Phải chăng em đã thua một cách quá “thê thảm”?
” Mời em 21 tháng này đến tham gia với vợ chồng anh cho vui” anh vừa nói vừa đưa tấm thiệp mừng đỏ chói mắt trước mặt cô.
Nụ cười trên môi cô chợt tắt ” Anh đang đùa em phải không, sao lại cưới vợ, cưới ai” cô hoảng hốt hỏi
” Xin lỗi em, Phương có thai nên anh không thể chối bỏ trách nhiệm được, thật xin lỗi em” anh nhìn cô nói lời xin lỗi, ngoài lời xin lỗi anh chẳng biết làm gì ngoài lúc này.
“Cuối cùng anh cũng chọn cô ấy làm vợ,cái này người ta gọi là tình cũ không rũ cũng tới à”
“Em có nhà không, xuống nhà gặp anh chút” giọng Hoàng trầm trầm vang lên khi Nhi đang ngủ.
” Sao, anh nhận thua rồi à, đợi em tí em xuống giờ” cô mỉm cười, nghĩ đến gần hai tháng nay dù rất nhớ anh nhưng không nhắn tin ,không gặp anh chỉ vì muốn thắng anh trong trò chơi trẻ con của hai người. Cô chạy như bay xuống , nhìn thấy anh ở ngoài cổng, cô điều chỉnh tâm trạng để anh không thấy sự kích động của cô khi thấy anh.
” Lâu quá không gặp nhỉ” cô giả vờ lạnh nhạt nói với anh, cô muốn nghe anh nói anh nhớ cô, muốn nghe anh nhận thua cuộc.
“Ừ, anh đến đưa em cái này” anh lúng túng nói.
” Cái gì thế” cô tò mò, anh muốn đưa quà xin lỗi cô à, nghĩ vậy cô cười mỉm nhưng lại cố nín nhịn.
” Mời em 21 tháng này đến tham gia với vợ chồng anh cho vui” anh vừa nói vừa đưa tấm thiệp mừng đỏ chói mắt trước mặt cô.
Nụ cười trên môi cô chợt tắt ” Anh đang đùa em phải không, sao lại cưới vợ, cưới ai” cô hoảng hốt hỏi
” Xin lỗi em, Phương có thai nên anh không thể chối bỏ trách nhiệm được, thật xin lỗi em” anh nhìn cô nói lời xin lỗi, ngoài lời xin lỗi anh chẳng biết làm gì ngoài lúc này.
Video đang HOT
“Cuối cùng anh cũng chọn cô ấy làm vợ,cái này người ta gọi là tình cũ không rũ cũng tới à” cô cười nhìn anh gào lên.
“Nhi, xin em tha thứ cho anh, mong em quên anh đi” anh áy náy mở miệng.
” Ừ tôi sẽ tới tham dự, anh có thể về được rồi, còn chuyện cá cược của chúng ta coi như anh đã thắng tôi thua, thua một cách thê thảm” cô nhếch miệng cười chua xót rồi quay bước vào nhà.
Anh có yêu cô không, sao nỡ đổi xử với cô như vậy?
“Vậy mình cá cược đi, từ mai ai liên lạc nhắn tin điện thoại,đề nghị gặp nhau trước thì người đó thua”
Hai tháng trước vẫn yêu thương cô, ôm cô, hôn cô ” Em nói xem, em yêu anh nhiều hơn hay anh yêu em nhiều hơn” anh vừa ôm cô đầu tùy vào vai cô hỏi cô.
“Tất nhiên là anh rồi” cô chu miệng bướng bỉnh cãi lại.
” Nhưng anh thấy em yêu anh nhiều hơn chứ” anh cười cười trêu đùa cô.
“Vậy mình cá cược đi, từ mai ai liên lạc nhắn tin điện thoại,đề nghị gặp nhau trước thì người đó thua” cô tinh nghịch nói ra ý kiến, cô không tin anh chịu được khi không gặp cô.
” Em chắn chắc chứ, vậy ok, anh tin em sẽ rất nhớ anh và sẽ thua thôi” anh vừa nói vừa bật cười.
