Ôm đứa con mới mất về thì thấy nhà chồng đang dựng rạp cưới, vợ bình tĩnh mặc áo tang rồi tiền thẳng vào lễ đường
Lúc này, nhà chồng cô đang dựng tiệc cưới linh đình. My bình tĩnh mặc áo tang rồi tiến vào bên trong lễ đường.
Trên đời này, có nhiều chuyện ngỡ rằng sẽ không bao giờ xảy ra được nhưng nó lại luôn hiện hữu, bởi vì có những người còn độc ác hơn cả loài thú dữ.
Đó là những điều My nghĩ về nhà chồng của mình. Từ khi cô đi lấy chồng, chưa một ngày được yên ổn với mẹ chồng vì bà khinh thường cô ít học, chỉ làm công nhân.
Trong khi đó, Thăng – chồng My lại là người đàn ông trăng hoa, cả thèm chóng chán. Lúc trước, anh thề thốt sẽ chỉ yêu mình My nhưng rồi được dăm bữa nửa tháng Thắng lại tỏ thái độ thờ ơ với vợ.
Đến khi My mang thai, vì sức khỏe yếu nên cô ở nhà suốt, còn Thăng thì ngược lại, thấy vợ dặt dẹo, xuống sắc anh chán đời nên bỏ ra ngoài. Viện cớ làm việc chứ thực chất Thăng đi quán bar, đi bia ôm là chính.
Còn mẹ chồng My, tuy rằng con dâu mang thai nhưng bà không hề đối xử tốt hơn 1 chút nào so với trước đây. Bà vẫn bắt My lau nhà đều, giặt quần áo bằng tay và nấu cơm xong trước 6 giờ tối.
Cho đến khi My siêu âm và biết đứa con trong bụng là con gái thì nhà chồng càng tệ bạc với cô. Mẹ chồng nói:
-Tôi đã xem thầy rồi, thầy phán năm nay mà đẻ con gái thì coi như thằng Thăng thân bại danh liệt, gia đình này gặp toàn điều xui xẻo, thậm chí là chết chóc, vậy nên phải phá đi.
My rưng rưng:
- Con xin mẹ, thời đại bây giờ rồi lời thầy bói nói chưa chắc đã đúng, hơn nữa, đứa bé là cốt nhục của gia đình, là cháu ruột của mẹ làm sao nói bỏ là bỏ được ạ.
Nói rồi, My quay sang cầu cứu chồng nhưng Thăng thờ ơ:
- Mẹ đã nói bỏ thì cứ bỏ đi, bỏ đi rồi chửa đứa khác thì có làm sao??
My giật thót mình:
- Không ngờ anh lại là con người nhẫn tâm, độc ác như vậy.
Thăng tức đỏ mắt, bóp hàm vợ:
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
- Cô nói cái gì?? Cô không ngờ tôi ác như thế hả?? Đã vâỵ tôi cho cô biết thế nào là ác thực sự.
Thăng vung tay cho vợ 1 tát cháy má. Đúng lúc ấy, Trí – người hàng xóm chạy qua vội vàng can ngăn. Anh đỡ My đứng lên thì mẹ chồng My cười thâm hiểm:
- Anh là gì mà lại bênh nó, hay là…2 người có tình ý với nhau??
Trí vội đáp:
- Xin bác đừng hiểu lầm, dù sao cô ấy cũng đang mang thai
Mới nói đến đây thì Thăng kéo cổ áo Trí lên:
- Thai à?? Hay mày và vợ tao có quan hệ bất chính?? Hay cái thai này là của mày?? Nếu vậy, mày và nó nắm tay cút khỏi nhà tao.
My tròn mắt ngạc nhiên:
- Sao anh nói cái gì vô lý thế?? Làm gì có chuyện như vậy.
Thế nhưng, không hiểu sao Thăng và mẹ anh làm mọi cách đẩy Quỳnh ra khỏi nhà, thậm chí họ còn rêu rao rằng vì cô ngoại tình nên bị đuổi.
Nghe tin con gái ngoại tình bị nhà chồng đuổi, bố mẹ My từ mặt con gái, My không còn chỗ nương thân buộc phải sang ở cùng Trí.
Thế nhưng, khi thấy cảnh đó, hàng xóm láng giềng bạn bè càng chỉ trích và coi thường cô. Họ luôn xì xào bàn tán thậm chí chửi mắng trước mặt khiến My đâm ra đau khổ, không ăn không uống.
Hôm đó, My đau bụng dữ dội được Trí đưa vào viện. Nhưng rồi, bác sĩ nói chỉ cứu được mẹ hoặc con vì cả 2 mẹ con đều rất yếu.
