“Ông Paris” bán lẩu dê ở Cần Thơ
Có lẽ do tin rằng khi nhậu thịt dê, không ít thì nhiều thực khách cũng tiếp thụ năng lực đặc biệt của loài vật được xem là “sư phụ” trong chuyện “chăn gối”, nên dân miền Tây rất thích nhậu thịt dê. Ở TP.Cần Thơ đi đâu cũng thấy nhan nhản bảng hiệu “quán lẩu dê…”.
Lẩu dê Thanh Thúy – Christian
Chưa phải là ngon nhất, nhưng đặc biệt nhất là quán lẩu dê Thanh Thúy – Christian trên đường 30.4 – con đường hoành tráng nhất Cần Thơ. Đặc biệt bởi lẽ, đầu bếp đồng thời “chạy bàn” là một đàn ông Paris chính hiệu con gà trống Gôloa.
Anh tên là Christian, còn Thanh Thúy là tên vợ. Christian nói tiếng Việt khá rành. Câu nói cửa miệng của anh là: “Lẩu dê Thanh Thúy – Christian hân hạnh được phục vụ quý khách”. Sau khi khách đã yên vị, ông lại tươi cười: “Quý khách vui lòng chờ ít phút, chúng tôi sẽ phục vụ món lẩu dê đặc biệt”. “Ít phút” của Christian không phải là cách nói ước lệ của dân Việt, mà là thực tế. Chỉ sau khoảng 2 – 3 phút, anh khệ nệ bưng lên một lò than đỏ rực, trên ấy có nồi lẩu dê bằng đất nung thơm phức, cùng lúc chị Thanh Thúy vợ anh bày ra bàn chén đũa, rau, rượu… Xong Christian đứng nép sang một bên, đợi cho khách cạn ly “xây chừng”, rồi dùng qua một lượt món dê, anh mới lịch sự hỏi: “Món ăn có vừa miệng quý khách không ạ?”. Nếu khách gật đầu khen ngon, anh vui vẻ nói: “Cảm ơn quý khách, chúc quý khách ngon miệng” còn nếu khách có góp ý điều gì, anh rút ngay quyển sổ và cây viết trong túi rồi hí húi ghi, xong anh xin phép đi phục vụ bàn khác. Thông thường, chỉ có những sinh viên khoa tiếng Pháp các trường đại học ở Cần Thơ mới “cắc cớ” góp ý tới lui, mà góp ý bằng tiếng Pháp, để tranh thủ nói tiếng Pháp với người tây chính hiệu. Nếu khách thân tình mời chủ quán ly rượu, Christian lịch sự từ chối: “Tôi bán quán nhậu, nhưng tôi không biết nhậu”.
Bị “tiếng sét ái tình”
Nhiều người khách tìm đến quán Thanh Thúy – Christian vì món lẩu dê ở đây nấu ngon, giá bình dân, một phần cũng vì hiếu kỳ. Khi đến đây nhậu, ai cũng muốn biết duyên cớ nào làm một “ông tây” chính hiệu đến Cần Thơ mở quán lẩu dê phục vụ dân ta. Những lúc vắng khách, Christian sẵn sàng kể về mối tình thơ mộng giữa mình và cô gái miệt vườn Thanh Thúy, dẫn đến sự ra đời của quán lẩu dê này. Anh thường bắt đầu chuyện tình ấy bằng câu: “Tôi bị tiếng sét ái tình!”.
Christian cùng con gái cưng- quà tặng từ mối tình sét đánh. Ảnh: Kỳ Quan
Video đang HOT
Christian sinh ra ở Paris trong gia đình trung lưu, cả nhà theo nghề dạy học, chỉ có mình anh là chọn ngành ẩm thực – du lịch. Làm đầu bếp cho một nhà hàng ở Paris, cứ đến kỳ nghỉ hè là anh một mình đi du lịch đến một nước nào đó để khám phá văn hóa ẩm thực nơi đó. Mùa hè năm 2000, Christian đến Việt Nam. Có người nói ở Việt Nam biển Nha Trang là đẹp nhất, món ăn ở đó cũng phong phú, nên anh đến Nha Trang. Tại đó, trên bãi biển cát trắng đầy nắng và gió, chàng trai Paris đã bị “tiếng sét ái tình” của cô thôn nữ Cần Thơ đánh trúng tim. Lúc ấy Thanh Thúy đi thăm người thân ở Nha Trang, một lần ra biển tắm, cô “hoảng hồn” khi thấy “ông tây” xa lạ đeo theo mình. Ban đầu Thanh Thúy lảng tránh “ông Tây”, nhưng cuối cùng cô thôn nữ miệt vườn đã xiêu lòng trước tình yêu chân thành của chàng trai Paris lịch lãm. Ngày cưới của họ chỉ có họ hàng bên cô dâu, còn phía chú rể không ai đến vì xa xôi cách trở.
