Nửa đêm thấy chồng dọn quần áo cho vào túi, thấy lạ nên tôi hỏi và choáng váng khi nhận được câu trả lời
Trong khi tôi đang đau đầu dỗ con ngủ thì chồng lại có cách hành xử sốc óc.
Vợ chồng tôi hơn 20 tuổi, vì có bầu trước nên phải cưới nhau, cuộc sống gia đình không được êm ấm lắm. Anh làm nghề bán hàng rong, còn tôi bán nước chè đầu phố, chúng tôi đang phải thuê phòng trọ.
Anh ít khi quan tâm đến chuyện tôi bầu bí ốm nghén ăn uống thế nào. Đi làm về chỉ hỏi là hôm nay lời được bao nhiêu tiền, rồi lăn ra ngủ một mạch đến sáng. Nhiều lúc tôi có cảm giác chúng tôi ở trọ cùng phòng chứ không phải là vợ chồng. Buồn lắm nhưng chẳng biết tâm sự cùng ai, chỉ thấy hối hận vì mình đã lỡ có bầu để rồi mất hết tuổi thanh xuân.
Sau nhiều tháng ngày mong đợi, cuối cùng con tôi cũng chào đời. Một tuần đầu có bà ngoại đến bế con giúp và khi bà về quê thì con tôi bắt đầu khóc nhiều hơn, ngủ ít hơn khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Chồng đã không giúp được gì lại càu nhàu, mắng mỏ vợ ngu dốt không biết dỗ con.
Video đang HOT
Tôi bảo nếu chồng bước ra khỏi phòng thì đừng bao giờ quay lại nhìn mặt con nữa. (Ảnh minh họa)
Một bên con khóc, một bên chồng nói những từ nhức óc khiến đầu tôi khó chịu vô cùng. Tôi bảo chồng giỏi thì dỗ con đi, thế nhưng anh không làm mà chạy đến bên tủ dọn quần áo cho vào túi. Lấy làm lạ, tôi hỏi thì chồng nói là không chịu nổi tiếng khóc của con, không ngủ được vì ồn ào nên sẽ thuê nhà nghỉ ngủ tạm. Bao giờ tôi dỗ con ngoan thì về.
Tôi kinh ngạc trước lời chồng nói, có tiếng khóc của con mà anh ấy cũng không chịu nổi, lại đi tìm một chỗ ngủ cho yên thân. Để mặc vợ vật lộn với con ư? Không ngờ anh lại ích kỷ đến vậy.
Tôi bảo nếu chồng bước ra khỏi phòng thì đừng bao giờ quay lại nhìn mặt con nữa. Chồng tức giận nói là ngay từ đầu đã không muốn có đứa trẻ đó, lấy tôi là sai lầm lớn nhất cuộc đời này.
Chồng đi rồi khiến tôi đau khổ vô cùng, con chào đời chưa được một tháng mà chồng đã bỏ đi thế này. Chỉ còn vài ngày nữa là đến Tết, tôi muốn chồng quay trở về nhà sum họp cùng gia đình nhưng không biết phải làm sao nữa? Mọi người cho tôi lời khuyên với?
Tôi và chồng không thể hạnh phúc
Vợ chồng tôi mới đây có xung đột, anh cho rằng tôi coi thường chồng và gia đình chồng.
Anh nói tết năm nay vẫn như năm ngooái (đây là năm thứ 2 tôi làm dâu), về quê nội từ 29 tết tới mùng 2 về quê ngoại. Quê nội cách quê ngoại 150 km. Chiều mùng 2 quay lại quê nội tới mùng 5 thì lên thành phố làm việc lại. Vợ chồng tôi đang ở riêng, chưa có con. Tôi thấy đi lại như vậy hơi mệt, có ý kiến với chồng là mùng 3 mới về ngoại và tới chiều mùng 4 thì lên thành phố làm việc lại.