“Đợi mà xem, anh mới thua” tính hiếu thắng cô nổi lên cô thở phì phò nói lại.
Kí ức như mới hôm qua hiện lên trong đầu cô, cô để cho nước mắt chảy dài, chảy từ khóe mắt rớt xuống ngực cô rồi thấm vào trái tim cô, tim cô cũng đang khóc, không phải chỉ nói là xem ai yêu đối phương nhiều hơn thôi sao, chứ đâu phải xem ai tàn nhẫn với đối phương hơn. Cô ở trong lòng anh có vị trí như thế nào, anh nghĩ gì về cô khi anh làm tình với người yêu cũ,gần một năm yêu nhau cũng không bằng hai tháng gặp lại người yêu cũ ư, nghĩ như vậy cô thấy xót xa cho chính mình.
Ngày đám cưới anh, cô vẫn đến, cô mặt một chiếc đầm trắng xòe trông cô dịu dàng nhưng có nét gì đó u buồn. Cô bước tới bắt tay anh
“Chúc mừng anh cưới được người anh yêu” cô cười đến chói mắt, cô ghét mình giả tạo như vậy nhưng cô biết làm gì hơn, cô không thể ngã quỵ để anh thấy cô lụy tình vì anh.
“Ừ hi vọng em cũng sẽ hạnh phúc” anh cười cứng ngắt nói ra.
“xin anh đừng xát muối trái tim em nữa, trái tim em vì cái gì yêu anh, vì cái gì anh có thể làm nó tổn thương đến thế, anh hãy nói cho em biết đi”
Nhìn anh và cô dâu trao nhẫn cưới cho nhau mà tim cô không biết có mùi vị gì. Vừa chua xót, vừa đau, vừa ấm ức vì những gì mình phải chịu đựng. Cô đã từng hạnh phúc tưởng tượng khi cô làm cô dâu của anh ,để anh trao cho cô chiếc nhẫn trói buột họ lại với nhau.Giờ hạnh phúc đó tan vỡ như trái tim cô lúc này. Cô đứng lên đi về khi tiệc còn chưa bắt đầu. Cái gì cần nhìn cũng nhìn rồi, cần làm cũng làm cô cũng làm rồi. Cô vừa đi nước mắt lại chảy ra, “xin anh đừng xát muối trái tim em nữa, trái tim em vì cái gì yêu anh, vì cái gì anh có thể làm nó tổn thương đến thế, anh hãy nói cho em biết đi” cô thì thầm. Từ hôm nay anh mãi mãi thuộc về người khác còn với cô anh bây giờ là kí ức là quá khứ mà cô không muốn nhắc đến. Liệu em có đủ vị tha để tha thứ cho anh không anh?
Để nỗi buồn theo gió hóa yêu thương
Theo Yume
Chồng đưa gái già hơn 10 tuổi về chung sống
Kí ức kinh hoàng về người chồng bội bạc đến giờ vẫn còn hằn trong đầu tôi, khiến tôi đau khổ và tuyệt vọng.
Tôi chưa từng nghĩ tới một ngày mình lại bị đẩy ra ngoài cửa, không đồ đạc, không tiền nong và thậm chí là không còn chút tình nghĩa nào. Chỉ với một bộ quần áo trên người và đứa con thơ dại đang ẵm trên tay.
Tôi và chồng lấy nhau đến bây giờ đã ngót 5 năm. 5 năm qua, đúng là quãng thời gian thử thách tình yêu của hai người. Người ta nói, vợ chồng hết tình hết nghĩa thì cạn kiệt mọi thứ, không còn gì vương vấn nhau cả. Dù có yêu nhau đến đâu, có từng hứa hẹn bao điều thì khi chồng hay vợ phải lòng người khác, mọi thứ cũng tan biết. Vì hai người vốn không chung gì cả, không cùng dòng máu huyết thống nên không có sự thương xót gì ngoài tình yêu. Một khi tình yêu đã hết thì tuyệt tình luôn.