Cưới vợ xong, Christian quyết định ở luôn lại Cần Thơ. Anh bàn với vợ đem nghề đầu bếp của mình ra làm kế sinh nhai, nhưng các món ăn của Pháp ở Cần Thơ không thông dụng. Suy nghĩ một đêm, ngày hôm sau Christian chạy xe khắp Cần Thơ để xem người dân Tây Đô thích ăn nhậu món gì. Sau mấy ngày lê la, anh rút ra kết luận: Những quán lẩu dê luôn đông khách! Vậy là Christian chiều chiều đi ăn món lẩu dê, rồi lân la làm quen chủ quán, học cách nấu lẩu… Xong, Christian mua thịt dê, gia vị về nhà nấu thử cho cả nhà ăn, mời cả dân nhậu quanh nhà, rồi nhờ góp ý… Cho đến khi mọi người gật đầu vừa ý, Christian bắt đầu mở quán bán lẩu dê. Để tiếp thị, ngày ngày Christian đến các trường đại học trong thành phố, khéo léo làm quen và mời chào các thầy cô, sinh viên ở khoa tiếng Pháp. Thầy cô giáo và sinh viên vì tò mò nên tìm đến quán, họ trở thành những khách hàng đầu tiên của quán Thanh Thúy – Christian. Rồi chẳng mấy chốc, quán của Christian trở thành sự lựa chọn của nhiều dân nhậu mỗi khi chiều đến. Nhiều sinh viên thích đến đây vì ông chủ quán lịch sự, hài hước, luôn sẵn lòng chỉ dẫn tiếng Pháp chuẩn cho họ. Khi quán lẩu dê đi vào ổn định, cũng là lúc Thanh Thúy sinh 1 cô “đầm lai”.
Thích Cần Thơ hơn Paris
Suốt 2 năm Christian “dính” vào quán lẩu dê nên không thể nào về “cố hương” thăm gia đình. Hai năm sau, mẹ của Christian vì quá nhớ con, đã một mình bay sang Việt Nam. Người mẹ đã không cầm được nước mắt khi thấy nơi ở của con chật chội, nóng nực, nhìn con “bưng bê” quần quật suốt ngày. Người mẹ khuyên con trai đem cả gia đình về Paris, bà đủ khả năng lo cho con cháu cuộc sống đầy đủ, sung sướng. Christian không dám cãi mẹ, nhưng anh cũng không muốn trở về Paris vì đã trót yêu mến Cần Thơ và món lẩu dê. Với lại, nếu trở về Paris anh phải tiếp tục đi làm thuê, còn ở Cần Thơ anh là chủ quán.
Trong thời gian mẹ lưu lại Cần Thơ, Christian vẫn ngày ngày bán lẩu dê, anh giao vợ đưa mẹ đi thăm thú vùng sông nước đầy cây trái. Sự hồn nhiên, đáng yêu của con dâu làm mẹ Christian thấy nhẹ lòng, rồi những người nông dân miền Tây thật thà, chất phác đã làm bà dần thay đổi cách nghĩ. Bà nói với Christian: “Con có cái lý của con, mẹ không cản”. Ở chơi đúng 1 tháng, người mẹ Pháp bịn rịn chia tay con trai, con dâu, cháu nội sau khi đã biết thưởng thức món lẩu dê lạ lẫm của con trai mình. Mười năm qua, đã đôi lần Christian về thăm Paris, cũng chừng ấy lần cha mẹ, anh chị em Christian sang tận Cần Thơ để thưởng thức xem món lẩu dê ra sao mà nó mê hoặc được anh.
