặp anh trong một diễn đàn xa lạ, bỗng chốc buồn, bỗng chốc vui và yêu anh. Yêu nhau đã được 2 năm nhưng đây là lần đầu tiên mình gặp mặt, lòng em rộn ràng, tươi vui và có chút gì đó ngượng ngùng. Tuyến xe...