Nửa năm sau ly hôn vợ cũ lấy chồng mới, tôi đến dự tiệc thì phát hiện sự thật đau đớn
Đến khi tiệc tàn thì tôi nóng lòng muốn nói chuyện với vợ cũ. Cô ấy cũng không chối cãi đó là con của tôi.
Vì cô ấy cũng không thể ngờ chúng tôi có thể có con với nhau. Nhưng rồi tôi lại nghe cô ấy nói:
Tôi và vợ cũ sống với nhau 4 năm nhưng không có tin tức con cái. Dù có đi thăm khám tốn bộn tiền thì cũng không có kết quả khả quan. Tôi lại là con trai một trong nhà nên rất áp lực chuyện có con. Đến khi không chịu nổi nữa thì đôi đề nghị ly hôn vợ.
Từ lúc ly hôn đến nay tôi cũng không liên lạc gì với vợ cũ. Bẵng đi đến 4 tháng sau khi ly hôn thì tôi mới nghe tin cô ấy lấy chồng. Tôi ban đầu không tin vì nhanh quá, mới đó mà cô ấy đã tìm được bến đỗ mới rồi sao? Tôi tò mò về cả cô ấy và chồng sắp cưới.
Tôi nghe bạn bè kể chồng mới của cô ấy là bạn học cũ. Cả hai đều từng kết hôn nhưng không hạnh phúc, tình cờ gặp lại mà nên đôi. Tôi bứt rứt trong người khi nghĩ có khi nào họ có tình cảm với nhau từ trước khi vợ ly hôn tôi không? Bức bối quá nên tôi gọi thẳng cho vợ cũ hỏi sao cô ấy đi bước nữa mà không mời tôi. Dù sao thì chúng tôi cũng ly hôn trong hòa bình. Cô ấy thản nhiên nói nếu tôi rảnh thì đến dự, còn đưa địa chỉ thời gian cụ thể của tiệc cưới.
Hôm vợ cũ tổ chức đám cưới, tôi ăn mặc điển trai đến xem cô ấy liệu có thật sự hạnh phúc không. Tôi cứ nghĩ không biết chồng mới của cô ấy có biết cô ấy không thể có con hay không? Anh ta dễ dàng chấp nhận sao?
Video đang HOT
Đến khi cô dâu và chú rể tiến đến thì tôi bất ngờ choáng váng. Cái bụng của vợ cũ đập vào mắt tôi, to chẳng khác gì bầu 5 6 tháng!Dù cô ấy đã mặc bộ váy cưới rộng nhưng vẫn không thể che đi cái bụng đang lớn dần. Cô ấy cười vô cùng hạnh phúc, cũng không ngại xoa tay lên bụng. Tôi sững người trước cảnh tượng trước mắt, đứa trẻ kia chắc chắn là con của tôi! Chúng tôi chỉ mới ly hôn 4 tháng thôi mà, lúc cô ấy còn ở với tôi thì chắc đã mang thai rồi.
Đến khi tiệc tàn thì tôi nóng lòng muốn nói chuyện với vợ cũ. Cô ấy cũng không chối cãi đó là con của tôi.
Vì cô ấy cũng không thể ngờ chúng tôi có thể có con với nhau. Nhưng rồi tôi lại nghe cô ấy nói:
“Tôi với anh đã ly hôn rồi, giờ đứa trẻ này không liên quan đến anh nữa. Chồng tôi sẽ là cha của nó”.
Tôi nghe thế mà cơn giận cứ cuồn cuộn trong người. Đó là con của tôi mà, sao phải để người khác làm cha nó? Nhưng tôi cũng biết vợ cũ của mình khó mang thai, đây có lẽ là đứa con duy nhất trong đời cô ấy. Chồng cô ấy cũng đã chấp nhận nên mới cưới cô ấy. Dù vậy tôi vẫn không thể nguôi ngoai chuyện mình có một đứa con. Giờ tôi phải làm sao đây?
Bỏ vợ theo bồ, 'ngày tàn' anh trở về nhà tìm vợ, cánh cửa vẫn rộng mở chào đón nhưng câu nói của cô khiến anh đau thấu xương
Chồng tôi cúi gằm mặt xuống, nước mắt anh ta rơi, nhưng anh ta cũng vội vã bỏ đi dù cánh cửa nhà vẫn đang mở rộng.