Sáng sớm, Christian – người đàn ông Paris thứ thiệt 100% – ra chợ Cái Khế tìm mua thịt dê thật tươi ngon. Xong, anh xuống chợ nổi Cái Răng mua các loại gia vị, rau củ… Trở về quán, Christian hì hục chế biến, nấu nướng món lẩu dê. Khoảng 3 – 4 giờ chiều, anh đến các trường đại học để “tiếp thị”. Rồi anh trở về quán bưng bê lẩu dê phục vụ khách tới 9 – 10 giờ tối. Christian đã chấp nhận đổi cuộc sống ở Paris tráng lệ để gắn bó với món lẩu dê trên đất Tây Đô.
Theo laodong
Hiểm họa từ... rượu anh túc
Bắt đầu chán rượu ngâm cao hổ cốt, chân tay gấu, bào ngư, bìm bịp, cao ngựa bạch..., dân nhậu TP Cảng giờ đây đang ngây ngất với loại đồ uống mới - rượu ngâm thân, lá, rễ, quả của cây anh túc bất chấp những hiểm họa đã và đang được cảnh báo.
Anh Đ., trú tại phường Nghĩa Xá, quận Lê Chân, Hải Phòng, một "đầu mối" chuyên cung ứng rượu anh túc, còn gọi là "rượu 138" (gọi theo tên một tổ chức phòng chống ma túy) cho biết, tên rượu - rất trớ trêu đã được các bợm nhậu lấy từ Kế hoạch 138 của UBND tỉnh Yên Bái về việc tổng kiểm tra, rà soát và xử lý những người trồng cây thuốc phiện" trên địa bàn các huyện Trạm Tấu, Mù Cang Chải...
Cũng theo dân nhậu đồn đoán, loại rượu này chữa được "bách bệnh", thậm chí có hiệu quả hơn cả thần dược Viagra. "Rượu 138" có đủ các loại từ thân, lá, hoa, quả, rễ cây thuốc phiện (cây anh túc) khô đến loại hũ ngâm "hàng tươi" được đóng sẵn. Công nghệ sản xuất "rượu 138" trên thị trường khá đơn giản. Thân cây sau khi rửa sạch, một phần được trưng cất để lấy màu, phần còn lại ngâm thẳng trong rượu, vì thế trong các bình rượu này tỷ lệ chất gây nghiện có hàm lượng đáng kể. Cây thuốc phiện tươi hiện có giá khoảng 800.000 đồng/kg.
Khách hàng muốn thưởng thức hương vị của "nàng tiên nâu" và rượu ngô nấu men lá của vùng cao có thể lựa chọn một cách thoải mái, công khai các bình ngâm sẵn từ 2 - 10 lít, thậm chí vài chục lít. Còn khách nào muốn tự ngâm bằng các loại rượu có sẵn, rượu ngoại nhập có thể đặt mua cây khô.
Bình rượu ngâm cây anh túc
Chủ một quán nhậu trên đường Văn Cao, quận Hải An khi được hỏi đã không cần giấu giếm: 1kg cây thuốc phiện tươi có thể ngâm được 3 bình rượu nếu bán ra thị trường có giá 1,3 triệu đồng/bình loại 5 lít. Và chỉ cần ba cây gập lại có thể kiếm được ngót triệu đồng. Giá rượu và thân cây thuốc phiện tùy thuộc vào mối quan hệ của khách hàng và nguồn cung cấp. Nếu thân thiết, chủ hàng chỉ lấy giá gốc cộng thêm dăm chục ngàn tiền vận chuyển. Tuy nhiên, "rượu 138" ngâm rượu bằng quả sẽ đắt hơn. Mức giá dao động từ 1 triệu đến vài triệu đồng/bình tùy loại. Ngoài khách do người quen giới thiệu, các đại lý còn sẵn sàng nhận giao hàng cho các quán ăn, nhà hàng khác khi có yêu cầu.
Một "kênh" vận chuyển "rượu 138" khác không thể không nhắc tới. Nó được biến tướng thành món quà... quý hiếm, hàng "độc" được các khách quý từ vùng cao đem về tặng cho bạn bè ở Hải Phòng. Đặc biệt, "rượu 138" được không ít người đất Cảng chất đầy trên các chuyến xe con mỗi khi có dịp đi công tác, du lịch tại các tỉnh miền núi... mà không hề bị kiểm tra, xử lý.
Rõ ràng, việc mua bán, vận chuyển, sử dụng các loại rượu, cồn ngâm các sản phẩm từ cây thuốc phiện là hành vi vi phạm pháp luật hình sự, song hoặc do thiếu hiểu biết, hoặc do những thói xấu, bừa bãi trong sinh hoạt, "thú vui chết người" này đang dần trở thành một vấn nạn không chỉ riêng ở Hải Phòng.