5 năm vợ chồng chung sống cũng không đủ để níu kéo tình cảm của chồng mình. Ngày đó, anh bắt đầu gặp may mắn trong công việc, mọi thứ cứ phất lên ầm ầm. Từ một nhân viên bình thường, anh được thăng chức thành trưởng phòng nhờ biết ngoại giao, có ngoại hình đẹp và lấy được lòng của sếp. Có lẽ là anh gặp may nên tiền kiếm được nhiều, thuận lợi đến với anh và anh cứ thế tiến thân không có mấy khó khăn. Với đàn ông, việc dùng lời nói, chén rượu hay là những cái bắt tay là có thể chiếm được cảm tình của sếp. Ngoài ra, anh ta cũng cần có ngoại hình và năng lực. Nhưng phụ nữ chúng ta không như thế. Ngoài năng lực, để vươn tới một vị trí nào đó, thực sự, chúng ta phải đánh đổi rất nhiều.
Tôi nghe anh nói mà xót xa trong lòng. Tôi cố gắng đi làm, rồi kiếm tiền, nhưng đồng lương của tôi cũng chỉ vài triệu mà thôi, nào đâu được nhiều. (ảnh minh họa)
Cuộc sống vợ chồng với tôi mà nói, những năm đầu thật hạnh phúc. Tôi không phàn nàn điều gì cả. Hai vợ chồng đi làm, kiếm được ít tiền nhưng mọi thứ lại thuận lợi. Tình cảm vợ chồng cũng vui vẻ, không có gì khúc mắc. Xích mích cũng có nhưng chỉ là những hiểu lầm nhỏ, rồi cả hai đều hiểu và thông cảm cho nhau.
Nhưng từ khi tôi ở nhà nuôi con, rồi hay hỏi anh chuyện tiền nong, anh bắt đầu tỏ thái độ với tôi. Anh bảo tôi không biết kiếm tiền thì chồng đưa bao nhiêu, tiêu từng ấy, đừng bao giờ càu nhàu gì. Anh cũng giải thích thêm rằng, anh là người rất biết điều, tất nhiên sẽ không bao giờ để vợ con phải khổ, đưa tiền đủ chi tiêu, mua sắm thì thôi.
Tôi nghe anh nói mà xót xa trong lòng. Tôi cố gắng đi làm, rồi kiếm tiền, nhưng đồng lương của tôi cũng chỉ vài triệu mà thôi, nào đâu được nhiều. Tôi cố gắng để không ăn bám chồng, không trở thành gánh nặng của anh. Cuộc sống khó khăn, chồng thì kiếm được tiền nhưng ai nhìn người vợ như tôi cũng thấy khắc khổ, vất vả. Tôi mệt mỏi vì những áp lực gia đình chồng.
Rồi, tôi thấy chồng khác lạ sau khi tôi gửi con đi lớp. Mỗi lần tôi nhờ anh đón con, anh đều từ chối, nói là bận đi tiếp khách tối ngày. Anh cứ đi triền miên, tối ít khi về ăn cơm. Anh tỏ ra là người có chức có quyền, không mấy khi để ý tới tâm trạng của người vợ như tôi. Anh cứ làm như vậy cho tới khi tôi thật sự không chịu nổi và phải nhắc nhở anh. Tôi nói với anh rằng, &'nếu anh cứ như thế mãi, em sẽ không chấp nhận chuyện này'.
Thế mà anh gằn giọng với tôi: &'không chấp nhận thì cô định làm thế nào, giết tôi à? Đã ngửa tay xin tiền chồng mà còn đòi lên mặt dạy đời'. Nghe anh nói, tôi chết lặng. Tại sao anh có thể thốt ra những lời như thế. Tôi đâu muốn anh phải thế này, thế kia, cũng đâu đòi hỏi gì ở anh. Vậy mà anh lại khiến tôi ra nông nỗi đó hay sao?
