Nửa đêm hoảng hồn phát hiện người nằm cạnh không phải chồng mình
Khi lật người chồng để thay quần áo cho anh, tôi choáng váng vì người mở mắt ra không phải là Thành, chồng cô mà “biến” thành người khác…
Tôi và Thành kết hôn sau 6 năm yêu nhau mặn nồng. Yêu nhau từ khi còn học đại học, đến lúc ra trường vài năm mới đi đến đám cưới.
Từng yêu rồi giận và chia tay nhiều lần nhưng rồi cả hai vẫn đến với nhau mà không dứt ra được nhờ cậu em trai của chồng – cũng là bạn học cấp 3 của tôi.
Sau khi lấy nhau, tôi và chồng đều trở lại Hà Nội làm việc. Anh ấy làm cho một cơ quan nhà nước còn tôi làm ngân hàng. Thu nhập chưa được khấm khá nên hai đứa vẫn đang thuê một căn phòng trọ nho nhỏ gần chỗ tôi làm việc. Bố mẹ chồng đang có ý định bán đất ở quê rồi cho chúng tôi mua một căn hộ chung cư giá rẻ ở Hà Nội. Vì tôi làm ngân hàng nên có thể dễ dàng làm thủ tục vay vốn để mua hơn. Chính vì vậy mà hai đứa cố tằn tiện ở trong một căn phòng nho nhỏ để tiết kiệm dành tiền đến lúc mua nhà.
Tết năm nay, sau khi xong xuôi công việc, hai đứa bắt xe về quê để đón Tết cùng gia đình. Về đến nhà, em trai chồng tôi đã cười tươi chạy ra mang đồ cho chị dâu lên phòng. Mẹ chồng tôi thấy thế cười mắng: “Gớm thấy chị dâu về mà mày còn vui hơn cả đón mẹ đi chợ ấy nhỉ. Hai đứa chúng mày hồi trước học cùng lớp suốt ngày chí chóe chửi nhau mà giờ thân nhau ghê”.
Tôi mừng lắm vì cái Tết đầu tiên ở nhà chồng đã có đứa bạn thân hồi cấp 3 hỗ trợ và có mẹ chồng tâm lý như vậy. Hai ngày 28, 29 Tết, tôi với mẹ chồng chuẩn bị đồ ăn và gói bánh chưng. Bố chồng, chồng tôi và cậu em chồng cứ chạy đi chạy lại mang phụ kiện cho tôi và mẹ gói bánh. Không khí vui nhộn, rôm rả vô cùng khi cả nhà cùng nhau gói bánh.
Đến lúc nấu bánh chưng, chồng tôi kêu mệt nên tắm rửa, ăn uống xong lên phòng ngủ. Bố mẹ ngồi xem tivi nói chuyện, còn tôi và cậu em chồng thay nhau trông nồi bánh. Hễ cứ tôi xuống là cậu em nấn ná ngồi nói chuyện ôn lại kỷ niệm thời cấp 3, vui đến độ tôi quên luôn cả giờ đi ngủ.
Video đang HOT
12 giờ đêm, mẹ chồng phải nhắc nhở, tôi mới nhớ ra chạy lên phòng đi ngủ. Lúc đó, chồng tôi đã ngủ được mấy giấc rồi.
Đêm giao thừa, tôi cùng mẹ chồng đồ xôi và luộc gà làm mâm cúng. Sau khi xem pháo hoa, cả nhà dọn mâm cúng ra ăn và uống bia mừng năm mới. Lúc đó, có mấy người bạn của chồng tôi đến chơi nên cả nhà quây quần ăn uống, hò dô vui lắm. Tôi sau khi uống hai cốc bia thấy chếnh choáng nên đi dọn phòng để nghỉ trước.
Em chồng và chồng tôi vẫn mải mê tiếp bạn dưới tầng. Sau khi dọn dẹp, sửa soạn dưới bếp xong, tôi lên phòng nằm nghỉ. Khi bước vào, phòng tối lại hơi chếnh choáng men bia nên thấy chồng nằm sấp ngủ, tôi cũng mệt quá không còn sức lay anh dậy trở mình nằm ngủ nữa.
Khoảng 3 giờ sáng, tôi tỉnh giấc dậy. Thấy chồng vẫn còn nằm sấp nên lay anh nằm trở lại cho dễ thở. Thế nhưng khi lật người chồng trở lại, nhìn thấy mặt người đàn ông đó không phải là chồng mình, tôi hoảng hốt không thốt nên lời.