Theo quy định của BLHS, những người mua bán trái phép cây có chứa chất ma túy (với số lượng đã quy định tại Điều 194) sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự tội mua bán trái phép chất ma túy. Chính vì vậy, có một số người cho rằng rượu ngâm cây thuốc phiện không phải là ma túy nên hành vi mua bán, sử dụng loại rượu này không vi phạm pháp luật là không đúng. Sự thật, người vừa uống "rượu 138" nếu xét nghiệm sẽ cho kết quả dương tính với ma túy. Đây chính là hành vi sử dụng trái phép chất ma túy bị xử lý theo Nghị định 73/2012/NĐ-CP.
Tuy nhiên, theo một số cán bộ Phòng CSĐT tội phạm ma túy - Công an TP Hải Phòng, hiện trong các văn bản pháp quy về xử lý hành vi buôn bán, tàng trữ, sử dụng quả cây thuốc phiện mà chưa có chế tài xử lý hành vi trên với lá, thân, rễ cây (như đã quy định với cây cần sa, cây cô ca). Đây là kẽ hở, gây khó cho các cơ quan thực thi pháp luật. Cùng lắm, nếu bị phát hiện, cơ quan chức năng chỉ có thể xử lý hành chính về hành vi kinh doanh rượu không dán tem mác.
Có thể thấy, chế tài xử lý chưa mạnh, trong khi khoản lợi nhuận kiếm được từ việc sản xuất rượu ngâm các sản phẩm của cây thuốc phiện rất lớn đã, đang dẫn tới việc sản xuất và mua bán loại "rượu 138" ngày càng bùng phát rất khó đẩy lùi. Chính từ những hệ lụy này, dư luận xã hội ở Hải Phòng nói riêng và cả nước nói chung đang rất mong cơ quan soạn thảo văn bản pháp luật cần sớm có sự điều chỉnh theo hướng nêu.
Đã đến lúc, quy định cụ thể cấm mua bán, sử dụng, tàng trữ các sản phẩm từ rễ, thân, quả cây thuốc phiện như đối với cây cần sa, cây cô ca... Chính quyền địa phương cần tuyên truyền phổ biến tác hại của rượu ngâm cây thuốc phiện đối với sức khỏe người dùng cũng như các chế tài của pháp luật xử lý đối với các hành vi vi phạm liên quan đến tàng trữ, sử dụng, mua bán loại rượu này.
Trao đổi với PV, một lương y của Bệnh viện Y học dân tộc Hải Phòng cho hay, trong một số bài thuốc đông y, nhựa cô đặc từ quả thuốc phiện được dùng như một biệt dược để khống chế những cơn đau, tăng hưng phấn, kích thích chức năng tiêu hóa. Tuy nhiên, số lượng là rất nhỏ để tránh gây nghiện và gây hại cho hệ thần kinh. Những tin đồn về tác dụng kì diệu của việc uống rượu ngâm cây thuốc phiện hoàn toàn không chính xác và hết sức nguy hiểm. Nếu sử dụng rượu ngâm rễ, quả, thân cây thuốc phiện trong một thời gian dài, người sử dụng sẽ bị tê liệt thần kinh, bị suy giảm trí nhớ, ảnh hưởng đến gan, thận, tim, mạch, tiêu hóa, suy giảm nhân cách...
Ngoài ra, người sử dụng liên tục loại rượu này có nguy cơ bị ngộ độc. Trong danh mục thuốc gây nghiện và thuốc hướng tâm thần hiện không có tên rượu ngâm cây thuốc phiện. Hay nói tóm lại, đó không hề là thuốc chữa bệnh. Đến nay, chưa có một tài liệu nào nói về tác dụng làm thuốc của rễ cây thuốc phiện.
Theo 24h
Hạt phó kiểm lâm mở quán nhậu lấn chiếm đàn Nam Giao UBND tỉnh Thừa Thiên-Huế vừa có công văn chỉ đạo UBND TP.Huế xử lý vi phạm di tích đàn Nam Giao, đồng thời chỉ đạo Sở NN-PTNT tiến hành kiểm điểm ông Nguyễn Đình Cường, Hạt phó Hạt Kiểm lâm TX.Hương Thủy, vì cố tình vi phạm pháp luật về di sản văn hóa. Công văn của Trung tâm bảo tồn di tích...