Nữ tỷ phú xinh đẹp từng là ‘cánh tay phải’ của Jack Ma
Được Jack Ma mời về từ Thung lũng Silicon, Li Ying chuyên đầu tư vào các công nghệ mới và trở thành một trong những phụ nữ giàu nhất Trung Quốc.
Năm 2010, Jack Ma, đồng sáng lập Alibaba Holdings, ba lần trực tiếp đề nghị Li, khi đó 29 tuổi, rời Thung lũng Silicon về điều hành công ty tư nhân của ông là Yunfeng Capital, chuyên đầu tư vào các doanh nghiệp công nghệ cao và năng lượng mới. Li cuối cùng cũng đồng ý và trở thành một trong ba nhà đồng sáng lập cùng với Jack Ma và David Yu.
Li Ying, nhà đầu tư công nghệ và là một trong những người phụ nữ giàu nhất Trung Quốc.
Quản lý hàng trăm tỷ USD, Li từng cạnh tranh với tỷ phú bất động sản Yang Huiyan cho danh hiệu người phụ nữ giàu nhất Trung Quốc. Giá trị tài sản của cô không được tiết lộ, nhưng truyền thông nước này ước đoán khoảng hơn 10 tỷ nhân dân tệ (1,4 tỷ USD).
Li luôn kín tiếng nên thông tin cá nhân về cô trông nhiều, trừ việc rất mê siêu xe. Trong bộ sưu tập của cô có một chiếc Bentley, một chiếc Mercedes-Maybach và một chiếc Rolls-Royce Phantom màu đỏ.
Video đang HOT
Li lớn lên tại Thẩm Quyến, nhưng sang Mỹ khi đang học phổ thông trung học. Cô tỏ ra có năng lực hơn nhiều bạn bè đồng trang lứa và được nhận vào MIT, Yale và Stanford từ năm 17 tuổi. Cô chọn Viện công nghệ Massachusetts và hoàn thành chương trình học trong ba năm. Khi 20 tuổi, Li đã có bằng cử nhân khoa học máy tính, bằng cử nhân kinh thế và bằng thạc sĩ chuyên ngành kỹ thuật điện tử và khoa học máy tính.
Li Ying được cho là vẫn độc thân và mê siêu xe.
Công việc đầu tiên của Li Ying là làm tư vấn quản lý tại McKinsey ở Thung lũng Silicon, sau đó chuyển qua các hãng đầu tư lớn tại Wall Street như Ikano, UT và KPCB.
Đó là lúc Jack Ma phát hiện tài năng của Li Ying. Giai đoán đó, Alibaba Group đang tìm cách mở rộng. Ấn tượng với lý lịch cùng kinh nghiệm làm việc của Li, Jack Ma đã vài lần tìm cách thuyết phục cô tham gia Yunfeng Capital.
Li giữ vai trò Tổng giám đốc, chuyên phụ trách đầu tư vào lĩnh vực công nghệ cao và năng lượng mới, giúp Yunfeng Capital tăng trưởng lên hàng chục tỷ nhân dân tệ. Cô rời công ty của Jack Ma năm ngoái và thành lập công ty riêng, nhưng chi tiết chưa được tiết lộ.
Xinh đẹp, tài năng, nổi tiếng trong giới công nghệ và được cho là chưa kết hôn, Li đang được ví như “Warren Buffett của Trung Quốc” phiên bản nữ.
Anh có dám đến bên em
Nay em 30 xuân, cái tuổi chẳng còn nhỏ để nghĩ đến hạnh phúc gia đình.
Em nghĩ ai rồi cũng mưu cầu cho mình một hạnh phúc anh nhỉ, và em cũng vậy, dĩ nhiên anh cũng thế. Có lẽ anh đang thắc mắc em là cô gái như thế nào, tình duyên ra sao, mặt hoa da phấn hay tính hơi kỳ?
Em là một người con xứ đạo, khuôn mặt dễ nhìn, giản dị, không son phấn nên không bắt mắt lắm, thành ra một mình đến giờ nè. Chiều cao tương đối, vài cm nữa là được mét sáu, cũng ổn ổn phải không anh? Không xinh đẹp hay đảm việc nước giỏi việc nhà nhưng em hứa sẽ là một người vợ hiền, một người mẹ tốt, một con dâu ngoan.
Trước đây, em có một mối tình nhưng vì tình yêu không đủ lớn để cùng nhau vượt qua rào cản tôn giáo. Chỉ bởi lời hứa sẽ vì em mà theo đạo nên em dành cho cả hai cơ hội để rồi cuối cùng niềm tin theo gió bay. Em phải chật vật mấy năm, dây dưa rồi mới dứt ra được (do có biến cố tác động).