Đúng lúc đó thì bóng đèn bật sáng, chồng tôi ở đâu về. 6 con mắt đứng như trời trồng nhìn nhau không thốt lên lời. Rồi chồng tôi giải thích. Đêm qua Hoàng, cậu em chồng uống say quá nên chồng tôi dìu cậu ta lên phòng đi ngủ. Vì anh cũng chếnh choáng nên khi dìu em đi qua phòng chúng tôi, mấy anh bạn chồng nằm nghỉ. Đúng lúc đó thì mấy người bạn anh gọi đi hái lộc nên chồng tôi đi luôn. Anh cứ nghĩ chỉ đi mấy chục phút rồi về nhưng không ngờ, mấy anh bạn lại rủ rê đi uống nước nữa nên mãi gần sáng chồng tôi mới về.
Từ đó đến nay, cứ nhìn thấy cậu bạn học là tôi xấu hổ chỉ muốn trốn đi cho nhanh. Chồng tôi cũng có vẻ áy náy sau vụ việc tối hôm ấy.
May mà tôi mới chỉ ôm cậu em – bạn học chứ chưa xảy ra chuyện gì vượt quá giới hạn nếu không thì chẳng biết che mặt đi đâu. Vậy mà lúc ôm cậu em- cậu ta rõ ràng biết tôi mà vẫn không động tĩnh gì. Lúc lật người dậy còn mở tròn mắt ra nhìn. Tôi phải làm sao đây để quên đi chuyện tày đình này và có thể quay lại cuộc sống vui vẻ như trước đây? Xin hãy tư vấn giúp tôi.
Theo Người đưa tin
Hoảng hồn vì đêm đêm vợ oằn mình "tự sướng"
Qua khe cửa nhỏ, tôi không tin hình ảnh người đàn bà đang quằn quại bên món đồ chơi tình dục với vẻ mặt đầy hưng phấn kia lại là vợ mình.
Tôi là một người đàn ông đích thực theo đúng nghĩa sở hữu một thân hình cao to, vạm vỡ đáng ngưỡng mộ. Không phải tôi tự khen mình mà đây là câu nói ca ngợi của nhiều người dành cho tôi, trong đó có cả vợ tôi.
Chúng tôi lấy nhau đã được 3 năm và có một sống đáng mơ ước của nhiều đôi vợ chồng khác. Kinh tế khá giả, vợ chồng hạnh phúc, đặc biệt là "chuyện ấy" của vợ chồng tôi rất hòa hợp. Cho tới ngày hôm nay, khi tận mắt chứng kiến vợ thủ zâm cùng món đồ chơi tình zục hình chiếc zương vật giả, tôi bỗng thấy mọi thứ trong mình quay cuồng và sụp đổ trong tích tắc.
Có nằm mơ tôi cũng không dám nghĩ rằng phía sau những giây phút ngọt ngào, ân ái bên nhau, trong vợ vẫn giấu giếm những ham muốn không thể chia sẻ.
Vợ chồng tôi có lịch sinh hoạt rất khoa học, 2-3 lần cho một tuần. Trong chuyện ân ái vợ chồng, tôi tuyệt đối không phải là kẻ chỉ biết thỏa mãn ham muốn bản thân mà quên đi cảm xúc của vợ. Nhưng với vợ tôi thì có lẽ chừng ấy chưa đủ.
Nhưng tại sao cô ấy không chịu nói với tôi điều đó mà vẫn tỏ ra rất thỏa mãn và hài lòng sau mỗi lần hai vợ chồng ân ái với nhau. Nếu như tôi không tình cờ phát hiện ra bí mật kia thì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra với hai vợ chồng.
Vừa "yêu" nhau xong, cô ấy liền vùng ngay dậy chạy sang phòng làm việc với lý do công việc quá nhiều, cần giải quyết ngay. Tôi lo lắng cho vợ nên bật dậy theo để lấy cho cô ấy ly nước. Chắc nghĩ tôi mệt nên sẽ ngủ nên cô ấy không đóng cửa phòng làm việc. Qua khe cửa nhỏ kia, tôi không tin hình ảnh người đàn bà đang quằn quại bên món đồ chơi tình zục với vẻ mặt đầy hưng phấn kia lại là vợ mình.