Buộc lòng, Trí phải đưa ra quyết định cứu lấy My. Tuy nhiên, khi tỉnh dậy, biết được con mình đã chết, My như phát điên chạy ra ôm lấy xác con.
Sau đó, cô điên cuồng lao thẳng về nhà chồng cùng với đứa con mới mất trên tay.
Lúc này, nhà chồng cô đang dựng tiệc cưới linh đình. My bình tĩnh mặc áo tang rồi tiến vào bên trong lễ đường.
Thấy chồng đang trao nhẫn cho cô gái kia, My cầm tách trà ném thẳng lên trên khiến ai nấy sợ xanh mặt. Thăng trợn mắt gọi bà con đẩy My ra ngoài. Thế nhưng, My dơ đứa con lên cao:
- Ai dám lại đây, con tôi vừa chết, tôi cũng cho các người chết luôn. Tôi và anh ta vẫn chưa ly dị đâu nhé.
Rồi cô chỉ mặt mẹ chồng và chồng:
- Chính họ, lũ ác nhân đã hại chết con tôi. Hôm nay đám cưới của các người, cũng là đám ma của con tôi. Nực cười.
Nói rồi, My phá lên cười nhưng tay cô đã lăm lăm chiếc miệng chai đã đập vỡ rất sắc nhọn.
My tiến lại gần cô dâu chú rể, bất ngờ đâm thẳng vào bụng cô dâu khiến máu chảy ra lênh láng và đám cưới đó trở nên tan tác.
Sau này, My mới biết cô dâu lúc đó đã có thai với chồng cô, đó là một đứa con trai, chính vì vậy mẹ chồng và chồng cô mới tìm mọi cách đuổi cô khỏi nhà.
My không ngờ mình đã bị lừa một cách đau đớn như vậy mà không hề hay biết.
Thế nhưng sau khi hại chết đứa con của họ, My cũng không cảm thấy thoải mái hơn chút nào, thậm chí còn đau khổ hơn. Từ đó trở đi, My không bao giờ có ý định lập gia đình nữa dù cho Trí ngỏ lời dù My có thế nào anh vẫn có thể cưới cô làm vợ.
Theo kenhsao.net
Thấy lạ vì tháng nào chồng cũng đều đặn đi công tác, tôi theo chân anh và chỉ muốn chết đi khi phát hiện sự thật
Hóa ra, đó không phải là chuyến đi công việc như anh nói mà thực chất, tháng nào anh cũng phải đến nơi đó để thực hiện trách nhiệm của mình.
Tôi và anh kết hôn đến nay đã được 8 năm, anh là một kỹ sư còn tôi làm giáo viên. Chúng tôi có một bé trai 6 tuổi, cuộc sống vợ chồng khá yên ấm cho đến một ngày, tôi phát hiện sự thật mà anh đã che giấu suốt nhiều năm qua.
Hình ảnh minh họa
Hôm ấy, sau khi hết tiết dạy, ngồi nói chuyện với một chị đồng nghiệp, kể rằng hôm nay phải về sớm chuẩn bị đồ cho chồng mai đi công tác. Thấy vậy, chị đồng nghiệp liền hỏi tôi " sao thấy chồng em đi công tác suốt thế?". "Vâng ạ, chồng em tháng nào cũng phải đi công tác 2, 3 ngày chị ạ" - tôi đáp lời. Chị đồng nghiệp tiếp tục vừa cười vừa nói đùa với tôi rằng: " Gì mà tháng nào cũng đi công tác thế, em cẩn thận không lại đi với cô nào thì chết dở đấy nhé!".
Dẫu biết câu nói đó chỉ là trêu đùa nhưng bỗng dưng tôi lại thấy gợn gợn trong lòng. Đúng thật, tháng nào anh cũng đi công tác, lại thường đi vào cuối tháng và đến đúng một địa điểm, mấy năm trở lại đây anh đi đều như vắt chanh.
Bữa cơm tối, tôi làm vẻ bình thường hỏi chồng về những chuyến công tác. Tuy nhiên, có vẻ như chồng tôi không muốn nhắc nhiều đến chuyện này, anh bảo: " Vì công việc thì phải đi chứ xa xôi chẳng thiết tha gì" - nói rồi chồng tôi nhanh chóng lảng sang chuyện khác.
Linh tính của một người vợ mách bảo tôi có điều gì đó không ổn. Đêm ấy, tôi gần như thức trắng và quyết định sáng mai sẽ âm thầm theo chồng đi công tác.