Em vẫn thường mong cuộc sống của mình sau này sẽ là một ngôi nhà nhỏ với một hạnh phúc to. Ở đó có anh - một người đàn ông chín chắn, hiểu chuyện. Hi vọng anh lớn hơn em vài tuổi, biết lo lắng cho vợ con, là một người biết điều gì nên và không nên. Anh không cần quá giàu đâu, nhưng em hi vọng kinh tế anh ổn định, có thể lo cho các con một cuộc sống đầy đủ, vì công việc của em thu nhập không được cao, chỉ đủ lo cho em thôi anh ạ. Tại sao em nhắc lo cho con mà không phải là vợ con, đọc hết bài anh sẽ hiểu. Anh có thấy em đòi hỏi quá không? Một cô gái bình thường mà đòi hỏi quá nhiều ở anh. Chắc là em tham quá anh nhỉ? Nhưng biết sao được vì em có quyền mơ, mà nhiều khi ước mơ chỉ là mơ ước. Và em vẫn mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ...
Nhưng em sợ mình không có được thiên chức cao cả anh ơi. Cái biến cố mà em nhắc tới là trong một lần đi khám bệnh, bác sĩ nói nghi ngờ em bị một căn bệnh ác tính, rồi cho em làm các loại xét nghiệm. Trong thời gian chờ đợi, em chìm ngập trong những suy nghĩ nào là nếu bệnh thì sẽ thế nào, gia đình em không khá giả, thu nhập chỉ đủ ăn nên chi phí chữa bệnh sẽ không lo được, em thì không muốn thành gánh nặng cho bố mẹ, rồi nào là sẽ chấp nhận trở về với bụi tro, rồi là thôi duyên số sắp đặt cho mình bệnh vậy thì nên chấm dứt hẳn với người cũ để không làm khổ người ta....
Cũng may kết quả trả về chỉ là bị viêm thôi. Sau đó em vẫn không an tâm đi khám thêm vài nơi và kết quả cuối cùng nhận được là viêm mãn tính. Em uống thuốc vài ba tháng, tốn một số tiền kha khá và đối với em là không hề nhỏ nhưng bệnh không hết. Em lo lắm, lỡ sau này nó lại ra căn bệnh ác tính kia thì sao? Rồi em sẽ uống thuốc suốt đời à, cộng thêm sinh lý cơ thể không được ổn nên em e khả năng làm mẹ là khó. Anh sẽ hỏi sao em không điều trị cho dứt bệnh. Em cũng muốn lắm chứ nhưng theo vài tháng, qua vài bệnh viện mà chẳng thấy thuyên giảm, em cũng nản và kinh tế không cho phép.
Cuộc sống hôn nhân mà không có tiếng nói trẻ thơ sao mà hạnh phúc đong đầy được anh ơi. Rồi liệu anh có đủ hi sinh để đến với một cô gái mang bệnh tật trong mình như em không? Nếu anh chấp nhận em, chính em lại khó chấp nhận được điều đó. Vì khi đồng ý cùng anh tuyên thề trên thánh đường là khi em đã dành cho anh rất nhiều tình cảm, là em thương anh rất nhiều nên nếu đổ bệnh nằm đó để mình anh lo hết từ chăm con, chăm em, gánh vác kinh tế (đây là lý do em mong kinh tế anh ổn định)... em sẽ xót lắm, không nỡ, không muốn viễn cảnh đó xảy ra. Đôi khi em nghĩ có lẽ cái số của mình phù hợp với cuộc sống độc thân hơn, đôi khi lại vẫn muốn có anh kề bên che chở ủi an em.
Em mâu thuẫn quá anh nhỉ. Nghĩ vậy rồi còn vào chuyên mục Hẹn hò viết bài làm gì. Thật ra nỗi lòng của em, em không dám tâm sự với ai vì không muốn người thân, bạn bè lo lắng quá, nhất là bố mẹ em. Hôm nay mẹ hỏi dạo này con ốm quá, có bệnh gì không con, em nghẹn ngào trả lời chắc là bệnh mãn tính kia thôi. Gia đình biết chuyện em bệnh nhưng chỉ nghĩ là mãn tính như bác sĩ nói. Trả lời vậy cho mẹ an tâm chứ em buồn lắm anh ạ. Em viết lên đây như một lời tâm sự để trút nỗi lòng cũng như tìm một niềm hi vọng nhỏ nhoi rằng có anh dành cho em. Em có ích kỷ không?
Muốn viết thêm nữa để anh hiểu em hơn nhưng bài viết dài quá rồi nên em dừng lại thôi. Em không giỏi văn nên câu cú có hơi lủng củng, anh thông cảm nha. Và nếu anh có gửi mail nhưng không thấy hồi âm cũng thông cảm cho em nha vì có lẽ em chưa vượt qua được mặc cảm của bản thân.
Phụ nữ đảm đang, giỏi giang đến mất mà không biết "dẻo miệng" thì cũng chỉ thiệt thòi Phụ nữ hạnh phúc, có chồng chung thủy. Đôi khi không cần phải là xinh đẹp, quyến rũ. Mà phải có thói quen ngọt ngào, lãng mạn với chồng của mình. Đàn ông họ cũng thích nghe những lời khen của vợ vô cùng. Thế nên chị em hãy cứ khen ngợi chồng nhiều vào. "Dẻo miệng" bao nhiêu đỡ cực thân bấy...