Toàn thân tôi tê dại trước hình ảnh đấy. Tôi thật không thể tưởng tượng nổi người vợ thùy mị, nết na của tôi đang r.ên rỉ trong sung s.ướng - thứ âm thanh mà tôi hiếm hoi lắm tôi mới được nghe thấy mỗi lần hai vợ chồng gần gũi.
Suốt đêm đó, trong đầu tôi chỉ tràn ngập những hình ảnh về vợ đang đê mê bên chiếc zương vật giả. Rồi tôi chợt thấy lòng tự trọng bị tổn thương khi một người đàn ông đậm chất "men" như tôi lại không thể thỏa mãn được vợ.
Ngay cả khi cô ấy choàng tay qua ôm tôi, trong tôi chợt dấy lên sự ghê tởm tột độ, một cảm giác khó chịu cứ xâm chiếm lấy tâm trí tôi, chúng lờ mờ giống như ý thức của một kẻ đang bị phản bội. Vì chúng tôi đã từng thề là chỉ biết có mình nhau mà thôi.
Hôm sau đi làm tôi xin về rất sớm với lý do nhà có việc bận. Phải mất rất nhiều thời gian tôi mới khai quật được "bảo bối" của vợ. Trong chiếc hòm nhỏ có đầy đủ những dụng cụ hỗ trợ phụ nữ "thăng hoa" mà không cần đàn ông, hoặc sung s.ướng hơn khi gần gũi đàn ông. Những lọ gel bôi trơn, những chiếc zương vật giả khiến tôi thấy buồn nôn kinh khủng. Tôi không quá bảo thủ và cực đoan nhưng tại sao tôi lại không thể chấp nhận những món đồ chơi này của vợ.
Tôi lo lắng cho "bản lĩnh" đàn ông của mình và luôn có cảm giác vợ tôi là một người phụ nữ đàng điếm, hoang zâm vô độ. Là do tôi còn quá kém cỏi hay do nhu cầu của vợ tôi quá lớn nên cô ấy mới cần tới những sự trợ giúp này.
Đã gần hai tháng trôi qua mà tôi vẫn không thể lấy lại được cảm giác muốn gần vợ. Cứ chuẩn bị lâm trận là những hình ảnh kia lại hiện về, phá tan ham muốn "yêu đương" trong tôi. Đến chính bản thân tôi cũng hoài nghi bản lĩnh của mình. Tôi lo sợ cho cái sự thật rằng tôi là một gã, đàn ông kém cỏi, để vợ mình phải tự tìm kiếm nơi thỏa mãn và từng ngày phải gồng mình lên tránh làm tôi bị tổn thương.
Cô ấy dường như đã biết chuyện nhưng lại im lặng. Rất nhiều lần tôi muốn nghe lời giải thích của vợ nhưng lại sợ phải đối mặt với sự thật. Nếu cô ấy nói rằng bao năm qua tôi chưa từng là cô ấy thỏa mãn thì liệu tôi mặt mũi nào nhìn vợ, còn đủ tự tin để gần vợ nữa không? Nhưng nếu không tìm được câu trả lời thì tôi lại luôn nghĩ xấu về vợ, trong tôi chỉ có sự ghê tởm và khinh thường về những gì cô ấy đã làm.
Tôi không thể sống trong nỗi hoang mang này thêm được nữa. Vừa lo lắng, sợ sệt, lại vừa khinh thường, muốn xa lánh. Nếu tình trạng này cứ tiếp diễn, tôi lo sợ cuộc hôn nhân của mình sẽ bị đổ vỡ. Và không sớm thì muộn tôi cũng sẽ phát điên với những suy nghĩ ám ảnh tôi từng phút kia. Tôi có nên bỏ vợ để tìm cho mình và cô ấy một con đường giải thoát không?
Ngô Hùng Duy (Cầu Giấy, Hà Nội)
Theo skcd
Hoảng hồn với những đồ vật kinh dị trong nhà tắm của bố mẹ chồng Tôi về làm dâu nhà này được 1 năm 2 tháng. Khoảng thời gian không dài nhưng cũng đủ để tôi hiểu tính cách của một số thành viên trong gia đình. Bố mẹ chồng tôi đều là những người có địa vị trong xã hội, mẹ tôi là một giảng viên của trường đại học có tiếng còn bố chồng tôi làm...