Tôi đang chuẩn bị làm thủ tục ly hôn với chồng. Có lẽ đây sẽ là kết cục tốt nhất của chúng tôi. Các con của tôi cần có bố, nhưng không phải một người bố vô trách nhiệm và không ra gì như thế này.
Chúng tôi mới lấy nhau được 6 năm và đã có 2 mặt con rồi. Đi ra ngoài, ai cũng nói gia đình tôi là gia đình kiểu mẫu. Vợ chồng có công việc ổn định, thu nhập đều đặn, các con lại ngoan ngoãn khỏe mạnh. Nếu như người khác, chồng tôi phải biết trân trọng và gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Vậy mà khi khó khăn, hai vợ chồng cùng nhau cố gắng. Lúc có chút tiền bạc trong tay, chồng tôi bắt đầu đổ đốn, ngoại tình với người khác. Đã không dưới 2 lần, tôi xin chồng hãy chấm dứt chuyện này. Nhưng anh ta càng ngày càng lấn sau vào vũng bùn ấy. Gần một năm trước, anh ta bỏ vợ con chạy theo bồ.
Vì thương con, lại lấn cấn chuyện tình cảm nên tôi mãi chưa dám ly hôn. Cho đến thời gian trước, con tôi bị ốm nặng. Tôi gọi điện cho chồng, khi ấy anh ta đang đi du lịch với bồ. Biết con ốm, chồng tôi vẫn không chịu về thăm. Thậm chí lúc con lên bàn mổ, hỏi về bố, tôi vẫn phải nói rằng bố đi công tác nên không về được.
Sau hôm ấy, tôi đã suy nghĩ kỹ và quyết định ly hôn. Vậy mà đơn gửi đi, chồng tôi vẫn không chịu ký. Đến giờ tôi mới biết nguyên nhân tại sao anh ta lại không đồng ý chuyện này.
Chiều nay, khi tôi đang nấu ăn thì thấy con reo bên ngoài: "A, bố về, bố về rồi mẹ ơi". Quả thật tôi không nhận ra chồng mình. Một năm trước anh ta phong độ bao nhiêu, bây giờ tàn tạ bấy nhiêu. Tôi cười hỏi: "Anh bị bồ cắm sừng à".
Không ngờ những gì tôi suy đoán là có thật. Chồng tôi gật đầu và nói bồ của anh ta đã cấu kết với người khác, cuỗm sạch tiền làm ăn của anh ta trong mấy năm nay. Tôi không ngờ chồng mình lại mặt dày đến vậy. Anh ta bỏ mẹ con tôi đi, đến lúc bị ruồng bỏ thì quay trở về xin tha thứ. Vết thương tình cảm đâu dễ hàn gắn đến vậy?
Tôi gọi con trai đang chơi ngoài sân vào. Vạch áo con lên, tôi chỉ vào vết sẹo dài sâu hoắm trên bụng và nói: "Anh có biết đó là vết sẹo mà con vừa mổ vài tháng trước không? Anh có biết khi lên bàn mổ, con vẫn đòi bố và lúc đó anh đang ở đâu? Con tôi cần bố, nhưng không bao giờ cần một người bố vô trách nhiệm".
Chồng tôi cúi gằm mặt xuống, nước mắt anh ta rơi, nhưng anh ta cũng vội vã bỏ đi dù cánh cửa nhà vẫn đang mở rộng. Tôi biết sau hôm nay, chồng tôi sẽ chấp nhận ly hôn. Và đó chính là sự lựa chọn tốt nhất, cho cả tôi, chồng và các con.
Phá sản sau ly hôn, đang chật vật xoay tiền chu cấp cho con thì vợ cũ nói một câu khiến tôi bật khóc 'Em muốn con sau này hiểu rằng bố mẹ chúng từng yêu thương nhau nhưng lại không có duyên sống với nhau cả đời. Em muốn con lớn lên với niềm tin rằng bản thân là kết tinh tình yêu của ba mẹ'. Năm ấy, vợ chồng tôi có để dành được một khoản tiết kiệm khoản 900 triệu. Chúng tôi định tập...