Nhìn khuôn mặt của người đàn ông tôi từng hết lòng thương yêu mà giờ nước mắt tôi rơi. Tôi thực sự không thể tin được, người mà tôi thương cuối cùng lại thoái hóa biến chất thế này. (ảnh minh họa)
Tôi nói với anh về chuyện, nếu như anh cứ thờ ơ với vợ con, không quan tâm con cái, tôi sẽ mách với gia đình anh. Thế mà, anh bực tức, anh bảo tôi thích làm gì thì làm. Rồi thời gian đó, anh càng đổ đốn hơn. Anh mua xe ô tô nhưng vợ con anh chưa một lần đặt chân lên, cũng chưa được anh đưa đón bao giờ. Rồi anh công khai ngoại tình, đó là người đàn bà già, hơn anh chục tuổi, người làm ở công ty anh, hơn chức anh và cũng là người trực tiếp chỉ đạo anh.
Thì ra là vậy. Người đàn bà này nghe nói đã bỏ chồng, cũng chưa có con. Anh bây giờ đã công khai ngoại tình với chị ạ. Anh đang thách thức tôi, anh còn nói cho tôi biết chuyện này, rằng anh đang cặp bồ như thế nên anh mới có cô hội như bây giờ, mới được như ngày hôm nay. Tôi thích gì thì cứ nói với anh, anh nhất định chiều theo ý tôi, dù là tôi có công khai chuyện này với gia đình.
Gia đình anh cũng hiền lành, bố mẹ thì tốt tính. Tuy nhiên, anh cậy có tiền nên không sợ ai cả, anh bảo, có tiền là có quyền, anh có quyền tự quyết cuộc sống của mình. Nếu tôi không chịu được thì chia tay. Nghe anh nói mà lòng tôi xót xa vô cùng. Liệu có phải vì đồng tiền mà người đàn ông này đã biến chất hay không?
Bây giờ, tôi đã mách với bố mẹ anh chuyện đó và anh bực tức, anh đưa người đàn bà kia về nhà công khai, còn cho chị ta ăn cơm cùng và bắt tôi nấu coi như là khách của anh. Chị ta chưa biết tôi biết chuyện này, còn anh thì đã nói rõ với tôi rồi. Tôi cảm thấy thật sự nhục nhã. Nhìn con, tôi lại thương con vô cùng.
Hôm ấy, tôi làm lớn chuyện cho cả xóm làng nghe. Thế là, anh bực mình, vứt ra ngoài một bộ quần áo và tống cổ mẹ con tôi ra khỏi nhà. Anh bảo, từ hôm nay, anh sẽ cho người đàn bà hơn anh chục tuổi kia sống trong nhà, còn tôi, ra ngoài ở, ở đâu thì ở, mang cả con đi luôn. Sau này, anh sẽ giải quyết trên giấy tờ, tức là ly hôn.
Nhìn khuôn mặt của người đàn ông tôi từng hết lòng thương yêu mà giờ nước mắt tôi rơi. Tôi thực sự không thể tin được, người mà tôi thương cuối cùng lại thoái hóa biến chất thế này. Gieo nhân nào thì gặp quả ấy thôi. Đến con anh cũng không màng thì anh còn màng cái gì nữa. Anh định ở vậy với người đàn bà kia sao. Một người già như thế, liệu có sinh được con cho anh, hay anh chỉ lợi dụng bà ta để thăng tiến, có tiền? Sống như vậy mãi sao được, nếu không có cái gọi là mái ấm gia đình thì mãi mãi, chúng ta chỉ thụt lùi, chỉ sống đau khổ và không có hạnh phúc mà thôi. Tiền không mua được hạnh phúc, rồi anh sẽ hiểu ra điều đó nhưng e rằng, lúc đó, mọi chuyện đã quá muộn rồi... Còn tôi, dù đau khổ nhưng tôi không ân hận. Vì tình nghĩa 5 năm coi như đã hết, tôi đã không còn gì để luyến tiếc nữa rồi. Mọi sự nhục nhã đã vượt quá giới hạn, tôi chấp nhận chuyện này thôi...
Theo VNE
Canh bạc, tình yêu và một số phận Yêu anh bao năm, không biết bao nhiêu lần tôi đã phải đi giải quyết hậu quả, và một lần phải mổ vì có thai ngoài tử cung. Chúng tôi yêu nhau được năm năm, từ cái thuở cả hai còn là sinh viên năm thứ nhất. Tôi học Đại học Sư phạm kỹ thuật, còn anh học Cao đẳng Xây dựng. Hoàn...