Chồng nghe tôi có ý kiến thế là tỏ ra bực dọc, khó chịu, cho rằng tôi là kẻ ích kỷ, không biết nghĩ cho bố mẹ chồng, không thích làm dâu. Tôi cũng hiểu cảm giác của chồng khi lo lắng cho bố mẹ, bởi nhà anh neo người, có anh là con trai duy nhất và chị gái. Rồi tôi nghĩ đi nghĩ lại thì thấy mình cũng không hề quá đáng. Tôi chỉ đang hỏi ý kiến anh chứ có khăng khăng làm theo ý mình đâu. Vậy mà chồng nói đủ thứ chỉ để kết tội tôi là người coi thường anh và gia đình anh. Sau đó anh đập nát 2 chậu hoa lan mới sắm về để mấy bữa nữa biếu bố mẹ chồng. Anh còn vứt luôn chiếc nhẫn đang đeo trên tay kèm theo lời nói kết tội tôi như trên.
Giây phút đó tôi nghĩ mình không thể chấp nhận được người chồng này thêm chút nào nữa, đây như giọt nước tràn ly vì chồng tôi vốn nóng tính, luôn bị mất kiên nhẫn và bảo thủ. Sau nhiều vụ việc diễn ra quanh cuộc sống hàng ngày, tôi cảm thấy oải vì cảm giác sống bí bách, ngột ngạt với tính cách và con người anh. Tôi luôn cảm thấy tính xấu này của chồng sẽ ảnh huởng tới mình. Tôi chưa bao giờ suy nghĩ tiêu cực khi gặp phải những vấn đề không hay, không may trong cuộc sống; chồng thì ngược lại, bất cứ việc gì không ưng ý là anh xuống tinh thần rồi tỏ thái độ bực dọc, khó chịu.
Nói thêm, chồng tôi chịu khó trong công việc, giúp đỡ vợ việc nhà. Vì tính ích kỷ mà anh ghen tuông vô độ, nhiều lần kết tội tôi dù không có bằng chứng nào, sau những lần đó tôi đều thấy kiệt sức. Về cơ bản, tôi yêu chồng mình, anhc ũng là người yêu đầu tiên của tôi. Chúng tôi yêu nhau một thời gian dài, chia tay do anh hay ghen rồi cuối cùng chúng tôi vẫn cưới. Tôi đã rơi nước mắt, từ lúc chồng tỏ thái độ vô lối như vậy tôi không nói được gì cả. Tôi đi lấy tờ đơn ly hôn đã viết cho lần trước đấy, lần này tôi lại đem một bản nữa ra và chúng tôi cùng ký. Chồng vừa ký vừa nói những lời không hay, anh bắt tôi viết giấy ủy quyền sử dụng đất. Vợ chồng tôi mới mua một mảnh đất cách đây 4 tháng, tiền mua đất là của anh, vợ chồng đều đứng tên sổ đỏ, tôi cũng viết theo lời anh. Sau đấy tôi lên thu đồ đạc và chuẩn bị đi về quê trong tối đó, khi ấy nhà như bãi chiến trường, toàn mảnh sành và hoa lan vương vãi khắp nhà.
Tôi suy nghĩ một lúc và quyết định ở lại cho tới khi thủ tục ly hôn xong. Còn ít ngày nữa là tết, tôi không muốn những ngày đó bố mẹ mình phải đau đầu. Đơn tôi đã cầm, giờ là lúc nhìn thẳng vào sự thật rằng chúng tôi không thể hạnh phúc được khi kuôn có cãi vã và người mệt mỏi đau khổ là cả hai. Tôi viết những dòng này như một bài chia sẻ với mọi người về những khó khăn đang gặp phải.
Bồ khoe: 'Chồng chị hào phóng quá, 1 đêm mà cho luôn 1 triệu', vợ cười nhạt: 'Ngủ với chồng cô tôi được 1 tỷ cơ' Vợ chồng Thanh đến với nhau từ những ngày khó khăn nhất. Nhà 3 người ở trong phòng trọ vỏn vẹn 16m2, nắng thì nóng không ngủ được, mà mưa thì dột không chừa chỗ nào. Khổ nhọc là vậy nhưng vợ chồng Thanh vẫn hạnh phúc vì Thắng - chồng Thanh là người đàn ông tốt, biết yêu thương vợ con, chia...