Khi anh vừa lên một chiếc xe khách, tôi cũng bắt taxi đi theo anh. Quãng đường ấy, tôi không suy nghĩ quá nhiều, thậm chí trong đầu vẫn có ý nghĩ mình đa nghi quá nhưng không hiểu sao tôi vẫn cứ đi. Anh dừng lại ở giữa đường, địa điểm cách nơi tôi sinh sống khoảng 60km rồi đi bộ vào trong một con ngõ nhỏ. Tôi cũng xuống xe và đi theo chồng.
Khi còn đang đi trên đường, một đứa con gái khoảng 5 tuổi bất ngờ reo lên vui sướng khi nhìn thấy anh và gọi: " A! bố về, con chào bố".
Chưa kịp định hình xem có sự nhầm lẫn nào không, tôi như chết đứng khi thấy chồng bế đứa bé lên rồi cưng nựng: " Con gái đi đâu thế này, có nhớ bố không?"
- " Con nhớ bố lắm, sao bố đi công tác lâu về thế?"
- " Ừ, bố phải đi làm kiếm tiền mua sữa và đồ chơi cho con gái chứ. Thôi bố con mình về nhà nhé, mẹ có nhà không?"
Tôi bủn rủn chân tay đi theo anh, đến một căn nhà cách đó không xa, mẹ của đứa bé cũng xuất hiện, cô ta khá ngại ngùng khi nhìn thấy chồng tôi nhưng vẫn chào hỏi sau đó 3 người họ vào trong nhà.
Đã định quay về vì cảm thấy trong người không còn chút sức lực nào nữa nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi quyết định lao vào căn nhà ấy để làm cho ra nhẽ. Nếu ai đó phải ngại thì cũng chắc chắn không phải là tôi.
Khi nhìn thấy sự xuất hiện của tôi, anh gần như đứng hình còn người phụ nữ và đứa bé thì ngỡ ngàng không biết tôi là ai.
- " Chị hỏi ai ạ?" - người phụ nữ hỏi tôi.
- " Tôi là vợ của anh Trung, còn cô là ai, sao các người lại ở đây, sao đứa trẻ này lại gọi anh Trung là bố?"
Có lẽ biết không thể chối cãi thêm được, chồng năn nỉ tôi ngồi xuống nói chuyện kẻo làm ảnh hưởng đến đứa trẻ và hàng xóm láng giềng. Tôi đồng ý!
Anh bắt đầu giải thích, đứa trẻ vốn là con của anh, là kết quả của một một mối tình sai trái cách đây 5 năm, cũng trong một chuyến anh đi công tác.
Cũng chỉ dự định vui chơi qua đường nhưng không ngờ để lại hậu quả, anh không thể bỏ gia đình nhưng cũng không thể không có trách nhiệm với đứa trẻ. Chính bởi lẽ đó mà anh thường xuyên phải nói dối tôi về việc đi công tác để về với con riêng của anh 1, 2 hôm cho cháu đỡ thiếu thốn. Trước mặt "vợ bé" của anh, anh cầu xin tôi tha thứ và khẳng định không còn quan hệ tình cảm gì với cô ta.
Tin được không khi mỗi tháng anh đều về đây, tôi chỉ biết ném vào anh cái nhìn khinh bỉ nhất và nói rằng: " Ng ười đàn ông tồi tệ như anh không xứng đáng với tình cảm của tôi và sẽ sớm phải nhận quả báo".
Nói rồi tôi chạy ra đường lớn, bắt taxi quay về nhà, anh chạy theo và gọi một chiếc taxi khác đuổi theo tôi. Về đến nhà, anh quỳ xuống xin tôi tha thứ: " Xin hãy bỏ qua cho lỗi lầm của anh, đừng bắt con cái chúng ta phải sống cảnh vắng cha. Anh xin em, chuyện quá khứ anh đã sai rồi, anh đã cố gắng sống tốt để chuộc tội của mình".
Tôi giam mình trong phòng kín, không biết phải xử lý chuyện này thế nào. Bên ngoài, con khóc, chồng khóc, tôi bế tắc và mệt mỏi vô cùng.
Theo afamily.vn
Bị cả nhà chồng đuổi đi, tôi cay đắng một mình sinh con và trời xanh có mắt, quả báo đến sớm hơn tôi nghĩ Ông bà ta có câu, gieo nhân nào thì gặt quả ấy. Tôi không nghĩ rằng quả báo đến với nhà chồng lại sớm đến như vậy! Câu chuyện "Sống chung với mẹ chồng" tưởng như chỉ có trong phim ảnh, thế mà nó lại đến với chính cuộc đời của tôi. Tôi và anh quen nhau từ ngày còn học đại học,...